Chương 1: Lễ đường.
Bầu trời trong xanh điểm thêm những đám mây trắng, cơn gío mùa thu dịu nhẹ thổi qua khắp nơi, cùng những tia nắng mặt trời.
Trong một nhà thờ nổi tiếng của Anh đang cử hành hôn lễ. Cô dâu và chú rể đứng cạnh nhau không gì khôngthích hợp, họ thật sự xứng đôi.
- Anh Ngô Phàm nhận Diệp Dạ Thi làm vợ, hứa gĩư lòng chung thủy với em, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi mạnh khỏe cũng như lúc đau yếu, để yêu thương và tôn trọng em trong suốt cuộc đời anh. _ Dưới sự chứng kiến của mọi người cùng cha Chúa vĩ đại.
Ngô Phàm nắm chặt lấy tay cô, trên môi là nụ cười hamh phúc không thể che giấu.. Nhưng Diệp Dạ Thi lại đứng yên thất thần như người mất hồn, ánh mắt cô nhìn xa xăm ẩn sâu trong ánh mắt xinh đẹp là sự cô đơn, và xót xa.
Ánh mắt của tất cả mọi người có mặt trong lễ đường đều dồn về phiá cô, có nghi ngờ có trách móc.
- Dạ Thi em sao vậy? _ Ngô Phàm lo lắng hỏi han cô.
Cô bây giờ làm anh rất sợ hãi, sợ cô sẽ từ bỏ anh. Anh biết rất rõ là cô không yêu anh, không phải là cô vẫn đồng ý kết hôn với anh sao?
Diệp Dạ Thi hơi giật mình, đưa mắt qua nhìn người đàn ông bên cạnh, anh đang nhìn cô rất sâu, trong ánh mắt ánh lên sự mong đợi. Cô nên kết hôn rồi sao? Còn tình yêu của cô sẽ như, thế nào. Nghĩ đến đây cô cảm thấy nực cười, không phải chính cô rời bỏ anh sao, bây giờ còn mong đợi điều gì chứ.
- Em là Diệp Dạ Thi nhận Ngô Phàm làm chồng, hứa gĩư lòng chung thủy với anh, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi mạnh khỏe cũng như lúc đau yếu, để yêu thương và tôn trọng suốt đời. _ Cô cố gắng nở nụ cười nhẹ nhàng làm cho mọi người cảm thấy cô rất hạnh phúc trong hôn lễ này.
- Ta tuyên bố hai cô đã trở thành vợ chồng. Cô dâu chú rể trao nhẫn cưới_ Cha Chúa đứng, trên bục tíêp lời. Khẳng định cuộc hôn nhân này.
Lễ, đường tràn ngập tíêng vỗ tay và những lời chúc, phúc. Hôn lễ cứ thế tiếp tục diễn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro