Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Anh và Em

Mối quan hệ sinh ra từ trò đùa.

Là những gì đúng để miêu tả về anh và em.

Chẳng phải là những người anh em thân thiết.

Cũng chẳng phải là những đôi tình nhân đầu ấp tay gối.

Sự trói buộc ta chẳng qua là một màn cá cược trong cơn men say giữa buổi tụ tập náo nhiệt.

Một màn đặt cược.

Một vài phút nông nổi.

Sự hiếu thắng sôi sục trong lòng,

Đã trói chặt em và anh.

Và định mệnh kỳ quặc giữa hai ta.

Ngỡ như là hai người xa lạ,

Lại ăn ý một cách lạ kỳ.

Không suôn khi nói rằng,

Dẫu câu chuyện này bắt đầu như một trò đùa,

Những ngày tháng được cùng anh rong ruổi qua từng con phố.

Lại là những ngày yên bình nhất đời em.

Ngày mà những bâng khuâng chợt tắt khẽ đi,

Ngày mà những âu lo, mịt mờ chẳng còn bủa vây lấy.

Ngày mà em biết em được yêu,

Rất nhiều.

Dẫu vậy,

Dưới tấm mặt nạ mang tên sĩ diện.

" Sao tao lại yêu anh ta được cơ chứ "

" Chỉ là một trò cá cược, và tao thì chẳng muốn thua một chút nào "

Em đã chối bỏ nó.

Chối bỏ,

Tình yêu của anh.

Chối bỏ cảm xúc của em.

Chối bỏ thứ tình cảm của tim đập và thương.

Chối bỏ,

Rằng hình như em,

Jeong Jihoon,

Hậu bối của anh,

Đã lỡ phải lòng anh mất rồi.

Mang những xúc cảm ấm áp nhất,

Chôn sâu dưới ngàn lớp đất.

Để cho chẳng một ai thấy được,

Hoá ra Jeong Jihoon,

Người nổi tiếng với những cuộc tình chóng vánh,

Lại có thể phải lòng một người tầm thường đến bất thường như vậy.

Sự giằng xé trong tâm hồn từ từ gặm nhấm em,

Nhấm nháp thứ tình yêu mà em đã chôn giấu đi.

Cũng đã chẳng màng hậu quả,

Mà gây nên vết thương lòng trong anh.

Một chiêu tất sát.

Anh bỏ đi cùng với lời nói chấm hết cho chuyện tình hai ta.

Sẽ,

Chẳng có chàng hoàng tử nào mãi mãi ở bên công chúa.

Chỉ có anh và em,

Và sự hối hận khôn xiết,

Nơi mà mọi thứ dần chìm vào yên lặng.

Lại được nức nở thốt ra một cách muộn màng.

" Xin lỗi anh "

Khoảnh khắc đó,

Người em thương chỉ nở nụ cười nhạt,

Rồi lại khoát tay rời đi.

Chẳng bao giờ quay đầu nữa.

Ngay cả trong giấc mơ,

Đã bao lần, em muốn nắm chặt đôi bàn tay mềm mại của anh.

Khẽ thì thầm những câu từ thấm đẫm tình yêu chỉ dành riêng cho anh của em.

Những nụ hôn vụn vặt lên trán, tay, môi và cả yết hầu.

Nơi giấc mơ mà Jeong Jihoon sẽ nói yêu Kim Hyukkyu vô số lần.

Nơi mà bao cảm xúc cùng với những êm đềm,

Khẽ vương vấn lên chóp mũi của anh.

Nhưng dù vậy,

Giấc mơ và cả hiện thực.

Chưa bao giờ người em yêu ở lại.

Có lẽ tình yêu muộn màng em gửi tới anh,

Đã quá muộn để níu đôi chân mỏi mệt của anh ở lại,

Cũng đã trễ khi cầu xin người hãy kề bên em,

Một lần nữa,

Chỉ là những tiếng nức nở hằn sâu vào tâm trí em.

Tựa như vô số lần,

Kết thúc của hai ta chẳng bao giờ bình yên như cuộc tình của chúng ta.

Giống như hai hạt nguyên tố sai lầm va vào nhau, chỉ khiến thế giới huỷ diệt chứ chẳng tạo ra ngân hà.

Dù đã cố chối bỏ hiện thực tàn khốc trước mắt,

Em lại càng nhớ anh nhiều hơn.

Tựa như đã đục khoét sâu vào đầu quả tim.

Tựa như là vết thương chảy máu đầm đìa.

Dẫu đã thành sẹo,

Vẫn âm ỉ nhức nhối mỗi khi trái trời.

Anh thương người khác mất rồi.

Còn em thì vẫn mắc kẹt với những cảm xúc nơi đáy lòng.

Ngày tháng thì vẫn trôi qua.

Những cảm xúc trong em cứ lớn dần.

Những lời bộc bạch, nỉ non, thương nhớ dần chẳng che giấu được nữa.

Nơi vạt nắng cuối ngày chạm đất,

Ngày mà anh sánh bước cùng người anh yêu.

Ngày mà đôi mắt anh chẳng còn hướng về Jeong  Jihoon này nữa.

Là khi em sẽ thành thật với bản thân mình,

Hyukkyu à,

Em nhớ anh,

Nhiều lắm.

Sau này, phải thật hạnh phúc.

Anh nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro