Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 20

Phần 8: Người cũ và người mới

- Ăn từ từ thôi... Nghẹn bây giờ...

Về đến nhà mới phát hiện ra bụng mình đã đói meo. Ở nhà đã ăn trước. Hai bác đi nghỉ. Chị Vy liền dọn cơm cho tôi ăn. Chị thì ngồi kế bên chống cằm nhìn, thỉnh thoảng chị lại dùng ngón tay gạt hạt cơm nào đó dính trên khoé miệng tôi.

"Reng... Reng..." - Chợt có tiếng chuông cửa reo vang.

- Ai mà đến giữa trưa thật là... - Chị càu nhàu đứng dậy ra mở cửa.

Tôi vẫn tiếp tục ăn, ngẩng đầu lên cũng không một lần. "Chỉ có khách của bác Dũng, bạn chị Vi hoặc ai đó nhìn nhầm nhà... Còn khách của tôi thì tuyệt đối không có. Ở đây thì có ai tìm tôi chứ ?!"
[Truyện viết bởi 69Deluxe]

- Tuấn Phong... Có người tìm... - Chị Vi gọi từ ngoài vào, giọng chị cộc lốc lạ lùng.

- Ai chứ ?! - Tôi không cho là đúng, còn gắp miếng sườn kho bỏ vào miệng nhai rau ráu.

- Là... Bạn... gái... Yến... Trâm.

Giọng chị Vi chua loét kéo dài, lọt vào tai tôi lại như sấm rền xé ngang bầu trời. Suýt chút nữa nuốt luôn miếng xương sườn, tôi vội nhổ ra. Không thể sai được. Tôi chưa hề nói cho chị Vi về Yến Trâm. Tôi vội vàng lau tay, chạy vội ra ngoài.

- Yến Trâm...

Không tin được vào mắt mình. Yến Trâm bằng xương bằng thịt thật sự đứng bên cạnh chị Thuỳ Vi. Nàng vẫn xinh đẹp rạng rỡ như vậy. Quần jean, áo thun gọn gàng, chiếc ba lô nhỏ đeo trên vai... Đôi mắt nàng đỏ hoe nhìn tôi kềm nén. [Truyện viết bởi 69Deluxe]

- Sao lên đây không báo anh đi đón ? Em vô nhà đi...

Tôi bước đến, tháo chiếc ba lô cho nàng, đưa Yến Trâm vào nhà. Chị Vi tần ngần nhìn theo. Mười giây sau, tôi lại lao ra, đóng cửa. Rồi xoa xoa lưng chị Vi, giả lả nói:

- Em mời chị vào nhà... Vào nhà nha...

- Xì... Nhà của tôi, không cần mời. - Thuỳ Vi gạt tay tôi, ưỡn ngực đi thẳng.

Bữa cơm của tôi lại thêm một chén một đũa, nhưng người ngồi xem vẫn là một. Yến Trâm vừa xuống bến xe liền ngồi taxi vào thẳng đây, cũng chưa kịp ăn gì.

- Em ăn đi... tự nhiên tự nhiên đi ! - Tôi gắp cho Yến Trâm ít đồ ăn, nói.

Yến Trâm có vẻ thiếu tự nhiên, cứ bẽn lẽn gắp từng nhúm cơm nhỏ mà ăn. Thấy vậy mấy lần nhìn qua Thuỳ Vi nháy nháy mắt rồi nhìn lên lầu mà chị cứ trơ trơ như không hiểu, tôi đành bỏ cuộc.

- Em ở Sài Gòn được mấy ngày ?! Chắc thứ Hai em phải đi học phải không ? - Tôi hỏi.

- Em... Em...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #vando