Bình yên nơi phồn hoa
Tôi có ngôi nhà nhỏ
Đơn sơ giữa đời phồn hoa
Lại như lâu đài
Nguy nga tráng lệ
Nơi tôi đứng đầu
Nguyện hạ mình
Làm quản gia nhỏ
Chăm sóc sức khỏe
Cho hoàng tử và công chúa
Nguyện hi sinh
Nơi chiến trường khóc liệt
Bảo hộ phía sau chu toàn
Một chiều nắng hạ
Buông tha bản thân
Từ bỏ quá khứ
Đặt niềm tin nơi phía trước
Nâng bước đến bên người
Dù chỉ là mộng ảo
Nơi hiện thực tàn khốc
Cũng đủ làm tôi vui
Bởi có người
Tấm lưng bé nhỏ
Lại muốn gánh muộn phiền thay tôi
Bởi có người
Dẫu mệt mõi đến mấy
Cũng kiên cường duy trì
Chẳng biết được bao lâu
Nhưng tôi mãi trân trọng
Các em là báu vật của tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro