Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khám Phá

Thanh Bình tiến lại gần chiếc răng nanh kia, lúc hắn chuẩn bị đưa tay ra với lấy thì tự nhiên chiếc răng bỗng động đậy như muốn bay vào tay hắn vậy.

Thanh Bình ngừng sự tập trung của mình vào chiếc răng kia ngay lập tức, biết đâu hai thiết diện kia còn ẩn nấp gần đây quan sát cả đám thì sao, hắn có thể nhìn xa cả hai km thì đám gia hoả kia chắc chắn nhìn được hắn lúc này từ một nơi rất xa nào đó.

Mà điều Thanh Bình còn chưa chắc biết được là vẫn có người quan sát hắn bằng cách hắn quan sát được đây thì sao, hắn lúc này không có cách phát hiện ra được có người nhìn hắn trong bóng tối đâu, cho nên phải phòng ngừa chuyện xấu nhất có thể xảy ra, thế giới này còn rất lạ lẫm đối với hắn.

Thanh Bình gọi năng lực mình đang có đây là tinh thần lực, cái này là hắn có đọc vài thứ liên quan về tâm linh khi còn ở kiếp trước kia, do những thứ như thế lại không liên quan gì đến chuyên ngành của hắn nên Thanh Bình chỉ đọc sơ qua thôi.

Mà cảm giác của Thanh Bình cho hắn biết là không nên để người khác phát hiện hắn có tinh thần lực, nó rất nguy hiểm.

Thanh Bình dùng cách bình thường nhất cầm chiếc răng nanh trên tay, bỗng tinh thần lực của hắn cảm thấy được cái gì đó dẫn dắt, hắn dùng tinh thần lực điều tra xung quanh xem có ai để ý đến hắn không.

Sự thật thì đám nhóc này ai cũng đang nhìn Thanh Bình đang làm gì, không có cách a, dù sao hắn cũng là người đi đầu dám động chạm vào những thứ này.

Mà những đứa kia chỉ dám đứng xa xa nhìn xem Thanh Bình đang làm gì thôi chứ không dám lại gần, sợ bị hắn đánh khóc gọi mẹ a.

Cũng có đứa theo Thanh Bình động vào những vật khác, nhưng là giữ khoảng cách an toàn với Thanh Bình mới dám làm, hiệu quả đánh dằng mặt vẫn tốt dùng.

Răng nanh trên tay Thanh Bình rất nhẹ, chỉ lớn hơn lòng bàn tay của hắn một chút và dẹp như một chiếc vảy cá vậy, một mặt có hoạ một đồ án quái dị, tinh thần lực của Thanh Bình như muốn bị hút nhập vào trong đồ án cổ quái kia, hắn lật lại phía sau nhìn thì trơn nhẵn không có gì.

Thanh Bình giả vờ tò mò xem xét chiếc nanh nhưng tất cả tinh thần lực của hắn lúc này rút về hết và nhập vào đồ án cổ quái kia, nhất tâm nhị dụng là việc hắn thường xuyên làm nên mặt ngoài người khác nhìn thấy thì hắn chỉ là một đứa nhóc tò mò thôi.

Mắt Thanh Bình vẫn mở nhưng não của hắn cảm nhận được một đám ký tự hắn không biết, thế nhưng hắn lại hiểu những ký tự kia biểu đạt ý nghĩa gì, cái này rất thần.

Đại khái như là đùng cái gì đó dạng như tinh thần chi lực, hút lấy linh khí trong phạm vi tinh thần lực rồi tập trung vào mi tâm, khi áp súc đến một mức độ nhất định rồi thì ngược lại đẩy ra hết tinh thần chi lực để khuếch tán và mở rộng phạm vi của tinh thần lực.

Một cái khác cũng là sử dụng tinh thần chi lực hấp thu linh khí vận chuyển theo đồ án kinh mạch trên cơ thể, và đồ án đó tương tự như đồ án trên chiếc răng nanh này.

Vị trí gồm từ mi tâm xuống dưới, hai bên từ lòng bàn tay đến khớp cánh tay rồi đến khớp vai, 3hướng tập trung ở xương ức sau đó về đan điền.

Phần thân dưới từ lòng bàn chân đi lên khớp gối rồi đến mông và cũng về đan điền.

Tổng cộng có 16 kinh mạch, sau khi tập trung ở đan điền lại đưa linh khí khuếch tán ra lại tất cả kinh mạch là hết một vòng chu thiên.

Có hai tác dụng, một là có thể tăng tinh thần chi lực cảm ứng phạm vi, hai là tẩm bổ nhục thân và tinh thần chi lực, dùng đẩy nhanh tiến độ phục hồi tinh thần chi lực.

Sau khi hiểu rõ hết Thanh Bình tranh thủ thu về tinh thần lực về và thả chiếc răng xuống lại chổ cũ, hắn ước lượng thì chỉ tốn tầm 10p cầm chiếc răng thôi, xong sau đó hắn lại đi tò mò đến cái khác.

Bay giờ Thanh Bình không dùng mắt thường để nhìn những điển tịch này nữa, tinh thần lực dùng tốt ra đây, mà lúc này hắn còn chưa biết đọc đâu, cho nên cái nào hấp dẫn tinh thần lực thì hắn lưu tâm trước, cái nào có dạy cách đọc chữ ấy, lúc này Thanh Bình cần nhất như thế.

Thanh Bình không hiểu là những suy nghĩ của hắn hiện tại vì sao có thể tự chuyển thành ngôn ngữ khi hắn nói chuyện với người khác, có lẽ là bản năng của cơ thể này đi, hắn vẫn đang trong giai đoạn thích ứng với cơ thể này nên không dám nói nhiều với người khác.

Dạo quanh một vòng Thanh Bình lại tìm được một điển tịch khác, trước đó hắn đã "nhìn" quanh hết tất cả điển tịch rồi, chỉ có quyển này là có hình ảnh minh hoạ kèm theo thôi, đại khái là sẽ dễ tiếp nhận thông tin hơn khi đọc, Thanh Bình ngồi xuống lật từng trang cẩn thận xem xét điển tịch này.

Quyển này dạng như là hướng dẫn sử dụng linh khí để nâng cao hiệu quả của mọi hoạt động bình thường như.

Khi chạy thì phải truyền pháp lực vào nơi nào trên cở thể để chạy nhanh hơn và kéo dài sức hơn, hay lúc xuất quyền cước thì cần tập trung pháp lực vào vị trí nào trên cơ thể của mình để tăng phúc hiệu quả...

Có vài hình ảnh minh hoạ thật đúng là dễ hiểu hơn nhiều, từ điển tịch này Thanh Bình đã học được vài văn tự của thế giới này, có thu hoạch.

Ban đầu khi đoán ra mục đích của những thiết diện kia là Thanh Bình không muốn tiếp tục thí luyện này rồi, vượt qua thì sao chứ, cũng là dụng cụ bán mạng cho người khác thôi, hắn thích tự do tự tại.

Khi xưa lúc còn giảng viên Thanh Bình ước ao bao lần được đi du lịch đây đó cho thoả đây, chẳng qua vì nhiều lý do nên hắn phải cố gắng sống vì thân nhân của mình, vì để người khác nhìn mình tốt hơn, bản thân hắn thì rất mệt mỏi và không thích những thứ gò bó đó một tý nào.

Kiếp này Thanh Bình thân nhân đã mất, cái gì thù hằn đất nước, cái gì đỉnh phong nhân sinh hắn không quan tâm nữa, hắn muốn tự do tự tại sống, muốn đi du lịch khắp nơi tìm hiểu thế giới này, cho nên Thanh Bình quyết định sẽ trốn khỏi cái tuyển hạch không có ý nghĩa này ngay khi có cơ hội, đến cả đám nhóc kia cũng khiến Thanh Bình đầy nghi ngờ về lòng người.

Đọc xong điển tịch Thanh Bình đi vòng quanh khắp nơi để xác nhận có ai theo dõi hắn không, những điển tịch còn lại thì toàn là chữ, với một kẻ "mù chữ" như hắn lúc này thì tốt nhất là chờ dịp khác vậy, tối nay hắn quyết định vẫn ở lại đây để chuẩn bị một chút cho việc đào tẩu, nơi đây vẫn an toàn và hắn thì chưa tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh thế nào đâu.

Qua nửa đêm Thanh Bình tìm cho mình một cây cao, gác thêm vài nhánh cây thành một cái sàn nhỏ, ở trên sàn lót thêm một ít lá rừng.

Đừng nói, những thứ vừa học được ứng dụng cực tốt đây, mặc dù Thanh Bình chưa thuần thục nhưng di chuyển dưới đất và trên cây cứ như khỉ vậy.

Thanh Bình an định lại nhà tạm trên cây, ba phía được che chắn khá kín đáo, phía trên che tạm hai tán cây lớn, trong góc nhà thì có đống lửa nhỏ.

Chưa chắc Thanh Bình sẽ rời đi ngay nên cứ làm một nơi an định rồi tính tiếp, ngoài kia lỡ nguy hiểm quá hắn vẫn còn nơi để về, Thiết Diện kia nói "khu an toàn" gì kia thì không nói cho qua chuyện đâu, riêng chuyện thực phẩm thì Thanh Bình không lo, ai giành với hắn thì hắn đánh ai chính là, hắn bây giờ có võ a, đừng đùa.

Trong nhà tạm Thanh Bình đang thử tu luyện tinh thần lực xem có thể tăng phạm vi ra thêm một chút nào hay không, lúc đi lung tung hắn đã lén thử thử rồi, nhưng do phân tâm nhị dụng nên kết quả là không được gì cả, có khi còn làm hắn xém té nhào từ trên cây xuống đất kia, tinh thần lực bây giờ của hắn chỉ là tản ra và rút vào tốt hơn lúc đầu thôi.

Thanh Bình bắt đầu từ tư thế ngồi xếp bằng giống như trên điển tịch, không có cách, đây là tư thế hắn nhìn thấy đầu tiên trên điển tịch thứ hai a, chứ chiếc răng kia chỉ cho hắn thông tin thôi tu luyện thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #0706122256