Một chút về chính mình
Xin chào!
Tôi là Trần Hàn Tuệ Trang!
Có lẽ trong tên tôi có chữ "Hàn" nên tính tình của tôi khá lạnh lùng, nhạt nhẽo; nhưng chỉ đối với con trai, đàn ông thôi, còn đối với con gái chúng mình thì tôi rất niềm nở nhé.
Tôi cũng không rõ vì sao tôi lại "phân biệt đối xử" như vậy, nhưng mỗi lần nói chuyện hay tiếp xúc gần với con trai thì tôi cứ có cảm giác bất an, sợ sệt kiểu gì ấy, trong khi tôi còn chẳng biết là bản thân đang sợ cái gì; từ đó trước những người khác giới tôi luôn luôn tự tạo ra một tường chắn phòng vệ vô hình, không để đứa con trai nào tiếp xúc hay động chạm vào. Tôi có tự lên mạng tra, hình như bản thân tôi đang mắc hội chứng androphobia *, nhưng tôi nghĩ không đến mức nghiêm trọng như thế. Tất nhiên là không phải đối với ai tôi cũng trưng ra bộ mặt lạnh nhạt đó, điều này chỉ dành cho những người tôi ghét ra mặt thôi; tôi cũng có phép lịch sự của một con người, nên với những người tốt với tôi, tôi chưa bao giờ cư xử thiếu chừng mực.
*Trong tiếng Hy Lạp, "phobia" có nghĩa là hội chứng sợ hãi, bị rối loạn lo âu, còn "andros" có nghĩa là con người. Một người mắc chứng sợ androphobia cảm thấy cực kỳ lo lắng hoặc sợ hãi đàn ông.*
Nhưng chỉ đối với người khác giới thôi nhé. Tôi cũng là con gái, nên tôi rất hiểu và cảm thông với những điều mà con gái chúng mình phải chịu đựng; một phần cũng là bởi tôi lớn lên trong một gia đình có một vài thành phần mang tư tưởng "Trọng nam khinh nữ", ai cũng nghĩ con gái thì phải chịu thiệt, nhưng tư tưởng của tôi không mục nát như thế. Vì vậy, cùng với chức vị Lớp Trưởng 3 năm cấp ba của tôi, Trần Hàn Tuệ Trang luôn luôn cố gắng đưa ra những quyết định có tính chất nhẹ nhàng, nhường nhịn và hơi có phần thiên vị các bạn nữ. Có lẽ vì thế, mà tôi cảm nhận được dường như tôi rất được các bạn gái trong lớp quý mến, đương nhiên là không có chuyện nói xấu lẫn nhau bao giờ.
Mười người nhận xét tôi thì đã mười một người bảo tôi rất thẳng tính và khó tính.
Không hề!! Tôi bị oan!!
Là một lớp trưởng, tôi nghĩ việc bộc trực, thẳng thắn để giải quyết vấn đề là hoàn toàn bình thường. Thay vì vòng vo tam quốc, lấy những câu từ hoa mỹ chèn vào câu nói nhưng ý nghĩa lại chẳng hiểu mô tê gì, tại sao không đâm thẳng vào vấn đề, chia sẻ rõ ràng ý kiến của mình; như vậy đối phương sẽ tiếp thu dễ dàng và khắc phục hiệu quả. Đúng là đôi khi tôi rất cứng nhắc, độc tài, nhưng tôi chắc chắn sẽ rũ bỏ cái tôi của mình xuống, để nghe lời góp ý từ mọi người. Có lẽ vì vậy, không chỉ thẳng thắn, mà tính tình của tôi cũng nóng nảy như kem.
Còn về độ khó tính, hình như tôi không thể tự bào chữa cho chính mình. Chẳng giấu gì các cậu, tôi sinh tháng 9, cung Xử Nữ. Tôi luôn nhìn đời bằng con mắt đa nghi, kĩ càng, cẩn trọng, thậm chí là xét nét từng li từng tí; bởi vì bố tôi bảo "không tin được bố con thằng nào". Chính tôi cũng không thể hiểu nổi, nhiều khi cái tính cách này từ đâu mà có. Tôi xấu tính lắm, rất dễ cọc với những gì diễn ra trước mắt, đến nỗi tôi còn tôi còn cục cằn với cả những đồ vật "vô tri vô giác", lí do là vì cứ lúc nào tôi đang tức giận thì chúng nó cứ hiện rõ trước mặt, trông cứ ngứa ngáy con mắt thế nào ấy. Mẹ tôi vẫn thường bảo rằng, "loại mày không bỏ cái tính đi thì chó nó cũng chẳng thèm rước".
Ờm, có lẽ là không oan mấy!
Bố mẹ, bạn bè và những người trong gia đình chưa từng xem tôi là một đứa con gái, họ gọi Tuệ Trang là "con ngựa trời". Bởi vì từ ngoại hình đến lối tư duy, suy nghĩ của tôi chẳng khác một thằng con trai là mấy.
Con gái tuổi mới lớn luôn mang đến cho người ta ấn tượng với sự thùy mị, nhẹ nhàng, yểu điệu thục nữ; khiến cho ta có cảm giác tươi mới, mơn mởn, tràn trề sức sống của tuổi trẻ. Còn tôi, tôi cũng là con gái tuổi mới lớn đây, nhưng mà nó lạ lắm.
Tính nết khó chiều, phong cách chẳng ra gì, cứ ngông ngênh khó bảo như thế; vậy mà đến tôi còn chẳng biết sau này tôi sẽ bị khuất phục một cách chóng mặt như thế nào đấy!
......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro