Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

Tôi nhìn chị hoài nghi với câu hỏi đột ngột đó, chị hỏi tôi tới tấp rồi nhìn từ trên xuống dưới ~~

- Mất gì hả chị? Em không hiểu?

- Nó là con của chị gái chị, em cứ nhận rồi quan tâm em nó chút. Nó chưa biết gì đâu!

Mặc bộ đồ lên xong, váy ngắn quá nên tôi cứ đi tém tém lại sợ người ta nhìn thấy... chị quản lý được cái tận tình chỉ tôi những cách để đối phó với khách, nói chuyện với khách. 

Sau 1 tháng học việc thế là hôm nay tôi chính thức làm ngày đầu tiên. Tôi được cái ăn nói lưu loát và có quen biết nên chị quản lý khá thích và bao bọc tôi... Dáng vóc cũng ngon lành, được cái da trắng nên nó lướt hết nét xấu của tôi. Có mấy anh vào chấm nhưng chị chưa cho, nhìn thấy thằng nào dê dê là chị không cho tôi ra mặt. Rồi cũng đến cái ngày được chị sắp xếp làm cho khách, sau 1 tháng học thì giờ tôi bớt bỡ ngỡ và dạn tay hơn... À chỗ tôi làm tuyệt đối massage cho khách đàng hoàng, không làm chuyện bậy bạ nên tôi cũng yên tâm.

Năm đứa đứng cho khách chọn.

- Em này - thằng đó liếc mắt đảo qua một vòng rồi chỉ vào tôi

Chị quản lý nhìn tôi gật đầu, tôi thì thở dài vì hồi hộp, cũng sợ vì biết đâu gặp mấy thằng dê xòm thì toi...15p sau tôi bước vào phòng, thấy nó nằm dài trên giường, trên người chỉ có cái khăn màu trắng che chỗ đó của nó, nó nằm úp lại... Tôi bắt đầu làm công việc của mình, được 10p thì nó lên tiếng

- Tay em ấm áp thế? Em tên gì?

- Dạ tên Hàn Tiểu Hy

- Em là người mới phải không?

- Dạ - vừa dứt lời nó bỗng bất ngờ nằm lăn lại, tay rút cái khăn đang che chỗ đó trong tít tắt quăng xuống đất làm tôi đứng hình, quăng ra một câu

- Làm đi em - nó nhìn tôi đá lông nheo rồi mắt nó liếc sang của quý của nó! Tôi dần hiểu ý nó muốn gì rồi.. Tôi bình tĩnh lại, mắt tôi liếc nhanh qua của quý của nó. Lúc đó trong đầu tôi nghĩ đến cảnh mẹ tôi lúc trước, tôi chỉ muốn tung chạy ra khỏi phòng nhưng tôi cố gắng định hình lại, tôi thở đều. Tự nhủ nếu mà tôi đi ra rồi làm ầm lên thì nhục quá, tôi đành cắn răng giải quyết tiếp. Tôi bước tới cuối xuống nhặt cái khăn rồi đi lại, tôi dùng hết sức đập cái khăn lên của quý của nó.

- Có muốn bị đuổi ra khỏi đây không - tôi liếc nhìn nó bằng ánh mắt khinh bỉ 

- Đuổi? Haha em đùa anh hả?

- Nằm úp lại đi! Nhanh lên! - tôi thúc giục hắn, thật ra chỉ muốn làm cho nhanh rồi đi ra thôi

Nó bất ngờ trố mắt lên nhìn tôi, rồi lặng lẽ nằm úp lại. Lúc đó tôi thở phào nhẹ nhõm, nếu nó chống đối hay gì chắc tôi chết. Lúc đó tôi gan thật chứ! Đúng là không phải nhìn bên ngoài mà phán xét ai được. Cũng đẹp trai mà tâm hồn như chó dại dơ bẩn quá. May mà nó vẫn nghe theo tôi nằm im để cho tôi hoàn thành nhiệm vụ. 

Xong xuôi tôi bước ra ngoài trước, nó theo sau. Bước ra khỏi phòng tôi thở thật dài. Nó đi nhanh ra trước lấy thẻ đặt lên bàn, tôi giật mình khi thấy nó là VIP bên tôi, tôi chau mày nhìn nó, nó nhìn lại tôi...

- Sao? Được không anh? Tiểu Hy làm ok không? - chị quản lý hỏi hắn

Tôi bất ngờ đưa mắt về phía chị, thôi chết tôi rồi! Thằng kia sẽ méc cho mà xem

- Anh thích Hy Hy lắm, lần sau anh đến cứ sắp bé làm cho anh ~~

- Vậy hả? Nó mới, nên có gì góp ý cho em nha. Chứ không là giận đó 

- Anh biết rồi.  Anh đi đây - hắn nhìn tôi chào tạm biệt rồi đi, được vài bước thì quay lại trước mặt làm tôi giật mình tiếp

- Anh là Lăng Tử Phong, em cứ nhớ tên anh cho kĩ vào nhé!

Hazzz, chết được! Tôi lân la hỏi thì cũng biết đó là khách VIP bên tôi. Tôi cũng không hiểu sao Tử Phong lại không ý kiến hay nói gì với chị quản lý. Hay là định quay lại trả thù tôi, tôi cứ lo sợ.

Làm được 2 tháng thì do công việc nên thời gian cũng không cố định, đi sớm về khuya, giờ giấc không ổn định. Rồi tôi gây lộn với chồng dì tôi, chửi tôi này nọ rồi mang tôi ra nói những câu làm tôi hết sức đau lòng.

- Mày trước sau gì cũng giống mẹ mày, mẹ mày làm gái thì mày cũng vậy thôi! Con gái con lứa đi sớm về khuya, học hành không lo học hành

- Có làm gái cũng là mẹ con, dượng chẳng có quyền gì nói mẹ con như vậy!

- Vì mày là cháu nên tao mới quan tâm, không là tao bỏ rồi!

- Thà dượng không quan tâm con còn thấy hạnh phúc hơn nghe những lời dượng nói - tới nước này thì tôi thật sự cảm thấy dượng quá đáng

- Vậy mày đi ra khỏi nhà tao đi, rồi mày muốn làm gì thì làm

Trời lúc nghe câu đó tôi sốc lắm, thì ra bấy lâu ngứa mắt tôi lâu lắm rồi nhưng không nói, nay có cơ hội nên đuổi tôi đi. Dì tôi hoàn toàn không biết việc này, tự ái nổi lên tôi đi tìm nhà trọ để ở, lúc đó lương của tôi được 5 - 6 triệu rồi. Tháng lương đầu tiên tôi cầm trên tay mà hạnh phúc muốn rớt nước mắt. Ở cái tuổi này chưa bao giờ nghĩ có ngày cầm số tiền lớn vậy. Có thể đối với mọi người sẽ không là gì nhưng đối với tôi là cả mồ hôi nước mắt! Tay tôi ngâm nước nhiều do nghề, tay tôi lúc nào cũng dộp và phồng lên, có lúc đau đến phát khóc ~~

Ngày tôi dọn đi, dì tôi khóc lóc vì thương đứa cháu ruột, chửi tôi là ham chơi đú đởn nên muốn ra ngoài ở, sợ tôi hư hỏng. Tôi không nói cho dì biết việc tôi bị dượng đuổi đi, sợ dì buồn...

- Con đi thì dì biết nói với mẹ con sao đây? Con làm khó dì quá :<

- Con lớn rồi, cũng tự kiếm ra tiền, con tự lo cho mình được. Con không muốn làm khổ dì và dượng đâu. Dì còn phải lo cho 3 đứa nhỏ nữa.

Dọn đi tôi buồn lắm chứ, ngày bước vào phòng trọ cô đơn lạnh lẽo, nhìn 4 bức tường trống trải mà khóc hết nước mắt vì nhớ mẹ! Nhưng nhủ lòng phải ráng lên. Giờ không có ai có thể lo cho tôi mãi được. 

Hôm sau, tối 8h tôi sắp tan ca về thì chị quản lý kéo tôi lại... 

- Tối nay em về muộn tí đi, tăng ca đi, chị x2 lương nha

- Sắp tới giờ đóng cửa rồi tăng ca gì chị? - tôi không hiểu, tăng ca làm cho ma à?

- Một tí nữa em biết. Còn bây giờ thay bộ đồ mới này đi, cả ngày mặc bộ này dơ rồi!

- Bình thường em mặc bộ này có sao đâu? Nay chị lạ vậy? - đúng là hành xử của bả làm cho người khác phải nghi ngờ thật sự!

- Thôi thôi cưng hỏi nhiều ghê, đi đi chị nói thì cứ làm theo. Tắm luôn đi nhaa cho nó sạch sẽ.

Tôi cầm bộ đồ trên tay đi tắm rồi thay vì thật sự cả ngày cũng ngứa ngáy khó chịu rồi! Nhưng tôi thắc mắc không biết có vụ gì mà tăng ca còn bắt tôi đi tắm rửa sạch sẽ nữa... lạ kỳ! 

Lúc đó chính xác 9h tối, có xe hơi chạy tới trước quán. Bước xuống xe là bóng dáng một người đàn ông, ánh đèn từ xa chói quá nên tôi cố gắng nhìn gương mặt đó. Dần dần đi vào là một người đàn ông tầm 30 mấy tuổi gì đó, cứ từ từ đi vào bên trong. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro