Oneshot
Tác giả: 0352
Nguồn: lofter
-----------------------------------------------
"pong. "
Một chiếc xe tải vì tránh né bé chó đang vượt đèn đỏ, mà khẩn cấp quẹo, đụng vào xe tải bên cạnh.
Xe tải không kịp tránh né, chính diện nghênh đón xe tải lớn. Nhận xung kích của xe, cũng bởi vì quán tính mà xông về phía làn đường dành cho người đi bộ.
Lâm Thư Tình vừa lúc học xong tan học chuẩn bị về nhà, nghe được một tiếng nổ lớn, quay đầu lại, phát hiện một chiếc xe lóe sáng, ánh sáng trắng lao về phía mình, cô không kịp phát ra âm thanh, chỉ cảm thấy cơ thể mềm nhũn, ngã xuống, trước khi ý thức mơ hồ, cái nhìn thấy nhìn cuối cùng là một vị tỷ tỷ rất đẹp chạy về phía mình, sau đó cô liền rơi vào hôn mê.
Bóng tối tận cùng.
Tích - tích - tích - tích -
"A, đau quá," Lâm Thư Tình chậm rãi mở mắt, bốn phía trắng xóa, bên cạnh còn có một tỷ tỷ rất xinh đẹp.
"Em tỉnh rồi, có chỗ nào không thoải mái sao?" Vị tỷ tỷ xinh đẹp lại gần, quan tâm nhìn Lâm Thư Tình.
Lâm Thư Tình ngơ ngác nhìn " Tỷ tỷ, chị là ai vậy?" Cô nhìn chị gái ấn nút gọi y tá.
"Chị là Nông Yến Bình."
"Chào tỷ tỷ, vừa rồi có phải em bị tai nạn xe không?" Lâm Thư Tình nhớ lại.
Nông Yến Bình nghe Lâm Thư Tình đáng yêu phát biểu, nở nụ cười: "Không phải vừa rồi, là đêm qua"
"Tỷ tỷ, em tên là Lâm Thư Tình"
Y tá gõ cửa phòng bệnh bước vào. Trải qua một phen nói chuyện đơn giản, Lâm Thư Tình rốt cục hiểu rõ chân tướng sự tình. Vết thương trên người cô không tính là nhẹ, ngoại trừ một ít ngoại thương không nói, bắp chân nứt ra cộng thêm chấn động não là đủ cho cô nằm viện một tuần.
"Gia đình em đâu? "Nông Yến Bình hỏi.
"Họ đều đã ra nước ngoài, em chỉ có một mình ở đây" Lâm Thư Tình nhất thời cảm giác có chút cô độc.
"Không sao" nhìn Lâm Thư Tình, Nông Yến Bình không khỏi sinh lòng thương hại, "Chị có thể chăm sóc em"
"Ừm, cảm ơn tỷ tỷ"
Lâm Thư Tình là một học sinh lớp 11, còn một tháng nữa là nghỉ hè, sau đó học lớp 12. Nông Yến Bình 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học một năm, có một công việc tương đối ổn định. Nông Yến Bình giúp Lâm Thư Tình xin nghỉ một tuần, hơn nữa mỗi buổi chiều sau khi tan tầm đều đến phòng bệnh chăm cô.
Một tuần trôi qua rất nhanh~~
Sau khi làm thủ tục xuất viện, Nông Yến Bình đỡ Lâm Thư Tình đang chống gậy, đưa cô về nhà.
"Tỷ tỷ, tỷ ở đâu vậy?"
"Công ty chị có phân phối ký túc xá, tuy rằng hoàn cảnh thiếu chút, nhưng là ít nhất có thể ở"
"A, như vậy a. Vậy nếu không chị tới nhà em ở đi! "Lâm Thư Tình chớp chớp mắt nhìn
"Như vậy không tốt đâu."
"Không sao, dù sao em sống một mình rất cô đơn," Lâm Thư Tình bĩu môi
"Hơn nữa hiện tại em lại bị thương, cũng không có ai chăm sóc 🥺"
Nhìn bộ dáng đáng thương của Lâm Thư Tình, Nông Yến Bình vẫn là đồng ý ở cùng cô. Thời gian kế tiếp, Lâm Thư Tình đều là đang khoe khoang với Nông Yến Bình nhà cô có bao nhiêu lớn. Nông Yến Bình cười cười, cũng không coi là thật.
"Thật sự, chị đừng không tin, nhà của em thật sự rất lớn, có tới 100 cái phòng cơ"
"Được được được, lát nữa chị sẽ đếm từng phòng một"
"Ồ" Ngồi trên sô pha nhà Lâm Thư Tình, Nông Yến Bình cười hỏi: "Đã nói 100 phòng cơ mà?"
"Chuyện này mà chị cũng tin, đều là lừa gạt trẻ con," Lâm Thư Tình đưa cho Nông Yến Bình một ly nước ấm, ngồi xuống cạnh cô.
Bắt đầu từ ngày hôm nay, Lâm Thư Tình không còn cô đơn nữa, cô đã có một vị tỷ tỷ xinh đẹp sống cùng. Cứ như vậy, họ sống dựa vào nhau trải qua một năm.....
Trong nháy mắt, Lâm Thư Tình đã học năm cuối cấp ba, thời gian tới cuối tháng tư toàn bộ học sinh lớp 12 Trung Quốc đều đang cố gắng chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học, nàng cũng không ngoại lệ.
Mỗi buổi tối, Lâm Thư Tình đều học tập đến đêm khuya, Nông Yến Bình nhìn thấy rất đau lòng, ngăn cản rất nhiều lần, nhưng Lâm Thư Tình vẫn không nghe.
"Em phải chuẩn bị thật tốt cho kỳ thi đại học, nếu có thể thi vào một trường đại học tốt, sau này em có thể kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền. Sau khi kiếm được tiền em có thể mua một căn nhà lớn, có 100 phòng, nuôi chị"
Khi Nông Yến Bình lại một lần nữa ngăn cản Lâm Thư Tình thức đêm không có kết quả, Lâm
Thư Tình vô cùng nghiêm túc nhìn vào mắt cô, nói những lời này với cô.
Nghe em nói như thế, Nông Yến Bình cảm thấy mũi cay cay. Lâm Thư Tình bây giờ còn là một đứa trẻ vị thành niên, nhưng đã nghĩ tới tương lai của hai người bọn họ. Trong tương lai, trong đầu đứa bé này, mỗi một phân đoạn đều có bóng dáng của cô.
"Tỷ tỷ, tỷ làm sao vậy?"
"Không có việc gì, em học tập cho tốt đi, đi ngủ sớm một chút" Khóe mắt Nông Yến Bình hồng hồng.
Lâm Thư Tình lo lắng nhìn cô, "Vậy hôm nay em không thức đêm nữa, em đi ngủ sớm một chút, chị đừng buồn có được không?"
"Được"
.
Sắp đến sinh nhật 18 tuổi của Lâm Thư Tình rồi. Nông Yến Bình bắt đầu lên kế hoạch từ rất sớm, để cho đứa bé một bất ngờ.
Cô nhờ đồng nghiệp của mình, bạn tốt Khương Sam, tìm ra cho mình chủ ý.
"Chuyện của những người trẻ tuổi kia, làm sao em biết? "
Khương Sam cầm di động, lơ đãng nói.
"Vậy ít nhất em trẻ hơn chị một chút, "Khương Sam nhỏ hơn Nông Yến Bình một tuổi.
Nhìn Khương Sam cười rất vui vẻ trước màn hình điện thoại
"Có phải em đang yêu rồi không, sao lại cười vui vẻ như vậy? Người đối diện là ai hả?"
Khương Sam cuối cùng cũng rời mắt khỏi màn hình
"Chậc, đều bị chị phát hiện rồi."
"Ai nha ai nha ai ai ai? Người đó chị biết sao? khi nào thì bắt đầu ? như thế nào không nói với chị? tiến hành đến bước nào rồi?" Nông Yến Bình nháy mắt dấy lên bát quái chi hồn.
"Hình như là bạn học với Tiểu Tình nhà chị "
"Rốt cuộc là ai? Hai người quen nhau từ khi nào?"
.........
"Đến đây!"
Ngay sau khi Nông Yến Bình và Lâm Thư Tình ở chung không lâu, vào một buổi chiều bình thường, Khương Sam tan tầm về nhà nhặt được một đứa bé ở ven đường.
Đứa bé tên là Phí Thấm Nguyên, lớp 12, gia đình đơn thân, mẹ làm công ở bên ngoài, sống một mình. Ngày đó quên mang chìa khóa không về nhà được, một mình ngồi xổm ven đường không biết làm sao.
Sắc trời dần tối đi, Khương Sam cũng không đành lòng để đứa bé qua đêm một mình, liền mang về nhà.
Ngày nghỉ hôm sau, sáng sớm Khương Sam đặt đồng hồ báo thức, dậy. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu lại non nớt bên gối, Khương Sam thừa nhận, đã rất lâu rồi cô chưa từng nhìn thấy nữ sinh nào xinh đẹp như vậy.
"Dậy đi nào"
Khương Sam nhẹ nhàng đẩy Phí Thấm Nguyên, dùng sự dịu dàng đánh thức nàng.
Phí Thấm Nguyên mơ mơ màng màng mở mắt, mang theo giọng nãi nãi nói: "Không cần, em còn muốn ngủ."
Nhìn đứa bé nũng nịu trước mặt, Khương Sam vẫn không đành lòng ép cô rời giường.
"Ừmm~chị ngủ cùng em đi" Nói xong, Phí Thấm Nguyên vươn tay ôm eo Khương Sam.
.
Buổi chiều, Khương Sam gọi thợ mở khóa đến nhà Phí Thấm Nguyên
Mở cửa ra.
Không biết tại sao, Khương Sam và Phí Thấm Nguyên bắt đầu ở chung. Lại không biết tại sao, Khương Sam phát hiện hình như mình thích Phí Thấm Nguyên rồi. Sau đó, vào một buổi tối, Khương Sam bị Phí Thấm Nguyên ấn lên tường thổ lộ, trở thành đối tượng, sau đó hôn môi.
Phí Thấm Nguyên cũng không biết mình thích Khương Sam từ lúc nào, có thể là mỗi lần Khương Sam đón mình tan học về nhà, cũng có thể là mỗi đêm trước khi thi đại học có Khương Sam làm bạn cố gắng phấn đấu.
Tóm lại, buổi tối sau khi Phí Thấm Nguyên có thành tích thi đại học, cô và Khương Sam ở bên nhau.
Đúng rồi, Phí Thấm Nguyên còn có một người bạn tốt, là một học muội nhỏ hơn cô một khóa, là Lâm Thư Tình.
"Là nữ sinh?! "Nông Yến Bình kinh ngạc hỏi.
"Là con gái sao?" Lâm Thư Tình kêu lên.
Phí Thấm Nguyên tựa vào cửa sổ, cúi đầu nhìn di động, "Ừ.
Hôm nay Lâm Thư Tình cho mình nghỉ phép, cùng bạn bè đi chơi, trên bàn bày đồ ngọt cô thích nhất.
"Wow thật tuyệt. "Lâm Thư Tình khen từ tận đáy lòng.
Haizzz loại tình yêu này. Thần xui quỷ khiến, Lâm Thư Tình nghĩ tới Nông Yến Bình.
.
Cuối cùng, Khương Sam vẫn đồng ý với Nông Yến Bình, giúp cô chuẩn bị sinh nhật 18 tuổi của Lâm Thư Tình.
Buổi tối nằm trên giường, Khương Sam tựa vào vai Phí Thấm Nguyên, nói: "Nguyên Nguyên"
"Hả? Làm sao vậy? "Phí Thấm Nguyên ôn nhu nói.
"Lâm Thư Tình, em biết không? Lúc trước là bạn bè cùng trường với em"
"Quen biết, chúng em quan hệ cũng rất tốt, làm sao vậy?"
"Em ấy sắp 18 tuổi, bạn cùng phòng của em ấy là bạn tốt của chị, muốn chị giúp chị ấy bày mưu tính kế một chút, chị nghĩ hai người các em tuổi tác không chênh lệch nhiều lắm, hẳn là tương đối hiểu rõ đúng không?"
"Hảo"
.
Đêm trước sinh nhật 18 tuổi của Lâm Thư Tình.
"Tiểu Tình " Nông Yến Bình nhìn Lâm Thư Tình tắm rửa xong đi ra nói
"Lại đây, chị nói với em một chuyện "
"Chị làm sao vậy?" Lâm Thư Tình ngoan ngoãn đi tới trước mặt Nông Yến Bình ngồi xuống.
"Tối mai em đừng học nữa được không?"
"Hả? "Nghe Nông Yến Bình nói như vậy, Lâm Thư Tình vẻ mặt nghi hoặc.
"Không phải, tối mai đi chơi với chị"
"Được!"
Buổi tối, nghe tiếng hít thở vững vàng của Nông Yến Bình bên cạnh, Lâm Thư Tình bắt đầu xem xét tình cảm của mình đối với Nông Yến Bình.
Cảm xúc đối với Nông Yến Bình....
.
Ban ngày cô và Phí Thấm Nguyên nói chuyện rất nhiều, khiến cô nhận thức chính xác tình cảm của mình không giống trước đối với Nông Yến Bình, nhưng cô lại không cách nào xác định loại tình cảm này đến tột cùng có phải là tình yêu hay không.
Chạng vạng ngày 28 tháng 5, Lâm Thư Tình tan học, nhưng không thấy Nông Yến Bình đứng ở cửa chờ cô.
Lâm Thư Tình mở điện thoại di động ra, thấy Nông Yến Bình gửi tới
: Tiểu Tình, chị có chút việc, hôm nay sẽ không đi đón em.
Nhìn thấy tin tức này, Lâm Thư Tình có chút mất mát, dù sao hôm nay là sinh nhật của cô, mặc dù không có dự định tổ chức sinh nhật cho mình.
: Vâng tỷ tỷ
Mặc dù mất mát, nhưng cô có thể hiểu được Nông Yến Bình phải làm việc.
Ting ting.
Lâm Thư Tình nhận được một tin nhắn, là ba huyển khoản 180 ngàn.
: Chúc mừng sinh nhật Tiểu Tinh.
Lâm Thư Tình nhận lấy bao lì xì này.
: Cảm ơn bố.
Đến cửa nhà, Lâm Thư Tình nhập mật mã đẩy cửa ra, rầm một tiếng, pháo hoa nổ tung trước mặt cô.
"Sinh nhật vui vẻ, Tiểu Tình!" Nông Yến Bình từ sau cửa nhảy ra ôm lấy Lâm Thư Tình.
"Sinh nhật vui vẻ" Khương Sam và Phí Thấm Nguyên cũng ở đây.
"Đây là Khương Sam, là bạn tốt cũng là đồng nghiệp chị " Nông Yến Bình chỉ vào Khương Sam nói.
"Cũng là bạn gái mà chị đã nói với em lúc trước," Phí Thấm Nguyên nói.
Sau đó, ba người Nông Yến Bình kéo Lâm Thư Tình đi tới sảnh phòng khách, phòng khách được ba người tỉ mỉ bố trí, trên tường treo bong bóng, trên bàn bày bánh ngọt cùng đồ ăn, bên tường còn có một đống lễ vật.
Nhìn dòng chữ "Lâm Thư Tình sinh nhật 18 tuổi vui vẻ" trên tường, Lâm Thư Tình cảm thấy mũi cay cay.
Ký ức về sinh nhật của cô, chỉ dừng lại trước sáu tuổi, sau sáu tuổi, ba mẹ luôn không ở bên cạnh, chỉ thuê một bảo mẫu chăm sóc cuộc sống của cô. Sau trung học cơ sở, cô không bao giờ để cha mẹ thuê bảo mẫu cho mình nữa. Sau đó mỗi lần sinh nhật, cũng chỉ là cha mẹ chuyển cho mình chút tiền, ân cần thăm hỏi hai câu liền cái gì cũng không có.
Nhìn nụ cười của Nông Yến Bình, trước mắt Lâm Thư Tình dần mờ mịt.
Sau khi ăn miếng bánh lót bụng, Phí Thấm Nguyên cắm một ngọn nến số 1 và một ngọn nến số 8 lên bánh ngọt.
Nông Yến Bình đội mũ sinh nhật lên đầu Lâm Thư Tình, Khương Sam cầm lấy bật lửa, chuẩn bị đốt nến.
Phí Thấm Nguyên lấy bật lửa trong tay Khương Sam, "Quá nguy hiểm, chị đừng làm bị thương mình, để em"
Ngọn nến cháy lên, Nông Yến Bình ngồi xuống sô pha bên cạnh Lâm Thư Tình nói: "Em ước nguyện đi"
Lâm Thư Tình "Ừm" một tiếng, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
"Ước gì tôi có thể mãi mãi ở bên Nông Yến Bình." Trong lòng mặc niệm.
Mở mắt ra, mặt Nông Yến Bình liền xuất hiện trước mắt, đồng thời, Lâm Thư Tình cũng thấy rõ tình cảm của mình đối với chị.
Mối tình đầu của thiếu niên mới chớm nở, bắt nguồn từ tình yêu và làm bạn của người bên cạnh.
Kỳ thi tốt nghiệp trung học theo thời gian trôi qua đúng hẹn mà tới. Thời gian thi tốt nghiệp trung học là hai ngày, vượt qua bầu không khí khẩn trương, Nông Yến Bình chờ ở cửa trường thi, chờ Lâm Thư Tình thi xong môn cuối cùng.
Lâm Thư Tình khép nắp bút lại, duỗi lưng một cái, thu dọn đồ đạc.
Tiếng chuông vang lên.
Cô đi theo các bạn xuống cầu thang, vừa ra khỏi cổng trường, Lâm Thư Tình liền thấy Nông Yến Bình đang kích động cùng các phụ huynh vẫy tay gọi tên cô.
Lâm Thư Tình giống như chó nhỏ chạy đến bên cạnh Nông Yến Bình cười ngây ngô.
"Đi thôi, chị cùng Khương Sam các nàng hẹn tụ hội, tối nay hảo hảo chúc mừng một chút đi."
"Ừm ừm"
Ngày hôm sau, Lâm Thư Tình ở nhà ngủ cả ngày, Nông Yến Bình đi làm sớm.
"Chị có thích em ấy không?"
Khương Sam uống nước trà, hỏi Nông Yến Bình bên cạnh.
"Ai?"
"Còn có thể là ai? Đương nhiên là Tiểu Tình nhà chị"
Nông Yến Bình đột nhiên cảm giác trong lòng run lên. Lúc này, tổ trưởng Trương Hân của các cô đi vào, lắc mông pha cà phê bên cạnh máy pha cà phê.
"Không nói chuyện trước, "Nông Yến Bình nháy mắt với Khương Sam
" Hảo"
Cả ngày kế tiếp, Nông Yến Bình đều bị vấn đề này quấy nhiễu, không có lòng dạ nào làm việc.
Bất quá cô cũng là một người khống chế tình cảm rất mạnh, cô rất nhanh liền hiểu được tình cảm của mình đối với Lâm Thư Tình.
Không sai, nguyên nhân cô và Lâm Thư Tình ở bên nhau, từ thương hại biến thành một thói quen. Cô đã quen với cảm giác Lâm Thư Tình ở bên cạnh mình, tình cảm của Nông Yến Bình đối với Lâm Thư Tình đã từ từ biến thành tình yêu.
Loại tình cảm này, trong quan niệm tình yêu nam nữ ăn sâu bén rễ của thế hệ già Trung Quốc, là một sợi dây đỏ không thể vượt qua. Trong đoạn tình cảm này, Nông Yến Bình trưởng thành hơn không thể tránh khỏi sẽ nghĩ đến rất nhiều thứ khác.
Đương nhiên, nếu như Lâm Thư Tình cũng thích cô, cô nhất định sẽ phá vỡ thế tục cho hai người một gia đình.
Lâm Thư Tình bên này cùng đang cùng Phí Thấm Nguyên mưu đồ bí mật.
.
Thời gian trôi qua rất nhanh, ngày tra điểm cũng đã tới. Thành tích thi của Lâm Thư Tình cũng không tệ lắm, đạt được nguyện vọng thứ nhất của mình, hơn nữa còn trở thành bạn học với Phí Thấm Nguyên.
Nông Yến Bình biết được tin tức này rất vui vẻ, hẹn Khương Sam và Phí Thấm Nguyên đến nhà cô cùng nhau ăn tối.
Lâm Thư Tình đã sớm gọi Phí Thấm Nguyên đến nhà, hai người thừa dịp hai vị tỷ tỷ còn đang đi làm, lén lút làm một ít chuyện. Sắc trời dần tối, Nông Yến Bình gọi Khương Sam cùng về nhà.
Tới cửa nhà, Nông Yến Bình gõ cửa, cửa đã bị Lâm Thư Tình mở ra.
Khương Sam bước vào phòng khách, nhìn đứa bé nhà mình vẻ mặt tươi cười kỳ quái, còn có giấu ở góc một chút đồ vật không nên xuất hiện ở buổi tụ hội này, đột nhiên cảm giác mình giống như biết cái gì đó.
Trong tiếng nói chuyện phiếm vui vẻ của bốn người, một bữa tối tuyệt vời cứ như vậy trôi qua.
Phí Thấm Nguyên kéo Khương Sam, nháy mắt với Lâm Thư Tình. Lâm Thư Tình gật đầu, kéo Nông Yến Bình đứng trước bàn trà.
Lúc này, Nông Yến Bình còn không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
"Sao vậy?"
"Khụ khụ" Lâm Thư Tình hắng giọng.
"Thưa chị" cô ấy nói thẳng thừng
" Mời chị nhắm mắt lại. "Nông Yến Bình ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Lâm Thư Tình luống cuống tay chân từ dưới bàn trà lấy ra một bó hoa đã chuẩn bị sẵn, hơn nữa còn ý bảo Phí Thấm Nguyên tắt đèn.
"Bốp " xung quanh đốt mấy ngọn nến.
"Chị Nông Yến Bình, xin chị hãy mở mắt ra," Lâm Thư Tình quỳ một gối xuống.
Nông Yến Bình cũng ngoan ngoãn mở mắt, sau đó hai mắt của nàng càng mở lớn hơn.
"Nông Yến Bình phu nhân, em thích chị" Lâm Thư Tình dùng giọng trẻ con đáng yêu của nàng gằn từng chữ nói.
Nông Yến Bình lấy tay che miệng lại để che giấu sự kinh ngạc của mình.
"Chị có nguyện ý yêu đương với em không? "
Giọng Lâm Thư Tình lúc này có chút run rẩy vì khẩn trương.
Nông Yến Bình đột nhiên cảm thấy đầu óc trống rỗng, lý trí lúc trước không còn tồn tại, trong đầu chỉ còn lại một câu: "Nếu Lâm Thư Tình cũng thích cô ấy, cô ấy nhất định sẽ phá vỡ thế tục cho hai người một gia đình hạnh phúc"
Nhìn Lâm Thư Tình tràn ngập chờ mong ánh mắt giống như cẩu cẩu, Nông Yến Bình phun ra một chữ: "Chị dồng ý"
Cô nhận lấy bông hoa trên tay Lâm Thư Tình, cũng nhận lấy tương lai của hai người.
Lâm Thư Tình ngây ngẩn cả người, lập tức không biết nên nói cái gì, cô đứng lên, sau đó bị Nông Yến Bình ôm lấy.
Giờ phút này Khương Sam đang giơ di động lên, vẻ mặt cười cười, Phí Thấm Nguyên bị một màn này ngọt ngào kêu to.
.
.
.
"Lâm Thư Tình."
"Hả?"
"Em thích chị đúng không"
"Đúng vậy"
"Em biết không, chị yêu em"
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro