Long Đình [ Lovely ]
Vương Cửu Long x Lưu Tiểu Đình
Tác giả: luoyiguo154. lofter
Note 12/10/2019
La la la la la, Nhị Ca yêu quý của em. Hy vọng anh đừng khóc, sinh nhật vui vẻ! Luôn luôn có kẹo ăn!
.
Khi Lưu Tiểu Đình ném mình xuống giường, chỉ còn lại một ý nghĩ:
"Thái Cực Phù Du ~ Cả đời này ta nhất định phải chết trên giường!"
Sau đó anh ôm lấy chiếc chăn nhỏ của mình và chiếc chăn cừu bông đặc biệt mềm mại.
"Bảo bối ~ Đình Đình ~ Lưu Tiểu Đình, anh đã hứa với em là làm được mà!"
"Không, không, không, anh chỉ muốn đi nằm một lát."
Kẻ thủ ác quấn mình thành củ khoai tây hét lên bằng một giọng sữa nhỏ.
Ai có thể chịu được điều này,
"Ừ thì mình chịu chứ ai" - Vương Cửu Long tự nghĩ.
Khẽ vươn cánh tay dài, cậu ôm lấy khoai tây nhỏ vào trong tay, thậm chí đem chăn bông ôm cả vào trong lòng,
"Sao anh nhỏ như vậy, anh ăn cái gì cũng không lớn thịt, em mua cho anh nhiều thức ăn vậy để làm gì. "
"Làm sao, em vẫn như cũ, như củ cải trắng già vậy. Nếu hối hận, anh liền ăn cái khác, xem em tìm cái gì."
"Được, được rồi, em sai rồi. Em không già, anh biết mà ~"
Vương Cửu Long nói câu cuối cùng bên tai Lưu Tiểu Đình, thu hoạch thành công một củ khoai tây luộc.
"Fuck you! Anh đói, anh sẽ ăn thật nhiều ~ uuu ~ em đang làm gì ?"
"Không phải anh đói sao? Cái này cho anh ăn không đủ sao, còn muốn ăn những thứ bên ngoài."
"Nam Nam, tủ lạnh nhà chúng ta trống không, trong tủ cũng trống không, bụng của anh cũng trống rỗng ~"
"Được rồi, không phải chỉ muốn đi siêu thị sao, anh thay quần áo đi!"
"Nam Nam thật tốt bụng! Mahahah!"
Lưu Tiểu Đình là một tín đồ ăn uống.
Anh ấy muốn nếm thử mọi thứ trên đời, và luôn phải trữ đồ ăn vặt ở nhà!
"Nam Nam, cái này và cái này, anh muốn hai cái vị bơ."
"Đình Đình, em không thể giữ thêm đồ nữa" - Vương đại Nam biết bản thân đã sai rồi.
"Thế nhưng anh đâu còn có cái gì ăn, em không yêu anh nữa, không muốn chi tiền cho anh nữa sao. Thiên a, lẽ ra anh nên biết tìm một người bạn trai giàu có."
Bộ phim Lưu Tiểu Đình diễn thậm chí còn tồi tệ hơn mấy bộ phim kinh phí thấp đã được tung lên mạng.
"Được rồi! Mua đi! Mua hết cái siêu thị có! - Để chiều chuộng bạn trai, vừa nhọc lòng vừa mỏi tay!
"Nam Nam, em có muốn ăn bánh trứng không?"
Vương Cửu Long, người vẫn đang chiến đấu với hai túi lớn, trả lời một cách thản nhiên:
"Em không muốn ăn."
"Làm sao có thể không muốn ăn, rất ngon đó."
Vương Cửu Long quên nhìn lên và thấy Lưu Tiểu Đình đang nhìn chằm chằm vào cửa hàng bánh,
Được rồi! Bạn trai muốn ăn.
"Vậy nhân tiện, chúng ta mua thêm một ít bánh rán, bánh sâu bướm ..."
"Mua, mua, mua nhiều hơn, đề phòng ngày mai có bão"
Về vấn đề này, Vương Cửu Long cho biết, tin tưởng!
Lưu Tiểu Đình rất thích ăn đồ ngọt.
Trong thế giới của anh ấy, nếu thứ gì đó ngon, nó sẽ là "Thật ngọt ngào!"
Nếu nó không ngon thì sẽ biến thành "Nó quá ngọt, không thể ăn vào!"
Sau khi trở về nhà, Lưu Tiểu Đình bắt đầu đếm số đồ dự trữ của mình! Giống như một con sóc, đặt hạt thông vào lỗ riêng của nó.
Rất đáng yêu!
Vương Cửu Long tự nhủ nhất định phải hoành hành, nếu không cậu sẽ tiếc cho hai bàn tay xách đồ đến đỏ của mình!
"Nam Nam, khi còn nhỏ em lớn lên bằng bón phân hóa học sao?"
"Hừ, còn anh có phải lớn lên nhờ ăn đất đen đúng không?"
"Cút đi, đừng có sờ anh!"
"Em sai rồi, tất cả là lỗi của em, chồng anh sai rồi! Đừng giận được không?"
"Hừ, cho dù mua cho anh mười cái kẹo que cũng không dỗ được!" - Đình Đình giận dỗi đã online.
"Được, được, mua một trăm cái."
"Là em nói, lần trước em không đưa anh đi ăn lẩu, lần trước còn không đưa anh đi ăn tối, ha, càng nghĩ càng tức giận!"
"Đừng tức giận, đừng tức giận, đó không phải là em vướng lịch diễn sao?"
Vương Cửu Long càng nói càng nhẹ nhàng,
"Sao anh lại nhớ rõ như vậy."
"Đương nhiên, anh nhớ rõ tất cả mọi thứ mình ăn."
"Được rồi, chồng anh sẽ bồi thường cho anh và đưa anh đi ăn một bữa thịnh soạn."
"Mmmm, Nam Nam ôm ~"
"Thoải mái?"
"Thoải mái ~ Còn thoải mái hơn giường."
Bé Đình Đình cọ vào ngực Vương củ cải trắng.
"Vậy có muốn ngủ với em không ~"
.
*Kết thúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro