Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9 : Hối Hận ?

'' Ha ... ha .. ha '' Cô cười mà miệng méo xẹo , đã bảo là anh đừng nói mà . 

Cô biết anh sẽ lại nói đi nói lại mấy lời này , nào là anh yêu em , anh thích em , bla bla .... Hôm nay mới chỉ là ngày thứ 2 cô giả làm người yêu của anh mà anh đã nói nhiều như vậy , xem ra ba tháng này cô không yên ổn rồi . 

- '' Tiểu Vi , chúng ta chỉ đang giả vờ yêu nhau thôi , anh không cần diễn thật như thế . '' Đừng nói với tôi là anh tưởng thật nhá , mơ đi . Tôi chỉ giả vờ đáng yêu để anh thương hại mà giảm bớt thời gian quy định hai đứa quen nhau thôi . 

Ánh mắt anh ngưng đọng , bàn tay siết chặt lấy cánh hoa khiến nó dập nát , khuôn mặt trong phút chốc trở nên xám xịt , sau đó lại chuyển sang bi thương , bi thương vô cùng .

- '' À , ....... tôi biết em vốn không thật lòng , nhưng lại luôn tin tưởng có ngày em sẽ hiểu , cho nên dù chờ đợi như thế nào cũng cam lòng , thì ra trong mắt em , tôi chỉ là thằng ngốc .  Hôm nay thực sự cảm ơn em , cuối cùng thì tôi cũng thông suốt .  '' Anh đứng dậy bỏ đi không quay đầu lại , nhưng đi được mấy bước lại đột nhiên dừng lại , quay mặt sang nhìn cô , cuối đầu một góc 55 độ , nói :

- '' Thời gian qua đã làm phí thời gian của em , thành thực xin lỗi , sau này nhất định chuyện đó sẽ không xảy ra nữa . À , những gì tôi nói trước đó , mong là em hãy quên hết đi . '' 

Sau đó tiếp tục đi , không quay lại thêm lần nào nữa . Cô  gọi với theo , hỏi 

- '' Thế còn đống đồ ăn này ? Anh không đem về sao ? ''

Cô đợi mãi nhưng cuối cùng cũng không có tiếng đáp trả , đành dọn dẹp đem về kí túc xá . Thật khổ thân cô quá mà .

Không ngờ vừa về đến phòng , lũ bạn tốt bụng đã lấy dây cột cô lại mà hỏi chuyện

- '' Nói , cậu và tên biến thái đó , rốt cuộc là như thế nào ? ''

- '' Tại sao cậu lại quen anh ta ? ''

- '' Không phải cũng có mấy người đến tỏ tình với cậu sao ? Người ta đẹp trai , cao ráo , học giỏi lại không chịu , cắm đầu đi quen một tên quái nhân , tớ hỏi này , có phải não của cậu có vấn đề không ? ''

Mỗi người một câu làm cái phòng thành cái chợ , mà đối với cô như cái nhà tù để hỏi cung mấy tên tội phạm cứng đầu , cô là người bị hại mà .

- '' Từ từ thôi mấy đứa , tớ nghe không kịp . ''

- '' Nói chung chuyện giữa cậu và anh ta sau lại rắc rối như vậy ? '' Ngải Vy hỏi 

- '' Thôi được rồi , tớ kể đầu đuôi cho nghe . Là vậy nè , anh ta ....... quen nhau ....... trả nợ ............ giúp đỡ ............ 4  năm ......... 3 tháng ......... chia tay rồi . ''

- '' HẢ ? '' Cả đám đồng thanh hét lớn  

- '' Không thể tin được anh ta lại có vấn đề về não lớn như vậy , sao lại thích cậu nhỉ , lại còn âm thầm giúp đỡ suốt 4 năm , ai mà ngờ được , quả nhiên chỉ có người đàn ông như vậy mới hợp với cậu.''

- '' Ý gì đây ? ''

- '' Nghe kể thì thấy anh ta thật tội nghiệp , cậu xưa nay có yêu ai đâu , thích cậu đồng nghĩa với việc chết mà vẫn còn là trai tân . ''

- '' Tiểu Trang , nếu cậu tội nghiệp anh ta như vậy chi bằng quen anh ta luôn đi , tớ nhường . ''

Nghe nói vậy Tiểu Trang thở dài 

- '' Chỉ tiếc là đàn ông tốt đã cắm đầu cảm mến cậu hết rồi , nếu anh ta chịu tớ thì tớ sẽ không bỏ  qua . ''

Cả đám đồng thanh cười , con nhỏ này đang trên mây à , ai mà chịu nổi mấy thứ màu hường phấn của nó chứ . 

- '' Anh ta nói đúng , cậu vốn không hiểu , không hiểu gì cả . Nghi , cậu thật ngốc nghếch . '' Ngải Vy bỗng trầm lặng  . 

- '' Cả cậu cũng bảo tớ ngốc sao ? ''

- '' Nghi , nghe tớ nói này , tớ không muốn cậu ân hận cả đời , càng không muốn cậu giống tớ . Suy nghĩ đi , anh ta tại sao lại làm nhiều chuyện vì cậu đến vậy , chẳng lẽ cậu không hiểu ? Anh ta vì cậu 4  năm cũng chỉ nhận được những gì cậu ban cho thôi sao ? Nếu như cậu thực sự không thích anh ta , sao lại cho anh ta cơ hội , cho anh ta viễn cảnh hạnh phúc trong tương lai , cậu không thấy bản thân quá tàn nhẫn sao ? Cho đến khi cậu yêu một người , trải qua đau đớn như vậy mới có thể hiểu được cảm xúc của anh ta , có phải như vậy không ? Tại sao lại không lấy tớ làm bài học , cho dù tớ có nói rằng tớ yêu anh ấy , anh ấy sẽ trở về sao , sẽ quay lại sao ? Cho dù tớ khóc nhiều cách mấy , cầu nguyện nhiều như thế nào cũng không còn có cơ hội đó nữa . Anh ấy vốn dĩ đã không còn , không còn nữa , cậu có hiểu không , hiểu không ? '' 

Ngải Vy nắm lấy bả vai cô lay mạnh , khuôn mặt xinh đẹp đã phủ một màng nước đau thương , như chứng kiến lại cảnh tượng năm đó , từng giọt nước mắt thay nhau lăn xuống . Cô vô cùng đau lòng , nước mắt muốn trào ra cứ ứ lại , không kìm lòng được mà ôm Ngải Vy vào lòng . 

- '' Ngải Vy , đừng khóc , cậu biết là tớ không giỏi việc này mà . ''

Ngải Vy ngước mắt lên , đứng dậy rời đi , trước khi đi còn nói :

- '' Nghi , thật ra , Bạch Tiêu Vi chính là Lục Cẩn năm đó , tớ hi vọng cậu suy nghĩ trước khi quyết định , đừng để hối hận . ''

Cô ngơ ngác , sau rốt cuộc cô lại đóng vai phản diện chứ , cô đâu có bắt anh ta làm vậy , là anh ta tự nguyện làm thiêu thân lao đầu vào lửa , sao có thể trách cô độc ác được . Qủa nhiên người tốt luôn không nhận được đãi ngộ .

Cô buồn bực trong lòng , quyết định ngoài đi dạo , bước chân lại theo thói quen đi đến nơi đó , nơi lần đầu tiên cô gặp anh . Cảnh còn mà người đã không còn nữa , cô thở dài , lại đi loanh quanh , bất chợt gặp lại cây hoa hồng chết tiệt đó , nhưng mà bông hoa đó đã không còn nữa , chỉ còn một tờ giấy được kẹp vào đó . Nét chữ mạnh mẽ mà không kém phần xinh đẹp , trên có viết  .

'' Hôm nay gặp được em , tôi thực sự rất vui , em vẫn không hề thay đổi  . Châu Tịnh Nghi , Bạch Tiêu Vi tôi rất yêu em , đã chờ đợi em rất lâu , hi vọng trong tương lai có  thể cùng em sánh đôi đi đến cuối đời . 

Nghi , em sẽ chấp nhận tôi chứ ? ''






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro