Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Tấc phát thiên kim (14)

Bích Linh từ từ tỉnh dậy, như dự đoán lại là một mảnh trắng xoá.

Cô thở dài một hơi, gần đây như thế nào luôn đến bệnh viện.
Tức giận nga!

Chưa làm chết nam chủ, cô liền muốn thăng thiên.
Bích Linh động đậy, kết quả phát hiện chính mình cả người đều là băng gạc, quả thực chính là một cái xác ướp.

Bích Linh: "!!!" wtf?

Cô mẹ nó chỉ bị gãy xương tay, trật mắt cá chân, không cần phải toàn thân băng bó đi?

Không cần nghĩ liền biết là tên biến thái Liên Vô Trần làm ra!
Hiện tại biến thái càng ngày càng nguy hiểm.
Muốn nhốt cô?Kiếp sau đi!

Bích Linh lén lút nghĩ, thân thể lại không động đậy.

【 ký chủ, cô có bản lĩnh thì đừng có nói miệng, cho bổn hệ thống thấy cô thoát thân a 】

Liền không thể cho phép linh hồn ta tự do tự tại sao?

【......】 hệ thống đã mất khả năng nói chuyện.

Bích Linh muốn nơi lỏng băng vải, phát hiện nó vòng nhiều vòng như vậy chính là vì trói cô, bên ngoài như thể Băng bó vết thương của cô, nhưng thật ra lại....

Tay chân cô đều bị trói thành cái bánh.
Rốt cuộc một tên biến thái phát rồ thế nào mới đối xử với người bệnh như thế.
Vài lần tránh thoát không có kết quả ,Bích Linh nổi điên, cô trực tiếp lăn một vòng trên giường, trên cánh tay truyền tới cảm giác đau đớn.
Bích Linh mặt không thay đổi, một lát sau, cô lại lăn trở về vị trí cũ, sau đó nhắm mắt lại.

"Răng rắc ――" khoá cửa vang một tiếng, đoạn đối thoại phía sau cửa truyền tới.
"Liên thiếu yên tâm, cô Lương Chỉ bị thương rất nhỏ ở cánh tay, chữa trị tốt liền khỏi....." Bác sĩ không dám tin mà nhìn vết máu nhiễm đỏ trên giuờng, mặt dại ra nhìn về phía nguời đàn ông, mặt hắn đã đen từ lâu....
"Này này......" Rõ ràng Lúc mình rời đi không phải như vậy a?

"Cái này mà kêu rất nhỏ?" Liên Vô Trần lạnh giọng hỏi.

"Nhưng......"Bác sĩ lấy ra phim x quang , nâng mắt kính nhìn kỹ một lúc lâu, sau đó nghiêm túc mà nói: "Liên thiếu , tôi dám lấy nhân cách nghề y ra cam đoan, vết thuơng trên tay cô Lương xác thật là vết thương nhẹ."

Liên Vô Trần nhíu mày, dường như nghĩ tới cái gì, sắc mặt trở nên kém hơn.
"Ông đi ra ngoài, tôi cùng cô ấy nói chuyện."

Bác sĩ sau khi rời khỏi đây, Liên Vô Trần chậm rãi đi đến gần người nằm  trên giường.
Lương Chỉ, nên bắt em làm thế nào mới tốt?
không nghe lời như vậy, đem em vĩnh viễn nhốt lại,có thể hay không sẽ tốt lên?"
"Lương Chỉ." Liên Vô Trần phát ra hai chữ từ kẽ răng, rất nhiều cảm xúc không tên pha trong đó.

Bích Linh không phản ứng, đem đầu hướng sang một bên, nói rõ đối với hắn không thích.

Thấy vậy, Liên Vô Trần sắc mặt ngược lại bình tĩnh hơn, hắn cầm lấy một bên băng vải trên nguời Bích Linh kéo ra,
Chỉ để lại phần băng trên tay và chân cô.
"Tôi bó em, chính là vì không muốn em lộn xộn, em lại nghĩ xấu tôi, thật không ngoan a." Liên Vô Trần nhẹ Nhàng sờ lên vết máu loang lổ, ánh mắt nguy hiểm chợt loé.

Bích Linh hừ lạnh một tiếng.

Thật là nhìn hắn một cái cũng không muốn.

" hự......"Bích Linh kêu lên một tiếng, con ngươi nhắm chặt bỗng nhiên mở ra.
Hắn cũng dám!

Từng trận đau đớn đánh úp lại, cảm giác choáng váng càng thêm rõ ràng.

"Lương Chỉ, em là của tôi, không có sự cho phép của tôi, em không có quyền làm thương tổn chính mình." Hắn tà tứ cười, trong mắt lạnh lẽo, thô bạo mà bóp chặt cằm cô, khiến cho cô quay đầu lại.

"Nhớ kỹ, còn dám làm như vậy, đừng trách tôi đánh gãy tay chân em......"

Bích Linh lạnh lùng trừng mắt hắn, mặc kệ suy yếu đến giống như giây tiếp theo liền phải ngất xỉu nhưng vẫn như cũ ngạo khí cười lạnh nói: "Vậy anh liền đánh gãy a! Một khi tôi có bản lĩnh, anh liền không có cơ hội khống chế tôi."

【 ký chủ bình tĩnh, không cần chọc giận hắn 】

"Em cho rằng, tôi sẽ luyến tiếc?" Liên Vô Trần cười nhẹ, "Những thứ tốt đẹp, yêu cầu hảo hảo mà trân quý, nhưng khoảnh khắc nó đẹp nhất, lại một cái chớp mắt kia liền lụi tàn."

"Răng rắc ――"

Liên Vô Trần cười lạnh bóp gãy tiếp cánh tay cô.
Bích Linh trên trán mồ hôi lạnh toát ra: "Lại đến a!"

【 ký chủ, không cần chọc giận hắn 】

ký chủ hiện tại là đang tìm chết sao?
Mắt thấy Liên Vô Trần duỗi tay hướng cẳng chân cô, hệ thống nóng nảy.
Tuy rằng nhìn ký chủ bị ngược, tâm tình khá tốt, nhưng ký chủ tàn phế rồi ai làm nhiệm vụ a!
【 ký chủ 】

Bích Linh: "......"

Hệ thống trầm mặc
【 beep ―― kiểm tra đo lường sinh mệnh ký chủ, đang giảm nhanh xuống, sinh mệnh giá trị 10%】

Liên Vô Trần nhìn cô gái đang hôn Mê, trong mắt hiện lên cái gì đó, một lát sau, hắn mới trầm mặc rung chuông, bác sĩ tiến vào cứu giúp.

【 sinh mệnh giá trị 8%】

"Này này......" Bác sĩ gian nan nuốt một ngụm nước miếng, rõ ràng truớc khi rời đi bệnh nhân còn tốt, như thế nào Lúc quay lại người đều sắp chết?

【 sinh mệnh giá trị 6%】

Bác sĩ không dám trì hoãn, chỉ huy một đám hộ sĩ tiến lên.

Liên Vô Trần đứng ở góc, lạnh nhạt mà nhìn một đám người, thẳng đến khi bọn họ rời đi, hắn mới nhìn về phía máu tươi dính trên tay mình.
Trước kia, trên tay hắn là máu của kẻ thù.
Hiện tại, lại là máu của nguời trong lòng hắn.
Hắn đã đem cánh tay cô bẻ gãy......
Cô vẫn còn ở bên cạnh hắn.
Chính là trái tim hắn, vì cái gì lại khó chịu như vậy?
____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro