🔞Đông Kim [ Aroma ]
Lý Hạc Đông x Tạ Kim
Tác giả: lessluss627 ao3
—----------------------------------------------
Nếu bạn có cơ hội ngồi ở hàng ghế đầu tiên, hãy vươn cổ và nhìn lên sân khấu. Diễn viên tướng thanh ở góc đằng kia là một người chăm chỉ. Nói, học, chọc, hát và đôi mắt sâu thẳm khi nhìn bạn diễn cũng có vẻ rất nghiêm túc.
Mồ hôi dần dần chảy xuống, Lý Hạc Đông nhìn thấy giọt nước rơi dọc theo chiếc cổ mảnh khảnh, chui tọt vào trong cổ áo ngoài của Tạ Kim.
Trên sân khấu có một mùi hương quen thuộc, đến nỗi Lý Hạc Đông khó phân biệt được.
Từ lâu anh đã quen với mùi nước hoa đàn ông bao quanh người đó và chính mình.
Tạ Kim quay đầu lại, rất tự nhiên cầm lấy khăn mặt trên bàn lau mồ hôi. Hương thơm bị mồ hôi đẩy ra toàn thân, che lấp hơi thở khó chịu. Lý Hạc Đông nhắm mắt hít không khí, cẩn thận nghiền ngẫm một lúc.
Nó có mùi rất dễ chịu. Rất thơm.
Mồ hôi chảy càng nhiều thì mùi thơm càng nồng. Lý Hạc Đông đã quen với hương vị này và yêu thích nó vô cùng.
Thói quen, tình yêu, nhục dục, cuối cùng là lòng tham không đáy.
Cuối cùng sau khi ra khỏi sân khấu, anh đã túm lấy cổ áo Tạ Kim và hôn lấy đối phương một lúc trong phòng thay đồ. Tạ sư gia nhìn anh chăm chăm vừa liếm đôi môi hồng nhuận non nớt, anh mới buông người ra xoay lưng lại, tự mình đi thay quần áo.
Một người ngồi ghế lái, một người ngồi ghế phụ, Tạ Kim thắt dây an toàn cho mình, Lý Hạc Đông chỉ ném cho người kia một câu:
"Tối nay đến nhà tôi."
Sau khi cứ đi như đã nói, Tạ Kim bị Lý Hạc Đông kéo đến bên giường trước khi kịp cởi xong quần áo của mình và ném người lên giường.
Đồ đạc trên người biến mất, bàn tay đối phương hấp tấp sờ soạng khắp người, người nằm dưới hiểu ý dang rộng hai chân ra, người kia liền mặc kệ mọi thứ mà phi thẳng vào.
Mùi thơm ngày càng nồng đậm hơn.
Lý Hạc Đông chóp mũi ghé vào bên cổ Tạ Kim, tham lam hít thở, đồng thời lực tác động dưới eo càng ngày càng kịch liệt.
Cơ thể va chạm phát ra âm thanh trầm đục, hương thơm càng thêm nồng đậm.
Lờ đi những tiếng thở hổn hển và tiếng khóc mất tập trung của người bên dưới, Lý Hạc Đông tự mình hành sự một lúc lâu, và khi anh thẳng người lên để nhìn lại, Tạ Văn Kim đã tước vũ khí hai lần, khuôn mặt tuấn tú đầy vết nước mắt, gọng kính rơi xuống chóp mũi.
Lý Hạc Đông mỉm cười.
May mắn thay, không có sự hiểu biết ngầm nào hơn giữa bạn diễn với nhau và Lý Hạc Đông tăng tốc độ nắc eo.
Người nắm thế chủ động có mục tiêu rõ ràng, để được ngửi thêm mùi thơm say lòng này, anh sẽ dùng bằng mọi cách. Vì vậy, tối nay Lý Hạc Đông sẽ cắm cho tấu chính của mình bất tỉnh để ngăn người đàn ông này tắm rửa.
Tất nhiên, Tạ Kim không có cách nào biết được những suy nghĩ này. Mắt kính được đặt cạnh gối, và chiếc giường bắt đầu kêu lạch cạch.
Đôi chân dài kia vắt chéo qua eo Lý Hạc Đông, để anh đi vào thật sâu trong cơ thể, lòng bàn tay áp vào làn da trắng nõn mềm mại, nhào nặn bờ mông căng mẩy.
Run rẩy, Tạ Kim đưa tay ra trước ngực, nhéo đầu vú và ậm ừ rên rỉ trong cổ họng.
Nâng cặp mông đào lên, Lý Hạc Đông tấn công điểm nhạy cảm vài lần, sau đó quay sang bên kia và chậm rãi cân nhắc.
Những ngón tay chạm vào vật cương cứng không ai quan tâm, phần thịt đỏ phía trên dính đầy chất lỏng màu trắng, và dòng nước trong suốt chảy dọc theo khi cơ thể đung đưa.
Tạ Kim bắt đầu ưỡn eo lên, hướng về phía sau để lấp đầy ham muốn của ngài, tự mình vặn hông.
Trong một thời gian, giao tiếp cấp tốc chuyển thành tu luyện chuyên sâu, nhưng nó không đủ để đạt đến cao trào.
Mồ hôi thấm đẫm ga trải giường, vết nước loang dần.
Tạ Kim nhắm mắt lại, khẽ mở miệng và thở ra thật sâu từ phổi.
"Nhanh lên....."
Mùi thơm phảng phất trong không khí. Lý Hạc Đông ngừng di chuyển.
"Sao thế... Nhanh lên... Đông ca."
"Muốn nữa sao? Vui chưa đủ sao?"
"Muốn, ừm..."
Người đàn ông nuốt nước bọt và yết hầu gợi cảm lăn lộn. Giữ chặt hai bên đùi, anh quấn những ngón tay dài quanh hai túi nhỏ căng phồng.
Lý Hạc Đông ấn tay, những ngón tay tà ác búng nhẹ lên túi tròn bên dưới.
"Tự đùa giỡn chính mình. Ngài cho rằng kỹ thuật hầu hạ người của tôi không đủ tốt?"
"Không phải, em cứ đỉnh chỗ kia mãi, cắm vào đây nữa. . . "
Tạ Kim liếm láp đầu ngón tay, duỗi ra đầu lưỡi làm ẩm da thịt một chút, sau đó chọc ngón tay vào trong cửa huyệt.
Lý Hạc Đông vẫn vùi trong cơ thể ngài, nhưng vẫn có thể đưa thêm một ngón tay vào - chọc vào sâu một chút, lại thêm một chút, ngón tay tìm thấy một chỗ thoải mái giữa vật nóng kia và vách tràng, cẩn thận động chạm nó.
"Ưm ... là chỗ này, chỗ này, em đã làm tôi rất nhiều lần mà... em không nhớ sao..."
"Hừ." Lý Hạc Đông cười khẩy ngay sau đó.
"Vậy ngày mai đừng trách tôi." Lý Hạc Đông hai tay ôm eo của Tạ Kim,
"Nhấc chân lên."
Anh không nhịn nữa, vọt vào trong hoa tâm.
Mục tiêu rất rõ ràng, phương hướng rành rẽ, cứ thế đâm thọc nhiều lần theo hướng dẫn.
Hai tay Tạ Kim rời khỏi người Lý Hạc Đông, chộp lấy tấm khăn trải giường, giống như bắt được một chiếc phao cứu sinh ném xuống giữa cơn sóng dữ.
Một vài mánh khóe không đánh lừa được người kia, vì vậy ngài cố ý siết chặt miệng huyệt của mình, ai cũng không được thoải mái.
Lý Hạc Đông rút khỏi và bắn lên bụng người bên dưới, lúc này đã không biết trời trăng gì nữa.
Vội lấy khăn giấy đầu giường lau vết ố đi, đêm nay đã được như ý.
Anh kéo chăn lên, ôm lấy vị kia nhà mình và chìm vào giấc ngủ trong bầu không khí quen thuộc, giấc mộng ấm áp và ngọt ngào.
end.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro