Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Giá Như (End)




Cung Thượng Giác đặt Vân Vi Sam lên giường bệnh, mau chóng đưa tay cởi y phục cồng kềnh trên người cô và ném xuống dưới đất. Cơ thể trắng nõn hiện ra sau lớp y phục mỏng manh, Cung Thượng Giác trong lòng xấu hổ mấy phần nhưng cũng nhanh chóng gạt bỏ ý vị xấu xa trong đầu mà chuyên tâm nhìn kỹ vết thương trên thân thể Vân Vi Sam.

Một vết cắt dài từ ngực trái kéo xuống dưới bụng nhỏ, vết cắt rất sâu và có lẽ sâu thêm một chút nữa chắc chắn sẽ cứa vào tim của Vân Vi Sam. Cung Thượng Giác cau mày, anh chưa bao giờ nhìn thấy vết thương nào tàn độc như thế này cả. Cũng chưa bao giờ nghĩ tới một nữ nhân như Vân Vi Sam lại có thể vì tình ái mà bất chấp mạng sống tới như vậy.

Lúc này, cửa phòng bệnh lại được mở ra lần nữa. Cung Viễn Chủy y phục xộc xệch chạy tới bên giường của Vân Vi Sam, đem một đóa 'Xuất Vân Trùng Liên' tới.

"Ca, mau ép nó ra cho tỷ ấy uống."

Cung Thượng Giác nắm chặt đóa hoa trong lòng bàn tay, ép đóa hoa thành những dòng nước tinh khiết lấp lánh chảy xuống đôi môi đang tím tái của Vân Vi Sam. Vân Vi Sam khẽ cau mày, khó khăn nuốt từng giọt, từng giọt xuống bụng.

Nhưng, cũng chẳng có mấy tác dụng. Vết thương không lành lại mà dường như càng lúc càng chảy ra nhiều máu hơn, Vân Vi Sam cơ mặt nhăn lại rồi khẽ rên lên vài tiếng.

Cung Viễn Chủy cũng hơi hoảng hốt, hắn không hiểu vì sao ngay cả thảo dược quý hiếm như 'Xuất Vân Trùng Liên' cũng không có tác dụng gì. Hắn tóm lấy một chiếc khăn bông, leo lên ngồi bên cạnh Vân Vi Sam, đưa tay thấm lấy máu tươi trên cơ thể cô.

Cung Thượng Giác cau mày nhìn vết thương đang loang lổ máu của Vân Vi Sam, trong lòng trầm mặc dâng lên cảm giác hối hận. Sớm biết cô sẽ vì Cung Viễn Chủy mà hy sinh bản thân như vậy, có lẽ anh đã không để cô trở thành một con cờ lớn trong kế hoạch của anh rồi.

Trên giường, Cung Viễn Chủy đang cặm cụi lau vết thương cho Vân Vi Sam. Sau đó bôi một lớp thuốc gây tê lên cơ thể cô, rồi dùng kim chỉ khâu những vết thương lại.

Bàn tay hắn run run cắm từng mũi kim nhọn lên thân thể của Vân Vi Sam, dù đã bôi thuốc tê bên ngoài nhưng cơn đau thấu xương thì Vân Vi Sam vẫn có thể cảm nhận được. Từng đường kim mũi chỉ kéo ngang qua lớp da của cô, đau tới mức nước mắt không ngừng rơi xuống. Cung Thượng Giác bên cạnh đưa khăn tay lau đi những giọt nước mắt cùng mồ hôi trên gương mặt cô......

Màn đêm buông xuống, những ánh nến vàng rực rỡ đã thay mặt trời chiếu sáng căn phòng nhỏ. Ngoài kia, mưa đang rí rách rơi từng hạt nhỏ tạo thành tiếng lộp bộp trên mái ngói. Tiếng dế, tiếng ếch kêu bên ngoài cửa sổ hòa chung với tiếng mưa, nghe thật nhộn nhịp.

Trong thư phòng, Vân Vi Sam sắc mặt đã hồng hào trở lại, hơi thở cũng không còn yếu ớt như ban chiều nữa. Cô nhắm mắt, cơ thể nhỏ bé dưới lớp chăn mỏng đang đều đều hít thở. Cung Viễn Chủy cùng Cung Thượng Giác ngồi bên bàn trà, ăn lấy vài miếng bánh ngọt mà Vân Vi Sam tự tay làm trước khi rời khỏi Cung môn.

Cung Viễn Chủy gần như đã kiệt sức sau khi chữa trị cho Vân Vi Sam, hắn mệt mỏi ngồi bên bàn trà, yếu ướt gặm lấy từng miếng bánh. Ánh mắt hắn đỏ ửng, cứ nghĩ tới hình ảnh Vân Vi Sam một thân toàn máu tươi, hắn không kìm được mà nhớ lại cảnh tượng kiếp trước. Hắn đã rất sợ, sợ rằng bản thân một lần nữa lại đánh mất đi Vân Vi Sam, sợ cô lại một lần nữa rời xa hắn.

"Ca, huynh không về nghỉ ngơi sao?"

"Ta muốn đợi nàng ấy tỉnh lại, như vậy ta mới yên tâm nghỉ ngơi được.."

Cung Thượng Giác nhấp một ngụm trà, đưa ánh mắt phức tạp nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhìn lấy phong cảnh xinh đẹp bị sương mù cùng mưa che kín. Dù trong bóng đêm mờ mịt, anh vẫn có thể cảm nhận được sự ấm áp, xinh đẹp trong từng ngọn cỏ. Cảm nhận được tấm chân tình đơn thuần trong sáng của Cung Viễn Chủy dành cho Vân Vi Sam. Sau ngày hôm nay, nhìn dáng vẻ Vân Vi Sam lo lắng sợ Cung Viễn Chủy buồn lòng, sợ Cung Viễn Chủy phải tổn thương ấy, Cung Thượng Giác cũng nhận ra được Vân Vi Sam đã thật sự xem Cung Viễn Chủy là một nam nhân trưởng thành rồi.

Cung Thượng Giác trong lòng dâng lên một cảm giác không cam tâm, dù biết rằng tình cảm của bản thân dành cho nữ nhân ấy ngay từ đầu đã là sai trái. Nhưng anh không cách nào kìm lại được, nhìn Vân Vi Sam đơn thuần trong sáng lại bị huấn luyện thành một nữ nhân lạnh lùng, tàn ác. Bị chúng lừa dối suốt bao nhiêu năm, đôi mắt xinh đẹp long lanh lại bị hận thù che lấp. Cứ nhìn vào đôi mắt xinh đẹp ấy, trái tim anh không kìm hãm được mà đập thật mạnh...

Cung Viễn Chủy nằm gục bên cạnh giường của Vân Vi Sam, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô mà thiếp đi. Cung Thượng Giác tiến tới, kéo chăn cho Vân Vi Sam rồi cũng tiện tay đắp lên người Viễn Chủy một chiếc áo lông thú.

Anh ngồi ở bên cạnh giường, đưa tay vuốt lấy mái tóc của Vân Vi Sam, lau đi những giọt mồ hôi đang lấm tấm rơi trên trán. Nhìn gương mặt xinh đẹp tiều tụy của cô, anh lại thấy xót xa. Nếu như có kiếp sau, anh nhất định sẽ trở thành người mà cô yêu, sẽ chăm sóc và sủng ái, bảo vệ cô để cô có thể cảm nhận được tình yêu mà kiếp này anh không thể cho cô được.

Vân Vi Sam từ từ mở mắt, nhìn lấy bóng lưng Cung Thượng Giác rời khỏi thư phòng rồi lại nhìn xuống thiếu niên ngủ gục bên giường, đôi bàn tay hắn nắm chặt lấy tay cô. Vân Vi Sam vươn tay còn lại muốn vuốt mái tóc hắn, nhưng vết thương chưa lành liền nhói lên một cái. Vân Vi Sam cau mày khẽ rên lên một tiếng, ngờ đâu chỉ một tiếng động nhỏ cũng khiến Cung Viễn Chủy thức giấc

"Tỷ tỉnh rồi..."

Cung Viễn Chủy ánh mắt sáng bừng nhìn Vân Vi Sam, hắn ngồi dậy vui vẻ nói

"Ừm....sao đệ không gọi ta dậy ăn cơm?"

"Tỷ đói sao?"

"Ừ....có một chút..."

"Vậy để đệ gọi hạ nhân..."

Vân Vi Sam thấy thiếu niên trước mặt vội vã bất thường liền mỉm cười, đưa tay nắm lấy bàn tay của hắn rồi khẽ lắc đầu

"Không cần đâu....ta lừa đệ đó.."

Bàn tay Cung Viễn Chủy ấm áp lạ thường, sưởi ấm đôi bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của Vân Vi Sam. Hắn đưa bàn tay của cô áp lên gò má của bản thân, những giọt nước mắt không tự chủ được mà chạy dài lướt ngang qua mu bàn tay của Vân Vi Sam. Đôi mắt hắn đỏ ửng, sự lo lắng bất an kia cuối cùng cũng được trút xuống, giờ đây nhìn thấy Vân Vi Sam bình an nằm đó cười với hắn. Hắn không thể kìm lòng thêm chút nào nữa, sự mạnh mẽ của hắn khi ở bên cạnh cô mới được vứt bỏ, chỉ còn lại bao yếu đuối và ủy khuất tràn trên đôi mắt của hắn.

"Sao tỷ lại ngốc như thế...."

Cung Viễn Chủy nhìn Vân Vi Sam, nước mắt hắn cứ lã chã rơi. Hắn không biết phải nên nói gì với cô giờ phút này, hắn chỉ mong được ở cạnh cô thật lâu mà ngắm nhìn nụ cười xinh đẹp ấy.

Vân Vi Sam không nói gì, mỉm cười đưa tay vuốt mái tóc của hắn. Dưới ánh nến lập lòe trong căn phòng nhỏ, bóng dáng hai người nắm tay nhau hiện lên trên cửa sổ lớn. Cung Thượng Giác đứng bên ngoài nhìn vào bên trong, hít một ngụm khí lạnh xuống bụng rồi đặt chén thuốc xuống dưới cửa, bóng dáng cô đơn quay lưng rời đi. Anh cứ cho rằng bản thân có thể ngăn cản được trái tim, vậy mà giờ đây nỗi hối hận tràn ngập trong tâm trí anh. Nhìn hai người bọn họ hạnh phúc khiến lòng anh rối bời, đôi mắt trong chốc lát cũng đã đỏ ửng.

Cung Thượng Giác đứng ngoài hành lang lớn, ngước mắt nhìn lên trời cao, nhìn lên những đám mây đen đang che khuất ánh trăng sáng. Một dòng nước ấm chảy dọc xuống gò má anh, đã lâu lắm rồi anh mới có cơ hội được khóc như vậy. Đời này của anh đã trải qua rất nhiều thống khổ, trải qua cả vạn cơn đau. Nhưng nỗi đau tình ái này, lần đầu tiên anh cảm nhận được, nỗi đau nhìn nữ tử mình yêu hạnh phúc bên một nam nhân khác. Giờ phút này, anh đã hiểu. Hóa ra kiếp trước Cung Viễn Chủy đã đớn đau như thế nào, không những nhìn nữ nhân mình yêu bên kẻ khác, mà còn tận mắt nhìn thấy thân xác lạnh ngắt tím tái của nàng ấy. Nỗi đau mà Cung Viễn Chuỷ trải qua khi đó đổi lại là Cung Thương Giác có lẽ anh sẽ chịu không nổi mà phát điên.

"Chắc chắn nàng phải thật hạnh phúc...."

Anh quay lưng rời đi, bỏ lại tình ái phía sau. Giữ đúng lời hứa ban đầu với Cung Viễn Chủy, dù cho tâm tình đau đớn anh cũng chắc chắn không bao giờ làm chuyện có lỗi với đệ ấy.

Thời gian thấm thoát đã qua gần nửa năm, tết nguyên tiêu chuẩn bị tới. Ngoài phố xá đông đúc tập nập, nhà nhà treo đèn lồng đỏ, sắm y phục mới. Vài đứa nhóc tóc búi hai bên, tay cầm hồ lô nhỏ, cười cười nói nói chạy loạn khắp nơi...

Cung môn ngày thường yên bình vắng lặng, nay cũng được treo đèn lồng đỏ, hạ nhân trong cung cũng nhộn nhịp, tất bật qua lại. Vân Vi Sam mặc một thân y phục màu hồng phấn, ngồi ở hoa viên ngắm nhìn thiếu niên luyện võ.

Cung Viễn Chủy qua nguyên tiêu liền làm lễ thành niên, trở thành nam tử trưởng thành, có thể gả cho Vân Vi Sam rồi. Trước khi hắn làm lễ thành niên, phải vượt qua thử thách tam vực mới được công nhận là nam tử trưởng thành. Vậy nên hắn ép Vân Vi Sam và Cung Thượng Giác ngồi ở bản trà hoa viên, ăn bánh rồi nhìn hắn luyện công. Thi thoảng còn phải chỉ hắn tập võ, múa kiếm...

"Nàng thấy đệ ấy có ra dáng nam tử để nàng dựa vào không?"

Vân Vi Sam cắn một miếng bánh rồi quay đầu nhìn Cung Thượng Giác, cô mỉm cười sau đó thì gật đầu mấy cái

"Vậy thì tốt.....vậy thì tốt..."

Cung Thượng Giác đưa ánh mắt có chút phiền muộn nhìn Vân Vi Sam, anh cầm ly trà vừa rót đặt trước mặt cô. Anh đứng dậy toan rời đi thì liền bị Vân Vi Sam giữ tay kéo trở lại

"Thiếu chủ không ở lại dạy đệ đệ học võ sao?"

Cung Thượng Giác không nói gì, đưa tay xoa lấy mái tóc của Vân Vi Sam khiến nó rối bù lên rồi mỉm cười, hài lòng rời đi. Vân Vi Sam đưa tay lên chỉnh lại tóc, khó hiểu nhìn nam nhân lạnh lùng rời đi. Cung Viễn Chủy thân trên không mặc gì, cơ ngực rắn chắc lấm tấm mồ hôi vội vã chạy lại ngồi xổm trước mắt Vân Vi Sam.

Vân Vi Sam dùng khăn tay lau đi những giọt mồ hôi đọng ở trên trán Cung Viễn Chủy, sau đó cúi người hôn một cái lên gò má hắn. Hắn mỉm cười hài lòng vươn tay ôm lấy eo nhỏ của Vân Vi Sam, giờ đây hôn ước của ca ca hắn và cô đã được bác bỏ. Vân Vi Sam ở lại Cung môn với tư cách thầy dạy võ cho Cung Viễn Chủy, cũng như tân nương sau khi thành niên của hắn.

"Tỷ, đợi đệ hoàn thành thử thách tam vực, làm lễ thành niên.....tỷ gả cho đệ được không?"

"Ai lại gọi tân nương của mình là tỷ tỷ chứ, gọi A Vân!" Vân Vi Sam mỉm cười, đưa tay nhỏ gõ lên trán Cung Viễn Chủy một cái.

"A Vân! Nàng có đồng ý gả cho ta không?"

Halo mấy bà, thì cỡ thứ bảy chủ nhật toi sẽ lên thêm một fic nữa, fic tên "Độc Sủng Vi Sam" - Fic NP nha mọi người. Bà nào muốn đọc thì 10h thứ bảy vô acc toi là sẽ thấy 🤣🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro