3
Chiếc hộp gỗ đặt giữa bàn, không có thư, không có dấu vết nào. Chỉ có một bàn tay bị cắt lìa, đẫm máu, và một chiếc nhẫn quen thuộc nằm trên đó.
Đàn em đứng xung quanh nín thở. Ông trùm nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn, ánh mắt sắc lạnh như dao.
"Chúng muốn gì?"
Một đàn em run rẩy đáp: "Năm triệu đô, hoặc là... hắn chết."
Sự im lặng kéo dài đến đáng sợ. Cuối cùng, hắn nhếch mép cười.
"Năm triệu đô? Chúng nghĩ mạng người của tao rẻ thế sao?"
Gã đứng dậy, đi ra cửa. "Gọi đàn em. Đêm nay, tao sẽ cho chúng biết giá trị thực sự của hắn."
Đêm đó, máu nhuộm đỏ cả một bến cảng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro