5
Cô đứng đó, đôi mắt không dám tin nhìn vào người đàn ông trước mặt.
"Anh lừa tôi?" Giọng cô nghẹn lại. "Từ đầu đến cuối, anh chưa từng tin tôi sao?"
Hắn nắm chặt khẩu súng trong tay, gương mặt không chút biểu cảm. "Tôi đã cảnh cáo em rồi, một khi đã bước vào thế giới này, thì không có chỗ cho lòng tin."
Nước mắt cô rơi xuống, nhưng cô bật cười. "Anh biết không, tôi đã từng nghĩ mình có thể ở bên anh cả đời. Nhưng giờ thì tôi hiểu rồi..."
Cô bước đến, ngón tay lướt nhẹ trên má hắn, thì thầm:
"Người như anh, sẽ chẳng bao giờ biết yêu là gì."
Khoảnh khắc ấy, hắn siết chặt súng đến mức khớp tay trắng bệch. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn để cô rời đi.
Bởi vì hắn biết... Nếu giữ cô lại, hắn sẽ phá vỡ nguyên tắc lớn nhất của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro