2.
Seong-hyeon bận rộn với tệp tài liệu trên bàn, bỏ mặc em người yêu hắn một xó. Ruhan dỗi rồi.
"Anh chả thương emmm!"
"Um..."
"Thế chia tay đi!"
"Um..."
Em nhỏ phồng má giận dữ đi ra ngoài.
.
.
2 năm sau
Seong-hyeon bận rộn với tệp tài liệu trên bàn, bỏ mặc em người yêu hắn một xó. Ruhan vô cảm nhìn anh.
"Anh đi ăn không?"
"Um..."
"Uống nước không?"
"Um..."
"Chia tay."
"Um..."
Em kéo vali rời đi. Đến lúc cuối anh còn chẳng nhìn em một cái, em mệt rồi.
Hai đứa quen nhau vào một ngày nắng đẹp tháng năm, dưới gốc phượng đưa hắn bức thư tình của mình. Lúc đó em không nhận ra cái gật đầu năm ấy chỉ là tìm kiếm cái gì đó mới mẻ cho cuộc sống nhàm chán của hắn. Quay đầu nhìn căn nhà cả hai sống cùng nhau, kỷ niệm hay ký ức đều không tồn tại, em có gì phải tiếc nuối.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro