lụi
tôi ghét đông.
chú bướm xinh đẹp của tôi không thể nào bay được
hoa lại càng không thể nở khi vắng bóng nó
hoa dần phai tàn
tôi dần tàn lụi
tôi yếu đuối, khi không có em
hỡi chú bướm xinh đẹp của tôi, không có em, tôi là cái quái gì?
những cánh hoa mịn màng tươi sáng của tôi,
chúng lần lượt ra đi trong chậm rãi và đau đớn
như những giọt lệ trào dâng nơi khoé mắt
và như những giọt máu đỏ thẫm tê rát nơi cổ tay
tôi ghê tởm mùa đông.
băng giá lại tàn nhẫn đông cứng trái tim tôi khốn khổ.
ánh dương đâu mất rồi?
cầu xin ấm áp hãy làm tan chảy nó thêm lần này nữa
tôi thống khổ cầu xin, tôi cần ánh mặt trời
không. tôi cần ánh rực rỡ của riêng tôi
ấm nóng của tôi tan biến đâu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro