Chương 7: Tấc phát thiên kim (6)
Ngày hôm sau Bích Linh mặc một Chiếc váy tinh tế, trang điểm giống như tiên nữ, kéo tay Liên Vô Trần xuất hiện ở Liên gia.
"Oa, ai thế này, thật đẹp!"
"Là Bạn gái..........đại thiếu sao?"
"Tôi đoán là bạn gái."
"Sao có thể, hắn không phải thích đàn ông sao?"
......
đột nhiên xung quanh an tĩnh lại, những kẻ lắm miệng bị ánh mắt của Hắn chiếu vào liền im bặt.
Họ đều đã quên, Liên Vô Trần là loại nguời như thế nào.....
Họp mặt gia đình trên thực tế là hình thức trá hình kéo bè phái, trong đó nam nữ muôn hình muôn vẻ cười đùa, chỉ có hai người, mọi thứ xung quanh không Ảnh huởng đến họ.
Bích Linh nhàm chán ngồi ở một bên, ánh mắt tan rã nhìn hết thảy, tất cả hình ảnh tập trung trong mắt cô, nhưng đều không nhập được vào đáy mắt.
"Cô gái này, một đêm Bao nhiêu a?" Nguời đàn ông trung niên say khướt, vác Cái bụng bia đi tới, ánh mắt say mê dừng ở trên nguời Bích Linh.
Bích Linh không biết suy nghĩ cái gì, dường như không có nghe được.
móng heo lặng lẽ sờ hướng vai Bích Linh.
Sắp chạm tới, ngay lúc đó bị cánh tay khác bẻ ngược ra sau.
"Người của Liên Vô Trần tôi, ông cũng dám động!"
Ngay sau đó, là tiếng kêu thảm thiết.
Liên Vô Trần trước mặt mọi nguời liền bẻ gãy tay lão.
Trong nhà bỗng nhiên an tĩnh lại.
"Đại thiếu tha mạng, tôi sai rồi......"
Lão kia bị người lôi đi, Liên Vô Trần tiếp nhận khăn tay, trong mắt sát khí còn chưa hoàn toàn tan đi.
Yên tĩnh, cực kỳ yên tĩnh.
Bích Linh ngáp một cái, "bảo bối ,có thể đi rồi chứ?"
Mọi người: "......" Bảo bối ? Cô thế nhưng nói ra những từ như thế với đại thiếu gia tự phụ của bọn họ?
Liên Vô Trần ánh mắt Âm trầm chuyển sang ấm áp:" Đừng nóng vội, em yêu, chúng ta còn đi đến ra mắt bố mẹ."
"Đuợc " Bích Linh dán thân thể lên nguời Liên Vô Trần, kéo hắn rời đi trong ánh mắt mọi người.
"cô gái kia thật sự là bạn gái đại thiếu gia sao?"
"Đại thiếu gia gọi thân mật như vậy, còn có thể là giả sao?"
"Chính là nguời như đại thiếu gia , sao có thể......"
***
Bích Linh ra ngoài liền buông Liên Vô Trần ra.
trong khoảnh khắc đó, ánh sáng trong mắt hắn chợt lóe qua.
Liên Vô Trần dắt tay cô.
Bích Linh tránh vài lần không được, cô trừng mắt Liên Vô Trần, đột nhiên ra tay công kích.
Liên Vô Trần: "......"
Bích Linh lần này ra tay thật, Liên Vô Trần bị đánh đến nỗi dưới mắt một mảnh bầm tím.
"Vì sao đánh tôi!"Liên Vô Trần cơ hồ rống ra tiếng.
"Muốn xem anh khó chịu a!" Bích Linh rống so với hắn còn to hơn, nhoáng một cái biến thành cô gái cường hãn.
Tôi nhìn anh không thuận mắt liền đánh, muốn phát tiết một chút, chỉ đơn giản như vậy thôi.
Liên Vô Trần tức khí, xoay người liền trở về, không còn tâm tình gặp bố mẹ nữa.
Tức giận nga.
Khói xe mù mịt phun trên mặt Bích Linh.
Cô bĩu môi thổi một chút tóc mái, chậm rì rì mà đi ra ngoài.
Không thích nhân vật phản diện này, cho điểm kém, còn tưởng tính kế bổn bảo bảo, đánh một trận cho giải toả mối hận trong lòng.
Những kẻ phản diện nhất định là tâm lý biến thái, vừa nãy cô cảm giác được sự biến thái cuả Liên Vô Trần.
Chính là ham muốn sở hữu, biến thái cuồng chiếm hữu.
Đáng sợ...... Cô làm pháo hôi, thế nhưng còn có thể lọt vào mắt đại Boss phản diện.
Bích linh hít sâu, Liên Vô Trần nhất định sẽ trở về tìm cô, đến lúc đó hắn sẽ không còn muốn tiếp tục chơi nữa, mà sẽ dùng phương thức cực đoan nhất để khống chế cô.
Con đuờng lao động cải tạo còn dài a......
【 ký chủ còn biết cô đang làm lao động cải tạo 】 hệ thống lạnh băng phun ra một câu.
Ta không cùng mi nói lời vô nghĩa, bổn bảo bảo muốn nhanh chút chạy trốn, bị hắn bắt được ta liền thảm.
【......】 ký chủ sẽ phải vội vàng đi, như thế nào Chậm rì rì xem hoa ngắm cảnh.
Nực cười! Ta là nguời lợi hại như vậy, chẳng lẽ sợ một tên biến thái như hắn a!
【 ký chủ không sợ bị vả mặt liền tốt 】
Bích Linh bỗng nhiên cúi người luồn đến một bên góc tối.
ánh đèn từ xa đến gần, Bích Linh rụt nguời hướng trong hẻm tránh đi ánh đèn chiếu đến.
【 ký chủ thế này mà kêu không sợ 】 hệ thống trong giọng nói lạnh băng chứa sự trào phúng.
Mi là thiểu năng trí tuệ, ta cái gì cũng đều nhường mi.
【 beep_ _ký chủ ác ý chửi bới hệ thống, nhân phẩm giá trị - 100】
hệ thống thiểu năng trí tuệ, mi lợi hại, hiện tại đều trừ 100 điểm.
【 dù sao cô cũng không sợ 】
sau khi xe đi qua, Bích Linh ở lại một hồi, quả nhiên chiếc xe kia vài phút sau lại quay trở về.
Thật xảo quyệt nha!
Bất quá bổn bảo bảo so với hắn càng thông minh.
【......】 ký chủ rất không biết xấu hổ, vốn là xảo trá lại bị đổi thành càng thông minh.
Xe rời đi.
Bích Linh ở trong đầu tìm qua một chút tình tiết trong tiểu thuyết về Liên Vô Trần.
âm ngoan xảo trá, biến thái vô cùng, khả năng có khuynh hướng SM.
Nói là khả năng, là bởi vì trong tiểu thuyết đại khái đề ra một chút, không biết có phải hắn làm hay không, chỉ là suy đoán của nam nữ chủ.
Di, thật là khủng khiếp!
Cô buổi tối cũng không dám ngủ.
【 ai lúc trước nói hắn đẹp 】
Hắn là đẹp a.
【......】 không lời nào để nói.
Bích Linh không có đi ra ngoài, kiên nhẫn đợi ba mươi phút.
Đèn xe lại lần nữa xuất hiện trên đường, như một vòng hồn đòi mạng.
Này phỏng chừng là lần cuối cùng.
Ngay khi Xe biến mất khỏi tầm nhìn, Bích Linh nhảy ra.
Cùng người thông minh chơi trò chơi, xẩy một bước, chính là thua.
Cô rời đi, ba phút sau một đội người vây quanh trên đường.
"Báo cáo lão đại, phía đông không tìm được ngừơi ngài muốn."
"Báo cáo lão đại, phiá tây không có tìm được người ngài muốn."
"Báo cáo lão đại, phíabắc không có tìm được ngừơi ngài muốn."
"Báo cáo......"
Liên Vô Trần cắt đứt điện thoại, ánh mắt sâu thẳm mà nhìn về phía bống tối nơi xa.
Lương Chỉ a......
Thật không ngoan......
Nên như thế nào bắt em đây?
Thân ái?
____________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro