Chương 1
Vào ngày chủ nhật , bầu trời đẹp gió thổi mát mẻ .Ánh nắng chiều nhẹ Hàn Lam được mẹ nhờ đi ra chợ mua giúp bà một vài món đồ lặt vặt.
Hàn làm vừa đạp xe vừa suy nghĩ rằng : "tí nữa đến chợ mình nên mua một ít bánh gạo không nhờ..."
Vì mãi suy nghĩ nên cậu đã không nghe thấy Hàn Thiên kêu cậu từ phía bên kia đường. Thấy Hàn Lam không nghe mình kêu Hàn Thiên liền băng ra trước đầu xe đạp của Hàn Lam.
Hàn Lam giật nảy mình thắng xe gấp lại :" Cậu có sao không.."
Hàn Lam nhớ lại lúc nảy là do Hàn Thiên tự đâm đầu vào xe đạp cậu , cậu tức giận hỏi :" NÀY lúc nảy là cậu tự đâm đầu vào xe tôi đúng không ?."
Nghe vậy Hàn Thiên liền thanh minh với một gương mặt vô tội ": ò là vì tôi đã gọi cậu mấy lần mà cậu chẳng quay sang nhìn tôi , nên tôi đã làm như vậy.."
Hàn Lam nghe xong cạn cmn lời...
"Cậu gọi tôi có chuyện gì nói nhanh lên."
Hàn Thiên :" cậu đang đi đang vậy.."
Hàn Lam :" chỉ có vậy thôi HẢ."
Hàn Thiên *gật gật*
Hàn Lam :" bực mình thật chứ..tôi đi mua đồ giúp mẹ của mình HẾT."
Nói xong Hàn Lam liền đạp xe nhanh đi mất vút ,Hàn Thiên đứng đó nhìn bóng lưng cậu đi mà cười nhẹ..
Hàn Thiên thì thầm nói một mình :" nay mình lại làm cậu ấy bực mình rồi."
Sau khi Hàn Lam đến chợ , cậu đã mua hết những món mà mẹ nhờ .Cậu liền phi thẳng vào quán bánh gạo của dì Nữ
Hàn Lam cười tít mắt :" hehe dì ơi con đến rồi này."
Nghe tiếng Hàn Lam dì Nữ liền nói :" Trời , sao lâu rồi cháu mới đến ăn tại quán vậy.."
Hàn Lam :" dạ vâng tại cháu bận phụ giúp mẹ ạ..nên không có thời gian ăn tại quán của dì..Cháu xin lỗi nhé.."
Dì Nữ :" ây dui , không sao đâu cần gì mà xin lỗi ở đây chứ..."
Nói xong dì liền đẩy Hàn Lam vào bàn ngồi :" đợi ta tí nhé."
Hàn Lam :" Vâng ạ"
Đợi khoản một lúc , dì Nữ liền bưng ra một nồi bánh gạo siêu ngon dì bảo
:" Nay ta làm cho con siêu ngon luôn đấy nhé nhớ ăn hết đấy.."
Hàn Lam mắt sáng trưng liền gật đầu :" Vâng ạ cháu xin phép ăn hết sách nhá."
Nghe vậy dì Nữ phì cười.
.....
Sau khi ăn bánh gạo Dì Nữ xong , Hàn Lam liền chàu tạm biệt dì và đạp xe về nhà . Trong lúc đạp xe về Hàn Lam chợt nhìn thấy có một người đang say bí tị ngồi trong hẻn nhỏ.
Hàn Lam nghĩ trong đầu :" Cái Gì Vậy ...Cha này Còn sống không vậy TRỜI..."
Cậu liền dừng xe và đi lại gần người đó..
Người đó bận áo đen ,quần đen Hàn Lam vén tóc người đó ra nhìn thấy gương mặt đẹp không tì vết .
Hàn Lam bất ngờ :" ......Trời ơi là Cha LƯU ĐÔNG QUÂN........."
HẾT.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro