Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hành Trình Tới Ngọc Sơn

Sau trận chiến đầy căng thẳng với Hắc Linh Tử, nhóm của Lạc An giờ đây thêm một thành viên mới: Đồng Thiện – người từng là học trò của trưởng làng Lạc Hiển. Họ quyết định không chậm trễ mà tiếp tục hành trình lên Ngọc Sơn để tìm kiếm lời giải cho bí mật của viên Ngọc Lạc Long và ngăn chặn âm mưu của thế lực phương Bắc.

Buổi sáng sớm hôm sau, đoàn bốn người khởi hành từ khu rừng, men theo con đường mòn dẫn lên Ngọc Sơn. Không khí lạnh lẽo bao phủ, cây cối um tùm, và sương mù giăng kín lối đi khiến khung cảnh trở nên mờ ảo. Những tiếng chim lạ vọng lại từ xa xa như những lời nhắc nhở họ về hiểm nguy đang rình rập.

Lạc An giữ viên ngọc thật chắc trong tay áo, cảm nhận được hơi ấm của nó. Cậu biết rằng viên ngọc này không chỉ là một bảo vật mà còn là chìa khóa để cứu Văn Lang. Đôi lúc, cậu liếc nhìn Đồng Thiện – người mà cậu mới gặp ngày hôm qua. Dù là một đồng minh, nhưng bí mật về sự xuất hiện bất ngờ của anh ta khiến Lạc An không khỏi nghi ngờ.

"Đồng Thiện, huynh đã ở đâu trong suốt thời gian qua?" – Lạc An hỏi, giọng đầy sự tò mò.

Đồng Thiện quay lại, mắt sáng lên trong màn sương:

"Ta đã rời làng từ ba năm trước để tìm hiểu về âm mưu của kẻ thù phương Bắc. Trong những năm ấy, ta đã gặp và chiến đấu với nhiều yêu ma bị tà khí điều khiển. Hắc Linh Tử không phải là kẻ duy nhất, mà còn có cả một tổ chức lớn hơn đứng sau."

Mai Nhi nhíu mày, cô cảm nhận được sự nguy hiểm ngày càng lớn dần. "Nếu vậy thì chúng ta phải nhanh chóng đến Ngọc Sơn để tìm hiểu thêm về sức mạnh của viên ngọc. Ta không thể để chúng rơi vào tay kẻ thù."

Cả đoàn tiến bước qua một khu rừng rậm rạp, nơi ánh sáng mặt trời hầu như không lọt qua được. Tiếng lá cây xào xạc và tiếng thở của họ là những âm thanh duy nhất vang lên. Nhưng đột nhiên, từ trong bụi cây, những tiếng rít lạ vang lên.

Đồng Thiện dừng lại, đôi mắt sắc bén quan sát xung quanh. "Có điều gì đó không ổn..." – anh thì thầm.

Ngay lúc ấy, từ khắp nơi, những bóng đen nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn lao tới. Đó là những Yêu Tinh Rừng – các sinh vật nhỏ bé với đôi mắt đỏ rực, có khả năng tấn công theo bầy. Chúng di chuyển linh hoạt, bao vây cả đoàn và tấn công bằng những chiếc móng vuốt sắc nhọn.

Mai Nhi nhanh chóng giơ tấm bùa Linh Sơn lên, tạo ra một lớp bảo vệ xung quanh nhóm. Tuy nhiên, những yêu tinh này quá đông, liên tục xé nát lớp bảo vệ. Đồng Thiện liền rút thanh Kiếm Đồng Sơn, xoay người vung mạnh, tạo ra một luồng sáng đồng sáng loáng, chém thẳng vào đám yêu tinh, đẩy lùi chúng một chút.

Lạc Hiển sử dụng pháp trượng của mình, tạo ra những cột đất đá, làm chậm bước tiến của đám yêu tinh. "Chúng ta phải phá vỡ vòng vây của chúng và rời khỏi đây!" – trưởng làng nói lớn, giọng đầy uy lực.

Lạc An, nhìn những yêu tinh tấn công không ngừng, cảm thấy viên Ngọc Lạc Long trong tay mình bắt đầu nóng lên. Một giọng nói vang lên trong đầu cậu:

"Triệu hồi ta, sức mạnh của ngươi chính là chìa khóa."

Cậu nhắm mắt, tập trung tinh thần. Ánh sáng từ viên ngọc bừng lên, tỏa sáng cả một khu vực. Một tiếng gầm vang lên và Ngọc Lạc Long xuất hiện lần nữa, lượn quanh, phun ra luồng sáng xanh biếc quét qua đám yêu tinh. Ánh sáng ấy như một lưỡi kiếm sắc bén, chém đứt mọi tà khí của yêu tinh, khiến chúng biến mất vào không trung.

Cả đoàn đứng im, hít một hơi dài. Mai Nhi quay sang Lạc An, mỉm cười:

"Cậu lại làm được rồi, Lạc An. Sức mạnh này... chúng ta sẽ dùng nó để bảo vệ quê hương."

Khi yêu tinh biến mất, Ngọc Lạc Long không lập tức tan biến như thường lệ. Nó hạ thân, đôi mắt xanh thẳm nhìn sâu vào Lạc An, rồi nói:

"Ngươi cần học cách làm chủ sức mạnh này, vì những thử thách phía trước còn khắc nghiệt hơn rất nhiều. Ở Ngọc Sơn, sẽ có người giúp ngươi hiểu rõ về số mệnh của mình. Hãy cẩn thận, vì có kẻ trong bóng tối vẫn luôn theo dõi."

Lời nói của Ngọc Lạc Long khiến mọi người sững sờ. "Người trong bóng tối?" – Lạc Hiển lẩm bẩm, mắt nhìn quanh. "Hắc Linh Tử chăng, hay còn có kẻ khác?"

Ngọc Lạc Long không trả lời thêm, nó từ từ tan biến, để lại một luồng sáng xanh bay lượn trong không trung, rồi biến mất hẳn.

Đồng Thiện nhìn về phía Ngọc Sơn xa xăm, đôi mắt đăm chiêu: "Có lẽ chúng ta cần nhanh chóng đến đó, trước khi quá muộn. Nếu lời của Ngọc Lạc Long là thật, chúng ta sẽ còn phải đối mặt với nhiều hiểm nguy hơn cả Hắc Linh Tử."

Sau trận chiến với đám Yêu Tinh Rừng, nhóm của Lạc An tiếp tục hành trình, nhưng trong lòng ai nấy đều đầy lo lắng. Họ hiểu rằng hành trình này không chỉ là cuộc đấu tranh với những yêu ma, mà còn là cuộc chiến với chính vận mệnh và sứ mệnh mà họ đang gánh trên vai.

Mai NhiĐồng Thiện không nói gì thêm, nhưng trong lòng họ đã sẵn sàng đối đầu với mọi thử thách. Lạc An cảm nhận sự quyết tâm trong tim mình càng thêm mạnh mẽ – cậu biết rằng để bảo vệ quê hương, cậu cần làm chủ viên ngọc và sức mạnh của tổ tiên, bất kể những gì sẽ xảy ra.

Trước mắt họ, Ngọc Sơn vẫn ẩn mình dưới lớp sương mù dày đặc, như một thử thách cuối cùng, nơi chứa đựng tất cả câu trả lời mà họ đang tìm kiếm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro