Liệu có đáng
Ai làm lệ em tuông
Cho đôi tay nhuộm đỏ
Ai làm thế gian u tối
Che đi nụ cười giai nhân
Ai đem dâng cả tấm lòng
Để mãi bị vùi lấp
Bởi thanh xuân
Em ơi!
Tôi bảo em này
Xin em đừng vội
Trao yêu thương
Đừng đánh mất thanh xuân
Vì một kẻ tệ bạc
Anh ơi!
Sao lại xuyên em
Khi chính anh
Sa vào vũng lầy
Vì một kẻ không đáng
Trở thành tội nhân
Sao lại đánh em?
Vì em nói kẻ đó như thế ư!?
Không công bằng...
Đặt nhẹ lên trán em nụ hôn
Mong em yên giấc
Giữa thế gian đầy cạm bẫy
Để ngây thơ thuở nào
Vẫn mãi vẹn nguyê.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro