Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Tankul hay Tong?

Sáng hôm sau, mặc dù không tình nguyện nhưng Tong vẫn phải làm một phần thức ăn cho tên nhóc Thyan mang về. 

Thấy nó vừa đói vừa lạnh, nằm vật vã trên sàn ươn ướt cũng tội nên đặc biệt chuẩn bị thêm một ly nước ấm.

Đứng ngay cửa, Tong nghe giọng nói run run len lỏi mang ý làm nũng mắc ói của Pete.

"Chồng ơi ~ em đói...hic".

Tong nhăn mặt, cái tên này Thyan lượm ở đâu về vậy chứ? Cậu biết Vegas là đối thủ làm ăn của tiên sinh. 

Chắc hẳn người này là vợ hoặc người yêu của Vegas nhỉ? Nếu Thyan đã giao nhiệm vụ thì cậu đành nghe theo, nhanh chóng mở cửa giật phắt lấy điện thoại.

Pete còn đang mừng khi Vegas liên lạc lại, nhưng thiết bị di động đã bị cướp mất từ ai đó.

Em mở mắt không nổi cũng ráng nhìn lên. Biết rằng nếu không trốn được đây chắc chắn sẽ bị Thyan làm nhục nên lập tức lùi người về sau.

"Giết tao đi, làm ơn đừng chạm vào cơ thể của tao...chỉ có Vegas mới có thể làm điều đó".

Ngay lúc Pete còn đang hoang mang thì đối phương lại đặt chén cháo bên cạnh ngay chỗ em.

Đồng tử Pete đột nhiên giãn nở ra hết cỡ, em há hốc miệng. Ngay sau đó bò tới đưa hai tay đang bị trói lên sờ mặt Tong như thể rất bất ngờ.

"Tankul? Tại...tại sao anh lại...ở đây...anh chẳng phải..."

Tong khó hiểu nhích cả thân về sau rồi đẩy Pete ngã xuống đất.

"Tankul là ai? Tôi là Tong Thanayut....là người bên cạnh của Thyan tiên sinh....cậu đừng có mà bày ra cái vẻ mặt xinh đẹp dụ dỗ anh ấy".

"Tankul, làm ơn cứu em với".

Thấy Pete quỳ rụp nắm lấy cổ chân của mình luôn miệng gọi Tankul, bị người khác chạm vào cơ thể liền trở nên buồn nôn. Thyan không cho phép Tong đụng chạm hoặc bị người khác sờ mó vào.

Nếu có, anh ấy nhất định sẽ xích Tong trên giường mà hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần.

"Tankul, anh bị làm sao thế?"

"Đã nói tôi không phải tên Tankul...tôi là Thong Thanayut...bộ cậu bị điếc hả?"

Pete mơ màng nhớ lại chuyện trước kia, Tankul nói anh ấy sắp đến hạn đi đầu thai. Diêm Vương Fake muốn đẩy vào ai thì anh sẽ vào người đó.

Em nhìn anh từ trên xuống dưới, đâu đâu cũng là vết đỏ, vết bầm tím, hiện diện trên gương mặt giống Tankul đến 100% này, có chút không nhịn được muốn khóc.

"Được...em xin lỗi, em nhầm người...P'Tong, anh tại sao lại ở với tên cặn bã này vậy?"

Nghe đến đây Tong như dẫm phải bãi mìn, lập tức che miệng Pete lại.

"Này, tôi cấm cậu nói xấu tiên sinh. Anh ấy là người tốt, cặn bã lúc nào?"

Pete đau lòng giở cánh tay, rồi ấn vào vết thương chằng chịt của đối phương, nói bằng giọng trách móc.

"Chứ cái gì đây? bị đánh thành ra như này còn bênh cho hắn?".

Tong nhìn chằm chặp Pete như thể muốn lập tức đánh người.

"Cậu chính là đang ghen tị với tôi vì được ở gần Thyan chứ gì? Tiên sinh rất thương tôi nên mới cưu mang, đưa tôi về, cho ăn cho ở...."

Giọng anh nhỏ dần đi, nhưng chẳng hiểu sao Pete lại nghe ra điệu bộ vô cùng mất mác trong ấy.

"Như vậy....đã là tốt lắm rồi".

"Hứ...Thyan không có cửa để em chú ý tới. Nói cho biết, chồng của em tuy có chút dở hơi, nhưng very tốt luôn. Em than đau một chút, anh ấy luôn tìm cách dỗ. Chứ đừng nói tới chuyện đánh đập như này".

Thấy Tong một mặt vẫn đang hoang mang, Pete tiếp tục thêm mắm thêm muối.

"Tên chó Thyan đó chỉ vì bị Vegas hớt mất viên kim cương, nên mới bắt em về đây trả thù. Hắn đánh anh, lại ngang nhiên mang em về trước mặt anh. P'Tong, anh tuyệt đối đừng nghĩ hắn là người tốt, hắn không có yêu anh đâu".

Tong rút điện thoại của Pete từ trong túi lúc nãy bị mình tịch thu hỏi.

"Chồng của Pete là người lúc nãy Pete nói chuyện cùng đấy à?"

Em gật đầu.

"Ừm...P'Tong. Điện thoại em gần hết pin rồi, nhưng anh bật lại nguồn được không? Giúp em đi mà. Em nhất định sẽ cứu anh ra khỏi tên cầm thú đó".

Nhìn đôi mắt khẩn cầu của Pete, đột nhiên Tong có chút muốn tò mò thêm liền mở miệng ra hỏi.

"Cảm giác được người yêu quan tâm là như nào? Rất tuyệt đúng không?"

Pete hiện lên ý cười.

"Anh thử mở điện thoại em lên, sau đó vào hộp thoại của em là biết".

Tong có chút đề phòng Pete, anh ngồi nhích ra xa, co ro ôm gối lại bật điện thoại lên.

Hàng trăm cuộc gọi nhỡ.

Hàng nghìn tin nhắn.

Từng chiếc voice dài ngoằng ngoặc nói lời yêu thương trấn an.

Đôi mắt Tong ngẩn ra hơn nửa ngày cũng chẳng thể nói ra được chữ nào. Thì ra, tình yêu chính là như thế này. Tại sao nó lại khác với cách mà Thyan đối xử với anh như thế?


Tong ngồi đó như một đứa trẻ tò mò hỏi Pete, về cái thứ gọi là tình yêu mà anh thường nhầm tưởng.

"Vegas chắc là cưng em lắm ha".

Đột nhiên Pete nhớ đến Nop, cái người nhát gan trong tình yêu kia nếu nhìn thấy Tong chắc sốc chết mất. 

Em nháy mắt với anh bằng tất cả sự trêu ghẹo.

"Chờ đến khi được cứu ra đã. Em sẽ mai mối P'Tong cho một người. Anh ấy tuy làm trợ lý nhưng tài sản ăn cả đời không hết, lại còn đẹp trai cao ráo, bụng chuẩn sáu múi nha. Có nhà cửa, xe ô tô xịn sò luôn. Nhưng vẫn là cấp dưới của chồng em".

Tong xua tay.

"Không cần...anh đã quen với hơi ấm của Thyan rồi. Thyan cũng giàu cũng đẹp cũng giỏi nữa. Chỉ có điều, anh ấy không có yêu anh thôi. Em đừng nói bậy, anh ấy sẽ bẻ răng em đó".

Pete bĩu môi.

"Xí.....thua xa Vegas".

Tong nhìn Pete bằng cặp mắt ngưỡng mộ, muốn cởi trói cho Pete cầm muỗng ăn chút gì đó.

"Rầm" cửa tầng hầm bị đạp phăng ra, Thyan lúc này chỉ mặc độc mã một cái áo choàng ngủ bằng lụa đi tới. 

Gương mặt hắn nhìn Tong đằng đằng sát khí.

"Tụi mày nói chuyện thân thiết nhỉ?"

Thấy cái tay của Pete đang đặt trên đùi của Tong thì như ăn phải quả lựu đạn đỏ bừng bừng.

Hắn không làm gì Pete nhưng lại thẳng đến nắm cổ áo Tong xách ngược kéo xa ra.

"Cđm...tao đã dặn mày phải giữ thân cho sạch sẽ tại sao còn ở đây động chạm với người khác".

Tong giật nảy mình quỳ rạp úp mặt xuống mặt đất dơ bẩn. Đầu bị anh ta ném va vào tường đã đau buốt.

Bên mang tai bị sượt nhẹ qua đinh trên đó nên liền chảy máu, cậu run sợ muốn đứng lên nhưng lại vì đuối sức mà khụy chân ngã xuống.

"Em xin lỗi anh...hức".

Thyan bực đến đỏ mắt, xé toạc áo thun đã bị chắp vá của Tong ra một cách tàn nhẫn. Hắn xoay người Tong lại áp mặt vào tường, khóa chặt hai tay cậu ra đằng sau.

Hắn ta từ phía sau cắn xuống bả vai trống trơn một cách thô bạo.

"Mẹ mày thằng điếm, mày không còn từ nào hay hơn hai chữ xin lỗi à?"

Tong cảm thấy cả thân mình đều đau, trái tim lại được đặt cách râm rỉ hơn những bộ phận khác. 

Tiếng kêu khóc nấc lên một cách yếu ớt như xé tan sự nhục nhã bao lâu này.

"Chán rồi...vậy thì vứt bỏ tôi đi, làm ơn...tôi gồng gánh thế giới này đủ rồi".

"Mày vừa nói gì...mày muốn chết đúng không?"

Tong ngất rồi, anh ấy đã chống đỡ hết nổi cơn đau này rồi.

Bên ngoài cửa biệt thự vang lên tiếng súng chói tai. Nop một tay cầm dao kề cổ tên vệ sĩ trưởng của Thyan. 

Tay còn lại lên cò súng liên tục nã vào chân đám vệ sĩ hỉ mũi chưa sạch kia, nhằm dọn đường cho boss Vegas vào trong cứu người.

Sau khi xử lý xong, cậu ngồi xổm trên mặt đất. Một ngụm lại một ngụm nhai kẹo mút nhìn tên vệ sĩ trưởng bị mình đích thân treo ngược lên quạt trần như đòn bánh chưng.

Tên vệ sĩ vùng vẫy quát.

"Tên chó chết này...".

Nop ngứa tai đứng phắt dậy trợn mắt, giơ tay hung hăng tát cái tên đang chốc đầu xuống đất một cái.

"Đợi tới khi chủ mày bị boss tao lóc da xong rồi sẽ tới lượt mày, yên tâm ai cũng có phần".

Một lát sau, di động trong túi vang lên, Nop ậm ừ rồi cúp máy nuốt vội kẹo mút xuống bụng. 

Nop mang áo xuống cho Vegas liền bị thân ảnh quen thuộc kia làm cho chết đứng. Tại sao người ấy lại giống...cơ thể anh ấy bị làm sao thế này?

"Tankul...anh tankul...anh bị làm sao thế".

Anh có chết lần nữa cũng không tin Tankul đang nằm đó trong bộ dạng tàn tạ không mảnh vải che chắn như thế. Sao điều vô lý này lại có thể xảy ra được?

Tankul nằm ở đây bằng da bằng thịt không phải ma. Mà Nop cũng sống sờ sờ không phải hấp hối bị đưa xuống địa phủ phake.

Để xác minh, Nop đột nhiên không biết gan ở đâu mà lại liếc Pete rồi hỏi bằng giọng thúc ép.

"Pete...rốt cuộc là làm sao thế, anh ấy tại sao lại ở đây? Vì sao lại trong trạng thái thế này?"

Mà Pete khi thấy Nop run rẩy nhìn Tong thì thương vô cùng, phát giác Vegas đang muốn mắng Nop, em lập tức chặn lại.

Dành cả mấy chục phút để kể lại toàn bộ tình trạng và thân phận khi đầu thai của Tankul.

Nop cuối cùng cũng hiểu ra. Cuộc đời cậu chưa khi nào mà vui như trúng số như hôm nay.

"Được rồi... Pete yên tâm đi. Tong sẽ do chính tay tôi chăm sóc".

Không cần nói, Nop sau đó cởi áo khoác của mình cuộn Tong lại rồi bế trên tay.

Hắn không thương anh, thì để Nop thương.

"Thyan này sẽ không dám làm hại anh nữa đâu, em sẽ bảo vệ cho anh".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro