Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 109

"Phịch" - Lại một cái gối như đạn pháo bay thẳng vào mặt tôi. Chưa kịp hoàn hồn, một thân hình to lớn nhào tới đè nghiến cả người tôi ra giường. Thằng Phương nhe răng gầm gừ:

- Mẹ... Nếu có ngày đó, mày còn lén phén với Thuỳ Vi... Tao... cắt của mày.

- Ha ha... của ông còn nhiều người nhớ mong lắm nha... - Tôi bật cười ha hả, cố vùng dậy, nhưng không được. - Mày mà cắt của ông là cả quân đoàn người yêu tao... kéo đến đốt cả nhà mày.

- Ha ha... Tao sợ cái đéo...

"Trời ơi..."

Ngay lúc này tiếng hét kinh hãi vang lên làm hai đứa tôi giật bắn người. Tôi đang nằm dưới cả người cong người chống cự, Phương cưỡi trên bụng tôi tay giơ cao cái gối... Hai thằng chỉ mặc mỗi quần lót trên người... Cứng đơ nhìn ra cửa. [Truyện viết bởi 69deluxe]

Chị Vi há hốc, ngón tay run run chỉ vào chúng tôi... Vân Nhu che kín mặt bằng hai bàn tay, hai chân dậm dậm liên hồi...

"Ah..."

Tôi và Phương đồng thanh la lên, vội tách nhau ra. Hai thằng lồm cồm, dùng hai cái gối che dưới bụng, mặt vô thức nóng rang... Thằng Phương lủi nhanh hơn thỏ, túm quần áo chạy thẳng vô toilet, đóng sập cửa lại. Chỉ còn tôi, ngồi im trên giường, kẹp cái gối giữa hai chân, bối rối nhìn hai người con gái hậm hực bước tới... Hai người đã thay đồ bơi, khoác bên ngoài bằng áo choàng lông của Khách sạn. [Truyện viết bởi 69deluxe]

- Hiểu lầm... Hiểu lầm nha... - Tôi cười nhăn nhó.

- Tôi nghi lắm mà... Đã nói là hai đứa con trai ở chung với nhau thế nào cũng có chuyện... - Chị Vi chống nạnh, bĩu môi hậm hực nhìn về phía cửa toilet.

- Chị này vô duyên nha... Vậy thì đổi phòng lại đi... - Tôi vừa ngượng vừa tức, gắt lên.

- Đổi thì không đổi... Em qua phòng kia luôn... Chị nằm giữa... Hi hi... Vân Nhu chịu hông ?! - Chị Vi ngồi xuống bên cạnh tôi, nháy nháy mắt với Vân Nhu.

- Em không ngại đâu... - Vân Nhu nén cười nói. - Anh Phong thu đồ về bên kia nha...

- Ơ! con nhỏ này... Chị nói chơi thôi... - Chị Vi phát mông Vân Nhu một cái, nghiến răng nói. - Chị kể chuyện Yến Trâm nghe xong thì tráo trở hử ?!

- Hi hi... Em nói chơi thôi mà... Anh Phong ở đây cũng được... Em tin anh Phong. - Vân Nhu phụng phịu ngồi xuống giường, nắm chặt tay tôi.

- Tin anh Phong... Em tin anh Phong... - Chị Vi chề môi, nhại lại giọng Vân Nhu. - Em coi chừng nó bán em qua Trung Quốc lúc nào không hay đó...

- Vân Nhu thì không chắc, chứ chị mà đem bán là có người mua ngay đó... - Tôi cười tủm tỉm đá đá mắt về phía cửa toilet.

- Phì... Quên hắn đi... Đàn ông gì... đã mặc quần sịp còn thích cưỡi nhau... - Chị Vi hậm hực làu bàu.

"Ặc"... Phương quần short, khoác khăn trên vai nghiêm chỉnh vừa bước ra khỏi toilet, nghe chị Vi nói, mặt liền nhăn nhó đỏ bừng như đít khỉ.

- Ha ha... Hi hi... - Tôi và Vân Nhu cười phá lên.

-------++++------

14h50

Dù gì cũng háo hức vì tâm lý đi chơi, chúng tôi kéo nhau xuống sớm... Vừa đến cửa lối ra hồ bơi đã nghe tiếng cười đùa lanh lảnh của Hạ Kỳ và Dương Đông. Hồ bơi khách sạn giờ này không có khách ngoài... Hạ Kỳ mặc một bộ bikini đỏ rực hai mảnh nhỏ xíu, vừa chạy quanh quanh hồ né tránh Dương Đông vồ chụp từ phía sau... Hai mảnh vải trên dưới che chắn cơ thể cô ta như bị chèn ép quá sức chịu đựng cứ chực bung ra bất cứ lúc nào... [Truyện viết bởi 69deluxe]

- Á... Cứu mạng ah...

Hạ Kỳ thấy nhóm tôi liền lao đến, vừa kêu ré lên vừa chạy quanh quanh... Hai bầu vú căng tròn trắng nõn liên tục nhúng nhảy như muốn xổ tung vào mặt tôi và Phương. Thằng Phương nhe răng nhìn lên trời, kềm nén cái nhéo đau điếng của chị Vi.

- Vô duyên...

Tôi lúc này cũng không khá hơn nó... Vân Nhu hậm hực nghiến răng truyền hết cơn tức giận vào mấy ngón tay nhỏ đang xoắn lại trên cánh tay tôi. Nhưng tôi không thấy đau, vì ánh mắt tôi đang dán chặt vào vùng da dưới gáy nõn nà của Hạ Kỳ tìm kiếm cái hình xăm nhỏ nhắn kia... Tôi thở dài nhận ra nơi đó lại bị những nút thắt của áo tắm che lên. Ây da, không lẽ phải cởi nó ra ?!

- Á....

Hạ Kỳ bị Dương Đông bắt lấy, vác lên vai, cặp đùi trắng muốt giãy giãy liên tục làm miếng vải tam giác quần bơi cứ thun lại đội lên một khối u tròn tròn. Thiệt là con mẹ nó, muốn giết người ah... Tôi xoa xoa cái mũi ê ẩm sắp xuất huyết mà thầm than thở.

- Phi... Á...

Dương Đông như một con quái vật, vác cả Hạ Kỳ trên vai chạy huỳnh huỵch phóng lên lao xuống hồ... Nước bắt tung toé.

- Trời ơi... Em sặc nước rồi nè... - Hạ Kỳ trồi lên mặt mũi đầy nước, vừa đánh Dương Đông, vừa gắt lên.

Nhìn qua bốn đứa tôi còn đứng như trời chồng chỗ cũ, cô ta kêu lên ngạc nhiên:

- Ơ kìa... Xuống bơi đi chứ...

Dương Đông cũng tươi cười nhìn tôi và Phương ngoắc ngoắc tay:

- Xuống bơi đua nào... Thằng nào thua đãi chầu hải sản tối nay. Thế nào ?!

Phương nhếch mép cười, kéo Thuỳ Vi đến bên một cái ghế dài, nói:

- Chơi luôn... Mà chắc chỉ tao với mày hơn thua xem ai trả tiền thôi ! Thằng Phong bơi giỏi lắm...

- Thiệt hả ?! - Dương Đông ngạc nhiên hỏi. - Vậy để Phong đua với Hạ Kỳ đi... Hạ Kỳ là vô địch bơi nữ Hồng Nghĩa đó...

- Ặc... Thôi đi... Tao không bơi đâu...

Tôi vừa nói, đám bạn đều ngạc nhiên nhìn lên. Tôi quay qua nhìn Vân Nhu, kéo nàng đến một chiếc ghế có mái che ngồi xuống.

- Tao ngồi chơi với Vân Nhu được rồi... Tụi mày chơi đi... Dù sao hai đứa mày ai thua thì tao và Vân Nhu cũng được đãi hải sản mà phải không ?!. - Tôi vừa cười vừa nói.

- Á đù... Chơi kỳ vậy... - Dương Đông nhăn mặt.

- Sao anh không bơi ?! - Vân Nhu níu tay tôi hỏi.

- Em không xuống, anh cũng không xuống...

- Sao anh nghĩ em không xuống ?! - Nàng ngạc nhiên hỏi tiếp.

- Thì... Thì... - Tôi hơi ấp úng, không biết nói thế nào.

- Phì... Anh nghĩ em tự ti trước Hạ Kỳ sao ?! Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu nhé...

Nhìn Vân Nhu có vẻ hơi không phục, đứng dậy cởi dây áo choàng... Tôi nén cười một mình. Dĩ nhiên hơn bất cứ ai trên thế gian này, tôi biết cơ thể Vân Nhu đẹp như thế nào... Nếu Vân Nhu xuống bơi, kẻ tự ti sẽ là Hạ Kỳ chứ không phải nàng. Nhưng tôi vẫn cố tình làm ra vẻ như vậy, để khích một đòn tâm lý ah. Nếu tôi là người xăm xăm đòi xuống bơi trước, nàng sẽ không chịu xuống cùng tôi hoặc ngồi trên bờ giận dỗi. Nhưng khi tôi tỏ ra e ngại cho Vân Nhu, hoàn toàn kích phát lòng đố kỵ của nàng lên. [Truyện viết bởi 69deluxe]

Nhưng kế hoạch của tôi có chút sai rồi ah ! Khi Vân Nhu cởi chiếc áo choàng, ném lên ghế... Tôi liền giật thót mình. Quỷ thần ơi! Vân Nhu vậy mà cũng mặc một bộ bikini màu vàng chói mắt... Kích thước những mảnh vải có phần lớn hơn, không quá phô bày như của Hạ Kỳ. Nhưng Vân Nhu không phải là Hạ Kỳ nha ?! Nàng sở hữu hai bầu vú và cặp mông tôi phải xưng tụng là 'thần thánh'. Vân Nhu nhìn đôi mắt đờ đẫn của tôi, chống nạnh, nhoẻ miệng cười. Da thịt trắng hồng mịn màng, từng đường cong uốn lượn của nàng như một pho tượng thần vệ nữ hiện ra trước mắt tôi. Tôi vô thức nuốt nước miếng đánh ực một cái... Lọt vào mắt Vân Nhu làm hai gò má nàng hơi ửng hồng lên, ánh mắt lại vui sướng toại nguyện.

- Ây da... Chết tui rồi... - Dương Đông từ dưới hồ, giả vờ che mắt lại, hô lớn. - Hèn gì Tuấn Phong không chịu xuống bơi... Thì ra là không muốn để báu vật xuất thế nha... Xấu tính lắm...

Tôi nhăn nhó cười khổ. Quả thật có chút trở tay không kịp nha. Vân Nhu ngượng đỏ mặt, bước nhanh qua phía chị Vi.

- Chị Vi... Xuống bơi với em...

- Chị... Chị không xuống đâu... - Chị Vi ấp úng, mặt đỏ lên gay gắt.

- Haizz... Giao chị Vi cho Vân Nhu nha. Anh bó tay rồi đó... - Phương thở dài, đứng lên làm vài động tác vặn vẹo người liền nhào xuống hồ.

- Hứ... Ham hố... - Chị Vi nhìn theo Phương, bĩu môi nói.

- Không có đâu... - Vân Nhu ngồi xuống bên cạnh nói. - Anh Phương vậy đó... Nhưng ngoài chị ra không có ai lọt vào mắt ảnh được đâu. Chả bù với anh Phong...

- Hắc hắc... Túm tụm lại là nói xấu tui nha...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #vando