Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khi Trác Dực Thần Bạch Cửu đến Cung Môn và gặp Cung Viễn Chủy Tuyết Trùng Tử (1)

Bối cảnh: Nhân vật mới Trác Dực Thần và Bạch Cửu du hành đến Cung Môn

Nhân vật ban đầu Tuyết Trùng Tử không thay đổi

Các thiết lập tôi thấy trên mạng : Trác Dực Thần là chủ nhân của Bạch Cửu và Bạch Cửu là linh thú của Trác Dực Thần

Tìm được chiếc fic này bên Trung thấy hay quá nên tui quyết định dịch luôn 🥲

***

- Ta là linh thú của ngươi...

Bạch Cửu đứng ở cửa Chủy cung khoanh tay ngẩng đầu nhìn Cung Viễn Chủy . Cung Viễn Chủy cũng có những chiếc chuông nhỏ giống y ở trên tóc

- Tuyết Trùng Tử , ngươi nhất định là bị chết cóng ở núi sau rồi

Cung Viễn Chủy nhìn đứa trẻ giống hệt Tuyết Trùng Tử , người đã ngồi xổm ở cổng Chủy Cung gần như cả ngày.

- Tên ta không phải Tuyết Trùng Tử , tên ta là Bạch Cửu ! Ta là linh thú của Dực Thần ca ca

Bạch Cửu mở đôi mắt to và nhìn chằm chằm vào Cung Viễn Chủy một lúc , hai tay giữ chặt lấy cánh tay của Cung Viễn Chủy mà không chịu buông ra . Cung Viễn Chủy da đầu tê dại , cách đây không lâu hắn đi vào hậu sơn bắt Vân Vi Sam , hắn vô tình giẫm phải tuyết liên của Tuyết Trùng Tử , ánh mắt Tuyết Trùng Tử lúc đó nhìn như muốn cắt đôi hắn ra vậy , bây giờ tự nhiên Tuyết Trùng Tử lại rất thân thiết với hắn? Đây là ý gì vậy trời? Chả nhẽ là huynh đệ song sinh của Tuyết Trùng Tử sao?

Cung Viễn Chủy mỉm cười rút cánh tay ra nói chuyện với Bạch Cửu . Giữ một khoảng cách nhỏ , Bạch Cửu cúi mặt xuống , bày tỏ sự bất mãn .

- Ta không phải Dực Thần ca ca của ngươi

Bạch Cửu không chịu nghe , lại nắm lấy cánh tay Cung Viễn Chủy bắt đầu nức nở

- Ngươi nói dối , rõ ràng là như vậy !

Bằng cách này , Bạch Cửu đã được ở lại Chủy Cung và một cái đuôi nhỏ xuất hiện sau lưng Cung Viễn Chủy . Bạch Cửu tò mò về tất cả những gì mình nhìn thấy , đứa trẻ mở to đôi mắt của mình để mày mò các loại thảo mộc của Cung Viễn Chủy . Các loại thảo mộc ban đầu được chia thành nhiều loại khác nhau nhưng đã được trộn lẫn với nhau .

- Này ! Ngươi đang làm gì vậy !

Cung Viễn Chủy nhận ra thì đã quá muộn . Bạch Cửu lập tức như sắp khóc :

- Dực Thần ca ca , ngươi chưa bao giờ lớn tiếng với ta...

Cung Viễn Chủy lập tức cảm thấy mình đã đi quá xa ,  hắn lúng túng xin lỗi :

- Ta không có ý lớn tiếng với ngươi , xin lỗi...

Đứa trẻ được dỗ dành lập tức nói :

- Không sao đâu , ta tha thứ cho ngươi !

Cung Viễn Chủy bất lực lắc đầu giúp Bạch Cửu dọn dẹp đống bừa bộn , y quả thực khác với Tuyết Trùng Tử ở núi sau suốt ngày chỉ có vẻ mặt nghiêm túc . Cung Viễn Chủy đi đến đâu , Bạch Cửu cũng đi theo đến đó . Chẳng hạn như đến Giác Cung lúc này để chuẩn bị ăn cơm . Thượng Quan Thiển cùng Cung Thượng Giác nhìn Bạch Cửu , Cung Viễn Chủy xấu hổ ho nhẹ một tiếng giải thích với bọn họ . Nhưng dù nhìn thế nào thì Bạch Cửu này cũng giống y hệt Tuyết Trùng Tử ở phía núi sau .

Cung Viễn Chủy đương nhiên ngồi cùng một hàng với Cung Thượng Giác nhưng Bạch Cửu liền lập tức không vui . Y cố ý chen vào bên cạnh Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy , ôm lấy cánh tay Cung Viễn Chủy , làm điệu làm bộ

- Ta muốn ngồi với Dực Thần ca ca

Cung Viễn Chủy cười xấu hổ với Cung Thượng Giác , Cung Thượng Giác lúc này sắc mặt âm trầm đi tới phía đối diện ngồi cùng với Thượng Quan Thiển

- Ăn...ăn đi

Cung Viễn Chủy gắp một đũa rau xanh lên bỏ vào bát

- Ca ơi , ta muốn ăn cái đó !

Bạch Cửu chỉ vào đĩa gà trên bàn

- Muốn ăn thì tự mình gắp đi

- Ta không muốn , ta muốn ngươi gắp cho ta . Ta là linh thú của ngươi , ngươi phải chiếu cố ta chứ

Bạch Cửu ôm chặt cánh tay Cung Viễn Chủy bên cạnh , có chút nhướng mày bĩu môi giọng đầy nũng nịu . Cung Viễn Chủy không còn cách nào khác ngoài việc gắp chiếc đùi gà lớn nhất trên bàn vào bát Bạch Cửu dưới ánh mắt kỳ quái của Cung Thượng Giác và Thượng Quan Thiển .

- Ăn nhiều một chút , ngươi sẽ nhanh lớn hơn

Cung Viễn Chủy tùy ý cười nói thêm

- Ta biết rồi , nên ta sẽ ăn nhiều hơn

Cung Viễn Chủy:......

Cung Thượng Giác và Thượng Quan Thiển không nói gì , nhìn khuôn mặt giống Tuyết Trùng Tử , ăn nhiều như vậy căn bản không muốn giữ thể diện gì . Hai người khá sốc và cảm thấy kỳ lạ

Bạch Cửu hoàn toàn không cảm nhận được sự kinh ngạc của hai người kia , y vẫn chăm chú ăn thức ăn mà Cung Viễn Chủy gắp cho một cách nhanh chóng . Đây là lần đầu tiên ở Giác Cung ăn bữa trưa sạch sẽ đến mức Cung Thượng Giác cảm thấy ngay cả dầu trên đĩa cũng không còn .

Ăn trưa xong cũng là lúc linh thú đi ngủ , Cung Viễn Chủy nhìn Bạch Cửu khó có thể mở mắt . Đứa trẻ hai tay vòng qua eo Cung Viễn Chủy , đầu tựa vào vai hắn ngủ một giấc , đầu ngẩng đầu lên và miệng hơi hé mở...

Không còn cách nào khác , Cung Viễn Chủy đành đưa Bạch Cửu về Chủy Cung để chợp mắt

Trong lúc Bạch Cửu đang ngủ , Cung Viễn Chủy nhanh chóng hoàn thành xong công việc trì hoãn sáng nay . Hắn xách giỏ tre đi ra ngoài hái dược liệu . Không ngờ , ngay khi Cung Viễn Chủy bước ra bằng chân trước Bạch Cửu cũng đi theo chân sau . Y kéo tay áo Cung Viễn Chủy , cười vui vẻ nhìn Cung Viễn Chủy

- Ca ca , ngươi đi đâu vậy ?

- Ra ngoài hái chút thảo mộc

- Ta cũng muốn đi !

Bạch Cửu đi theo Cung Viễn Chủy , chuông trên tóc kêu leng keng suốt dọc đường . Cung Tử Thương đang muốn đi Vũ Cung tìm Kim Phồn , liền nhìn thấy Bạch Cửu ôm cánh tay Cung Viễn Chủy ngẩng đầu cười nói , mặt mày vui vẻ . Cung Tử Thương lập tức xoay người lại và nấp sau gốc cây , dụi mắt vài lần

- Cái gì vậy trời , ta nhìn thấy Tuyết Trùng Tử ôm cánh tay Cung Viễn Chủy như một đứa trẻ sao ???

Nội dung trứng Phục sinh : Trác Dực Thần và Tuyết Trùng Tử gặp nhau ở ngọn núi phía sau .

***

Tiếc quá đi , tui không đọc được phần trứng phục sinh để dịch cho mn ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro