Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 25

Một gã bảo vệ bên cạnh thằng Phương vừa bước đến thì... gần như ngay tức khắc, Phương nắm ngang một cái ghế gỗ trong tầm tay vụt thẳng vào mặt hắn.

"Ầm..."

Âm thanh chát chúa vang lên làm cả đám người giật thót mình sợ hãi. Gã bảo vệ gục xuống... Phương bước tiếp, tiện tay vứt mảnh gỗ vụn còn lại trong tay. Vẻ lạnh lùng trong ánh mắt nó cũng làm chính tôi thấy sợ hãi. [Truyện viết bởi 69deluxe]

- Mẹ... Đánh nó đi... - Đám bảo vệ thấy đồng nghiệp bị đánh liền hùa nhau lao lên.

"Thằng nào dám động..." Ngay lúc này bên ngoài ùa vào hơn mười thằng cầm gầy gộc lăm lăm trên tay. Đám đàn em thường ngày đi theo Phương lao tới chặn ngang đám bảo vệ... Khách uống cafe bên ngoài bắt đầu sợ hãi, ùn ùn nối đuôi nhau bỏ về.

Tôi quay người lại, áp sát vào trong quầy. Mảnh chai vỡ hạ xuống, vẫn không rời tay. Thằng Phương cũng kéo thằng Quyền bước tới đứng bên cạnh tôi. Tôi gằn giọng:

- Bỏ Vân Nhu ra...

- Mày... Tụi mày... gan lớn lắm... Mày... biết quán này của ai sao ?! Mày coi chừng... - Gã chủ quán gầm gừ, giọng lại lắp bắp, vô thức kéo Vân Nhu lùi vào sát trong quầy.

- Tao thấy gan mày còn lớn hơn... Dám lấy quán nhà tao ra làm chuyện hại người ?!

Lời thằng Phương vừa nói ra làm tôi, Vân Nhu, Quyền mập và cả gã đàn ông kia chết sững. Gã đàn ông nhíu mày có như nhớ đến chuyện gì đó.

- Mày... nói... bậy ! - Gã lắp bắp, cố giữ thẳng lưng, nói cứng.

- Mày tin hay không cũng không sao ! - Thằng Phương rút điếu thuốc đặt lên môi, bật lửa. - Đợi lát nữa chú Bảy đến đây tống cổ mày ra đường thì mày... không muốn tin cũng phải tin...

- Ah...

Gã đàn ông há hốc buông lỏng tay Vân Nhu, cả người vô lực ngã ngồi trên đất. Vân Nhu lao qua tôi, bám chặt cánh tay tôi, còn run sợ lẩy bẩy. Tôi ném mảnh chai rượu đi, quay qua nhìn thằng Phương, nói:

- Cảm ơn.

- Không có gì... đưa Vân Nhu đi đi... - Phương xua xua tay, kéo ghế ngồi xuống.

Tôi nhìn qua Quyền mập, rồi kéo Vân Nhu bước đi. Chợt tiếng thằng Phương vang lên phía sau:

- Này... Tuần sau họp đội banh trường... Tao hy vọng mày không ăn may tao như lần trước.

Tôi hơi ngẩng người rồi bật cười, gật gật đầu, cũng không trả lời nó. Ba đứa rời khỏi quán cafe giờ đã trống hoắc. [Truyện viết bởi 69deluxe]

-----------------++++++++++--------------------

Quán Lạc Hồng - Thanh Đa.

Trong chiếc chòi lá, ba đứa tôi ngồi quanh chiếc bàn ăn. Thức ăn trên bàn cũng sạch sẽ, bên cạnh còn có vài lon bia lăn lóc ngổng ngang.

- Tao đấm ngay giữa mặt thằng phía trước... Thằng sau vừa áp sát liền ăn một cái cùi chỏ vào giữa mặt... Máu mũi hai thằng phun ra phì phì...

Quyền mập ngồi đối diện tôi và Vân Nhu không ngừng huơ tay múa chân, nước miếng văng tung tóe. Vân Nhu che miệng cười đến đỏ mặt. Tôi chỉ mỉm cười lắng nghe.

- Này, cười cái gì ?! Ông ra nông nổi này cũng là muốn bảo vệ bạn gái của mày đó... - Quyền mập bĩu môi làu bàu.

Tôi chợt nghiêm túc đặt tay lên nấm đấm to bự nung núc của nó, siết chặt:

- Cảm ơn mập.

- À, ít ra là vậy... Mà không cần nắm tay đâu... - Quyền mập rụt tay về, nói.

- Vậy em cảm ơn thì sao ?!

Vân Nhu cũng chìa tay với Quyền mập, nó vội đưa bàn tay quạt bồ ra nắm bàn tay nhỏ nhắn của nàng.

- Không có gì... Rất sẵn sàng nha.

- Ah hem... - Tôi giả vờ đằng hắng nhắc nhở.

- Hi hi...

Vân Nhu rụt tay về, che miệng cười. Bất ngờ nàng rướn người qua, hôn nhẹ lên má tôi, nói nhỏ:

- Cảm ơn anh.

Quyền mập giãy nảy la éc éc như heo bị chọc tiết:

- Này... Này... Nó không có một vết thương trên người nha... Sao đời bất công giữ vậy trời...

- Ha ha... Hi hi...

"Sao cười vui giữ vậy ta ?!"

Bỗng nhiên có giọng nói thánh thót vang lên từ bên ngoài. Một cô gái với thân hình mảnh mai cao dong dỏng cúi đầu tránh mái lá dừa của căn chòi, bước vào. Cô gái ngẩng đầu lộ ra khuôn mặt xinh đẹp lại quen thuộc vô cùng. [Truyện viết bởi 69deluxe]

- Thanh Thuỷ ?! - Tôi và Quyền mập đều ngạc nhiên, chỉ có Vân Nhu là mỉm cười nhẹ như đã biết trước.

- Sao ngạc nhiên dữ vậy ?! Vân Nhu không nói ở đây là quán của mẹ Thuỷ sao ?! - Thanh Thuỷ mỉm cười, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Quyền mập.

- À... Ra vậy...

Tôi gật đầu đã hiểu. Vân Nhu chỉ đường hai đứa tôi đến đây. Tôi cũng hơi ngạc nhiên vì nàng biết một chỗ xa trung tâm như vậy. Thì ra là cơ ngơi của gia đình Thanh Thuỷ.

Thanh Thuỷ tự lấy chiếc ly, rót một cốc đầy bia, nâng ly về phía tôi ánh mắt hơi đỏ, nói:

- Lần trước chuyện... chuyện kia... Thuỷ có nhờ Vân Nhu tạo cho Thuỷ một cơ hội cảm ơn anh Phong. Nay là cơ hội tốt... cho Thuỷ cảm ơn anh.

- Haizz... Cái gì màu mè vậy... Không phải bạn cùng lớp sao... - Tôi thở dài, nâng ly.

Hai cái ly chạm nhau. Thuỷ ngửa đầu uống một hơi cạn sạch. Lén gạt khoé mắt ươn ướt, nàng đặt ly xuống bàn. Mỉm cười quay qua nhìn Quyền mập, chợt Thuỷ kêu lên:

- Sao... Sao mặt Quyền sưng như lên vậy ?! Bị ai đánh hả ?!

- Cái gì bị ai đánh ?! Nói khó nghe như vậy. - Mặt Quyền mập giật giật khó coi. - Là tôi đánh người... đánh người đó... Biết không hả ?!

- Ha ha... Hi hi...

---------------------+++++++++++--------------------

Đúng như Thanh Thuỷ nói muốn cảm ơn tôi. Bữa ăn trưa không tính tiền. Dù gì cũng là chiều thứ Bảy rảnh rỗi. Tôi lại chưa muốn về nhà khi tâm trạng không thoải mái. Tôi quyết định mời cả nhóm Karaoke nhậu nhẹt một bữa quên chuyện đời. Dù gì quán mẹ Thuỷ cũng có phòng Karaoke, chơi ở đây còn là ủng hộ người nhà. [Truyện viết bởi 69deluxe]

Tôi gọi một chai Hennessey VSOP, soda, coke và ít trái cây. Và cuộc vui bắt đầu.

Thấy tôi có tâm trạng uống, Quyền mập, Vân Nhu và Thanh Thuỷ cũng tham gia uống hết mình. Vừa hát, vừa uống chẳng mấy chốc cả bốn đứa đều chếch choáng say. Hai chai Hennessy còn lưng nữa... Thanh Thuỷ phải dìu Vân Nhu đi ói, Quyền mập thì ề à một chút rồi ngằm ngáy ồ ồ trên ghế. Một lúc sau, Thanh Thuỷ bước xiêu vẹo trở lại một mình.

- Vân Nhu mệt. Thuỷ để Nhu ngủ... trong phòng mẹ Thuỷ rồi...

Thuỷ nói, bước đến lại như vô tình ngồi xuống bên cạnh tôi, chỗ của Vân Nhu. Tôi gật gù men rượu bốc lên đầu, ánh mắt hơi mờ đi nhìn Quyền mập há miệng ngáy như heo thắt cổ. Chợt Thanh Thuỷ choàng tay qua cổ tôi, đặt lên môi tôi một nụ hôn làm cả người tôi cứng đơ sửng sốt. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn của Thuỷ mang theo mùi rượu nồng nàn cố len qua môi tôi tìm vào trong. Rượu trong người tôi như thức tỉnh, lưỡi tôi đáp trả mãnh liệt. Bàn tay tôi vô thức luồn vào trong chiếc áo thun đang mặc trên người Thuỷ, gạt phần nón nịt ngực xuống, đón trọn lấy bầu vú căng tròn mềm mại của nàng mà sờ nắn.

- Ư... - Thuỷ nấc khẽ, ưỡn ngực ra, thở hổn hển.

Tiếng nấc khẽ của Thuỷ như chọc phải cơn khao khát của tôi. Đầu óc tôi trống rỗng không còn bất cứ thứ gì hiện hữu... Thằng mập đang ngáy trong góc phòng, Vân Nhu đang ngủ đâu đó ngoài kia đều biến mất. Trong mắt tôi chỉ có Thanh Thuỷ ánh mắt say men tình, cơ thể vặn vẹo trong vòng tay tôi. Tôi hôn khắp cổ Thuỷ, tay bất ngờ kéo tuột chiếc áo thun qua đầu nàng.

- Anh...

Thanh Thuỷ chống cự yếu ớt, nhìn qua Quyền mập, rồi để mặc tôi cởi áo ngực vùi mặt vào hai bầu vú nàng. Vú Thuỷ rất to ah... Hai khối thịt mềm mại mát rượi liên tục méo mó phập phồng trong tay tôi. Tôi bóp hai vú nàng vung lên, cúi xuống ngậm lấy bên núm vú đỏ hồng, say mê mút.

- Uwmmm....

Chưa bao giờ tôi thấy máu mình nóng như vậy. Bên trong cơ thể tôi như có một lò than cần giải toả. Tôi đứng lên, cởi phăng chiếc áo thun ném xuống ghế. Ngay lập tức, Thuỷ giúp tôi mở khoá quần. Quần dài, cả quần lót tuột xuống chân... dương vật tôi bung ra căng cứng trước khuôn mặt đỏ bừng phấn khích của Thanh Thuỷ. Nàng há miệng ngậm lấy, tay vuốt vuốt, mút say mê...

- Ahhh...

Sảng khoái ah... Thanh Thuỷ rất biết chiều đàn ông nha. Nàng ngậm dương vật tôi thật sâu, thật sâu, chiếc lưỡi nhỏ đánh liên tục làm đầu nấm tôi truyền đến cảm giác tưng tức lại sướng mê người. Chợt nghĩ đến thằng Phương kia cũng từng được hưởng cảm giác này, máu nóng tôi lần nữa xông lên não. Tôi kéo Thuỷ đứng lên, đẩy nàng nằm xuống bàn kính ngay giữa phòng. Tốc chiếc váy ngắn của Thanh Thuỷ lên tận eo. Bên dưới của nàng mặc một chiếc quần lót ren đỏ mỏng dính rất rõ cả da thịt hồng hồng bên dưới. Tôi nghiến răng cầm lấy nó, kéo mạnh. [Truyện viết bởi 69deluxe]

"Xoẹt"...

- Anh này... Sao thô bạo vậy.... uwmmm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #vando