Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

01

Trước khi vào phòng phẫu thuật,Lưu Diệu Văn nhắn tin cho Chu Chí Hâm : "Tiểu Chu, bây giờ anh có một ca phẫu thuật, có thể về nhà muộn, tan làm sẽ mua lòng heo về cho em. "

"Mua lòng heo làm gì, không phải là có một con heo đang chờ anh ở nhà rồi sao ╮‵▽′╭"Chu Chí Hâm trả lời.

Thấy Chu Chí Hâm trêu đùa, Lưu Diệu Văn lắc đầu, mỉm cười trả lời: "Chu Chu, nếu không ngoan ngoãn nghe lời, Văn ca sẽ không đem lòng heo xào về! "

Lưu Diệu Văn và Chu Chí Hâm đã kết hôn được ba năm, người nấu ăn vẫn luôn là Lưu Diệu Văn. Vì công việc nên Lưu Diệu Văn về nhà rất muộn nhưng Chu Chí Hâm cũng nhất định chờ Lưu Diệu Văn về nhà cùng nhau ăn cơm. Có một lần Lưu Diệu Văn làm phẫu thuật đến hai giờ sáng, Chu Chí Hâm vẫn quyết chờ anh về rồi mới chịu ăn tối, cho nên sau đó Lưu Diệu Văn chuyển đến bệnh viện gần nhà để tránh làm phẫu thuật mà về quá muộn.

Sau khi phẫu thuật xong, Lưu Diệu Văn nằm trên ghế nghỉ ngơi tầm hai phút, tóc đã ướt đẫm mồ hôi, anh tiện tay dùng khăn lau, vội vàng thay quần áo lái xe về nhà.

Về đến nhà đã tám giờ tối, vừa vào cửa, Lưu Diệu Văn liền nhìn thấy Chu Chí Hâm nằm liệt trên ghế sô pha, Lưu Diệu Văn cảm giác áy náy trong lòng bởi vì nguyên nhân công việc mà Chu Chí Hâm thỉnh thoảng lại phải đợi Lưu Diệu Văn như thế này.

Nghe được tiếng mở cửa, Chu Chí Hâm từ trên sô pha bật dậy, chạy đến trực tiếp nhảy lên người Lưu Diệu Văn, Lưu Diệu Văn ôm bảo bối trong lòng, cảm thấy mọi mệt mỏi đều tán biến

- Chu Chu đói bụng sao?_ Lưu Diệu Văn vừa hỏi, vừa hôn đuôi tóc Chu Chí Hâm.

"Đói quá, Chu Chu của Văn ca sắp đói chết rồi! "Chu Chí Hâm giống như một đứa trẻ khiếu nại .

Lưu Diệu Văn đặt Chu Chí Hâm trên sô pha, đi về phía phòng bếp, "Văn ca lập tức vào bếp nấu ăn, chiên một ít khoai tây chiên ăn tạm trước nhé."

Chu Chí Hâm không thành thật chạy đến phòng bếp giống như một cái đuôi nhỏ đi theo Lưu Diệu Văn, Lưu Diệu Văn không để cậu nấu cơm rửa chén nhưng thích Chu Chí Hâm dính lấy anh, cho nên ngầm đồng ý Chu Chí Hâm cùng anh vào phòng bếp mặc dù Chu Chí Hâm luôn quấy rối mình.

Lưu Diệu Văn ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc trên người Chu Chí Hâm, hỏi: "Chu Chu, hôm nay lại gặp Tống Á Hiên à? "

Chu Chí Hâm kinh ngạc một chút: "Làm sao anh biết? "

Lưu Diệu Văn nhìn khuôn mặt Chu Chí Hâm bị chọc cười: "Sợ cái gì, không lẽ Chu Chu của anh cùng Hiên ca tính vụng trộm? "

Chu Chí Hâm xù lông, túm lấy tai Lưu Diệu Văn, nói: "Anh nói cái gì vậy, em và Hiên ca là mối quan hệ trong sáng . Anh dám nghi ngờ tình cảm anh em của em và Hiên ca! "

Lưu Diệu Văn kêu rên đầu hàng, "A, anh không dám,không dám. Anh sai rồi"

Chu Chí Hâm chậm rãi nói: "Hôm nay công ty đề xuất em và Hiên ca ra mắt bài hát mới . Cả ngày bọn em chỉ ở trong phòng thu."

Trong quá trình nấu ăn, cả hai người đều đùa giỡn,bữa ăn cũng đã được chuẩn bị xong, hai người ăn cơm xong , chuyện nên làm cũng nên làm

Chu Chí Hâm không hiểu, Lưu Diệu Văn làm phẫu thuật từ sáng đến tối, mệt mỏi như thế vì sao còn có nhiều tinh lực như vậy, so với mình một hiệp thì đã không chịu nổi,còn Lưu Diệu Văn thì đã ba hiệp rồi còn muốn tiếp tục, Chu Chí Hâm thà chết cũng không theo.

Lưu Diệu Văn từ sau lưng ôm Chu Chí Hâm, vuốt ve Chu Chí Hâm bởi vì vận động lộ ra làn da hồng hào, "A Chí phải rèn luyện nhiều hơn , ông xã luôn không được thỏa mãn như vậy sẽ rất tệ. "

Ngày hôm sau Lưu Diệu Văn đến bệnh viện mới nhớ tới hôm nay anh nghỉ ngơi, vì thế lại lái xe chuẩn bị về nhà, bỗng nhiên lại muốn đi thăm Chu Chí Hâm, liền đến công ty của Chu Chí Hâm, nhớ hôm qua Chu Chí Hâm nói hôm nay còn muốn thương lượng bài hát với Tống Á Hiên, nên Lưu Diệu Văn quyết định đi tới phòng thu.

Dù sao thì đã lâu Lưu Diệu Văn cũng không gặp Tống Á Hiên, muốn cho hai người một kinh hỉ, anh nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi đến phòng nghỉ trong phòng, sau đó, toàn thân đều cứng đờ --

Lưu Diệu Văn nhìn thấy bóng dáng hai người triền miên cùng một chỗ . Tối hôm qua Chu Chí Hâm còn gắt gao ôm anh, hôm nay đang ôm một người khác, Lưu Diệu Văn thậm chí có thể thấy rõ biểu tình thống khổ lại sung sướng trên mặt của Chu Chí Hâm. Lưu Diệu Văn mở to mắt, cuống quít che miệng lại, Lưu Diệu Văn không biết đã lặng lẽ rời khỏi nơi đó thế nào, Lưu Diệu Văn chỉ nhớ rõ sau rời khỏi căn phòng, anh chạy đến cầu thang, dựa vào tường, hô hấp từng ngụm từng ngụm rồi chậm rãi ngồi trên mặt đất.

Lưu Diệu Văn hoài nghi mình đang nằm mơ, vì sao hết thảy đều không chân thật như vậy, người anh yêu cùng huynh đệ tốt nhất của anh đang.....

Những giọt nước mắt lăn trên khuôn mặt Lưu Diệu Văn không ngừng ,trái tim đớn đớn, Lưu Diệu Văn không nhịn được run rẩy, hai tay vịn vào tay vịn cầu thang. Lưu Diệu Văn muốn xuống lầu, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Lưu Diệu Văn lảo đảo rời khỏi công ty của Chu Chí Hâm, anh không biết mình lái xe về nhà như thế nào, anh lảo đảo vào nhà, chật vật ngồi trên sô pha.

Nghĩ đến cảnh tối hôm qua, anh và Chu Chí Hâm làm những chuyện không biết mệt mỏi trên sô pha. Sáng nay, Chu Chí Hâm cũng ở trên sô pha làm chuyện tương tự nhưng đối tượng lại là người anh trai của anh - Tống Á Hiên. Lưu Diệu Văn thống khổ ôm đầu, tóc tai bù xù, bất quá cũng không thể so với sự hỗn loạn trong lòng anh.

Buổi tối Chu Chí Hâm về đến nhà, mở cửa phát hiện trong phòng tối đen như mực, Lưu Diệu Văn ngồi trên sô pha không nhúc nhích, cậu ba bước đi tới bên cạnh Lưu Diệu Văn, ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng ôm bả vai Lưu Diệu Văn hỏi: "Làm sao vậy, Văn ca? "

Lưu Diệu Văn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt quan tâm của chu chí hâm, anh bắt đầu hoài nghi, buổi sáng mình có phải nhìn lầm hay không, ngay sau đó lại phủ định, anh thấy rõ ràng...

Lưu Diệu Văn tức giận kéo Chu Chí Hâm vào lòng, Chu Chí Hâm có chút sợ hãi nhưng cũng không giãy dụa, bởi vì cậu rất lo lắng cho Lưu Diệu Văn, cậu giơ tay ôm lấy Lưu Diệu Văn, nhẹ nhàng vỗ anh.

Lưu Diệu Văn vùi đầu vào cổ Chu Chí Hâm, lại là mùi nước hoa kia...

-A Chí, em có yêu anh không?

Giọng nói của Lưu Diệu Văn khàn khàn.

Chu Chí Hâm nhẹ nhàng vuốt ve lưng Lưu Diệu Văn, nói:

-Em yêu anh, rất yêu anh, Văn ca, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Phẫu thuật có vấn đề gì không? Không sao đâu, em sẽ luôn ở bên anh. "

Lưu Diệu Văn buông Chu Chí Hâm ra, bảo cậu đối mặt với mình, nhìn ánh mắt cậu lại hỏi:

-Vậy em chỉ yêu mình anh thôi sao?

Ánh mắt Chu Chí Hâm có chút né tránh, trong lòng có chút bất an, cậu mơ hồ cảm thấy Lưu Diệu Văn đã phát hiện ra bí mật của cậu, ấp úng nói: "Văn ca rốt cuộc làm sao vậy? "

Lưu Diệu Văn nở nụ cười, "Sáng nay anh đến công ti tìm em và Tống Á Hiên. "

Chu Chí Hâm hoảng hốt, "Sáng..sáng nay... . Văn ca, em...em thực sự...xin lỗi"

Chu Chí Hâm lo lắng đến mức không kìm được nước mắt, Lưu Diệu Văn nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt trên mặt Chu Chí Hâm, nói: "Đừng khóc Chu Chu, anh sẽ đau lòng, đi tắm đi, Văn ca nấu cơm cho em. "

Lưu Diệu Văn đứng dậy đi nấu cơm, Chu Chí Hâm liền chạy vào phòng tắm, tim đập nhanh khiến cậu thở không nổi, cậu cầm điện thoại lên nhắn tin cho Tống Á Hiên.

Chu Chí Hâm: "Hiên ca, Lưu Diệu Văn phát hiện chuyện của hai chúng ta, em có chút sợ hãi..."

Tống Á Hiên: "Đừng sợ Chu Chu, cậu ấy có làm gì em không? Anh sẽ tìm em ngay bây giờ. "

Chu Chí Hâm: "Anh ấy không làm gì cả, bây giờ anh ấy đang nấu cơm, anh đừng đến đây. Có lẽ anh ấy cần bình tĩnh lại... Hiên ca, em rất buồn. "

Tống Á Hiên: "Được rồi, ngày mai anh sẽ đi tìm Lưu Diệu Văn nói chuyện , Chu Chu đừng buồn nữa, em không làm gì sai. Đó là chuyện của anh , là vấn đề của anh. Bảo bối đừng sợ, có anh ở đây rồi. "
____

chuchihamlacontoi sính lễ của tui đâu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro