Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Chầm Chậm

Thời Gian 07:00 - Nguyệt Lạc Khanh An: Vân Lộc

❖ Tác giả: Hứa Nhất Thăng
» Translate: Bạch Vân Tịch

Triều Trú Quý Tự, Đạp Vũ Mộc Tình, Trường Trường Cửu Cửu, Vị Chi Tứ Thời.

Thụy Ái Phi Yên - Tiểu Xuân Lương Nguyệt

Ráng mây bay tựa sương khói, tháng đẹp của ngày Tiểu Xuân.

Năm nay mùa Xuân đến chậm hơn thường lệ.

Ánh nắng ban mai xuyên qua những tán lá xanh biếc của cây Ngô Đồng bên ngoài cửa sổ, rồi len lỏi qua rèm cửa chiếu thẳng vào phòng.

La Vân Hi nhắm mắt lại, cảm nhận được một hương thơm ngọt ngào, đang tỏa ra từ người nằm trong vòng tay. Bạch Lộc khi ngủ luôn thích cuộn chặt lấy chăn, và vùi một nửa khuôn mặt vào trong chăn.

Anh thường hay cười và trêu cô rằng: "Em càng ngày càng giống với Ruby."

La Vân Hi đẩy mở cửa ban công ra, nhiệt độ không khí trong những ngày Xuân ở Đại Lý không quá cao, hoa Tây Phủ Hải Đường trong vườn đang nở rộ.

Anh nhìn ra phố phường nhộn nhịp ở phía xa xa, rồi vươn vai duỗi người một cái. . . Sau đó cúi người bẻ một nhành hoa vừa hé nở cho vào túi áo, rồi nhẹ nhàng đi trở về phòng.

Cô gái nhỏ nằm trên giường vẫn đang ngủ say, La Vân Hi tiến đến gần cẩn thận kéo mép chăn xuống, để lộ ra khuôn mặt của người nằm trong chăn, anh cúi người hôn khẽ hôn lên khóe mắt cô như chuồn chuồn lướt nước.

Bạch Lộc lẩm bẩm gì đó, mắt vẫn còn chưa mở thì đã vòng tay ôm lấy cổ anh, nhấp nhấp đôi môi có hơi khô và nói: "Ôm em."

La Vân Hi cẩn thận và nhẹ nhàng bế cô lên, rồi đi về phía phòng tắm.

"Tự mình đứng cho vững."

"Em đừng cắn bàn chải khi đánh răng."

"Không được. . . Môi em vẫn còn có bọt kìa."

". . . Bây giờ thì được rồi!"

"..."

——

Một lúc lâu sau, Bạch Lộc mới đi lê dép mà bước ra ngoài phòng khách.

Người ta thường nói rằng: Khi thức dậy sớm và cảm thấy tinh thần phấn chấn hay không? Thì bảy phần là nhờ nhìn vào màu sắc trên môi mình!

Bạch Lộc nhìn vào gương và xoa nhẹ cánh môi của mình một lúc, rồi sau đó hét về phía thủ phạm đang thu dọn hành lý ở trong phòng ngủ:

"La Vân Hi, môi em đỏ quá!"

Hôm nay là Cốc Vũ, cũng là ngày thứ chín kể từ khi cô và La Vân Hi đến Đại Lý.

Xuân Vũ Miên Miên - Vũ Sinh Bách Cốc

Mưa Xuân rơi lất phất không ngớt, mưa sinh ra trăm loại ngũ cốc

Con đường đá xanh ở Đại Lý trải đầy những viên sỏi nhỏ, La Vân Hi muốn đưa cô lên núi để tìm thác nước giấu kín mà anh đã nói với cô lần trước. Những giọt mưa rơi lất phất trên những bậc thềm phủ đầy rêu phong, nếu như không có anh nắm chặt tay, thì có lẽ Bạch Lộc đã bị trượt ngã đến mấy lần rồi.

Cuối cùng, họ cũng đã tìm được điểm cần đến ở tại một khu rừng yên tĩnh bên sườn núi, tìm thấy thác nước mà cả hai đã mong đợi bấy lâu.

Dòng suối trong veo đang chảy xuống từ trên những vách đá dựng đứng, những giọt nước trong như pha lê bắn tung tóe vào chân hai người. Mặt Trời ban đầu bị che khuất bởi những tán cây từ lúc sáng sớm, giờ đây cũng đã bắt đầu xuyên qua cánh rừng mà chiếu vào thác nước, phản chiếu lên những ánh vàng kim rực rỡ.

Ánh nắng chiếu xuyên qua rừng cây, thác nước thì đang treo lơ lửng trên vách đá.

"LuLu. . ." La Vân Hi nhìn dòng thác ánh lên sắc vàng rực rỡ trước mắt, anh gập ô lại. Những hạt mưa nhỏ lấm tấm chỉ trong chốc lát đã làm ướt cổ áo anh, nhưng anh chỉ nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc.

"Lần đầu gặp nhau, em nói với anh ánh Mặt Trời và bầu trời xanh đều được cho là ấm áp. Em nói trên đời này, nếu như có ai đó có thể kiểm soát được thời tiết. . ." Trong lúc nói, La Vân Hi phất tay nhẹ một cái, cơn mưa Xuân đang rơi lất phất đột nhiên ngừng lại, cổ áo ướt sũng của anh cũng trở nên khô ráo: "Anh chính là người như vậy!"

Cốc Vũ - Đệ Nhất: Hậu Bình Thủy Sinh - Đệ Nhị: Hậu Minh Cưu Phất Kỳ Vũ - Đệ Tam: Hầu Vi Đái Thắng Giáng Vu Tang

"Cốc Vũ chia ra làm ba thời kỳ - Tiết thứ nhất: Cỏ rong bắt đầu mọc - Tiết thứ hai: Chim cưu bắt đầu xù lông - Tiết thứ ba: Chim rẻ quạt bay xuống và đậu trên cành dâu.

Cốc Vũ cũng là biểu tượng kết thúc cho đợt sương giá cuối cùng. . .

Em đến - Xuân tới - Sương tan!"

Bạch Lộc vừa nghe những lời độc thoại của La Vân Hi, vừa đưa tay lau đi những giọt nước vẫn còn chưa khô trên vạt áo anh, vạt áo lập tức khô ráo và phẳng phiu hơn.

"Em đã sớm đoán ra được rồi."

Rất lâu về trước đã hứa với nhau rằng, sẽ cùng nhau đi dưới cơn mưa phùn ngày Xuân, và ngắm nhìn thác nước vàng trên núi.

——

Lễ khai máy - Nửa Là Đường Mật, Nửa Là Đau Thương, 7 giờ sáng hôm đó, cơn mưa phùn vẫn kéo dài và không có dấu hiệu dừng lại.

"Anh ấy sẽ là người như thế nào nhỉ?" Bạch Lộc kiễng chân nhìn những đám mây đen mù mịt ở phía xa xa.

Giây tiếp theo, cô nhắm mắt lại, tay phải nhẹ nhàng vẫy một cái, những tia nắng ấm áp ngay lập tức xuất hiện và chiếu xuống mặt đất.

Chỉ khi tâm trạng của Bạch Lộc tốt, thì ánh nắng mới xuất hiện.

------

"La lão sư, lần đầu gặp mặt, em là Bạch Lộc."

"Xin chào, La Vân Hi."

"Tin em đi, sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều ngày nắng đẹp."

------

Chỉ khi họ ở bên nhau và đi cùng nhau, thì mới có thể bước đi dưới cơn mưa phùn và tìm được thác nước vàng.

La Vân Hi là một anh chàng ngốc.

Bạch Lộc nhìn người trước mặt, và nghĩ như vậy.

Cuối Đông - Mùa Xuân đến chậm.

Vân Hi - Cũng chậm.

Triều Trú Quý Tự - Đạp Vũ Mộc Tình - Trường Trường Cửu Cửu - Vị Chi Tứ Thời

Trình tự sáng và trưa theo các mùa, bước đi dưới mưa và tắm dưới nắng.

Lâu dài và mãi mãi, được gọi là: Bốn mùa - Tứ Thời.

HẾT.

Vân Lộc 822 - Nguyệt Lạc Khanh An: Tứ Thời

Edit: Js Art | Beta: Minh Tường
Date: 822 - 13.12.2023 - Trì Trì

Đông Mạt - Xuân Nhật Trì Trì. Vân Hi - Dã Trì Trì.

[?] Đông Mạt: Cuối đông - Xuân Nhật Trì Trì: Ngày xuân đến chầm chậm - Vân Hi, Dã Trì Trì: Mây lành, cũng đến chầm chậm.

[1] Giải nghĩa: Câu 1 diễn tả thời gian cuối Đông, khi mùa Xuân đến một cách chậm rãi và nhẹ nhàng. Câu 2 có cụm "Vân Hi" ở đây không chỉ là tên của Hi ca mà còn chỉ "mây điềm lành". Câu này mô tả rằng mây lành cũng đến chậm như mùa Xuân đang đến.

[2] Vân Hi cũng chậm ở đây còn là một cách ẩn dụ - La Vân Hi nhận ra Bạch Lộc có khả năng kiểm soát thời tiết quá chậm. (J4F: Chắc tại ảnh mạng 2G.)

Triều Trú Quý Tự - Đạp Vũ Mộc Tình - Trường Trường Cửu Cửu - Vị Chi Tứ Thời.

[?] Diễn nghĩa: Trình tự buổi sáng và buổi trưa theo các mùa, bước đi dưới mưa và tắm mình trong ánh nắng. Lâu dài và mãi mãi được gọi là bốn mùa. (Sáng trưa theo nhịp của các mùa, bước đi dưới mưa, tắm mình dưới nắng: Như thể mỗi bước đi đều đắm mình trong những khoảnh khắc diệu kỳ của thiên nhiên. Lâu dài mãi mãi gọi là bốn mùa: Tựa như tình yêu bền bỉ qua từng mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông.)

Cả đoạn thơ mang ý nghĩa về sự tuần hoàn và vĩnh cửu của thời gian và thiên nhiên, nhấn mạnh vào sự thay đổi liên tục của các mùa trong năm, và sự bền bỉ, trường tồn của cuộc sống và vạn vật, đồng thời còn thể hiện tình yêu dài lâu của Vân Lộc, bền vững, không thay đổi theo thời gian.

PR: Thời gian 07:00 - Day 1: Dừng LạiTuyển tập: Vân Lộc - Nguyệt Lạc Khanh An: Lan Dạ 24 Canh Giờ

Link xem: https://www.wattpad.com/story/357282203-yunlu-vân-lộc-dừng-lại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro