Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7



CHAPTER 7

Ngày 8/69

"Cảm ơn cậu nhé Jungkook. Không ngờ cậu cũng biết cách chăm sóc người khác đấy." Tôi thật sự rất cảm kích cậu ta khi mắt cá chân tôi đã đỡ hơn trước rất nhiều. Well, tôi cũng không độc ác đến vậy phải chứ?

"Cậu sống một mình phải không?" cậu ta hỏi tôi.

"Phải, sao cậu lại hỏi câu hiển nhiên như vậy? Chẳng phải lần trước cậu đã tới rồi sao?"

"Tôi sẽ dọn vào ở với cậu. Không phản đối chứ? Tốt." cậu ta tự hỏi tự trả lời và tôi nhìn cậu ta một cách kì quặc .

"Này! Tôi đã đồng ý đâu!" tôi quát và cố đứng thẳng lên khi thấy cậu ta bước ra khỏi phòng tôi với nụ cười trên môi.

Ngay lập tức tôi ngã xuống khi tôi đành nhắm chặt mắt lại, mặc cho số phận mình sắp được hôn đất, nhưng mãi không thấy gì cả.

Từ từ mở mắt, tôi thấy mình đang trong tư thế vô cùng xấu hổ với Jungkook. Thay vào đó cậu ta là người rên rỉ chứ không phải tôi.

Nhận ra bản thân đang nằm đè lên cậu ta, tôi cười e ngại, "oops".

"Yah dậy mau lưng tôi đau đấy, cậu nặng chết đi được."

"Này tôi không hề nặng nhé!" tôi bật lại nhưng cậu ta chỉ lè lưỡi ra trêu ngươi tôi.

Tôi bám chặt lấy thành giường và cố gắng leo lên giường.

Jungkook đứng dậy và đề nghị, "Tôi sẽ đi xếp hành lý và cho tôi mượn chìa khoá nhà cậu đi, tôi sẽ tự đi đánh thêm chìa nữa trên đường." Trước khi tôi nói lời phản đối thì cậu ta đã đi mất tiêu rồi, tôi thở dài.

Điện thoại của tôi bỗng vang lên và đó là từ số máy lạ, "Xin chào ai vậy?" tôi hỏi.

"Em không lưu số anh sao?" giọng nói này, khoan đã tôi biết giọng nói này.

"Anh là ai?" tôi hỏi lại lần nữa.

"Taehyung."

Tôi đang định ấn nút 'huỷ cuộc gọi' nhưng tôi đã nghe anh ta nói, "chờ đã đừng cúp máy vội! Chúng ta có thể gặp nhau được không? Anh muốn giải thích với em!"

"Nói cho tôi nghe 10 lí do chính đáng tại sao tôi nên đến gặp anh và phải nói thật nhanh." tôi đảo mắt mặc dù biết anh ta sẽ không thể nhìn thấy.

"Thứ nhất, anh vẫn còn yêu em. Thứ hai, anh đã không còn chơi gái nữa. Thứ ba, anh sẽ không làm em tổn thương. Thứ tư, anh thật sự rất nhớ em. Thứ năm, đã ba năm rồi anh chưa được gặp lại em—"

Anh ta thật sự ngu ngốc đến mức nói ra 10 lí do nên tôi đã chặn lại, "okay. Ở đâu và mấy giờ?" tôi hỏi. Tôi có thể cảm nhận được anh ta đang mỉm cười sau chiếc điện thoại đó, "quán cà phê cũ, một tiếng nữa nhé?".

"Được rồi."

Tôi kết thúc cuộc gọi và đi chuẩn bị. Tôi cầm lấy chiếc nạng gỗ và khập khiễng bước chậm rãi tới trước cửa, nhưng chợt nhận ra là Jungkook đã cầm chìa khoá nhà đi mất.

À đúng rồi mình còn một chiếc dự phòng trong ngăn kéo, tôi lấy nó và rời khỏi nhà, lên đường đi tới quán cafe Thiên Đường, quán cà phê mà tôi thường gặp anh ta ở đó.

__

"Hey" Tôi nói khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc. "Oh Cassandra em tới rồi à, ôi trời sao em lại phải dùng nạng thế này?" anh lo lắng hỏi và đỡ tôi ngồi xuống ghế.

"Đừng hỏi linh tinh nữa và vào chủ đề chính luôn đi." tôi khoanh tay trước ngực.

"Okay, vậy, hình như là bạn thân của em....cô ấy đã sắp xếp để kết hôn với anh." anh ta bắt đầu nói.

"Sao cơ?"

"Bố mẹ anh, argh, vì lợi ích công việc, anh biết chúng ta vẫn còn đang đi học. Anh đã kể cho họ về em, anh thề anh đã làm vậy. Nhưng họ không quan tâm chuyện đó. Vậy nên rốt cuộc là anh đã cưới bạn thân của em nhưng em lại không hay biết gì cả, mà thật ra thì tất cả mọi người đều không ai biết, có lẽ là ngoại trừ các hyung của anh."

"Nói tiếp đi." tôi đang cảm thấy rất khó chịu. Vậy là anh ấy thật sự đã kết hôn rồi sao?

"Vậy nên sau khi cưới cô ấy, bọn anh đã dành thời gian với nhau để đi du lịch biển. Em có nhớ cái lần mà cả tuần liền anh và bạn thân của em đều không đến trường chứ, phải rồi lúc đó là bọn anh đang ở đảo Jeju. Anh đã nhận ra là cô ấy rất giống em và đã bắt đầu phải lòng cô ấy. Anh đúng là một thằng đần. Anh biết đây chỉ là một cuộc hôn nhân giả nhưng rồi sau đó...anh đã có tình cảm với cả hai người cùng một lúc."

"Được rồi dừng lại đi, tôi đã nghe đủ rồi." tôi gần như sắp khóc đến nơi rồi.

"Không khoan đã anh chưa nói xong." anh ta khăng khăng đòi tôi lắng nghe.

"Ngày đó, khi em thấy anh đang làm điều đó cùng cô ấy.....lúc đó bọn anh đã uống say và không được tỉnh táo. Anh không hề biết em sẽ về nhà, và anh thừa nhận là cô ấy đã lẻn vào nhà chúng ta vài lần khi em đi làm thêm tại công ty." anh ta thừa nhận với vẻ mặt tội lỗi.

"Anh biết anh là một thằng khốn nạn chứ." tôi huỵch toẹt nói ra.

"Phải. Nhưng anh thề, cuộc hôn nhân đã kết thúc khi công ty bố mẹ anh được ổn định và cô ấy cũng đã tìm được cho mình một tình yêu mới rồi."

"Liệu em có thể quay lại với anh được không?"

Chuyện này thật nực cười, khi tôi đang định lên tiếng thì bỗng có ai đó đập mạnh xuống bàn khiến tôi giật bắn cả mình.

"Anh đã nói xong chưa?" Jungkook tức giận nói và tôi bối rối nhìn cậu ta, cậu ta đã ở đây từ lúc nào vậy?

"Jungkook, tránh ra đi chuyện này không liên quan gì đến em." Taehyung cố chấp nói nhưng điều đó chỉ càng làm cho Jungkook thêm giận dữ.

"Nó liên quan đến em vì có liên quan tới Cassandra, cô ấy là của em và anh biết luật rồi đấy. Không được động chạm hoặc làm phiền tới cô gái của các thành viên!"

"Well anh vừa phá luật đó thì sao nào? Bọn anh đã ở cùng nhau ngày trước rồi!" Taehyung la lên và tôi thấy mọi người xung quanh đang nhìn vào chúng tôi. "Anh gia nhập Bangtan là để bảo vệ cô ấy!"

"Hyung , hãy nhìn cho kĩ đây." Jungkook nói và nghiêng người về phía tôi, hai mắt tôi mở lớn khi cảm nhận được có thứ mềm mại đặt lên môi mình, là môi Jungkook.

Tôi định đẩy ra nhưng cậu ta đã ôm chặt đầu và giữ bả vai tôi khiến tôi không thể cử động được.

"Được thôi, nếu em muốn chơi kiểu này thì anh sẽ chiều." Taehyung nói và đẩy mạnh Jungkook ra trước khi hôn lên môi tôi.

Chuyện đ- gì vừa diễn ra vậy?!

Tôi có thể thấy từ khóe mắt mình cả người Jungkook như đang bốc khói lên, ôi lạy chúa. Tay cậu ta đang nắm chặt lại thành quyền và chuẩn bị đánh anh ấy.

Taehyung chậm rãi rời khỏi môi tôi và tôi đã cầm lấy chiếc nạng, khập khiễng ra khỏi quán cà phê để đi thẳng tới phòng tập lần nữa. "Đừng có đi theo tôi!" tôi hét lên và bỏ lại hai người họ ở đó.

Phòng tập boxing là nơi tôi giải tỏa tâm trạng.

-

#xoàii🖤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro