Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Osin đi dự tiệc (5H)

Rầm !

-Em bênh vực cho thằng kia nhưng lại không bênh cho anh ? Em còn là vợ của anh không ? - Hắn chống một tay lên tường . Cô rụt rè thụp người xuống một chút .

- Lại còn sợ anh đến mức đấy ! Được ! Sau khi đi dự tiệc xong em đừng trách tôi tại sao ác ! - Bước ra ngoài cửa . Hắn nắm tay thành quyền rồi đấm vào cái tường gần đấy . Còn cô thì bận sửa soạn lại quần áo , tóc tai , giày dép ....... Mọi thứ tươm tất thì hắn và nó đi xe Audi đến chỗ dự tiệc . Anh thì đang được chữa trị đặc cách riêng biệt một chút .

Đến nơi , nó đang loay hoay không biết ra thế nào trong bộ váy rườm rà này . Thì hắn kéo tay nó ôm vào lòng . Tình ucảnh bất ngờ nên nó chẳng có thể nói câu nào .

- Rồi , ra khỏi xe được rồi đó ! - Hắn thả tay , hình như hắn còn giận nó .

Nó vội vội vàng vàng chạy đến chố hắn . Nhìn ở góc nghiêng hắn rất đẹp nha ! Sống mũi cao , lông mày rậm . Giống tượng vậy đó !

- Darling !!! Nhớ anh quá đi !!!! - Từ một cô gái nhảy vào lồng ngực anh . Dễ dàng cọ mặt vào áo hắn .

- Này ! Melina ! Em thôi ngay trò đó đi !!! - Hắn cáu gắt đẩy cô gái đó ra . Cô văng lên trời sau đó đáp xuống đất nhẹ nhàng .

( Các thím chắc mong H lắm đúng không để ta tua đến đoạn này . )

Sau khi anh giải thích về cô bé đấy rồi tham gia tiệc thì tất nhiên sẽ có phần nhảy rồi phải không ? Khi nó đang định tìm hắn thì có một người trùm mặt lao vào người nó và trên tay cầm một con dao găm sắc nhọn . Nó lúng túng đưa người đó xuống hầm rượu . Sau khi nó băng bó cho người đó xong nó mới nói :

- Tôi không giết hại anh đâu ! Tôi là Sehara , người ngoại vùng này . - Nó cười mỉm rồi đưa tay ra .

- Ta tên Rein . Là sát thủ , muốn giết ta cứ giết không cần phải giả nai .

- Không tôi không giết anh đâu . Vết thương anh đã bị xé to ra . Do vết thương này chồng lên vết thương khác nên sẽ để lại sẹo .

- Biết tôi là sát thủ sao còn không giết tôi đi .

- Không đâu ! Tôi linh cảm rằng anh là người tốt mà ! Anh bị vậy chắc là do áp lự....

*Soạt*

Nó chưa nói hết lời thì Rein đã rút cây dao đã nhuốm máu đưa ngang cổ nó .
Nó không ngạc nhiên cũng không kinh sợ . Nó rất ư là bình tĩnh . Nó chỉ từ từ đưa tay của nó nắm vào tay của Rein .

- Tay anh lạnh quá ! Phải giữ ấm cơ thể chứ ! - Nó nói bằng giọng trách mắng . Nhưng nó không nghĩ rằng dao của hắn đã cứa nhẹ vào cổ của nó từ lúc nào .

Hắn nhận ra nên đã quăng con dao sang một bên và dùng miệng mình hút toàn bộ máu trên cổ nó . Nó chỉ thấy hơi nhột nên mới đẩy đầu Rein ra . Nhưng Rein lì , anh không chịu buông chiếc cổ trắng nõn này . Một mực ôm chặt lấy nó . Một lúc sau , Rein buông nó ra . Rồi mới hỏi :

- Cô sẽ hối hận khi cứu tôi . - Sau đó cầm áo khoác  bay đi luôn .

Nó sờ cổ mình thì thấy cổ nó không có một chút vết thương nào cả . Kỳ lạ ghê !

- " Chẳng lẽ , nước bọt của ma cà rồng có thể chữa lành vết thương ? Thật diệu kỳ quá ! " - Nó đã nghĩ như vậy . =v=

Nó phủi bụi trên váy rồi ra ngoài . Tiệc vẫn còn đông vui như hồi nãy .

Hắn tự nhiên bay từ đến , nhào về phía nó .

- Cô đã đi đâu từ nãy giờ ? - Hắn nắm chặt vai nó . Ánh mắt chở nên tức giận .

- Tôi...tôi ở dưới tầng hầm .

- Ở dưới đó làm gì ?

- Cứu....cứu người .

- Người ? Người đó tóc màu xám phải không ?

- Không không phải , người đấy tóc màu trắng .

- Vậy tốt rồi ! - Sau cuộc thẩm vấn của hắn , nó chở nên nhẹ nhõm hơn hẳn . Nãy hắn nắm vai đau quá chừng ! Đỏ hết lên rồi .

Sau bữa tiệc tàn , anh cứ lắc đầu rồi lại gật đầu. Như đang đắn đo việc gì vậy .

Đến nhà của hắn . Nó đang định lên phòng của mình thì bị hắn lôi đi mất .

* Rầm *

- Nói ! Em đã gặp một tên sát thủ đúng không ?

- Không...có .

- Lại còn nói dối . Vậy thì tại sao trên người em lại có mùi của bộ tộc người sói ?

- Tôi ...... * người sói ? Vậy hoá ra Rein không phải là ma cà rồng ? *

( Đây là phần có H , nếu như ai chưa đủ tuôi thì làm ơn tua qua . )

Nó chưa kịp nói hết lời thì hắn đã gắn môi hắn vào . Một nụ hôn nồng cháy .

- Anh ! - Nhân lúc nó mở miệng . Hắn nhanh chóng luồn lưỡi vào trong . Hắn vui chơi đùa nghịch trong khoang miệng nó . Hút hết tư vị ngọt ngào trong miệng nó . Cuối cùng , hắn thấy nó sắp ngất tới nơi nên trước khi rời khỏi đôi môi mỏng này , hắn cắn vào môi nó đến bật máu mới luyến tiếc rời môi .

Nó đang thở hổn hển , mệt quá ngôi phịch xuống đất luôn . Hắn nhìn nos như vậy mới cúi xuống động vào dây kéo  váy của nó . ( Đến rồi ! Đến rồi ! Lấy xô hứng máu đi các nàng ạ ! )

- Đừng ! Dừng lại ! - Nó hốt hoảng cầm tay hắn lại . Đỏ bừng mặt ....

- Sao lại không chứ ? LẦN ĐẦU của em à ? - Hắn mặt gian xảo nhanh tay tháo chiếc bra trên người nó . Lộ hai gò bông trắng .

-Kya!!!

- Coi nào , ngoan không có gì đâu mà !

- Cậu chủ , mong cậu giữ phép . Em không muốn việc này xảy ra lâu hơn . - Có cố bước đến chỗ chiếc bra đáng thương bị quăng đi không thương tiếc . Và rồi :

- Em còn nhớ chúng ta giao hiệp ước gì không ?

- Không....em...tôi....- Nó lắp ba lắp bắp không nói thành lời thì hắn chen ngang vào .

- Vậy là không nhớ hay không muốn nhớ đây ? Tôi nói rồi phải không , Mọi mệnh lệnh tôi giao cho em , em phải hoàn thành nhiệm vụ đó .

- Nhưng ,.....

- Nhưng nhị gì ở đây . Giờ thì em cởi hết đồ ra cho tôi .

- Cái gì !? Không được ! Không được Fernas thiếu gia . Tôi không làm được

- Không làm được ? Hay là em muốn tôi cởi cho em ? - Hắn ghé sát vào tai nó . Phả ra hơi thở nam tính .

Nó đành làm theo . Ngượng nghịu kéo nốt khoá váy còn lại . Bây giờ thì cô đang nude . Hắn nuốt nước bọt xuống .  Cố giữ bình tĩnh .

- Tốt ! Giờ em ngồi đây đợi tôi lấy dây .

- Dây ? Anh ấy định lấy số đo để may đồ cho mình à ! Vui ghê ! - Nó ngây thơ lắc lư người đợi hắn .

Một lúc sau hắn lôi một đoạn dây thừng . Bảo nó nhắm mắt rồi hắn lấy mảnh vải trắng che mắt nó . Thức ăn đã được trang trí . Giờ chỉ thưởng thức nó thôi .

Hắn cúi đầu ngậm nhuỵ hoa hồng hào trên gò bông tuyết . Tay không yên phận mà xoa bóp bên còn lại .

- A... ! - Tiếng rên nỉ non của nó vang lên . Người run rẩy không ngừng . Cũng phải thôi , mọi chuyện nằm ngoài dự định . Nó chỉ muốn thoát khỏi khu rừng này và về nhà . Nhưng hiện tại anh đang ở đây nên không thể bỏ mặc được .

Hắn di lưỡi xuống vùng bụng rồi đến nơi tư mật của nó ....( Cẩm : Tui ngượng quá mọi người ơi !!!! )

- Không được ! Đừng , chỗ đó không được . - Mắt che đi mất , nó chỉ cảm thấy khó chịu . Ở phấn dưới , tay nắm lấy tóc hắn vò xù .

- Ngoan sẽ không có gì đâu .

Lưỡi của hắn khuấy đảo bên trong nó . Nó rên lên không ngừng . Đau có , ngứa có và sướng cũng có . Khoái cảm lướt qua đầu nó . Một cảm xúc lạ mà nó chưa từng nhận được . Lưỡi hắn tiến sâu vào trong . Cuối cùng cũng tìm đến được điểm G của nó . Cho nó lên đỉnh điểm rồi rút lưỡi hắn ra . Trong lòng nó có chút hụt hẫng . Chợt , cự vật của hắn đâm vào trong khiến nó bất ngờ cũng đau mà khóc ròng .

- Đau ! Đừng nhét nó vào nữa ! Đừng ! Xin anh rút nó ra . Xin anh . - Nó nấc khẽ .

- Bên trong em chật thật đấy ! Muốn mút tôi chết sao ? - Thấy nó đau hắn cũng nhẹ nhàng với nó . Chậm rãi rút ra đâm vào .

- Ngứa ! Ngứa quá.

- Được rồi ! Sẽ hết ngứa ! Hết ngứa thôi !
.
.
.
.
.
Hôm ấy là đêm mặn nồng của Hắn Và Nó ....

He he ! Các thím nhìn cái giới thiệu là các thím nghĩ tui chết thật à ? Nầu ! Tuôi còn sống sau đợt phẫu thuật . Nhờ chị Thư nhắn hộ mình lại với mọi người . Só rỳ các nàng !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro