Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
U trong Unnämed U trong U-shiro U trong U-kuro Chính xác là từng câu chữ trong này đều xứng đáng bị đánh giá Nhưng làm ơn hãy đánh giá âm thầm và nhẹ nhàng 😭 Tui chỉ bị vã quá thôi chứ tâm hồn yếu ớt mỏng manh lắm ý Viết vì đam mê vì cơn nuwnsg chứ văn phong như đb *cũng có segg* *segg nhe nhang segg tinh cam segg dam tham*
Thể loại: Trọng sinh, Tình cảm, Cung đấu [186chương]Edit: TeamLãnhCung. Người phụ trách: Huệ Hoàng Hậu. | VĂN ÁN |Tịch Lan Vi cứ nghĩ rằng...chuyện may mắn nhất trong cuộc đời nàng là có một phu quân tốt.Ai ngờ khi biết được sự thật, ngay cả tính mạng cũng không thể giữ nỗi. Lúc này mới biết hết thảy đều chỉ là chuyện cười.Một khi đã về lại năm đó, nàng quyết định liều lĩnh đảo cục. Vốn nên trở thành vương phi, từ đó lại trở thành hoàng phi. . .---------------------------------#huequanghau: Truyện khai thác chi tiết về mặt tình cảm, hy vọng đây sẽ là làn gió mới ở nhà mình ^^Lịch up: 22-24h ngày thứ 2/4/6/7i…
Tác giả: Miêu Bính Thuyền TrườngTình trạng: Còn tiếpTình trạng edit: Đang trườnEditor: Ư Ư【 Hệ thống thu thập giá trị hắc hóa】Thẩm Ngư lựa chọn hệ thống trói định 【 Hệ thống thu thập giá trị hắc hóa 】, cô đi qua từng thế giới, một lần lại một lần thận hư, có được kết quả: Nam chủ cần che chở, hãy cẩn thận hắc hóa.? Đây là một câu chuyện xưa của công lược giả max cấp【 Thẩm Ngư 】 được ' yêu thương ' trong các thế giới.? Nữ chủ sẽ đổi hệ thống, ví như【 Hệ thống tẩy trắng 】…
Hán Việt: Túc địch tha hựu điềm hựu niêmTác giả: Phong CửuEdit: YoungThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Ngọt sủng, Trọng sinh, Hào môn thế gia, Cường cường, Chủ thụ, Dưỡng thành, HETiến độ: Hoàn chính văn + 8 Phiên ngoạiNguồn CV: Wiki dịchVăn án 1: Thiệu Hiển trở về năm mười tuổi, nhặt được một kẻ thù vô cùng đáng thương. Vốn định tự mình nuôi dưỡng, khiến cho hắn về sau không đối đầu với mình, không ngờ rằng, kẻ thù vừa rửa xong lại trở nên vừa ngọt vừa dính.Chỉ có điều, chiếc bánh ngọt nhỏ này lúc nào cũng thiếu cảm giác an toàn, thường xuyên rơi nước mắt. Hắn vừa khóc, Thiệu Hiển liền không còn cách nào khác, đành phải cho hắn muốn gì được nấy.------------o--------------Văn án 2: Thiệu Hiển trên đường đi đấu thầu bị tai nạn giao thông mà qua đời. Trước lúc nhắm mắt, cậu nghĩ: không có mình, Phó Bách Châu nhất định sẽ rất vui mừng.Dù sao ở thành phố Yến, Phó Bách Châu đã dùng hung danh tàn nhẫn độc ác mà trấn áp mọi người.Chỉ có mình dám đối đầu với hắn.Khi tỉnh dậy, cậu đang mặc tây trang được thiết kế riêng, một lần nữa trải qua sinh nhật mười một tuổi. Lại phát hiện ra một đứa bé bẩn thỉu đang bị những đứa trẻ khác cưỡi lên lưng trong vườn hoa nhà mình.Cậu bỗng nhớ tới kiếp trước, vẫn luôn có một tin đồn lưu truyền rộng rãi về kẻ họ Phó tàn nhẫn nào đó có một tuổi thơ bất hạnh vô cùng....Đây là bản edit đầu tay của mình, nếu có gì sai sót, mong các cậu góp ý. Cảm ơn các cậu rất nhiều :306/08/2019.…
Truyện chỉ đăng trên wattpad và wordpress của mình nên nếu đọc được truyện ở đâu thì đó là bọn up lậu đấy.Nếu cảm thấy truyện dịch lỗi hay có chỗ nào không ổn thì các bạn đừng ngần ngại comment nhé. Không có lịch đăng chương cụ thể, khi nào dịch xong một chương là up lên liền =)))Tên truyện: Sau khi nổi tiếng, đại lão hào môn trở thành fan đầu tàu của tôi! Tác giả: Nhạn Phi Hành. Nguồn raw: Shubaow + Pilibook. Editor: Bơ Mặn. Thể loại: Đam mỹ, tình cảm, điềm văn, hiện đại, giới giải trí, vả mặt, ngọt sủng. Tình trạng bản gốc: Hoàn (142 chương).Tình trạng bản dịch: Vẫn lết đều.…
Tổ hợp những câu chuyện về haikyuu doujinshi, có lúc mình sẽ đăng video hoặc ảnh.Lịch đăng: doujinshi thứ 5 và chủ nhật, còn video và ảnh lâu lâu sẽ có.Mong m.n ủng hộ mình nha.Lưu ý: đây là mình up cho m.n xem chứ không phải là mình dịch đâu nha…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…