
mơ ! ( 15 )
Sau buổi ăn tối định mệnh đó, tôi vẫn luôn bân khuân về con người mang tên Đóa Tử, chị ta là ai, tại sao khi đi với chị ta lại có cảm giác an toàn, ấm áp như thể chúng tôi quen nhau từ rất lâu, nhìn cách chị ta quan tâm tôi một cách chu đáo, tim tôi lại như muốn rơi ra ngoài, đập nhanh không kiểm soát, tôi thề với chúa lúc chị ta khoác lên tôi chiếc áo của chị ấy, mặt tôi không thể nào đỏ hơn trái cà chua chín rụt, nếu không nhờ ánh đèn đường phản chiếu chắc tôi đã sớm đào lỗ chui xuống rồi, không hiểu vì sao ánh mắt của chị ta khi nhìn tôi lại có gì đó rất khác, như Triệu Việt nói, nó tràn đầy sự mong mỏi lâu năm, cố tình tránh ánh mắt đó tôi lãng sang rất nhiều thứ, đi trên đường tôi chỉ chỏ đủ thứ, vốn là con người trầm lặng thì hôm nay tôi như con điên xuất chuồng nói đủ thứ.
Lúc tôi về đến nhà, chị ấy lại nhìn tôi chằm chằm thêm lần nữa như muốn khắc họa chi tiết từng nét trên khuôn mặt tôi, tôi cảm thấy ngượng vội trả lại áo cho chị ấy, chào qua loa, đống chặt cửa, tôi chạy nhanh như bay vào nhà, ôm gấp lấy tim mà thở hồng học, thật sự không hiểu lúc đó tôi lại nghĩ cái ôn gì mà lại ngượng chứ, tôi và chị ấy vốn không quen nhau cơ mà, thì đúng là chị ta cứu tôi và tôi mang ơn, nhưng mà rất khó để diễn tả tình cảnh lúc đó của tôi.
Ngồi phịch xuống ghế sofa, tôi rót cho mình ly nước lạnh, uống một hơi rồi ngã đầu ra sau mà thở dài, nhìn ánh đèn trên trần nhà màu trắng lạnh lẽo, tôi mới nhớ lại lúc chị ta nắm tay tôi liền truyền đến một cảm giác lạnh băng làm tôi rùng mình, da chị ấy trắng bóc và cả đôi mắt đỏ ngầu đó nữa, lúc đó nếu không phải chị ấy cứu tôi chắc tôi cũng chạy chối chết, ai đờ lại muốn thấy người trắng từ đầu đến chân, tay lạnh, ánh mắt đỏ lè đáng sợ đó chứ, tự kỉ một hồi lâu, đứng dậy soạn cho mình một bộ đồ pyzama mát mẻ để thư giãn.
Không gì sung sướng hơn khi ngăm mình trong làng nước ấm sau những chuyện không tốt xảy ra, nhắm mắt lại tận hưỡng cùng với điệu nhạc " Burn" tôi cảm thấy lúc này là sự thoải mái. Không biết tự lúc nào mình lại ngủ quên hẳn trong bồn tắm, tôi mơ lại giấc mơ mà tôi thừng thấy vào những ngày gần đây, bước đi trên một cánh đồng xanh ngập tràn sắc hoa, mỗi đóa hoa lại mang một mùi hương đặc trưng riêng, lướt tay trên những cánh hoa, tôi khẽ cười nhẹ, gió mát khẽ bay qua làm bay đi một đóa hoa hồng đẹp đẽ, theo hướng bay của đóa hoa, đưa mắt nhìn theo là một cô gái mặt một đồ đầm trắng, tóc dài ngang vai, cầm trên tay đóa hoa hồng lúc nảy, cô ta như đang ngắm nhìn đóa hoa đó một cách cẩn trọng, tôi với gọi lại, cô ta liền ngước mặt lên, nhưng khung cảnh đẹp bao nhiêu thì lại càng trở nên đáng sợ hơn, mặt cô ta lúc mờ lúc nhạt không rõ ràng, tuy nhiên tôi lại cảm thấy không đáng sợ, cô ta đưa tay về phía tôi, thân người được nhấc bổng lên không trung, tôi theo phía cô ta mà bay lại, nắm lấy ban tay của cô ta điều tôi biết là nó không lạnh lẽo mà ngược lại rất nóng ấm.
Đi theo cô ta đến một ngôi nhà trên ngọn đồi cách đó không xa, nơi này rất vắng vẻ, hình như chỉ có hai người chúng tôi, đứng bên cửa sổ ngắm từ trên đây xuống có thể thấy bao quát cả cánh đồng hoa kia, mùi hương đó cũng theo gió bay về hướng ngôi nhà này thật dễ chịu. Dưới ánh mặt trời dịu nhẹ tôi thả mình vào cảnh quan nói đây thì cảm nhận được một sự ấm áp khác, cô ta đột ngột ôm tôi từ phía sau, khẩng trương tôi muốn đem hai tay cô ta bỏ ra nhưng sức của tôi không biết tại sao lại như tàn phế không thể chống cự.
Cô ta đặt một nụ hôn nhẹ lên chiếc cổ của tôi, như bị kích điện, rùng mình một cái, tôi cảm thấy vùng bụng cô ta đang có gì đó nóng hổi, tôi có học thức đương nhiên hiểu điều cô ta muốn lúc này, càng dãy dụa thì sức lực của tôi càng tiêu biến, mặc để cho cô ta làm gì thì làm.
Lướt nhẹ đôi môi của mình lên cổ tôi, cô ta như thích thú khẽ cười một tiếng, rồi lại mạnh bạo cắn lên một cái, dấu đỏ chối cư nhiên liền ẩn lại, nhăn mày khó chịu khẽ rên nhẹ, tôi nắm lấy tay cô ta đang đặt trước bụng tôi mà bấu chặt. Ôm tôi lùi về chiếc giường trắng rộng lớn, đặt tôi nằm ngay ngắn, cô ta lần nữa từ từ trèo lên người tôi, ánh mắt tôi lúc đó mơ màng chỉ thấy được tay cô ta lướt nhẹ lên môi tôi, rồi đặt xuống môi tôi một nụ hôn, mới đầu chỉ là nụ hôn lướt sau đó cô ta giữ chặt hai tôi lên đỉnh đầu, đặt một nụ hôn mạnh bạo khác lên tôi, cô ta mút mạnh lên môi tô, tỏ vẻ không đồng tình, tôi không đáp lại, một mực lại bắt tôi đáp lại nụ hôn của cô ta, giữ chặt miệng tôi, lưỡi của cô ta như muốn tiếng vào khoang miệng tôi, tôi cố không mở miệng nhưng lại bị cô ta nhéo một phát ngay đùi làm tôi thét lên ,lưỡi cô ta liền thừa cơ mà náo loạn, tưởng chừng như tôi có thể chịu được , chỉ một lúc nụ nôn nhẹ nhàng của cô ta lại làm tôi mềm lòng mà đáp lại, hai chiếc lưỡi liền quấn chặt lấy nhau mà múa loạn.
Ôm lấy cổ cô ta trong vô thức, mùi hương thơm thoảng nhẹ bay qua mũi rất quen, tôi triền miên trong nụ hôn ngọt ngào đến khi cảm thấy như cạn không khí từ từ mà buông cô ta ra thở gấp, dờ nụ hôn xuống xương quai xanh đẹp mắt, cô ta mút nhẹ dấu hồng nhạt hiện lên, hài lòng cô ta tiếp tục trường xuống vùng bụng phẳng, không biết từ lức nào mà quần áo của tôi và cô ta đã không còn, cô ta liếm nhẹ hình vòng cung lên bụng tôi rồi lại rướng người hôn lên cổ tôi, tay cô ta cũng không an phận mà xoa nắn hai đồi núi của tôi từ dịu dàng trở nên mạnh bạo, khẽ cất tiếng rên nhẹ, vùi lấy tóc cô ta, như được tiếp thêm sinh lực cô ta càng thêm hứng thú, ngẫng mặt nhìn tôi, có phải cô ta cười tôi không, ngượng ngùng ấn mặt cô ta vào ngực mình mà xấu hổ, cô ta liền mút lấy hạt trân châu ngon lành, tôi rên mỗi lúc càng không kiểm soát, tay cô ta từ từ trượt xuống vùng cấm địa, miệng thì vẫn đang mãi mê chơi đùa cùng đôi gò bồng của tôi, vội bắt lấy tay cô ta lại, hừ một tiếng như không vui, cô ta khẽ thì thầm vào tai tôi " không đau đâu, tôi yêu em" câu nói như làm tôi nổ tung, buông tay cô ta ra, tôi lại đấm chìm vào cơn khoái lạc, mãi khi cảm nhận được cơn đau nhoi truyền đến, ôm chặt lấy bờ vai mà cắn mạnh, cô ta một chút kêu la cũng không có, ngược lại còn dỗ dành tôi, một lúc trôi qua, cô ta như thú hoang mãnh liệt ra vào trong tôi, khoái cảm đến quá bất ngờ khiến tôi không thế nào chịu được mà cào lên tấm lưng trơn bóng của cô ta một đường lớn.
" RENG.....RENG....RENG" tiếng chuông điện thoại kéo tôi về thực tại, mắt nhắm mắt mở tìm lấy chiếc điện thoại trên thành bồn tắm, nhấc máy nghe lấy, chỉ muốn chửi thề lúc này, là Thằng Việt, nó bỏ rơi tôi với thằng đàn ông xa lạ dâm dê vô giáo dục , rồi hửng hờ đi với người yêu của nó, tôi đợi nó hỏi hang xong xui liền nã cho nó một cây súng AK qua điện thoại, tôi cứ chửi bỡi vì tiền điện thoại cũng không lo hết. Nó nghe xong xin lỗi tới tấp hứa sẽ không bỏ tôi giữa chợ nữa, tạm chấp nhận, tôi gác máy, rồi nằm ngăm một chút nữa nghĩ về giấc mơ hỗn đãn ban nãy, càng làm tôi thêm thắc mắc, rốt cuộc người kia là ai, cảm giác rất quen, mùi hương cũng giống một người từng gặp.
Lúc tôi lên giường nằm cũng đã 11 giờ khuya, đặt báo thức cho ngày mai, tôi không nghĩ nhiều nữa mà đánh một giấc tới sáng mai, có gì cứ để mai tính, có câu " buồn gì cũng sẽ qua, duy chỉ có buồn ngủ thì thánh mới qua" tôi là người thường thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro