Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1/2

Ngày đầu tiên của năm ba cao trung, Budo Masuta đã khiến đám bạn cùng lớp ngạc nhiên đến hãi hùng khi tuyên bố:

"Tớ sẽ có người yêu trong năm nay!"

Ngày đầu tiên của năm ba cao trung, Shin Higaku đã khiến đám bạn cùng lớp trố mắt nhìn như sinh vật lạ khi tuyên bố:

"Ba năm cao trung tớ sẽ không yêu ai!"

-----------

Ngày học thứ 100, Budo Masuta khiến lũ bạn phải mắt tròn mắt dẹt hết kinh ngạc sang thán phục khi tuyên bố:

"Tớ sẽ theo đuổi Shin Higaku lớp bên!"

Ngày học thứ 101, Shin khiến đám bạn bè thân thiết phải shock cực độ khi bất ngờ lên tiếng:

"Thế nào cũng sẽ không yêu mấy người tăng động!"

-----------

Mọi chuyện cứ thế bắt đầu từ những lần tuyên bố bất hủ của hai người nào đó, đều khiến đám bạn phải lăn lộn khổ sở kèm theo ôm bụng cười ngặt nghẽo, nhưng quyết tâm của cả hai thì chắc chắn không ai hơn kém ai.

Một ngày bình thường như bao ngày, à, bình thường với nhân vật chính thứ nhất Shin Higaku thôi, chứ với đa phần học sinh năm nhất, năm hai, đặc biệt là bạn bè cùng CLB vẫn còn bất ngờ mới mẻ lắm.

Đó là sáng nào, tiếng hét lanh lảnh oanh vàng của đội trưởng đội võ thuật cũng vang vọng bốn tầng lầu. Mà nào có phải chuyện kinh thiên động địa gì đâu. Chỉ là mỗi ngày, đều đều có bữa ăn sáng sáu suất, kèm theo hoa hồng đỏ thắm thứ hai, hoa ly trắng thuần thứ ba, hoa lan tím nhẹ nhàng thứ tư, hoa cẩm chướng thứ năm,.. xuất hiện ngoài cửa lớp thôi. Có lợi vậy cơ mà? Nhiều nữ sinh muốn còn chẳng được, thế mà chính chủ lại chẳng thèm quan tâm gì.

"Hôm nay là hoa tulip, hoa này quý à nha!" – Oka cắm cành hoa vào lọ hoa đầy ắp đủ các loại tích từ đầu tuần, mỗi tuần thay một lọ, CLB của mọi người thật thơm lừng hương hoa.

"Không ăn sao Shin-senpai, món anh thích mà?"

Shin có chút xấu hổ cúi đầu. Không thể từ chối là người gửi bữa sáng cho cậu hàng ngày tìm hiểu rất kỹ sở thích của cậu, luôn là những món trúng tủ, ăn đã khó cưỡng nói gì chỉ ngồi nhìn, nên trừ lần đầu tiên, hầu như những lần khác Shin đều ăn sau đám bạn. Không thể trách cậu không có tiền đồ, do tên kia quá tài tình trong việc theo đuổi người khác mà thôi!

----------

Cùng thời gian, tại CLB Võ thuật kế bên...

"Budo-senpai thấy trai quên bạn! Mua đồ ăn cho anh ấy, còn khao hai đứa em mỗi mấy chai nước, quá bất công!" – Shima xoay xoay chai nước, càu nhàu.

"Sao? Nghĩ ra hoa nào chưa?" – Sho Kunin rất giỏi đánh lạc hướng.

"Ra rồi, hoa cúc!"

Budo cười. Ờ, quên cái khả năng đánh lạc hướng đi, hiện giờ Shima cùng Juku đang há hốc miệng nhìn cái đội trưởng với cái nhìn kỳ thị.

"Hoa cúc? Anh mong anh ấy chết đến thế à?" – Mina nghĩ trong sáng theo nghĩa đen.

"Cái gì cơ? Hoa cúc á?" - Shima nghĩ đen tối theo nghĩa bóng.

"Cám ơn đã nhắc, vậy đổi sang hoa xương rồng!"

----------

Shin tỉ mẩn đặt chậu xương rồng bé xíu dưới khung cửa sổ đầy nắng, dùng bình xịt bé xíu mới mua cẩn thận xịt lên lớp đất tơi xốp, rồi đến tán lá xanh mướt, mỉm cười hạnh phúc.

"Mới chậu cây xương rồng thôi mà đã gục rồi hả?" – Daku Atsu ngồi sau châm chọc.

"Haiz, Budo-senpai cũng tài đi, tặng gì là trúng cái phóc sở thích của anh ấy, đá còn tan nói gì người!" – Supana Churu cảm thán.

"Chuẩn luôn, mà để cậu ta tặng dài dài cũng được!"

Shin không thèm để tâm hai tên bạn đang ăn phần ăn nhanh người kia gửi, chỉ nhẹ nhàng ngắm nhìn chậu cây, mỉm cười vu vơ. Hình như trái tim cậu cũng có chút cảm động rồi!

Nghĩ ngợi điều gì đó, Shin cầm áo khoác đứng dậy.

------------

Cùng thời gian, Budo ngồi ở ghế đá dưới hành lang lầu hai, nhìn lên khung cửa căn phòng nào đó, ngắm nghía, sau đó lại cúi đầu chú tâm vào bản vẽ trên tay, miệng hé cười, hai mắt chăm chú, đôi tay cẩn thận di đầu bút chì trên trang giấy trắng. Từng đường nét dần dần hiện ra, từ đôi mắt tím sẫm trầm lắng, hàng lông mày tự nhiên, mái tóc xù, đôi môi mỏng cười tươi tắn.

Đang vẽ chăm chú là thế, anh bỗng nhiên giật mình vì hình bóng người đang vẽ từ giấy nhảy thẳng ra ngoài, đứng ngay trước mặt, thậm chí còn nhìn chăm chú vào bản vẽ nữa chứ!

Khác với điều Budo lo sợ, Shin chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng nói:

"C-cám ơn...vì chậu hoa!"

Budo hóa đá, hồn bay lên mây người ở lại, không phản ứng, không trả lời, chỉ biết quay cuồng trong giấc mơ màu hồng.

"Người ta mới cám ơn có một câu đã gục, đúng là..." – Juku Ren không biết xuất hiện từ khi nào.

"Đội trưởng mẫu mực hóa ra còn biết vẽ sao? Mà người ấy chịu nói chuyện có khi nào bắt đầu rung động rồi không?" – Shima trầm tư cho ý kiến.

Budo bừng tỉnh khỏi cơn mơ, thấy người trước mặt đã đi từ bao giờ.

"Gì thế? Anh ấy nhìn thế là sao?" – Mina ngơ ngác.

"Ai biết, có khi giận vì tụi mình đuổi người trong mộng đi trước khi tỉnh lại cũng nên!" – Sho nhún vai.

Chưa nói, Sho Kunin còn có biệt tài dự đoán như thần, trăm lần đều trúng, ngoài tài đánh lạc hướng đã được đề cập.

--------

"Shin-chan, tên đó tặng quà cho cậu tròn một tháng rồi, nhưng sao đến lời tỏ tình còn chưa nói thế?"

"Tớ không biết!" – Shin nhắm mắt, nói nhỏ.

"Hmm, cũng phải, cậu nói sẽ không yêu người tăng động mà!"

"..."

"Này, đ-đừng nói giờ thay đổi rồi đấy!"

"Không biết nữa! – Shin mở mắt ra, thở dài – "Tớ không cảm động là nói dối, nhưng...tớ cũng không dám nhận lời cậu ấy! Cậu ấy đào hoa, suy nghĩ chưa trưởng thành, đâu thể đảm bảo việc cậu ấy theo đuổi tớ bây giờ chỉ là cảm hứng sở thích nhất thời hay tình cảm thật lòng? Tớ không dám tin, chỉ sợ đặt niềm tin sai chỗ!"

Oka Ruto lặng thinh không nói thêm gì nữa. Cô cũng chẳng biết nói gì bây giờ, an ủi động viên không có tác dụng khi Shin đã quyết, hơn nữa cô không hiểu Budo Masuta đủ nhiều mà bênh vực cho cậu ta. Đành đến đâu thì đến vậy!

------------

Cùng lúc, tại lớp 3-2, Budo ủ rũ chống cằm xuống mặt bàn, tay mân mê khung cửa sổ, trong vô thức cái tên "Shin Higaku" xuất hiện trên mặt kính.

Taro ngồi cạnh muốn tập trung học cũng không nổi. Bên cạnh có người tự kỷ cấp độ nặng ai còn hứng học nữa? Bực mình, cậu đành nói:

"Rốt cuộc là làm sao?"

"Tớ thấy vô vọng quá!" – Budo rầu rĩ.

"Vô vọng cái gì? Chuyện với Shin? Vì cậu ấy không phản ứng?"

"Ừ..."

"Ngốc!" – Taro cầm bút cốc đầu Budo – "Cậu chỉ tặng quà người ta, đến câu tỏ tình chính thức còn chưa có, lấy đâu ra cơ sở để cậu ấy phản ứng? Đã vậy, cậu không nói không rằng, đến xuất hiện trước mặt để theo đuổi trực tiếp cũng không, nếu tớ là cậu ấy, tớ sẽ không tin cậu thật lòng yêu đâu, có khi chỉ là suy nghĩ nhất thời của tuổi trẻ bồng bột!"

Taro nói bất tận một tràng dài, đến khi thấy Budo nhìn mình hai mắt đầy nham hiểm, cậu mới khựng lại đề phòng.

"Taro, Taro Yamada!" – Budo bật cười – "Sao đến giờ tớ mới biết hóa ra cậu không ngốc mà cũng có IQ hai chữ số nhỉ?"

------

Ngày học thứ 150, Budo Masuta chính thức tuyên bố với hai tên bạn thân ngay giữa căng tin vào thời gian cao điểm khiến tất cả im lặng bất chợt rồi bùng nổ như mừng năm mới.

"Tớ chính thức tỏ tình với Shin-chan, khi nào được chấp nhận mới thôi!"

Ngày học thứ 151, Shin Higaku dõng dạc đứng trên hành lang lầu 3, khiến đám bạn cùng lớp và tất cả học sinh năm ba ngạc nhiên cực độ vì tuyên bố:

"Tớ quyết định...khi nào tên kia tỏ tình mới chấp nhận!"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: