
Tuôn
Tôi được sống với đam mê
Một niềm riêng mãnh liệt
Ngòi bút vẽ yêu kiều
Từng dòng văn xao xuyến
Dệt nên áng thơ duyên
Và rồi tôi được biết
Như một nàng hoạ văn
Đem đến bao thăng trầm
Bi, ai, ái, hận
Tôi hoà vào biển cả
Để hồn bay muôn nơi
Gửi theo bao nhung nhớ
Cuốn trôi theo mây trời
Từng lời người trao nơi
Vẹn nguyên tôi giữ lại
Hằng đêm vẫn luyến tiếc
Nhìn mãi! Khôn nguôi
Tôi yêu người yêu tôi
Yêu cái tên xa lạ
Yêu những dòng thơm la
Người vẩy lên câu chữ
Tình tôi như sóng biển
Dập dìu, mãnh liệt, đìu hiu
Tình tôi muôn hình có
Trọn đây trao vẹn người....
Tôi ở đây, viết nên áng thơ này với dòng suy nghĩ bâng quơ, có đôi khi nhảm nhí cũng chẳng rõ. Lâu rồi lòng này mới phơi phới đến lạ, dưới cái phả điều hoà đều đều len lọn tóc, tôi viết áng thơ điên cuồng dành cho những người yêu tôi.
Tôi cũng yêu các bạn, tôi yêu từng phím chữ bạn ấn lên, yêu từng cái bình chọn vàng rực, yêu luôn cả những câu chèo nơi tối muộn.
Góc nhỏ này vẹn cho chúng ta, cho cả GeminiFourth, cho cả tình tôi tựa biển cả.
Yêu.
🤍
🌻🪥
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro