Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 10

- Phong ơi... dừng lại đi mà... chị sợ...

Nghe chị nói, tôi dừng lại, tay rút về bờ eo nhỏ nhắn của chị. Thuỳ Vi áp mặt lên ngực tôi, hơi thở còn hổn hển. Một lúc sau, chị chợt gọi:

- Phong...

- Ừ... - Tôi mở mắt nhìn lên trần, trả lời đơn giản.

- Em nói... em từng trải chuyện kia... - Chị lí nhí càng nói càng nhỏ. - Là... là với bạn gái sao ?!

- Ừ...

Nghe câu trả lời của tôi, Thuỳ Vi ngẩng đầu, gối cằm trên ngực tôi, hỏi tiếp:

- Vậy... em có với mấy người ?!

- À... cái này hơi khó...- Tôi gối đầu lên cánh tay, nhìn xuống chị nhoẻn miệng cười.

- Sao khó ?! Chị sẽ không nói với ai đâu...

- Ha ha...

Câu nói ngây ngô của Thuỳ Vi làm tôi bật cười lớn. Trước đôi mắt khó hiểu của chị, tôi cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng hé mở của chị. Thuỳ Vi cũng không ngăn tôi, mặt chị chỉ hơi ửng đỏ, nhìn tôi tiếp tục chờ câu trả lời.

- Em không nhớ... - Tôi cười thản nhiên nói.

- Em... Em... - Thuỳ Vi ấp úng một lúc vẫn không nói ra được lời nào.

Ánh mắt chị chợt trở nên mơ hồ như có nước làm tôi chột dạ. Chị nói thì thào như tự nói với mình:

- Em có biết là... ngay cả nụ hôn đầu tiên của chị cũng bị em lấy đi không ?!

- Ặc... - Một ngụm nước miếng tắt ngang cuống học, tôi đau như nuốt phải cục đá.

- Không phải chị bắt em chịu trách nhiệm đâu ?!

Thuỳ Vi vừa giải thích vừa thấy buồn cười, che miệng cười nắc nẻ. Tiếng cười của chị giòn tan vang lên làm bầu không khí ảm đạm trong phòng tan biến. Chị thở một chút lấy hơi, rồi nhìn tôi nói tiếp.

- Bố mẹ chị rất nghiêm khắc... Chị chưa bao giờ có bạn trai... - Ánh mắt chị đượm buồn. - Chị ngu lắm... Ngu đến mức người ta chỉ trêu đùa một chút là chị đã hiểu nhầm rằng người ta yêu mình.

- Đó không phải là ngu... - Tôi yêu thương lau nhẹ giọt nước mắt trên mặt chị. - Đó là ngây thơ, trong sáng.

- Những kẻ không biết trân trọng chị là kẻ ngu ngốc nhất trên đời.

Thuỳ Vi mỉm cười thật xinh đẹp. Chị dùng ngón tay sờ sờ lên má tôi.

- Em nói vậy vì em không giống chị. Em sỏi đời... Em còn từng trải hơn tất cả người thanh niên chị gặp... Chỉ có em mới làm tim người khác tan nát, có ai làm tổn thương được em.

- Trời ơi, chị đánh giá em cao quá rồi đó... Em không làm tan nát tim ai hết. - Tôi khóc thét như đỉa phải vôi.

- Không phải sao ?! - Chị Vi chống khuỷu tay lên ngực tôi, hơi nhỏm dậy ngạc nhiên.

Lớp chăn trên lưng chị che đi ánh đèn, nhưng cũng đủ để tôi chiêm ngưỡng hai bầu vú tròn trịa nửa đè ép trên ngực mình. Chợt tôi hơi ngẩng người nghĩ lại chuyện kì diệu đang xảy ra đêm nay. Chị Vi sáng sáng như bà cô già khó tính, lại trần truồng nằm trên người tôi. Chị và tôi lại nói chuyện nhiều hơn tất cả những lần trước đây gộp lại.

- Mấy người bạn gái em qua tay... Người ta còn không phải tan nát trái tim... - Chị không để ý ánh mắt thèm thuồng của tôi, nói.

- Không có... Bọn em cặp bồ chứ có yêu nhau đâu ?! - Tôi khóc nhọc giải thích.

- Làm sao có chuyện đó được... - Thuỳ Vi bĩu môi.

- Chứ chị thì sao ?! Giữ thân đến kết hôn à ?! - Tôi chợt hỏi lại.

- Không... Trước đây thì vậy. - Chị hơi liếc nhìn tôi, mặt đỏ ửng. - Bây giờ... chị thấy nó không quan trọng lắm... miễn là lần đầu tiên... đúng người là được rồi.

Nói thật. Nếu có ai đó mà nhịn được trong hoàn cảnh này, có lẽ nên đi khám bác sĩ nam khoa. Tôi không nhịn được nữa, chồm lên nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể của chị Vi. Lật một vòng. Cơ thể chị không còn lớp chăn che đậy, áp sát bên dưới nòng súng hừng hực của tôi. Chị thở dốc, ánh mắt mơ màng nhìn lên tôi như chờ đợi.

Tôi cúi xuống ngậm kín lấy đôi môi đỏ mọng hé mở của chị Vi. Hơi thở chị nồng nàng, chiếc lưỡi chị ngọt lịm mùi tình ái. Khác hẳn với nụ hôn vụng trộm khi nảy của tôi. Tay tôi vuốt ve dọc thân thể chị, đặt tay lên ngực chị mân mê nhẹ nhàng. Tôi hôn xuống cổ chị, xuống hai hõm xương quai gầy gò, rồi nhẹ nhàng vùi mặt vào giữa hai bầu vú mềm mại thơm ngát.

- Ưm... Phong ơi... Chị sợ... - Thuỳ Vi thở hổn hển, bàn tay run rẩy đặt lên mặt tôi.

- Đừng sợ.... Em sẽ nhẹ nhàng mà...

Trấn an chị, nhưng tôi cũng không chắc mình có thể nhẹ nhàng thế nào ! Ngày hôm nay tôi đã bị dồn nén quá sức chịu đựng. Tôi dụi mặt vào giữa hai bầu vú mềm mại của chị, hít hà say mê mùi thiếu nữ của chị. Hai tay tôi mân mê xoa nắn, miệng tôi há lớn để đầu lưỡi đung đưa đùa giỡn với hai núm vú đỏ hồng xinh xắn.

- Uwmmm... Chị khó chịu quá.... Em...

Lời chị tắt nghẽn khi miệng tôi ngậm kín lấy núm vú chị, mút mút say mê. Chị Vi gồng cứng người, tay chị ôm ghì lấy đầu tôi, cặp đùi kẹp chặt lấy hông tôi. Vẫn ngậm mút hai đầu vú xinh xắn của Thuỳ Vi, tay tôi lần mò xuống. Không ngoài dự đoán, giữa hai chân chị là một mảng nhầy nhụa ướt đẫm. Thật nhiều nước ah...

- Ưmmm... Phong ơi... Ôi...

Ngậm kín lấy đôi môi của Thuỳ Vi, ngăn tiếng kêu của chị lại, tay tôi úp lên trọn vẹn âm hộ ướt đẫm của chị. Từ từ vuốt ve mơn trớn nó...

- Uwmmm...

Thuỳ Vi nhắm nghiền hai mắt, cánh mũi phập phồng thở gấp, trong khi đôi môi vẫn bị tôi hôn ngấu nghiến. Những ngón tay tôi kẹp lấy hai mép thịt mọng nước của chị, miếc miếc liên tục. Chị Vi oằn người rên rỉ, từ kẽ tay tôi nước cứ tuôn ra không ngớt.

- Chị thích không ?

Chị Vi thở hổn hển, gật đầu, rồi giấu ngay mặt vào cổ tôi.

- Em sẽ làm chị thích hơn nữa... Đợi em chút nhé. - Tôi thì thào.

- Ưm....

Thuỳ Vi ngoan ngoãn như một con mèo, đôi môi đỏ hồng rời khỏi tôi trong nuối tiếc. Tôi ngồi dậy kéo áo thung tuột qua đầu, tiện tay cầm ngang lưng quần tuột xuống. Chị Vi ngượng chín người, ánh mắt sợ hãi nhìn khúc thịt to lớn đung đưa của tôi.

Tôi ngã người nằm bên cạnh chị, để cả thân thể chị loã lồ phơi bày trước mắt tôi. Thật đẹp ah... Chị Vi lớn hơn tôi hai tuổi, cũng lớn hơn tất cả đám con gái tôi từng va chạm xác thịt. Chị như một thứ trái cây chín cành, thành thục, thơm ngát... Tôi cầm tay chị, đặt lên dương vật căng cứng của mình. Thuỳ Vi im thin thít, nhưng hơi thở dồn dập của chị đã tự tố cáo mình.

- Phong ơi...

- Ừ... - Tôi trả lời, tay vẫn say mê vuốt ve hai bầu vú căng tròn của chị.

- Chị sợ lắm... Nó to như vậy...

Chị Vi gần như mếu máo. Tôi thản thốt nhìn chị thấy được cả nỗi sợ hãi trong ánh mắt. Chị Vi làm tôi nghĩ đến một cô bé can đảm ưỡn ngực bước đến phòng y tế, nhưng khi nhìn thấy cây kim trong tay bác sĩ lại mếu máo khóc nhè. Tôi vừa thấy buồn cười, vừa có chút lo lắng chột dạ. Nếu chiều theo ý chị thì tôi chỉ có nước tự xử.

- Không đau lắm đâu... - Tôi thử trấn an chị.

- Không, sẽ đau lắm... Chị biết mà... Hu hu...

"Trời đất quỷ thần ơi" Nhìn chị Vi tự nhiên bật khóc tu tu bên cạnh mình tôi thật sự khổ sở không thể tả. Tôi thấy mình như một kẻ bệnh hoạn dụ dỗ con nít làm chuyện hư hỏng. Mà ngược đời, ở đây tôi là người nhỏ tuổi hơn.

Nhìn chị Vi khóc đến nước mắt giàn giụa ướt cả hai gò má, mặt tôi đen lại, suýt nữa đứng dậy đi về phòng. Tôi cảm thấy lẽ ra nỗi bất hạnh này nên đổ lên đầu thằng nào đó lấy chị trong đêm tân hôn.

- Bây giờ như thế này... - Tôi hít sâu một hơi, quyết định khó khăn. - Em sẽ không cho nó vào...

- Thật không ? - Chị Vi lau nước mắt, hỏi.

- Thật.

- Em hứa đi...

- Em hứa....

Tôi ôm choàng lấy cơ thể chị Vi, trao cho chị một nụ hôn thật sâu. Rồi tôi ôm theo chị cuộn người một vòng trên giường. Chị Vi trở lại vị trí cũ nằm trên cơ thể tôi. Chị có vẻ rất hồi hộp lo lắng, hôn cũng rụt rè, ôm cũng dè chừng như thể tôi có thể chớp mắt nhét cái của nợ kia vào xé nát người chị.

- Chị nhớ bữa sáng mấy ngày trước không ? Hôm chị vào phòng em, rồi ngồi đè lên em... Ngồi giống vậy đi... - Tôi gợi ý.

Chị Vi gật gật đầu, chống tay lên ngực tôi chậm chậm ngồi dậy. Dương vật tôi chọc vào giữa khe mông chị, một cảm giác ấm nóng ẩm ướt làm tôi sướng ran. Thuỳ Vi nhìn xuống tôi, hai gò má nóng rang ngượng ngùng. Cái gì của nhau cần nhìn đã nhìn, cần sờ cũng đã sờ... Nhưng nhìn chị trần truồng cưỡi lên người, tôi vẫn có một cảm giác kích thích kì lạ.

- Chị nhổm dậy một chút...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #vando