Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

36. Không thấy em đâu

" mày định về Trung Quốc thật à ?"

" ừ , tao nghĩ nơi này không hợp với tao "

" đã cố đến như vậy mà ..."

Em ngồi đối diện với Bongcha , ngày mai em sẽ ra sân bay trở về quê hương . Thú thật em không muốn nói về chuyện này lắm nhưng cũng không thể im im được . Em vẫn là nên cho mọi người biết .

" mày đã nói với ai chưa ?"

" có mày với anh Dohyeon thôi ! Dù gì cũng thân với hai người nhất còn gì ..."

Bongcha nhíu mày , chẳng nhẽ con nhóc này không nhớ Minseok à . Cái thằng nhóc mà yêu nó đến luỵ luôn kia kìa .

" còn Minseok?"

" hả ? ...à...."

Không khí có chút im lặng và điều này làm cho cô cảm thấy nghi ngờ . Sao con nhỏ này lại ngập ngừng ? Rốt cuộc sau lưng cô thì con nhóc này và em nhỏ kia đã sảy ra chuyện gì với nhau ?

" mày à cái gì ?"

" không có gì , t sẽ báo cho em ấy sau ..."

" sau là bao giờ ?"

" ...à... chắc là vài hôm nữa ..."

" chắc là ?"

Em né tránh ánh mắt của cô ấy . Thật sự em bây giờ có chút không muốn chạm mặt bọn họ . Từ Minseok, Geonwoo đến Wangho em đều không muốn gặp vậy nên em tính sẽ đi trong im lặng .

" này Minji ! Tao là bạn mày , tao thương mày nhưng tao cũng thương Minseok. Vậy nên mày đừng làm tổn thương thằng bé . Nó yêu mày thật lòng , có cái gì nó cũng đều muốn cho mày tất vậy nên đừng làm gì khiến nó buồn ... "

" ... "

" mày không yêu Minseok cũng được , nhưng thằng bé tỏ tình mày rồi mà . Gặp mặt rồi nói rõ ra là mày không thích thằng bé đi ! Chứ đừng im lặng rồi coi lời tỏ tình như gió thoảng mây bay ..."

" tao biết rồi ...."

" mày biết là tốt , dù gì Minseok là là đứa tốt !"

" tao biết em ấy tốt , tao khi đó cũng thật sự nghĩ đến việc tìm hiểu em ấy nhưng ...."

" nhưng cái gì ? Vì Han Wangho à ?"

Em nhìn bạn mình với ánh mắt khó hiểu. Tại sao cô ấy lại biết chuyện đấy ? Rõ ràng em chưa từng nói ...

" đừng nhìn tao thế , mày nên nhớ tao là bạn mày ! Không có chuyện mày yêu ai mà tao không nhận ra đâu "

" tao ... không yêu ... anh ấy ..."

Em cố gắng chối cãi , thật sự mong rằng tình cảm đấy chỉ là thoáng qua . Nhưng đến nay nó càng ngày càng trở nên mạnh mẽ khiến em cảm thấy khó thở .

" đến nói hoàn chỉnh mày còn chẳng làm được thì cố chối cãi làm gì ? "

" ... "

" yêu thì cứ nói là yêu thôi , giống như tao này ! Bọn tao chẳng biết có thể bên nhau bao lâu nhưng bọn tao vẫn đang yêu nhau . "

" tao..."

" tình yêu nó đơn giản lắm Minji , cũng như cách mày làm bánh thôi . Thành công thì có ngọt ngào để ăn còn không thành công thì cũng chỉ là bỏ đi phần bị hỏng , lỗi ! "

" ... "

" đừng căng thẳng làm gì , nếu Wangho yêu mày và mày cũng yêu anh ấy thì cứ thuận theo ý trời mà ở bên nhau đi ! Wangho là người tốt , khi yêu anh ấy sẽ hết lòng vì mày ..."

" ừ "

Cô nhìn người bạn nhỏ bé của mình trầm tư suy nghĩ bất giác cũng cảm thấy thật thương cảm cho Wangho . Anh ấy quả là xui xẻo khi đến sau một tên ất ơ khốn khiếp . Để rồi những rạn nứt hắn để lại khiến cô gái nhỏ ngập ngừng chẳng dám tiến về phía anh .

" mày về nghỉ đi , tao đi học đây !"

" ừ , đi cẩn thận nhé "

" mày cũng thế "

Hai người chia tay nhau rồi đi về hướng ngược lại . Em đi dạo quạnh thành phố sầm uất , không thể phủ nhận nơi này thật sự rất tuyệt vời nhưng nó cũng cô đơn lắm . Nó khiến em đau khổ đến vậy rồi lại khiến mọi nỗ lực của em giờ đây đổ sông đổ biển . Quãng đường được xây dựng cẩn thận đã giữ chân một phần trái tim em ở lại và mãi mãi không trả .

Đi một lúc chẳng hiểu sao chân em lại đi đến nơi một phần trái tim mình bị giữ lại . Xe cộ nhộn nhịp chẳng ai còn nhớ đến tai nạn ngày hôm đó .

" em đến thăm Chija à "

" anh Jinseong ?"

Em muốn quay bước rời đi thì bị giữ lại bởi giọng nói nhẹ nhàng . Jinseong trên tay là bó hoa yêu thích của người yêu anh , vẫn là chiếc kính cận ấy . Trông anh ấy có vẻ gầy đi nhiều , quầng mắt thâm đen cũng phần nào trả lời cho câu hỏi đó .

" thăm Chija à "

" vâng !"

" mấy đêm trước Chija có hiện về giấc mơ gặp anh , em ấy bảo anh nhắn với em là em ấy không khổ sở gì đâu , cũng không trách em "

"..."

Cả hai rơi vào im lặng , Jinseong đặt bó hoa xuống đường rồi quay lưng rời đi . Anh vẫn không chấp nhận được việc cô gái cũng mình đã đi mãi không về . Hơn cả anh cũng vẫn còn giận hai cô gái nhỏ kia lắm . Hai đứa cũng chẳng có lỗi gì đâu nhưng anh không tìm được lý do nào để bào chữa cho việc đó cả . Sau cùng người ở lại sẽ chẳng bao giờ giải quyết được khúc mắc đâu .

Em cũng trở về dọn đồ, ngày mai là phải bay rồi . Không tạm biệt ai cả , trừ hai người kia ra em sẽ chẳng tạm biệt ai hết . Em sẽ im lặng và rời đi , có lẽ em không nên tới nơi này .

" còn cái gì quên nữa không ?"

" không đâu ạ !"

" về nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé ! Khi nào có thời gian anh sẽ qua chơi với em !"

Dohyeon xoa xoa đầu em , anh biết việc đồng ý giữ im lặng chuyện em về nước sẽ khiến Wangho tức giận , nhưng đây là mong muốn của em nên anh tuyệt đối sẽ giúp. Anh mang theo vài viên kẹo cất vào túi em , không biết bao giờ mới được gặp lại . Có lẽ anh sẽ nhớ cô gái nhỏ nhắn này lắm .

" anh cũng giữ gìn sức khoẻ nhé !"

Em quay lưng đi vào khu phòng chờ của sân bay , trước khi bước chân vào đoạn đường vắng người ấy em ngoái đầu nhìn lại . Dohyeon đứng ở đó và vẫy tay cười với em . Sự nuối tiếc trong lòng em dâng lên nhưng rồi vẫn là phải dứt áo trở về quê hương .

" Tạm biệt Đại Hàn , tạm biệt anh ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro