Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vì Em Bỏ Chút Tâm Tư

Ngoài trời gió thổi , hiếc Aspark Owl ngân bạc vẫn lẳng lặng đỗ bên đường .
Trong không gian im ắng , chàng trai với đôi mắt mơ màng vừa tỉnh giấc .

" ..... "

TIÊU CHIẾN giật mình khi trước mặt cậu là gương mặt phóng đại của VƯƠNG NHẤT BÁC , bản thân thì ngồi trên đùi người ta , lại còn nằm trọn vào lòng người ta .

Người nào đó mi mắt khép rũ xuống , cằm gác lên mái tóc mềm mại của ai kia . Mắt vẫn nhắm nghiền nhưng miệng lại nói :

" nhìn đủ chưa ? Chồng em đẹp trai lắm phải ko ?! "

" ai ....ai nhìn chứ ...."
TIÊU CHIẾN lúng túng muốn trèo sang ghế bên cạnh .
VƯƠNG NHẤT BÁC siết chặt vòng tay nơi eo cậu giữ lại , mắt mở ra nhìn hồ ly nhỏ trong lòng .

" muốn chạy đâu hả ? Vợ hư ...! "

" im miệng ! "
TIÊU CHIẾN tức giận đỏ bừng cả mặt .

" vợ của anh là con trai sao ? Biến thái !! "

" vợ là vợ ! Trai gái gì cũng được .."
VƯƠNG NHẤT BÁC chỉ chỉ 1 ngón tay lên vết cắn trên hõm vai của mình .

" nhìn xem ! Mới vừa rồi em còn rất là tận hưởng a~ . Ăn xong thì muốn chùi mép bỏ đi sao ? "

" cái ..... cái gì chứ ....."

TIÊU CHIẾN kinh hãi mà nhìn dấu ấn kia , hành động khi nãy như 1 thước phim tua chậm lại , hiện ra trong đầu .
Cư nhiên lại dễ dàng chủ động , còn nói những lời hết sức xấu hổ .

VƯƠNG NHẤT BÁC nhìn đến hồ ly nhỏ xấu hổ cúi gầm mặt thì khoái chí vô cùng .
Đưa tay nâng cằm ai kia lên .

" nghĩ gì vậy ? "

Nói rồi sát lại muốn hôn môi , TIÊU CHIẾN xoay đầu tránh đi .....
VƯƠNG NHẤT BÁC mỉm cười, hôn nhanh lên má cậu 1 cái rồi mới chịu thả người ra .
Nhẹ nhàng nâng người ai kia dậy , mở cửa xe rồi kéo ra ngoài .

Thì ra từ nào đến giờ , cả 2 ở cả buổi trong xe , ngay trước cổng lớn của trung tâm mua sắm .

VƯƠNG NHẤT BÁC tự nhiên hết sức , ngang nhiên nắm tay cậu kéo đi .
TIÊU CHIẾN thì ko mấy dễ chịu , luôn vùng vẫy muốn thoát ra khỏi cánh tay kia nhưng ko được .

Người ra vào mua sắm tấp nập , hiển nhiên sự có mặt có 2 nam nhân cực kỳ đẹp trai này đã thu hút vô số ánh mắt của các nàng .
TIÊU CHIẾN lại cảm thấy ko đúng .....

Ko đúng chỗ nào ??

Ở nơi cộng cộng như vầy mà 2 tên con trai dắt nhau đi , ít nhiều gì cũng bị bàn ra tán vào . Ấy vậy mà đằng này ngoại trừ những lời khen và ánh mắt hâm mộ thì chẳng có gì khác .

VƯƠNG NHẤT BÁC liếc nhìn ai kia , cảm thấy buồn cười ----- hồ ly nhỏ này lại suy nghĩ lung tung nữa rồi .

Dừng lại trước cửa hàng thời trang nam , hắn véo nhẹ má cậu .

" ở đây mọi người ko kỳ thị quan hệ cùng giới tính đâu . Em ko cần lo . "

TIÊU CHIẾN cúi đầu, xoa xoa mũi .
" ai lo chứ ....."

" được rồi. "

VƯƠNG NHẤT BÁC dắt cậu vào trong cửa hàng , tự mình an vị xuống ghế sofa dành cho khách ngồi đợi . Ngẩng mặt nói :

" em thích gì cứ lấy đi . "

TIÊU CHIẾN có chút ghét bỏ .
" ko cần !! Tôi cũng ko phải thiếu đồ . "

Cái con hồ ly nhỏ này , kiêu ngạo như vậy sao ?? ---- VƯƠNG NHẤT BÁC mỉm cười ẩn ý .

" lần này em ko trở về được nữa đâu . Đồng nghĩa với việc ko mang theo vật dụng gì cả , quần áo cũng ko ! Có phải em tính mặc hoài 1 bộ ko ?? Hay là muốn cởi trần cho nó mát !!??? "

" anh. ...!!! "

TIÊU CHIẾN trừng mắt , thật sự là nghẹn ko nói nên lời .

VƯƠNG NHẤT BÁC tùy tiện rút 1 quyển tạp chí gần đó , nhàn nhạt khích tướng .

" ý tưởng ko mặc gì cũng được đó ! Cứ vậy mà đi qua đi lại ...... rất kích thích a~ . "

" anh. ... thật ko biết anh là cái loại người gì ! ! Lại có thể dễ dàng nói ra mấy lời đó ...... trơ trẽn mà ! "

VƯƠNG NHẤT BÁC cố gắng nhịn cười , nhìn ai kia nháy mắt 1 cái .

" xin lỗi , nhưng anh ko phải người ! "

" ....... "

TIÊU CHIẾN nhìn đến hắn tỏ vẻ đắc ý thì thầm chửi trong lòng ---- Ma cà rồng cái quái gì mà lẹo lữ vậy chứ ?? Muốn làm cao phải ko ?
Ông đây mua cho ngươi tán gia bại sản !!!

Nghĩ vậy , lập tức đi chọn quần áo .
.
.
.

Cửa hàng sang trọng , nhân viên niềm nở ----- nhất là với khách hàng đẹp trai ngời ngời thì phục vụ càng tận tình .
Mọi thứ ở đây đều được tính bằng USD .

Ko sai !!

TIÊU CHIẾN lựa lựa chọn chọn 1 hồi thì được vài cái vừa mắt . Tông màu yêu thích của cậu là những màu sáng nhẹ nhàng , kiểu dáng đơn giản ko cầu kỳ .. chẳng qua ----- ko hiểu sao giá thành cực đắt !!!

Nữ nhân viên trợn to mắt nhìn nam nhân nhét 1 mớ áo vào tay mình , mỗi cái đều có giá trị in 4 con số .

" lấy thêm cái này đi . "

TIÊU CHIẾN giật mình , người kia lại gần từ bao giờ mà nói nhỏ vào tai cậu . Trên tay đang cầm 1 chiếc sơ mi thuần trắng .

Còn chưa kịp hoàn hồn thì có cảm giác lạnh lạnh , rợn cả người ----- hóa ra cậu đang bị người ta ...... cởi áo !

" này !! "

TIÊU CHIẾN vội bắt lại cánh tay ko an phận kia .
" anh tính làm gì ??! "

VƯƠNG NHẤT BÁC dõng dạc nói ko chớp mắt .

" giúp em thử đồ đó ! "

" ....... "

Nữ nhân viên phía sau che miệng cười khúc khích .....

TIÊU CHIẾN lúc này chỉ ước có 1 cái lỗ để mà chui xuống , nhanh tay giựt lấy áo , hậm hực đi vô phòng thử đồ .

Ở ngoài này , VƯƠNG NHẤT BÁC nhàm chán dạo quanh cửa hàng 1 vòng .
.
.
.
.

Áo trắng tinh khôi cực kỳ bắt mắt với người như TIÊU CHIẾN , loại sơ mi đơn giản này cậu cũng rất thích .
Nhưng , mặc vào rồi liền phát hiện vấn đề ----- quá rộng đi !!!

Cổ áo khoét sâu , tay áo lỏng lẻo , thân áo thùng thình , vạt áo dài tới bắp đùi .

Cậu hơi nhíu mày , mở cửa ra nói với nữ nhân viên :

" lấy cho tôi số nhỏ hơn đi ....."

Nói xong thì ngẩn người , làm gì có nhân viên nào ??
Chỉ có người nào đó đang mỉm cười ..... tiến lên vài bước , chen vào buồng thay đồ , tiện tay chốt cửa lại .

" anh. .... anh vào đây làm gì ? "

TIÊU CHIẾN căng thẳng , nuốt 1 ngụm nước bọt .

VƯƠNG NHẤT BÁC im lặng nhìn ai kia thật lâu , bất chợt vươn tay ôm lấy eo nhỏ của cậu kéo lại gần mình .

" ko cần đổi , lấy cái này đi . "

TIÊU CHIẾN rất ko quen cùng 1 người con trai có cử chỉ thân mật . Thế nhưng. .... đã biết rõ cố thoát cũng ko được , vậy là đành để mặc cho người ta ôm .
Xong , thành thật nói ra cảm nhận của mình .

" áo này rộng a , mặc kiểu gì ? "

Trong mắt của VƯƠNG NHẤT BÁC thoáng chốc lóe lên 1 tia nguy hiểm, rất nhanh rồi biến mất .

" áo rộng 1 chút khi cử động sẽ thoải mái hơn , dài 1 chút thì vừa khéo..... ko cần phải mặc quần . "

" ..... "

Càng nghĩ càng thấm , TIÊU CHIẾN ko có cách nào nhìn thẳng vào mặt người kia mà nói chuyện đàng hoàng .
Vì vốn dĩ ---- người ta có chịu nói chuyện đàng hoàng đâu ?

VƯƠNG NHẤT BÁC đặc biệt thích chọc cho ai kia xấu hổ đến đỏ bừng mặt , ví như lúc này , rất vui vẻ nâng cằm đối phương lên mà nói :

" vợ của anh đỏ mặt rất đáng yêu ..."

TIÊU CHIẾN nổi quạu .
" đã bảo tôi ko phải .......ưm...."

Trong chớp mắt , VƯƠNG NHẤT BÁC đem những lời ko muốn nghe ngăn lại , nuốt hết vào bụng .
Mặc cho ai kia đấm mạnh lên bả vai kháng cự , hắn vẫn siết chặt đối phương vào lòng ko buông tay .

Bất ngờ bị chiếm hết không khí , eo nhỏ lại bị siết đến đau nhói , TIÊU CHIẾN vô lực đánh đấm loạn xạ 2 tay .

Dần dần mất đi tiêu cự , dần dần hít thở khó khăn , cảm giác bức bách ép cho khóe mắt nóng lên. ...

" d ..... dừng. .... lại ....."

Bàn tay nào đó dần duy chuyển ra phía trước , khéo léo luồn vào trong ..... cảm nhận da thịt mát lạnh , mềm mại .

" ư.... "

Bờ môi bị dày vò thật lâu cuối cùng đã được buông tha , TIÊU CHIẾN lấy hơi thở nhanh ..... bỗng nhiên nơi cần cổ cảm nhận được sự ướt át , ấm nóng .

" đừng ..... đừng làm vậy. ....."

VƯƠNG NHẤT BÁC ép sát hơn khiến ai kia dựa hẳn vào vách tường, dễ dàng chế trụ đối phương trong tay . Đưa lưỡi liếm nhẹ cần cổ trắng ngần , môi ác ý mút mạnh .

" a......"

Tiếng kêu ko tự chủ thoát ra khỏi miệng càng khiến cho TIÊU CHIẾN thêm phần xấu hổ và hoảng loạn .

" dừng lại ...... mau dừng lại đi ....."

" vợ à , lớn tiếng như vậy người khác sẽ nghe thấy đó . "

VƯƠNG NHẤT BÁC thỏa thích hôn khắp cần cổ cậu , bàn tay luồn trong áo đã nhanh tìm được điểm nhỏ trên ngực .
Nhẹ nhàng dùng ngón trỏ gẫy qua lại 1 chút , kế đến lại dùng 2 ngón tay kẹp lấy .

TIÊU CHIẾN lại dùng sức đấm mạnh lên vai hắn , nhưng chẳng hiểu tại sao ---- người kia cứ như đã mất cảm giác đau .

" ha..... đừng .... đừng làm vậy.....ư...."

VƯƠNG NHẤT BÁC cắn nhẹ lên vành tai của TIÊU CHIẾN .

" Đừng làm gì ? "

" hưm....."

Cảm giác ấm nóng phả vào tai khiến cậu rùng mình , nơi điểm nhỏ trước ngực liên tục bị trêu chọc .

" a. .... đang .... đang làm cái gì ...... ha ...... đừng ..... đừng làm nữa ..... ưmm ....."

VƯƠNG NHẤT BÁC liếm liếm vành tai cậu , giở giọng lưu manh :

" nói gì dễ nghe 1 chút để chồng em dừng lại đi . "

" ưm ....chô...ng..... chồng~...."

TIÊU CHIẾN vô thức nắm chặt vai VƯƠNG NHẤT BÁC làm điểm tựa , chỉ muốn thật nhanh thoát khỏi cảm giác ngột ngạt này ....

" chồng~ .... đừng nghịch nữa.... rất. ... khó chịu a~ "

VƯƠNG NHẤT BÁC mỉm cười, bàn tay đang sờ loạn thành thật thả ra .

" chỉ nhiêu đó đã chịu ko nổi ? Lần sau hơn như vậy thì làm thế nào ? "

TIÊU CHIẾN hít thở ko thông , cổ họng khô rát , căm phẫn nhìn người trước mặt .

" vô lại !! "

Nói rồi nhanh chóng mở cửa bước ra ngoài .

Người nào đó chẳng buồn để tâm mình bị nói gì , 1 mạch đi thẳng đến quầy tính tiền .

Ko thể ko nói , TIÊU CHIẾN có chút kinh ngạc khi thấy 1 mớ bọc to bọc nhỏ xếp hàng đợi soi mã vạch .
Rõ ràng khi nãy chỉ chọn vài cái áo mà thôi --- thế nhưng bây giờ nhiều gấp đôi !

Áo thun , sơ mi , quần jean .... cho đến phụ kiện ngoài như đồng hồ , thắt lưng , kính mát , giày thể thao , giày da --- đều có nốt .

Có chút choáng váng khi nhìn người nào kia vô tư quẹt thẻ ---- 1 lần tùy tiện mua đồ cũng ko phải ít !!

Nói ra đúng là rất ko cam lòng khi bị người ta " ức hiếp " .
Nhưng với bản tính thật thà , cậu vẫn là cảm thấy ngại khi bỗng dưng nhận được nhiều thứ như này .

" cái kia ...... ko ... ko cần phải mua nhiều vậy đâu . "

VƯƠNG NHẤT BÁC căn dặn nhân viên vài câu, bảo họ đem đồ ra xe dùm cho mình, rồi quay sang nhìn TIÊU CHIẾN .

" Mua đồ cho em , anh 1 xu cũng ko tiếc ! "

" ...... "

TIÊU CHIẾN cảm thấy tốt nhất là nên giả câm đi !
---- người này cái quái gì cũng nói lại được .

Thở dài bất lực , bỏ đi trước là thượng sách .
.
.
.

Sau vài vòng dạo quanh khu mua sắm , VƯƠNG NHẤT BÁC lại kéo ai kia ko 1 chút tình nguyện đến cửa hàng trang sức .

TIÊU CHIẾN cả kinh , trợn to mắt .

" này ! Anh thích thì anh mua mà đeo, tôi ko cần mấy thứ này đâu ."

VƯƠNG NHẤT BÁC im lặng ko nói , dùng chút sức ép cậu ngồi yên xuống ghế, quay sang nói với nhân viên như vầy :

" lấy cho em ấy chiếc lắc chân có gắn chuông . "

" cái gì !!??? "
TIÊU CHIẾN vùng vẫy muốn đứng lên .

" con mẹ nó , anh bị điên à !? "

" ...... "

Toàn bộ nhân viên nữ cười khúc khích , các cô gái mãn nhãn với màn cưỡng hôn bá đạo của chàng soái ca .

VƯƠNG NHẤT BÁC bất ngờ hôn xuống , lúc rời ra còn cắn nhẹ 1 cái , nhìn ai kia cười cười .

" sau này ko cho phép chửi thề nữa . Chửi 1 câu anh liền hôn em 1 cái ! "

" aaaawwwww ! Thật bá đạo mà "
Toàn bộ nhân viên nữ ôm mặt .

1 cô nàng nhanh tay lấy ra chiếc lắc chân làm bằng bạch kim , và 1 khay chứa những chiếc chuông nhỏ cùng chung chất liệu .

" soái ca~ , anh muốn gắn bao nhiêu chiếc chuông đây ? "

VƯƠNG NHẤT BÁC nhếch môi cười tà .

" nhiều 1 chút , để lỡ em ấy muốn bỏ trốn thì tôi sẽ phát hiện được mà bắt về.... "

" aaaaa ..... thật ganh tỵ nha~ "

Cô nàng nhân viên cảm khái rồi nhanh nhẹn gắn từng chiếc chuông nhỏ vào .
Được khoảng 5 chiếc thì giơ lên cao khẽ lắc lắc , tiếng kêu đing đang khá thú vị phát ra vừa phải , ko to ko nhỏ .

" soái ca~ , nhiêu đây thì ở nơi ít người sẽ nghe rõ . Còn những chỗ đông người sẽ ko nghe được khi bước đi . "

VƯƠNG NHẤT BÁC gật đầu khá hài lòng .
" vậy cũng tốt , 1 mình tôi nghe là đủ rồi ! "

TIÊU CHIẾN ngồi im , cả người tựa như hóa đá ..... lại vì những lời nói kia mà bị nung chảy ra .
Khẽ giật mình 1 cái , phát hiện...
--- người nào đó đang chạm vào chân của mình..?!

VƯƠNG NHẤT BÁC ngồi xổm xuống , từ tốn cẩn thận , đem chiếc lắc kia đeo vào chân trái của TIÊU CHIẾN .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cảm ơn ủng hộ 🙏🙏🙏🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro