Oneshot
Tác giả: T
Nguồn: lofter
---------------------------------------
"Tự giới thiệu một chút đi" cô giáo Mã dẫn học sinh mới vào cửa, nói với đám học sinh "tốt" của mình
"Chào mọi người, mình tên là Nông Yến Bình" học sinh mới tới tên là Nông Yến Bình
Viên Nhất Kỳ nhìn thoáng qua, ừ, tan học thu phí bảo hộ của cô ấy, nghĩ xong liền đạp xuống ghế của Vương Dịch bên cạnh.
"Bệnh thần kinh a" Vương Dịch nhìn Viên Nhất Kỳ, mỗi ngày đi học đều làm ầm ĩ phá nàng ngủ, nếu không phải nể mặt tỷ tỷ nàng Thẩm Mộng Dao, Viên Nhất Kỳ sớm bị nàng đánh mẹ ruột cũng không nhận
"Cô gái này không tệ, tan học thu phí bảo hộ của cô ấy?"
"..... Viên Nhất Kỳ, nếu cậu muốn chết, tôi có thể khiến cậu cả đời này không gặp được chị tôi" Vương Dịch nhìn cô, mặt lạnh lùng.
"Cậu muốn đối với lão bà của tôi làm gì?! "
"Tôi muốn cho cậu đoạn tử tuyệt tôn!"
"Tôi là nữ......"
"Vương Dịch! Viên Nhất Kỳ! hai đứa đi ra ngoài đi!"
Không sai, Mã lão sư đã đuổi các nàng, cũng bởi vì Mã lão sư nói một câu này, không chỉ có làm sinh động bầu không khí, còn để cho bạn học mới tới Nông Yến Bình cảm nhận được một loại "Không hiểu thân thiết"
"Ửa ửa ửa ửa ửa
............" bạn học nhiệt tình, Thẩm Mộng Dao cười như người điên.
Nông Yến Bình nhìn người dưới bục giảng, không biết có phải cũng bị nụ cười của Thẩm Mộng Dao lây nhiễm hay không, cũng nở nụ cười, kế tiếp Nông Yến Bình được an bài đến chỗ ngồi của mình, phía sau cô là Châu Thi Vũ, phía trước là Hứa Dương Ngọc Trác, bên trái là Trương Hân, bên phải là Thẩm Mộng Dao, bên phải Châu Thi Vũ là Vương Dịch, bên phải Vương Dịch là Viên Nhất Kỳ, như vậy, Nông Yến Bình dựa vào nửa ngày ngắn ngủi quen thuộc với Dương Châu Dao, hiện tại đi WC biến thành bốn người cùng nhau.
Tuy rằng cô và Hân Dịch Kỳ cách nhau rất gần, nhưng không cản trở ba người họ thu phí bảo hộ của cô.
Sau khi tan học, Nông Yến Bình từ thư viện đi ra, Lâm Thư Tình, Vương Dịch, Viên Nhất Kỳ, Trương Hân trốn trong bụi cỏ bên cạnh chuẩn bị xông lên thu phí bảo hộ.
Lâm Thư Tình mặc dù là học sinh trung học cơ sở nhưng quan hệ rất tốt với học sinh trung học phổ thông, ví dụ như cô và Trương Hân, Trương Hân kỳ thật xem như nửa người cha của Lâm Thư Tình, mà Hứa Dương Ngọc Trác cũng trở thành, nửa người mẹ của cô.
Viên Nhất Kỳ là Hứa Dương Ngọc Trác "Hảo đệ đệ" người cậu tốt của Lâm Thư Tình, tự nhiên quan hệ tương đối tốt với Lâm Thư Tình, mà Vương Dịch thì sao, tiểu Tình chúng ta ngay từ đầu nhìn thấy Vương Dịch cảm thấy nàng thập phần đáng yêu, nhìn thấy ai cũng sẽ chào hỏi, còn có thể cười, sau đó...... Ách liền biến thành cảnh tượng như vậy.
Không sai!
"Này! Học sinh mới tới, thu phí bảo hộ! "
Viên Nhất Kỳ dẫn đầu xuất kích, từ bụi cỏ nhảy ra, tiêu sái đứng trước mặt Nông Yến Bình.
"Tôi đưa tiền cho các cậu, các cậu có thể bảo vệ tôi sao?"
"Ân" Vương Dịch lạnh lùng, đi tới Nông Yến Bình trước mặt
"Vương Dịchhhhh!!!" không sai đó là Châu Thi Vũ, là người ca hát như chim sơn ca, tác phẩm tiêu biểu của nàng có 《 ngươi rốt cuộc đã quên không có quên không có quên không có quên không có 》, 《 lên trời nha~ngươi không nên trộm nhìn lén hoa khôi trường 》 nàng không chỉ có mấy tác phẩm tiêu biểu này, nàng thậm chí còn dưỡng một chỉ 《 339 tiểu bá vương 》 Châu! Bu! Diu! Và sau đó Vương Dịch bị kéo đi.
"Không sai, nàng đến rồi, nàng đến rồi, vị mỹ nữ có ngón tay dài 8.75cm, bạn học nhiệt tình Thẩm Mộng Dao.
Tới đây! Đêm nay bảy giờ rưỡi xin mời chờ xem <<Trầm Mộng Dao chạy ngọt ngào>>"...... A không phải, nàng bước nhanh về phía chúng tôi...... Viên Nhất Kỳ cũng bị kéo đi.
Hứa Dương Ngọc Trác nhìn thấy Trương Hân, kêu to một tiếng, trong thư viện nghe được cũng không ngạc nhiên, sau đó Trương Hân cũng bị kéo đi.
OK nha, đợt này chính là một lần toàn bộ bị bắt đi, ba cái đã bị bắt đi, tóm lại Nông Yến Bình cảm thấy những người này rất buồn cười, vừa mới chuẩn bị đi, đột nhiên một cái, ách... một cô bé cao 158cm chạy tới trước mặt nàng
"Phí bảo hộ! " Đúng vậy là Lâm La La...... Không phải, là Lâm Thư Tình!!!
158cm chưa phân hóa đứng ở trước mặt chị 160cm, có vẻ đặc biệt nhỏ yếu ( Nãi Bình mang lót giày tăng chiều cao)
"A? Tiểu bằng hữu, em bao nhiêu tuổi nha?"
"Tôi...... Tôi không còn nhỏ! Tôi đã học năm hai cơ sở rồi, 14 tuổi rồi!"
"A~14 a...... Tiểu bằng hữu chung quy vẫn là tiểu bằng hữu a~"
"Đừng nói nhảm! Mau nộp phí bảo hộ! Nếu không............... Nếu không, chị không có quả ngọt để ăn!"
"Thật sao~khẩu khí của bạn nhỏ còn rất lớn~nhưng hôm nay chị không mang theo tiền thì làm sao bây giờ~~"
" A...Chờ một chút. "Nông Yến Bình mở cặp sách ra, lục lọi một hồi, lấy từ trong túi ra một viên kẹo, đưa cho Lâm Thư Tình
"Ôi không đúng, thiếu chút nữa đã quên" Nông Yến Bình xé giấy kẹo ra, đặt kẹo trước miệng Lâm Thư Tình, cẩn thận cho cô ấy ăn vào miệng
"A ..Cảm ơn...... Cảm ơn!"
"Khách khí cái gì? Thêm wechat đi, ngày mai tỷ tỷ dẫn em đi chơi"
"Đi...... đi chơi"
Lâm Thư Tình trầm mặc một hồi, cô nhìn người trước mắt này cao hơn cô 2cm nhưng là do mang đệm giày tăng cao, không nói đạo lý, cô đột nhiên phát hiện, từ sau khi cha mẹ đi du lịch, đã thật lâu thật lâu không có ai dẫn cô đi chơi, dần dà, cô đối với phần lớn sự vật mới mẻ đều không có hứng thú gì
"Tốt" cuối cùng, Lâm Thư Tình vẫn là đáp ứng
"Được, ngày mai gặp, bye bye"
Nông Yến Bình nói xong, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng vuốt mũi đứa bé, nở nụ cười. Nhìn kỹ, đây là lần đầu tiên Lâm Thư Tình nhìn thấy cô cười.
Lâm Thư Tình nhìn bóng lưng Nông Yến Bình, trong lòng nảy sinh ý nghĩ "Mình muốn theo đuổi chị ấy"
Sau khi về đến nhà, Lâm Thư Tình để cặp sách xuống, nhìn thoáng qua điện thoại di động, Nông Yến Bình gửi tin nhắn cho cô
[Em tên gì nha?]
[Lâm Thư Tình]
[Lâm Thư Tình oa chị có thể gọi en là Tiểu Tình không?]
Chị ấy muốn gọi mình là Tiểu Tình? Lâm Thư Tình nhìn tin nhắn của đối phương, trong đầu nảy sinh ý nghĩ đầu tiên
[Ân hảo]
[Tiểu Tình có thể gọi chị là Nãi Bình hoặc Tuyên Tuyên thế nào cũng được]
[Hảo vậy gọi là Nãi Bình đi!]
[Ừ hừ~ngày mai chị dẫn em đi Disney nhé, hai giờ không gặp không về nha]
[Hảo]
Lâm Thư Tình trả lời xong, đối diện cũng nhắn tin nữa.
Sáng sớm thứ bảy, Lâm Thư Tình bắt đầu mang lót giày, quần áo mặc kỳ thật không phải đặc biệt chú ý mà chọn, tùy tiện lấy một bộ là được, nhưng chiều cao nhất định phải cao, miếng lót giày một lót liền từ 158cm biến thành 162cm ngay lập tức, Tiểu Tình vì chiều cao của mình mà trả giá quá nhiều, giày cao và đệm giày cao toàn bộ dùng tới, chỉ vì thể hiện ra mình so với Nông Yến Bình cao.
Sau khi đến Disney, Lâm Thư Tình liền nhìn thấy Nông Yến Bình mặc váy liền áo màu trắng, lại nhìn trang phục hôm nay của mình, ách...... Tuy rằng bộ này của mình cùng Nông Yến Bình được xưng tụng là trang phục tình nhân, một đen một trắng.
Nhưng Lâm Thư Tình đen từ đầu đến chân, T - shirt đen, quần đùi đen, túi xách đen , vớ cũng đen, giày đen, vì thể hiện ra chính mình hắc, nàng còn mang theo khẩu trang cùng mũ đen ra ngoài.
Đầu óc khả năng có vấn đề vì nàng còn mang theo cái kính râm
"Ha ha ha ha, Tiểu Tình, em là phần tử khủng bố sao?"
Nông Yến Bình nhìn thấy Lâm Thư Tình một thân tạo hình này, thật sự không nhịn được cười.
"Em... em không phải... "Lâm Thư Tình nóng nảy, tuy rằng tức giận nhưng sau đó lại cúi đầu xuống.
"Ai nha, mũ, kính râm, khẩu trang bỏ xuống, nếu không còn tưởng rằng em là tới lừa bán chị, lại nói em như thế nào đột nhiên cao lên nhiều vậy"
Nông Yến Bình nói xong, nhìn về phía Lâm Thư Tình
"Miếng lót tăng chiều cao?"
" Ừm "
Lâm Thư Tình người này bị vạch trần liền thừa nhận với Nông Yến Bình
"Được rồi được rồi, mấy cái này cởi xuống, tỷ tỷ dẫn đi chơi" Nông Yến Bình nói xong nhìn Lâm Thư Tình từng bước từng bước đem khẩu trang, kính dâm bỏ xuống, cất vào trong túi, kéo tay nàng chạy.
.
"Hoan nghênh hoan nghênh đến xem Nông Yến Bình chạy trốn ngọt ngào cùng Lâm Thư Tình, tôi hôm nay là người dẫn chương trình, đại ca của tiểu Tình, Tôn Trân Ny!"
"Sao cậu biết Nãi Bình? "Châu Thi Vũ phát ra nghi vấn.
Jenny hỏi ngược lại "Vậy sao cậu biết Nãi Bình?"
"...Cậu đi chết đi" Châu Thi Vũ nhìn Tôn Trân Ny
"Cậu hát một bài là mình sẽ chết" Tôn Trân Ny vẫn nghiêm trang như vậy, sau đó nhận được một cái đánh của Châu Thi Vũ
"Cậu ấy chuyển trường đến trường mình, sao mình lại không biết chứ? Cậu ấy còn ngồi trước mặt mình!"
Tôn Trân Ny vẫn nghiêm trang như cũ (tips nhỏ: Tôn Trân Ny và Nông Yến Bình năm 1,2 cơ sở hai người là bạn học, năm ba Nông Yến Bình chuyển đi, sau đó trung học lại chuyển về cùng lớp với cô)
"Dương Dương, cậu quản lão đại nhà cậu đi. "
" Ai nha, cái này có gì hay mà quản, mình đều là nuôi thả"
"Lại nói Lâm Thư Tình không được rồi, lão tam như thế nào một chút động tĩnh cũng không có, Nãi Bình đều trực tiếp hẹn nàng đi ra, nàng lại ngây ngốc, thật sự #% #...... Phục nàng cái ***% *** @ # "
Hứa Dương cảm thấy tam nhi quá phế, quá kém
"Dương Dương đừng nóng giận, các nàng muốn từng bước từng bước đến" bạn học nhiệt tình Thẩm Mộng Dao vỗ vỗ vai Hứa Dương
"Phục em ấy rồi, lúc ấy mình và Trương Hân quen nhau một tiếng đồng hồ, cũng không có gì liền cùng một chỗ năm năm, chính là không đến một giờ liền bên nhau, còn em ấy một chút cũng không thông minh gì, đã biết nhau hai ngày rồi màvẫn chưa thành sự, thật sự phục"
Dương Dương vô lời bài hát:《Sheep Mắng》
"A Dương...... cậu xem con cậu......" Trương Hân ở một bên kéo góc áo Hứa Dương Ngọc Trác, mọi người vừa nghe liền nhìn lại.
"***, Tam Nhi thật có tiền đồ, trực tiếp hôn lên ha ha ha..............." Kế tiếp Hứa Dương cười điên rồi
"Cái kia...... Nãi Bình chính là em...... "Lâm Thư Tình vừa mới chuẩn bị nói, Nông Yến Bình dùng một ngón trỏ đặt ở miệng Lâm Thư Tình trước.
"Không cần trả lời, hôn chị đi."
Cái gì...... Cái gì?! Nãi Bình bảo mình hôn chị ấy!
Lâm Thư Tình nghe được hai chữ "Hôn chị" mặt đỏ như máu, lỗ tai cũng đỏ như đang chảy máu
"Nhanh lên.................."
"Nãi Bình............... Nơi này không được............... Nhiều người quá.................."
.
"Trời ạ, Tiểu Tình thật có thể nhẫn" lời châm chọc đến từ người Cậu yêu dấu
"Đúng vậy đúng vậy, lúc ấy tôi cùng Châu Châu đều..."
"Cậu câm miệng lại đi," Vương Dịch chuẩn bị nói liền bị Viên Nhất Kỳ ngăn cản.
...Sau đó hai người liền cãi nhau, Thẩm Mộng Dao đi lên mỗi người đạp một cước, kèm theo câu
" Hai người ở đây cãi nhau cái gì nha, đánh cái gì a"
"Phục hai người rồi. "Châu Thi Vũ
"Phục."
Tôn Trân Ny đánh mợ nhỏ Châu Châu một cái thân yêu, sau đó Tôn Trân Ny và Châu Thi Vũ cũng bắt đầu cãi nhau, năm người còn lại mặc kệ không quan tâm, đều đang xem tình hình bên kia
.
Hai người kia đi thẳng vào nhà vệ sinh.
"Có đi theo hay không?"
"Cậu là biến thái à? "Viên Nhất Kỳ vừa nói, Thẩm Mộng Dao đi lên chính là một kích đánh tên biến thái.
"Đau.... đau"
"Đừng nhìn nữa, đi thôi, kế tiếp phải xem bọn họ"
Trương Hân nói, lôi kéo Hứa Dương đi mấy người kia cũng đi theo Hân Dương, tuy rằng trong quá trình đó Châu Thi Vũ và Tôn Trân Ny còn ở bên kia cãi nhau nhau.
Trong một gian phòng wc, Nông Yến Bình vừa kéo Lâm Thư Tình vào liền bị ấn lên tường hôn, tay Lâm Thư Tình còn có chút không yên phận, thẩm vấn Nông Yến Bình.
A uy không phải, nào có người nào lần đầu tiên ra ngoài chơi liền kiss kiss a!
Tiểu Tình không hiểu, nhưng Tiểu Tình rất hưởng thụ
"Nãi Bình................. "Lâm Thư Tình ngừng tấn công, vùi đầu vào trong hõm cổ của Nông Yến Bình
"Tiểu Tình"
Lâm Thư Tình nghe Nông Yến Bình nói xong, ngẩng đầu lên, Nông Yến Bình xé một viên kẹo bỏ vào trong miệng mình, hai tay nâng mặt đứa bé lên, hôn lên.
Nông Yến Bình phát ra một tiếng hừ nhẹ, kẹo trong miệng cũng bị đứa bé dùng lưỡi cuốn vào trong miệng mình
"Tiểu Tình......"
"Em rất thích chị, lần đầu tiên nhìn thấy chị đã thích... tuy rằng em không biết vì cái gì lần đầu tiên nhìn thấy chị liền thích, cảm giác có loại không hiểu được mà thân thiết "
Lâm Thư Tình ôm lấy Nông Yến Bình nói, trong quá trình nói ôm chặt vài phần
"Tiểu Tình, em có nhớ được khi còn bé nhà hàng xóm có một tỷ tỷ, nàng mỗi ngày đề cùng em chơi, em còn nói qua lớn lên muốn cưới nàng, còn nhớ không?"
"Không nhớ rõ, chị ấy đã chyển đi lâu rồi nhưng em biết, chị cùng nàng mùi hương có chút giống nhau"
"Chị chính là cô ấy" Nông Yến Bình vừa nói ra những lời này ra, Lâm Thư Tình cứng đờ, người chị hồi bé ở bên mình bây giờ xuất hiện lại khiến Lâm Thư Tình không quá tin tưởng
"Em khi còn bé có phải hay không có một chiếc xe đạp màu đen, sau đó có một ngày bị người làm hư, khóc thật lâu."
Quả thật, trong ấn tượng của Lâm Thư Tình quả thật là có chuyện như thế, mặc dù vẫn không tin lắm, nhưng cô vẫn rất vui, hai người có thể danh chính ngôn Thuận ở bên nhau, khi còn bé đã nói muốn cưới, nếu thời cơ chưa tới, yêu đương cũng không tồi.
Sau đó, cả hai đi chơi ở Disney và trở về nhà. Nhà của em chỉ có một mình em. Lâm Thư Tình nắm tay tỷ tỷ nhà mình hỏi
"Chị ở đây với em được không"
" Nhưng chị không có quần áo a.................."
"Mặc của em"
"Em quá thấp, chị mặc không vừa"
"Vậy thì không mặc nữa"
"Em là biến thái sao?"
"Biến thái cũng chỉ là đối với chị thôi, tỷ tỷ"
.
Hai người sau đó đã sống cùng nhau, cha mẹ của Lân Thư Tình như một cặp vợ chồng già vạn năm không quay về nhà thăm con một lần, nhưng họ rất yêu thương con, không có gì ngạc nhiên khi biết rằng con gái họ có một người bạn đời.
Nông Yến Bình a? Đối tượng của con gái là cô con gái của nhà hàng xóm hồi xưa cũng rất tốt.
Bố mẹ hai bên đều không phản đối mà còn khá vui vẻ chấp nhận
End
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro