Cuộc Đối Đầu Tại Rừng Sâu
Hắc Linh Tử đứng đó, đôi mắt băng giá nhìn chằm chằm vào viên ngọc phát sáng trên tay Lạc An. Không khí bỗng chốc trở nên ngột ngạt khi tà khí từ thanh kiếm của hắn lan ra, làm đất dưới chân hắn đen đi và nứt toác. Lạc Hiển tiến lên, tay nắm chặt pháp trượng, bảo vệ trước mặt hai người trẻ.
"Ngươi nghĩ rằng có thể cướp được bảo vật tổ tiên của người Lạc Việt ư?" – giọng ông vang lên mạnh mẽ.
Hắc Linh Tử cười nhạt, giơ thanh kiếm đen dài lên, tà khí bắn ra như những mũi tên độc. Trưởng làng Lạc Hiển nhanh chóng vung pháp trượng, tạo ra một luồng sáng vàng rực, hình thành một lớp khiên chắn trước mặt. Các mũi tên tà khí chạm vào lớp khiên, phát ra tiếng nổ giòn, khói đen tràn ngập.
Lạc An nhìn thấy trận chiến trước mắt mà trong lòng không khỏi bối rối. Dù vừa mới triệu hồi Ngọc Lạc Long đánh bại Huyết Xà, nhưng cậu vẫn chưa hoàn toàn làm chủ sức mạnh của viên ngọc. Mai Nhi bên cạnh cậu, nắm chặt bùa Linh Sơn, cố gắng bảo vệ Lạc An khỏi những đợt sóng tà khí lan tỏa.
"Chúng ta phải phối hợp, Lạc An! Viên ngọc trong tay cậu chính là chìa khóa. Hãy tin vào nó!" – Mai Nhi hét lên, giọng đầy quyết tâm.
Lạc An nhìn vào viên Ngọc Lạc Long, tay siết chặt nó, quyết định hành động. Cậu nhắm mắt, cố gắng kết nối với linh khí bên trong viên ngọc. Cảm giác quen thuộc của dòng năng lượng ấm áp lại tràn ngập, như một dòng suối mát lành chảy vào tim cậu. Ánh sáng xanh biếc từ viên ngọc lan tỏa, bừng sáng cả khu rừng.
Một tiếng gầm mạnh mẽ vang lên. Ngọc Lạc Long – thân hình rồng dài, vảy xanh biếc tỏa ra ánh sáng huyền bí – lại xuất hiện, lượn quanh Lạc An, ánh mắt rực lửa nhìn về phía Hắc Linh Tử.
Hắc Linh Tử nhíu mày, hắn thét lớn, nâng thanh kiếm đen lên cao, vạch ra một đường kiếm trong không trung, tạo ra một luồng khí đen lao thẳng về phía con rồng. Ngọc Lạc Long xoay mình, phun ra một luồng sáng xanh, hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau, tạo nên một tiếng nổ lớn. Mặt đất rung chuyển, cây cối xung quanh bật gốc, ngã rạp.
Lạc Hiển không chậm trễ, ông dùng trượng gõ mạnh xuống đất, triệu hồi Địa Linh Trận – một trận pháp tạo ra những cột đất đá vươn lên từ lòng đất, nhằm hạn chế di chuyển của Hắc Linh Tử. Tuy nhiên, hắn nhanh chóng lướt qua các cột đá, đôi mắt không ngừng dõi theo viên ngọc trên tay Lạc An.
Đúng lúc đó, từ trong bóng tối, một bóng người khác xuất hiện. Đó là Đồng Thiện, một thanh niên trẻ tuổi với ánh mắt đầy quyết tâm và cánh tay cầm một thanh Kiếm Đồng Sơn. Đồng Thiện là người quen cũ của Lạc Hiển, từng là học trò của ông trước khi biến mất bí ẩn nhiều năm về trước.
"Trưởng làng, để ta giúp các người một tay!" – Đồng Thiện hét lớn, rồi lao vào Hắc Linh Tử, thanh kiếm chém mạnh xuống, tạo ra một tia sáng màu đồng.
Hắc Linh Tử bất ngờ, không kịp né tránh, bị Đồng Thiện chém trúng, lùi lại vài bước. Hắn nhếch mép cười:
"Đồng Thiện? Không ngờ ngươi lại đứng về phe họ. Chúng ta sẽ còn gặp lại, ta sẽ lấy được viên ngọc đó, và khi đó, không gì có thể cản bước ta."
Hắc Linh Tử nói xong, hắn xoay người, một luồng khí đen bao phủ toàn thân hắn và hắn biến mất vào bóng tối, để lại sự im lặng ngột ngạt.
Khi trận chiến kết thúc, Lạc An thở hổn hển, tay vẫn nắm chặt viên ngọc. Ngọc Lạc Long từ từ tan biến vào không khí, để lại một cảm giác trống trải trong lòng cậu. Lạc Hiển đến bên Đồng Thiện, nhìn anh đầy bất ngờ:
"Ngươi... tại sao ngươi lại ở đây?"
Đồng Thiện cúi đầu, giọng nghiêm trọng:
"Tôi đã đi theo dõi Hắc Linh Tử suốt thời gian qua. Hắn không chỉ đơn giản muốn chiếm viên ngọc này, mà còn có một kế hoạch lớn hơn liên quan đến Cửa Thần. Chúng ta cần đến Ngọc Sơn trước hắn, và tìm ra cách để phong ấn tà khí."
Lạc An nghe vậy, cảm thấy tim đập mạnh. Cậu hiểu rằng cuộc hành trình của mình không chỉ đơn giản là học cách kiểm soát sức mạnh, mà còn phải đối đầu với những thế lực đang muốn hủy diệt tất cả những gì mà tổ tiên đã để lại.
"Ta sẽ không để cho kẻ thù xâm lược làm tổn thương quê hương của ta!" – Lạc An tự nhủ, đôi mắt ánh lên ngọn lửa quyết tâm.
Mai Nhi đặt tay lên vai cậu, cười động viên:
"Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách, phải không, Lạc An?"
Lạc An gật đầu. Nhìn về phía đỉnh Ngọc Sơn đang mờ ảo dưới làn sương trắng, cậu biết rằng hành trình phía trước còn rất nhiều khó khăn, nhưng cũng tràn đầy hy vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro