Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sự Lừa Gạt Bởi Người Thân

- Sehara ~ Giúp chị bật tivi lên cái ! - Chị Yumono chị gái của Sehara ( nó ) lúc nào cũng trèo lên đầu Sehara ngồi hết trơn ~

- Sehara ~ Em lấy dùm chị cái cuốn truyện với ! - Yusaka em họ của nó nhưng lớn tuổi hơn nên được phép sai vặt nó .

Nó chạy qua chạy lại , chạy xui chạy ngược mới xong được mấy việc mấy bà chị giao .

Nó ngồi phịch xuống sàn do cô đang mệt . Ngồi được một tí thì mẹ nuôi cô Araha .

- Sehara - san ! Giúp mẹ nấu ăn với ! Mẹ có chút việc phải đi - Nghe thì ngọt ngào nhưng có vẻ rất man rợ .

- Dạ ! Đợi....À ! Không , con đi vệ sinh rồi nấu luôn ạ ! - Thực ra thì nó chỉ muốn nghỉ ngơi mà thôi . Nó vẫn ngây thơ như ngày nào .

Đang đi mua đồ thì có chiếc xe chạy xược qua làm dơ bộ váy trắng sát nách của nó . Nó không bực chỉ lặng lẽ bước về nhà .

Vừa về là thấy hai chị em giễu cợt nó thế nào . Nó chỉ run nhẹ rồi bước vào trong bếp . ... Cái gì thế này !?! Cái này là cái bếp hay cái thùng rác vậy ? Nhìn kìa , kiến thì bò lên bàn , nước cam thì đổ lênh láng , nồi thì bị chất bẩn két vào , quả là khó mà rửa sạch . Nó chợt nghĩ đến việc hôm trước , nó bị đánh đến bầm tím chằng chịt khắp người . Nó sợ lại bị như vậy lần nữa . Nó nhanh chóng dẹp mấy thứ đó sang một bên . Nó làm đồ ăn rồi để vào một cái tủ . Rồi rửa sạch sẽ mấy thứ gọi là rác rưởi . Àii ~ nó về phòng nhỏ rất giống sập đến nơi . Nó mơ màng suy mấy thứ hư cấu . Cực hư cấu ! Nó thoát khỏi cái suy nghĩ đó vì cái giọng chanh chua của Araha .

- Sehara , ngủ chưa con ? - Bà ( tức là Araha ) gọi to .

Thấy nó không trả lời , bà nghĩ nó đã ngủ nên đi vào phòng . Thỉnh thoảng lại muốn lên phòng nó kiểm tra . Nhưng nhớ lại thì phòng nó sắp sập nên bỏ đi . Đêm hôm khuya khoắc , nó nghe thấy tiếng lạt xạt thì thức giấc . Nó lần xuống bếp xem có gì không nhưng không nhìn thấy gì nên sợ hãi lùi về sau rồi luống cuống chạy lên lầu . Quá sợ hãi nên nó đã mất ngủ . Nhắm mắt vào thì lại nghe tiếng lạt xạt đó . Thôi thì nó đành thức luôn làm bài tập còn hơn .

Thấy đồng hồ đã 5 giờ . Nó lấy đồng phục cũ kĩ mặc lên người . Tuy là hơi cũ nhưng vẫn sạch nên khá là bắt mắt .
Vì còn quá sớm ba mẹ con kia vẫn chưa thức dậy . Nó đành tự mở khoá đi ra ngoài . Vừa bước vừa ngân nga bài hát River . ( Cẩm : Cẩm thích bài này lém ! Nên để vô , ai tò mò thì bấm Charlie Puth là ra bài River đoá ! ^•^ )

Bạn thân của nó , Rajae . Là con trai rất dịu dàng , cực lịch lãm . Nó là BFF của Rajae nha .

- Rajae - kun ! Chào buổi sáng ! - Nó lễ phép chào . Ai nó cũng chào vậy , dù nhỏ hơn nó nhiều tuổi đi chăng nữa .

- Sehara - chan ! Học kỳ mới cố gắng nhé ! Sehara - chan phải nỗ lực hơn nữa thì mới đứng nhất trường được ! - Rajae mỉm cười toả nắng . Nó có chút biết ơn anh ( là Rajae ý ) vì mỗi khi học kỳ 1 và 2 anh đều cổ vũ cho nó . Chỉ có mình anh là chịu chơi với nó . Còn lại thì không thích chơi . Vì nghe đồn nó là con hoang của nhà Misajino .

Hai người vui vui vẻ vẻ nói chuyện với nhau đi đến trường . Tất nhiên là cùng lớp rồi . Nhưng anh là học trường còn nó là thư kí của hội phó nên phải tách nhau ra . Nó biết trước kiểu gì cũng có người bắt nạt nó cho coi . Y sì nó nghĩ , vừa tách nhau ra là bị ném cục đá vào đầu . Làm đầu nó sưng nguyên một cục to . Nó cứ lằng lặng mà đi vào phòng hội phó . Mà hội phó Masaka cực kỳ ghét những người đi muộn và chọc tức Masa ( viết tắt cho nhanh ==" )

- Misajino Sehara ! Trễ 12 giây ! Phạt chép hết chồng sách kia cho tôi ! - Masa đóng đồng hồ bỏ túi của anh để lên bàn .

- Ri...Rinohara - san ! Em ....em xin lỗi ! Nhưng mà do....do có sự cố nên ....nên em đã đến trễ ạ ! - Nó ấp úng kiểu vẻ nhận lỗi .

- Không cần cô biện minh ! Đi làm ngay cho tôi ! - Masa càng nghiêm túc hơn khi nghe thấy câu nói của nó . Lúc nó đang chú ý viết thì anh nhìn thấy mấy vết máu khô do cái gì đó cứa vào và vài vết sưng ở mắt cá chân .

Masa để ý từng ly từng tý một trên người nó.

- Rinohara - san ! Sao anh nhìn em ghê thế ? - Nó dè chừng trước ánh mắt của Masa .

- Tôi đang xem cô có viết đầy đủ tất cả các cuốn sách của tôi hay không ? - Masa chống cằm .

Nó không nói gì , chỉ nhìn vào mấy vết thương rồi xin phép đi ra phòng y tế . Mà Masa để ý lúc nào đến trường nó cũng đi vào phòng y tế hết . Chắc chắn đã có uẩn khuất gì đó ở đây . Masa đi ra ngoài cổng chính thì thấy mọi người đang cầm....rác trên tay và mấy xô nước . Cái tư thế chuẩn bị ném của mọi người đã cho Masa câu trả lời . Masa thở hắt đi vào trong phòng . Kêu mọi người giải tán đi .

Nó vừa băng bó vết thương xong thì đi nhanh về phòng . Lạ thật ! Nó không bị ném giấy rác nữa ! Nó nhìn ngó xung quanh rồi đi vào .

Tay áo sơ mi dài đã che đi mấy vết thương của nó . Masa kêu cô về nhà đi , nó gật đầu rồi thấy ngoài cửa đang có mưa . Nó lật đật lấy cây dù rồi đi ra cổng đã thấy anh . Masa bất chợt nhìn thấy hai người đang nói chuyện với nhau . Masa thấy trong người khó chịu nhưng rồi tặc lưỡi cho qua .

Nó đi về không thấy ai trong nhà thì mới gọi to :

- Chị Yumono ! Yusaka - chan ! Mẹ ! - Nó khẽ run vì chẳng có ai ở nhà .

Nó đi vào bếp thì thấy mẩu giấy nhỏ .

{ Sehara , mẹ xin lỗi . Nhưng mẹ và hai chị em sẽ rời khu phố này mãi mãi . Con đừng tìm mẹ nhé ! Mẹ....rất ghét con !

                   ----------Araha--------- }

Nó khuỵ chân xuống , nước mắt cứ thế tuôn rơi trong tiếng nấc . Nó chạy ra ngoài , dầm mưa chạy về phía trước .

Khi người mình thấy là quan trọng
Thì người đó lại chính là người lừa
Mình trong mọi tình huống
Người đó sẽ làm mình đánh mất linh
Hồn , chỉ cần mỗi câu nói của người
Đó !


Nó hoảng sợ kêu cứu , nó tuyệt vọng tột độ rồi . Nó không có người thân nữa . Nụ cười chợt tắt trên khuôn mặt đẫm lệ của nó . Nó lủi thủi bước về nhà . Nó đã nghĩ rằng : Chỉ cần cố gắng bước tiếp sẽ có thể tìm được bà .

Đúng lúc anh đang đi mua chút đồ ăn thì bắt gặp nó . Nó cứ như người mất hồn . Đi đâu đụng đó .

- Se...Sehara - chan ! Sao lại ướt hết cả người thế này ? Vào nhà đi.  - Anh hốt hoảng nhìn thấy nó như vậy . Nó chỉ ngước lên rồi ngật ngật đầu . Anh đưa nó về nhà . Hỏi nó sao lại dầm mưa , nó chỉ nói : đi tìm mẹ . Anh ngạc nhiên rồi thấy mẩu giấy đó mới thở mạnh rồi nói :
- Sehara - chan ! Sang nhà tớ ở đi ! Bán nhà này đi là vừa . - Anh kêu .

- Hả ? Không được ! Lỡ....lỡ mẹ về thì sao ? - Mắt nó đỏ sưng hết lên rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro