[TWOSHOT][SNSD]Hãy Để Tớ Giúp Cậu Ngốc Ạ!!!![End] TaeNy Yulsic
Nhân dịp sinh nhật mắt cười quốc dân Bin tung Two shot dành tặng ship của taeny và fan của nàng nấm nhà mình đây. Và tặng mắt cười của Bin
Fany happy birthday….I love U… Bin love Fany
Author: Bin (pepjn92)
Couple: Taeny thân yêu
Rating: PG-13
Hãy Để Tớ Giúp Cậu Ngốc Ạ!!!!
-Chúng tôi rất tiếc thưa chủ tịch Hwang. Vì chấn động tâm lí do tai nạn nên tiểu thư không còn nói được nữa- Vị bác sĩ lắc đầu ngán ngẩm
- Còn cách nào không bác sĩ? Xin hãy giúp tôi! Nó là đứa con duy nhất của tôi, nó không thể bị như thế được, tôi chắc là ông còn cách phải không?- Ông Hwang
bối rối. Cho dù là người lạnh lùng nhưng hôm nay nước mắt ông vẫn lưng tròng
- Tôi rất tiếc! Việc này chỉ chờ vào kì tích xuất hiện mà thôi!- Bác sĩ thất vọng vì không giúp được gì
-Tôi không tin! Các ông là bác sĩ mà! Và đây là bệnh viện lớn nhất hàn quốc này! Không lẽ không thể trị khỏi cho con gái tôi hay sao? các ông có còn là bác sĩ
hay không hả?- Ông Hwang mất bình tĩnh lay lay vai vị bác sĩ
-Tôi nghĩ vẫn còn 1 người có thể làm được việc này nhưng…..- Bác sĩ ngập ngừng nói
-Nhưng sao? ông nói đi đừng có úp mở như thế- Ông hwang tập trung khi nghĩ rằng có hướng giải quyết vần đề
- Nhưng thành công cũng rất ít! Cô ta là bác sĩ tâm lí có thể đánh thẳng vào tâm lí bệnh nhân nhưng con gái ông thuộc dạng đặc biệt tôi không biết là có thể
khỏi hay không!- bác sĩ ôn tồn
-Đưa tôi địa chỉ! Nhanh lên-Ông Hwang hối hả
****
Mở mắt nặng nề Fany nhìn quanh căn phòng nơi cô đang nằm đó. Nó không phải phòng cô bởi vì nó có 1 màu trắng xác và cái mùi thuốc xác trùng khó chịu. Cô
nhận ra ngay đây chính là bệnh viện. Cô cố gắng hồi ức lại vì sao mình lại nằm trong này
Flach Back
- Chủ tịch Hwang đáng kính hahaha. Con gái ông đâu rồi? Hahaha – đầu dây bên đây cười giọng đê tiện
- Thằng khốn! Mày làm gì con gái tao? Nó ở đâu? Nói mau!- Ông Hwang giọng giận dữ
- Ông bạn làm gì dữ thế? Tôi có làm gì nó đâu mà ông hét dữ thế? Tôi chĩ trói nó bịch miệng nó cho lũ đàn em giởn với nó chút thôi hahahaha- Tên này vẫn
giữ nụ cười ấy
- Mày mà đụng vào con gái tao! Tao thề chặt mày ra làm trăm mãnh cho chó ăn! Nói mau con gái tao ở đâu- Ông Hwang càng ngày càng giận dữ
- Ấy ấy! Sao dữ thế? Muốn cứu nó thì 100 tỷ won đem đến kho cảng KangNam ngay bây giờ? Tôi cho ông 2 tiếng chuẩn bị đấy! Còn nếu không đến thì tối nay
con gái ông thành mồi cho lũ đàn em tôi đấy. Trông nó cũng ngon lắm đó hahaha. Chắc ông canh chừng nó dữ lắm hả? Nước da trắng quá body chuẩn nữa.
Đúng là con gái chủ tịch Hwang có khác hahaha
- Thằng chó mày mà đụng vào con tao thì mày chết chắc. Chờ đó tao đến ngay- ông Hwang hét lên
- Mà nè đừng có mà gọi cốm nhá! Nếu không thì đến mà hốt xác con gái về- tên này cúp máy
- Anh Jung àh! Tôi phải đi đây…con Fany nhà tôi gặp chuyện rồi. Nó mà có mệnh hệ gì tôi chết cũng không yên- ông Hwang lúng túng chuẩn bị tiền
- Sao anh không gọi cảnh sát?- ông Jung lo lắng cho người bạn mình
- Nó nói nếu gọi thì Fany sẽ chết! Tôi không thể làm thế được. Thôi tôi đi đây! Anh cũng phải cho người canh chừng con bé Jessica nếu không coi chừng giống
con Fany nhà tôi thì khổ.- ông Hwang bỏ đi thật nhanh
- Cảm ơn anh! Chúc anh may mắn- ông Jung lo lắng nhìn theo và rút điện thoại mình ra
- Chúng mày hả? Mau đến kho cảng KangNam cứu tiểu thư Fany với ông Hwang. Mà nhớ đừng để lộ nha! Phải cứu cho được nếu không chúng mày chết đi đừng
có về. Con bé đó như là con ruột ta nên phải làm tốt nghe chưa?-Ông Jung gọi đàn em đến cứu Fany mà không cho ông Hwang biết. Vì lúc nãy nghe địa điểm
nên ông nói với đàn em mình
Ông Hwang tiến càng nhanh vào cảng KangNam. Ông đi đến kho hàng bỏ trống. Ông chỉ muốn kết thúc càng nhanh càng tốt. Ông đã nhận thấy bóng dáng nhỏ
bé than thương kia đang bị trói vào chiếc ghế. Đó chính là đứa con cưng của ông
- Đến đúng giờ nhỉ? Có ai theo không- Tên đó nói khi đang lại gần ông Hwang
- Không có! Mau thả con gái ta ra lũ bẩn thỉu- Ông Hwang cứng rắn nói
- Đương nhiện rồi! Ông ngồi ghế đi! Chúng ta sẽ giao dịch- Tên đó cười đểu
- Không ngồi gì hết mau thả con gái ta ra! Rồi chúng mày lấy tiền mà biến khỏi mặt ta- Ông Hwang khinh thường
- Ngồi xuống! Tôi kêu ông ngồi xuống! Nếu không nó chết ngay bậy giờ!- Tên khốn nạn đó bốp cổ Fany. Fany cố chống cự nhưng với thân con gái yếu ớt làm
sao mà cô có thể trống trả nổi thế là nước mắt cô cứ tuôn rơi
- Được thôi tao sẽ ngồi! Con gái àh! Phải mạnh mẽ lên đừng khóc!- ông Hwang nhìn con gái an ủi. Fany chỉ biết ư ư vì bị bịt cứng miệng lại
Khi ông Hwang ngồi xuống. 1 đám đàn em chạy lại giựt cặp tiền và trói ông Hwang lại. Ông nhận ra mình bị lừa liền chống cự nhưng vô ít. 1 ông già như ông có
thể làm được gì
- Hahahaha ông già này cả đời ông cứng cỏi nhưng chỉ vì con nhỏ này mà ông yếu ớt như thế sao? tôi cũng đâu có ngu, bắt được hàng ngon thì ít nhất cũng
phải thưởng thức chứ! Đúng không? Ông mở mắt to ra nhìn cục vàng của mình bị “xơi tái” đi nhá hahaha- lại cái giọng đê tiện
Fany cố chống cự. Nhưng cứ mỗi khi vùng vẫy hắn lại tát cho cô 1 cái!
- Thằng khốn! Không được đánh con gái tao! Thả ra mày muốn gì cũng được. Tiền cũng được bao nhiêu tao cũng cho cả.- Ông Hwang bối rối khi nhìn thấy con
gái cưng của mình bị hành hạ
Bỗng bên ngoài 1 đám người cầm súng bước vào khống chế đám người kia
-Thả chủ tịch Hwang ra! Nhanh lên nếu chúng mày còn muốn sống- người đứng đầu chỉ súng vào đầu bọn chúng
- Ông già khốn khiếp! Ông gọi người đến hả? Đã thế thì cùng chết!- Tên đó đánh liều cầm cái ghế đánh vào đầu Fany. Ngay lập tức Fany ngất xỉu còn đầu hắn
thì ăn 1 viện đạn. Ông Hwang được cởi trói lại gần con gái mình đang nằm đó
- Fany àh! Con ơi dậy đi con! Dậy nào! Đừng có ngủ cha sợ lắm con àh!- Ông Hwang ngồi bên con gái nước mắt trào ra lien hồi
Trong khi đó cha con nhà Jung xuất hiện. Khi thấy cảnh tượng trước mắt thì cha con Jung chạy nhanh lại chỗ đó
- Fany nó…nó… bị gì thế anh …..Hwang- Ông Jung cũng run
- Nấm àh..! dậy với mình…. Dậy với mình đi nấm ngốc àh! Cậu… cậu hông…dậy ai đi.. shopping ai ăn kem ngồi bàn mưu tính kế ngăn Yul đi tán gái hả? Fany
àh- Jessica khóc nức nở. Nhưng sau đó Fany được đưa đi cấp cứu ngay
End Flach Back
End chap 1
Chap 2- Part 1
Fany nhớ lại mọi sự việc diễn ra vào ngày trước. Nó như 1 cơn ác mộng với cô. Lúc này Jessica và Yuri bước vào trên tay
cầm bó hoa
- Nấm àh! Cậu đỡ chưa mình và Yuri đến thăm cậu nè- Sica vui vẽ khi thấy Fany tỉnh dậy
- Cậu còn mệt không? Cậu đói không Fany- Yuri cũng hết sức quan tâm tới Fany
- ….. ư……ư……- Fany cố sức nói nhưng thật kì lạ? Tại sao cô chỉ nói ư ư mà thôi còn lại chỉ là những cái nhép miệng. Cô
không nghe thấy tiếng mình nói dù cô đang cố hết sức mà thét lên
- F..a..n.y cậu… cậu…ấy…sao thế….Yu..l?- công chúa tái xanh mặt
- Bình tĩnh nào công chúa! Fany àh cậu đừng giỡn nữa nói gì đi chứ đừng có mà ư hử như thế- Yuri cố gắng bình tĩnh
- ….- miệng Fany vẫn mỡ nhưng không có 1 tí âm thanh nào phát ra
- C..ậu…cậu…ấy….Yul..àh- Sica khóc lên lay vai Yul
- Bình tĩnh nào Sica! Fany nằm xuống nghĩ đi
Bất giác nhận thấy hành động của Sica…và nhận ra mình không thể nói chuyện được nữa! Nước mắt Fany từ từ rơi trên đôi
má trắng hồng kia. Cô lấy tay vò đầu mình và nấc nghẹn. Cả Yuri và Sica cũng không tin được sự thật phủ phàng này. Họ
đến bên Fany và ôm cô ấy vào lòng miệng thì lien tục trấn an cô ấy
- Không sao! không sao! mai nó sẽ hết thôi! Cậu nằm nghĩ đi nha! Đừng suy nghĩ bậy bạ nữa ngủ đi Fany.- Yul trấn an
Fany trong khi nước mắt Yul cũng đã rơi xuống
- Đúng đó Fany …cậu..nghĩ đi …đừng lo gì cả chắc là…cậu mới tỉnh nên như thế…không sao..có tớ bên cạnh cậu..rồi…không
sao-Sica cũng khóc theo
Fany nấc nghẹn ngào nhưng tiếng khóc vẫn không phát ra từ phía cô. Chẳng lẽ cô bị….. CÂM hay sao? Tại sao? Tại sao việc
này lại sảy ra với cô? Rồi ba cô sẽ ra sao? Không lẽ ông ấy suốt đời sống với 1 đứa con gái câm và nuôi nó trong khi đáng
lẽ nó mới là người báo hiếu cho ông. Từ nay cô sẽ trở thành 1 người vô dụng không làm được bất cứ việc gì! Và cô chỉ sống
như 1 kẻ ăn bám hay sao? Ông trời sao đối với cô như thế?
- Thôi Fany cậu nghỉ đi đừng nghỉ ngợi nhiều mình tin chắc chắn ngày mai cậu nói lại được thôi! An tâm đi- Yul đặt Fany
nằm xuống bên chiếc giường bệnh
Ông Hwang bước vào với dáng vẻ xơ xác gầy mòn chứng tỏ mấy ngày nay ông không ăn bất cứ 1 thứ gì vào bụng mình.
Fany ngồi dậy chạy thật nhanh về phía ba mình. Tay lay lay vai ba mình thật mạnh còn Yulsic thì chạy lại kéo Fany bình
tỉnh
-………..( appa con bị cái gì appa nói con nghe đi appa! Appa nói con nghe)- Fany cố gắng nói nhưng không có 1 tiếng nói
thốt ra từ cổ họng của cô
-Con àh! Bình tĩnh nào con! Không có gì hết đó! Con đừng lo. Bác sĩ nói mai mốt gì con nói lại được thôi! –Ông Hwang cố
nặng nụ cười cho lời nói dối của mình
-Yul àh cậu dẫn Fany về giường nghĩ đi!-nói rồi Sica cố kéo ông Hwang ra ngoài
- Bác àh! Fany..Fany cậu ấy..bị…bị gì thế bác- nước mắt vẫn rơi
- Jessica cháu nghe đây! Nhưng đừng shock nha! Cháu phải thật bình tĩnh- Ông Hwang đặt tay lên vai Jessica
- Vâng bác nói đi cháu sẵn sàng rồi!
- Bác sĩ nói Fany nó khó mà nói lại được! Chỉ khi nào kì tích suất hiện mà thôi- nước mắt ông Hwang 1 lần nữa rơi xuống
- T..h..ậ..t …khô..ng .b..ác- giọng Jessica run run
- Thật…nhưng..vẫn còn 1 cơ hội….- ông Hwang ngập ngừng
- Là gì bác nói đi- Jessica hối thúc
-Bác sẽ qua Mĩ tìm vị bác sĩ có thể giúp Fany. Cháu và Yuri hãy ở đây chăm sóc cho nó và chuẩn bị 1 căn nhà đầy đủ tiện
nghi. Cháu đừng cho Fany biết sự thật, cháu cứ nói và vài bữa nữa nó sẽ hết thôi! Cháu hãy giúp bác nhé Jessica!- Ông
Hwang với ánh mắt cầu xin nàng công chúa băng giá
-Bác yên tâm đi! Bác không nói thì cháu cũng giúp nữa! Fany là bạn thân của cháu từ nhỏ mà! Làm sao cháu có thể bỏ bạn
cháu chứ bác!-Jessica nói
-Cảm ơn cháu rất nhiều Jessica àh. Ta nợ cha con cháu-Ông Hwang gục đầu
-Bác cứ ơn nghĩa hoài vậy! Cháu và cha đến cứu bác và Fany vì chúng ta là 1 gia đình! Bác đừng cứ cảm ơn nữa hãy lo đi
tìm bác sĩ đi-Jessica để tay lên vai ông Hwang an ủi
-Ừm. Vậy nhờ cháu cả ngày mai ta đi Mĩ.
-Vâng! Bác vào với Fany đi! Chắc bây giờ cậu ấy cần bác lắm đấy
Nói rồi cả 2 vào phòng bệnh. Yuri ngồi cạnh Fany an ủi còn Fany thì chỉ nhắm mắt lại đó mà để nước mắt rơi 1 cách tự do
-Con àh! Không sao cả! Bác sĩ nói là sẽ hết thôi con. Đừng có khóc. Con khóc cha đau lắm đấy- Ông Hwang lại gần nắm
tay con gái áp lên mặt mình
Tiffany vẫn nằm đấy. Nhìn về phía ông Hwang, 1 cảm giác tội lỗi bao lấy cô. Tại sao cô lại để người cha ngày 1 già đi lo
lắng như thế? Cô không xứng đáng làm con của ông Hwang. Ánh mắt Fany hướng về phía của ông Hwang nước mắt vẫn
không ngừng rơi. Jessica lấy giấy lau đi những giọt nước mắt còn đọng trên má Fany
-Đừng có khóc nấm ngốc! Mọi chuyện sẽ qua thôi! Nó sẽ qua nhanh thôi!-Jessica nói ân cần
-Đúng đó Fany cậu đừng nên khóc tổn hại sức khỏe nhiều lắm-Yuri cũng nói
Fany ngồi dậy. 2 tay choàng qua cổ ông Hwang. Cô ôm cha mình vào lòng và những tiếng nấc của 2 cha con cứ thế hiện
lên rõ mồn một. Jessica và Yuri không chịu nỗi cảnh tượng đó cũng lại phía Fany và ông Hwang ôm họ.
Fany pov
Appa àh! Con không đáng để appa quang tâm nữa. Con là một đứa tàn tật rồi. Làm sao con có thể tin lời của mọi người
rằng con sẽ khỏi chứ. Con không tin appa àh. Vì con chỉ vì con appa không thể bước tiếp bước nữa. Appa chỉ muôi một
mình con chăm sóc con lo lắng cho con mong con có thể thừa kế tập đoàn. Nhưng bây giờ con làm appa thất vọng lắm phải
không? Con ngàn lần xin lỗi appa vì con là 1 gánh nặng cho appa
End pov
Jessica pov
Ôm Fany vào lòng. Thấy cậu ấy nấc nghẹn ngào tôi cũng đau lòng lắm. Người bạn thân từ nhỏ đến giờ của tôi bị thế mà tôi
chẳng giúp gì được. Tôi vô dụng lắm phải không? Fany àh! Cậu đừng buồn sớm muộn cậu cũng nói lại được thôi! Mình mong
bác sĩ bác Hwang mời về sẽ giúp được cậu. Fany àh cố gắng lên mình và Yuri sẽ ở bên cậu
End pov
---------
Sáng hôm sau ông Hwang đến sân bay. Jessica và Yuri đi tạm biệt ông
-Thôi 2 cháu về với Fany đi! Ông già này đi được mà-Ông Hwang cười nhạt
-Bác có cần cháu theo không?-Yuri nói
-Đúng đó bác có Yuri theo thì cậu ấy có thể thuyết phục và chăm sóc bác-Jessica hùa theo
-2 cháu chỉ cần ở nhà trông chừng Fany là ta vui rồi-Ông Hwang bước đi
Ông Hwang pov
Con gái àh! Hãy chờ cha bằng mọi giá cha sẽ trị hét bệnh cho con. Con đừng có mà nghĩ bậy nghe chưa. Con mà có gì thì
ta sẽ sống không được đâu.
End pov
L.A- Mĩ
Cộc cộc cộc
- Mời vào-tiếng nói 1 cô gái lạnh lùng vang lên từ phía căn phòng
- Xin chào cô là bác sĩ Kim Tae Yeon chuyên gia tâm lí phải không?-Ông Hwang bước vào
- Vâng ông có việc gì?-Tae Yeon quay mặt lại để lộ 1 gương mặt baby xinh đẹp và cô không quên nở nụ cười chuyên
nghiệp
- Tôi muốn nhờ cô về Hàn chữa bệnh cho đứa con gái tôi nó bị….bla bla bla…-Ông Hwang giải thích
- Vâng! Tôi hiểu. Tôi có thể chữa bệnh nhưng chỉ với 3 tháng. Vì với tôi 3 tháng nếu không chữa được là không bao giờ
chữa được cả-Tae Yeon nói
- Sao cũng được tôi mong cô cố hết sức vì nó là đứa con gái độc nhất của tôi
- Tôi sẽ cố! Nhưng mà ông về trước đi! Tôi có việc cần bàn giao ở đây! Nên nay mai tôi sẽ về Hàn-Tae yeon nói
- Vâng vậy đây là địa chỉ-Ông Hwang đưa 1 tờ giấy về phía Tae Yeon
Thế là ông Hwnag vui mừng trở về Hàn quốc với hi vọng mong manh là con gái mình khỏi bệnh
Mọi chuyện ra sau thì chờ ngày birthday nấm thì sẽ biết! 1 tình yêu sẽ nãy sinh hay 1 sự đau khổ vì căn bệnh không chữa
khỏi
End chap 2 part1
Liệu bác sĩ Kim Tae Yeon có chữa bệnh cho Tiffany Hwang được không?
Teaser part2- end
-Yah~ cô kia cô muốn chết thì đừng có chết trước mặt tôi! Vì tôi sẽ không để cô chết đâu-chạy lại ôm cô gái
****
Cô ấy có gương mặt thật xinh đẹp nhưng đậm chất buồn vì vấn đề gì đó
****
Bộ bị bồ bỏ hả cô?
****
Yah~ tên kia sao dám dụ bạn ta ra đây? Yul quính nó cho nó chừa
****
Tớ đã iu cậu từ cái nhìn đầu tiên rồi. Tớ iu cậu
****
Tớ không thể giúp cậu được tớ thật bất tài! Tớ không thể làm gì cho người mình yêu cả tớ đi đây- cô gái bỏ đi
****
Liệu đây là 1 SE hay sẽ là HE. Hãy chờ đợi nha các bạn
hãy cm cho mình nếu đọc nhá thanks
iu mọi người iu nấm nhìu Happy Birthday nấm . Happy birthday nữa hoàng eyes smile ^^!
HAPPY BIRTHDAY MY EYES SMILE
MY FANY I LOVE U
Chap 2 part 2
Một cô gái trẻ có mái tóc ngắn được nhuộm trắng ở phần duôi. Cô ấy mặt 1 chiếc áo vest đen ôm sát cơ thể để lộ những S-line cực chuẩn của mình, cộng
thêm chiếc quần Jean dài, rách, hợp mốt. Một ca sĩ à? Không, cô ấy là một vị bác sĩ đấy!
Tae Yeon pov
Lâu lắm rồi mình mới trở về nơi này. Nó vẫn như xưa nhỉ. Vẫn đông đúc, vẫn hối hả, náo nhiệt. Mình muốn đến 1 nơi, một nơi mà luôn giúp mình giải tỏa áp lực và
căn thẳng, nhất là khi thi vào ngành bác sĩ. Một nơi làm mình nhớ mãi.
End pov
------
-Yul àh! Em mệt quá àh! Yul ơi-cái giọng nhão của công chúa vang lên
-Mệt thì nghỉ đi! Ở đây là bệnh viện vả lại Fany đang bệnh nữa! Em muốn gì thì về nhà nha! Chứ Fany mà thấy là ngại chết luôn đó-Yuri cố gỡ cô công chúa đang bám sát vào người
Mình
-Hứ Yul thật là! Bộ Yul chán em hả?-Công chúa giận xô Yul ra
-Ấy ấy, oan quá baby. Yul nào dám nghĩ thế! Tại có Fany nên Yul ngại. Thôi ngoan đi, mình phải canh bệnh nhân nữa-Yul van xin
-Hứ Fany ngủ mất dép rồi còn đâu! Cậu ấy có nghe đâu mà lo-Mặt giận hờn vu vơ( nói gì thì nói chứ 2 vợ chồng này canh bệnh Fany có chết lúc nào ổng bả cũng hông hay)
-Thôi mà! Đừng làm thế! Lỡ cậu ấy thức thì sao-Yul bối rối với công chúa
-Vậy thì ra ngoài xíu đi! Cậu ấy ngủ đi đâu mà được-công chúa kéo đầu Yul ra ngoài( bó tay @@)
Đợi bóng hai người bạn thân mất hẳn, Fany liền ngồi dậy. Mấy đêm rồi, cô không ngủ được và cả hôm nay nữa. Một phần cô là nạn nhân phải nghe vợ chồng YulSic hủ hỉ với nhau,
một phần vì cô đau. Đau vì bất lực trước căn bệnh của bản thân, đau vì đã trở thành gánh nặng cho những người xung quanh mình. Đã bao lần cô bảo Yulsic về nghỉ ngơi nhưng hai
vợ chồng ấy đâu chịu, nằng nặc đòi ở lại.Thế rồi cô cũng kệ! Yulsic mà, không có khi nào mà không ngọt ngào cả. Nhanh chóng thay đồ, cô lén bước ra khỏi phòng bệnh trong bộ
quần áo bình thường, rồi lại bước nhanh ra khỏi cánh cổng lớn. Bỏ lại sau lưng cái nơi tù túng, khó chịu và đầy kinh khủng ấy. Bắt vội một chiếc taxi, Fany đến bên bờ sông Hàn.
Ngồi ngắm vẽ đẹp của sông, vẽ đẹp đêm huyền ảo, nó càng làm cô đượm buồn. Bấc giác cô lại muốn nghịch nước, nên đi thẳng xuống bờ sông, không suy nghĩ thêm nhiều.
-Yah~ cô kia! Làm gì thế hả? Tự nhiên ra đó- một dáng người nhỏ bé, có khuôn mặt baby chạy về phía cô, ghì chặt.
- ……- cô nhìn vào cái người đang ôm chặt mình (lợi dụng) mà cái miệng lẫm nhẫm câu “cô bị gì àh sao lại chạy ra đây tự tử”
-Yah~ khinh người sao mà hỏi hổng trả lời?-Tae Yeon vẫn ôm chặt Tiffany như thể nếu bỏ ra cô ấy sẽ tự tử. ( 1 phần vì ôm con người ta đã quá mới không buông đấy)
-…….- Tiffany ngượng chín cả mặt vì lần đầu tiên có 1 người lạ ôm cô
- Yah~ cô kia cô muốn chết thì đừng có chết trước mặt tôi! Vì tôi sẽ không để cô chết đâu-vẫn ôm chặt cứng Fany( đúng là Tae dê)
-……-cố vùng vẫy ra khỏi người Tae nhưng lạ thay sao cô có cảm giác rất ấm áp và thân thiện. Một cái vòng tay đầy an toàn, tuy nhỏ nhưng đủ vững chắc để cô có thể dựa vào. Fany
đứng im.
-Sao? Bộ bị câm hả? Hông trả lời-Tae Yeon bực tức vì nãy giờ cứ bị lơ, vì hỏi bao nhiêu câu rồi mà cô gái này vẫn hông trả lời
Fany khóc nấc, nước mắt lại không ngừng rơi khi nỗi đau lại bị chạm vào. Tae Yeon lúng túng trước những gì đang xảy ra. Cô tự hỏi mình đã làm gì mà cô gái này lại khóc tức tưởi
như thế.
“chết cha! Hổng lẽ cô ấy bị câm thiệt.Tae Yeon ơi là Tae Yeon mày là bác sĩ mà không biết gì hết”
-Thôi đó cho đây xin lỗi nha! Đừng có khóc. Nín đi. Đây sợ con gái khóc lắm đấy. Nín đi rồi đây dẫn đó đi ăn kem nha!-Tae Yeon lấy tay lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt
thiên thần kia
“ Mịn quá đi! Cô ấy có gương mặt thật xinh đẹp nhưng sao trông nó buồn quá. Đôi mắt ấy. Nó thật sự cần được chở che. Và mình sẽ là người đó…Không lẽ mình yêu cô gái này rồi
sao?”
- Cô ơi!-Tae Yeon nhìn cô gái bằng ánh mắt cún con
- …..-Fany nhìn lên Tae Yeon bằng đôi mắt mọng nước
- Bộ bị bồ bỏ hả-Tae Yeon hỏi 1 câu hỏi quá ư là có duyên
-Yah~ Yah~ tên kia sao dám dụ bạn ta ra đây? Yul quính nó cho nó chừa!-giọng hét cá heo và sự suất hiện của 2 vợ chồng YulSic sau 1 hồi tò te tú tí mà quên luôn bạn mình
-Cho mày chết này.. còn dám dụ dỗ bạn tao hay không-Yul quính tới tấp binh bốp binh bụp… Sica cũng hùa theo chồng mình mà đánh Tae Yeon( tội nghiệp)
-….ư ..ư-Fany chạy lại ngăn cản 2 người bạn mình ra
-Nấm ngơ này! Ai biểu nghe lời người lạ ra đây vậy hả? Cậu dám trống mình ra đây( ôi chị 2,2 anh chị bỏ người ta đi mần chuyện ngàn chấm mà còn nói)-YulSic ngừng đánh nhìn về
phía Fany
Fany nhanh chóng kéo 2 người bạn mình về và không quên để lại ánh mắt như hối lỗi với Tae Yeon.Cúi gập người một góc 90 độ rồi nhanh chóng quay đi. Khi cả 3 đã đi khuất, Tae
Yeon nhà ta đứng dậy 1 cách đau đớn
-2 cái người đó! Tui mà gặp lại là chết với tui aishhhhhhh-Tae Yeon hét lên
Tae Yeon pov
Cô gái ấy đẹp quá! Làm sao mình có thể gặp lại cô ấy lần nữa đây? Trái tim mình muốn nổ tung lên khi nhìn thấy cô ấy.Vẫn còn đập rất nhanh đây này. Mình lỡ lời với cô ấy rồi.
Không biết cô ấy có giận mình không? Làm sao mà một người không nói được lại tha thứ cho cái người nói mình câm. Aishhh Tae Yeon ơi là Tae Yeon mày ngu quá. Không ai ngu
như mày đâu aishhhhh
End pov
Fany và 2 vợ chồng YulSic về bệnh viện thì họ đã thấy ông Hwang ngồi đó
-Hôm nay chúng ta đi về nhà. Sica cháu chuẩn bị nhà mà bác dặn chưa?-Ông Hwang đứng dậy
-Dạ rồi thưa bác!-Jessica lễ phép
- ừm vậy cháu giúp Fany sắp xếp đồ đạt đi rồi ta dến đó luôn-Ông Hwang đi đến chỗ Fany- Đừng lo con gái àh! Bệnh con sẽ hết thôi-ông Hwang xoa đầu con gái mình, mong nó sẽ
không từ bỏ mà cùng ông tiếp tục hy vọng.
Đến căn nhà do Yulsic chuẩn bị( nói đúng hơn là anh chị ấy mới mua về tưởng bác Hwang kiêu nuôi Fany nên 2 anh chị vào ở lun)
- Vậy 2 cháu sống ở đây luôn àh?-Ông Hwang hỏi
- Vâng chúng cháu sẽ chăm sóc Fany. Bác đừng lo-Jessica nói(chăm sóc đừng có mà hú hí với anh nhà àh nhá)
- Ừm chỉ có 3 tháng thôi! Trong 3 tháng đó bác sĩ sẽ ở đây và chữa bệnh cho Fany luôn-Ông Hwang nói trong khi nhìn về đứa con gái đáng thương của mình
- Không sao đâu bác! Nhà rộng mà lo gì-Yul tài lanh
Kính koang kính koang
Jessica chạy ra mở cữa.OMG trái đất tròn thiệt! Đó chính là nạn nhân mà cô và Yul đánh lúc nãy vì cái tội dụ dỗ Tiffany (có đâu)
-yah~ tên kia mi theo dõi ta đó àh muốn chết hả?-Jessica trợn trừng mắt
-ơ…ơ xin lỗi lộn nhà-Tae Yeon run rẫy
-Àh bác sĩ Kim cô đến lúc nào? Mời cô vào nhà!-Ông Hwang chạy ra kêu Tae Yeon. Vâng thưa quí vị bây giờ thì công chúa nhà ta + anh Yul ngu ngơ đã biết rằng mình đánh bác sĩ sẽ
chữa bệnh cho Fany
-Vâng cháu mới đến-Tae Yeon lễ phép
-Dạ chào bác sĩ ạh! Bác sĩ vào nhà ngồi chơi-vợ chồng YulSic thay đổi 180 độ lúc nãy vừa trừng mắt bây giờ thì nháy mắt. Đá con mắt bên này, chớp con mắt bên kia.
- Vâng!-Tae Yeon bước vào nhà
“ Ồ vẫn là cô gái ấy! Trái đất tròn thật thì ra người mình chữa bệnh là cô gái ấy. Cảm ơn ông trời. Ôi thiên thần của lòng mình”
Fany vẫn ngồi đấy im lặng trầm ngâm không nghoảnh nhìn Tae Yeon dù chỉ 1 lần! Cô nghĩ có lẽ bệnh của cô hết chữa được nên appa mới mời bác sĩ về vì bệnh viện không chữa
cho mình nữa. Cô đau lắm, trái tim cô nhói lên từng hồi khi nghĩ rằng mình không thể nào nói được nữa. Nhưng cô lại thấy vui khi nhìn thấy Taeyeon. Thì ra cô ấy là bác sĩ của cô. Cô
ấy sẽ ở bên cạnh cô. Fany khẽ nở nụ cười hạnh phúc.
-Chào! Mình là Tae Yeon rất vui được gặp cậu-Tae Yeon bắt đầu làm việc đây
-àh ! cậu có thể viết ra giấy này!-Tae Yeon đưa cho Fany 1 cây viết và cuốn sổ nhỏ, mới tinh.
-……- Fany không cầm lấy cũng không gật đầu hay lắc đầu. Cô đang lúng túng, vẫn chưa quen với cách giao tiếp trong thầm lặng như vậy.
-bạn không vui khi gặp mình sao? Về chuyện lúc nãy cho mình xin lỗi nha!hì hì-Tae Yeon gãi đầu
-Fany àh! Sao cậu không viết ra mà nói chuyện với Tae Yeon đi? Cậu sao thế- Jessica gợi ý, cô hiểu Fany nhất mà
Fany bỏ đi 1 mạch về phòng mình. Nếu ngồi đó lâu cô sợ mình sẽ bị rơi vào tình thế yếu lòng rồi lại yêu cái người lùn kia thì sao? tại sao tim cô nó lại như thế? Nó phản bội cô!
Fany pov
Tae Yeon mình rất muốn nói chuyện với cậu. Nhưng mình không thể. Lúc sáng gặp cậu ở bờ sông cậu ôm mình ôi cảm giác ấy thật tuyệt biết bao. Mình đã thích cậu chăng? Nếu
mình thích cậu thì điều đó là không thể được. Nó quá vô lí phải không? Làm sao mới gặp đã yêu nhau được và nếu thật thì mình cũng không xứng đáng với cậu. Mình là 1 đứa câm
cơ mà! Còn cậu là 1 bác sỉ trẻ tài năng có tương lai sáng lạng. Nếu như là trước đây thì mình đã có thể nói chuyện với cậu 1 cách thân thiện rồi Tae Yeon àh! Mình sẽ chọn cách im
lặng không làm bất cứ hành động gì với cậu. Mình nghe appa nói 3 tháng sau cậu sẽ đi nên mình chỉ cần cố gắng đến 3 tháng thôi. Xin lỗi Tae Yeon vì mình sẽ lơ cậu. Rất xin lỗi!
End pov
Tae Yeon pov
Tại sao cô ấy lại bước đi? Cô ấy không thèm nhìn mặt mình, không thèm nói chuyện với mình bằng cách viết giấy? Cô ấy ghét mình hay sao? liệu chuyện hồi sáng làm cô ấy giận
mình. Mình yêu cô ấy mất rồi trái tim ngốc nghếch bao nhiêu năm nay vẫn lạnh nhạt nhưng bây giờ vì cái ánh mắt đó mà mình đổ như thế này sao? mình phải giúp cô ấy nói chuyện
lại thôi! Sau đó mình sẽ nói là mình yêu cô ấy. Nhưng liệu cô ấy có yêu mình hay không?
End pov
---------
Buổi tối
-Híc híc Yul àh mình đói bụng quá có gì ăn hông?-đấy 2 anh chị nhỏng nhẽo típ đây này
- Yul cũng đói lắm híc híc. Bác sĩ àh! Cậu biết nấu cái gì hông? Nấu cho chúng tớ ăn với. Fany đói kìa( khíp anh đói thì nói anh đói bày đặt nói chị Ny đói àh)-Yul nhìn về phía Tae
- Aish tôi là bác sĩ chứ đâu phải Oxin của hai người đâu! Mà cho dù là oxin cũng là oxin của Fany chứ hông phải của 2 người-Tae nhìn về hướng Yul và Sica
-Fany ah~~~~~-cả 2 nhìn nấm nói với giọng nhão nhẹt, cô nàng nãy giờ ngồi im không có 1 biểu hiện
‘muốn ăn thì tự mà nấu’- nàng nấm chĩa tờ giấy về phía 2 người đó
- Aish thật là….. mình đi nhà hàng đi Yul-công chúa kéo tay Yul
Thế là cả 2 cùng nhau đi ăn nhà hàng bỏ lại 2 người kia ngơ ngác nhìn theo
-Fany àh cậu muốn ăn gì không?-Tae ân cần
-……- vẫn im lặng
-Cậu mệt hả?- Tae Yeon kiên trì
-……- một lần nữa Fany bỏ vào phòng. Còn Tae Yeon nhìn theo vò đầu bức tốc. Làm sao cô có thể trị khỏi bệnh cho cô nàng ươn bướm này nếu không hiểu nàng đang nghĩ gì
Tae Yeon pov
Chời ơi là chời. Sao Fany ghét mình đến nỗi không muốn nhìn mặt luôn vậy. Tớ đáng ghét lắm hả Fany? Làm ơn nhìn tớ dù chỉ 1 lần đi mà. Cho dù là liếc tớ cũng chịu nữa. Mình
phải làm sao đây. Nếu 3 tháng mà không trị khỏi thì mình sẽ hối hận suốt đời. Aisshh nghĩ đi Kim Tae Yeon. Mày thông minh lắm mà? Sao không nghĩ ra? Ahhhhh có cách rồi
End pov
Tae Yeon cười một mình rồi vào phòng mình. Lấy ra 1 tờ giấy
To Fany
Cậu ghét mình lắm hả? Có phải vì lần đầu tiên gặp nhau ta có 1 ấn tượng xấu phải không? Vậy chúng ta làm quen lại nhá! Mình là Tae Yeon cậu có thể gọi mình là Tae Tae chỉ một
mình cậu được gọi thế thôi! Mình mong được nhận thư của cậu sớm nha
Tae Tae
Viết rồi Tae Yeon nhét tờ giấy vào phòng Fany qua khe hở dưới cánh cửa. Nàng nấm nhìn thấy liền lấy lên đọc rồi tự cười 1 mình
“ mình có nên viết hay không? Aishhh mình muốn làm bạn với cậu ấy. Mình muốn viết thư trả lời”
To Tae Tae
Cậu thật sự muốn làm bạn với mình sao? cậu không biết mình bị câm àh! Cậu không khinh thường mình?
Viết rồi nàng nấm lại nhét vào phòng Tae. Tae mỉm cười hạnh phúc vì nhận được hồi âm. Sau khi cô đọc cô cũng cười 1 mình giống ai kia
‘ Đồ ngốc àh! Cậu đừng nghĩ thế chứ. Cho dù thế nào mình cũng muốn làm bạn cậu. Cậu đừng có bơ mình nữa nha! Hãy luôn vui vẻ với mình’
Lại 1 bức thư của Tae cho nấm hường
‘ mình rất vui tae àh! Rất vui vì cậu ở đây…’
‘Hãy đễ tớ giúp cậu Fany ’
Cứ thế những bức thư cứ trao qua trao lại hàng ngày.
Nấm và Tae đã thân nhau hơn. YulSic cũng ngạc nhiên không kém vì sự thay đổi 180 độ của Nấm. Nhưng họ vui vì điều đó
Đã 2 tháng trôi qua Tae và Nấm rất vui bên nhau. Họ dường như hiểu nhau hơn. Nhưng kì lạ là bệnh tình của nấm vẫn không khỏi, và nấm thì không quan tâm mấy về chuyện đó có
lẽ cô đã yêu Tae Yeon rồi. Còn Tae thì cũng đã phải lòng nấm nhưng cô rất buồn vì chưa thấy Fany nói được
- Nấm àh! Hôm nay đi khu giải trí nha!- nói rồi Tae và nấm cùng nhau đi đến khu giải trí
- Chơi cái này nè nấm- Tae chỉ vào tàu lươn siêu tốc
- Vui quá- Tae nhìn nấm đang cười hạnh phúc
- Ê bộ con nhỏ đó câm hay sao chơi mà nó hông la gì hết- mấy tên con trai vô duyên xì xầm
- Yah~ mấy thằng kia quởn quá hay sao bàn chuyện người khác!-Tae la lên khi thấy mặt nấm buồn
- Đi tụi bây! Chắc nó câm thiệt- tụi con trai vẫn nói
Bốp
-Mày dám nói lại nữa không?-Tae nhảy chồm lên đè tên đó xuống, nện thẳng vào mặt hắn 1 đấm.
- Câm thì nói câm! Hông lẽ câm thì nói là biết nói hả? Ngộ àh nha- chát! nó lại ăn thêm 1 cái tát của Tae Yeon. Lúc này Tae Yeon phát điên lên. Cô quay sang thì nấm đang ôm mặt
mà chạy
- Thằng chó! Coi chừng tao nha!- Tae Yeon đuổi theo-Fany Fany đừng có chạy Fany chờ Tae Tae với- Tae đuổi theo và chẳng mấy chốc bắt được nấm, cô ôm nấm vào lòng, khẽ vuốt
ve.
-Ngốc àh! Đừng có khóc! Không sao đâu. Đừng nghe lời mấy đứa vô học đó-Tae ôm nấm vào lòng và khi cảm nhận được những tiếng nấc của Fany nước mắt cô cũng trực trào
Bổng Tae nâng mặt Fany lên. Gương mặt đó đang đầy nước mắt. Lấy tay lau đi những giọt nước ngu ngốc ấy. Rồi cô nhẹ nhàng hôn lên đó. Đôi mắt đã làm trái tim cô trật nhịp. Rồi
Taeyeon chuyển nụ hôn xuống vành đôi Fany. Càng lúc càng sâu. Và nó càng mãnh liệt hơn khi nhận được sự đáp trả
- Tớ đã yêu cậu rồi! Tớ yêu cậu từ lần đầu gặp mặt! Fany àh hãy làm bạn gái Tae nha! Tae yêu em- Tae lấy từ túi mình 1 sợi dây chuyền bạc có 2 trái tim lồng vào nhau khắc chữ
Taeny. Đeo vào cổ Fany. Fany ôm Tae vào lòng lại khóc, lần này cô khóc vì hạnh phúc. Cô muốn nói với Tae là cô yêu Tae rất nhiều. Nhưng cô không nói được nên cô sẽ thực hiện
bằng hành động
“Tae àh! Mình yêu cậu nhiều lắm”
“ Fany àh! Mình sẽ giúp cậu nói được thôi. Mình rất vui khi cậu là bạn gái mình. Mình yêu cậu”
Thời gian cứ trôi qua thấp thoáng đã 3 tháng. Nhưng Fany vẫn chưa khỏi bệnh. Tae ngày càng ghét bản thân mình vì không giúp được người mình yêu. Tại sao lại như thế? 3 tháng
khoãng thời gian cô trị bệnh biết bao người đều khỏi nhưng 3 tháng rồi Fany không khỏi? Tại sao? tại sao? tại sao cô không giúp cho Fany được gì cả? Cô có đang là một bác sĩ
không?
Tae pov
Đã đến ngày hạn 3 tháng rồi Fany àh! Sao cậu không thể nói được? Mình đã cố hết sức nhưng tất cả chỉ là số 0. mình bất tài quá. Mình muốn bên cạnh cậu. Mãi mãi, Fany àh!
End pov
Tae Yeon đã quyết định cô sẽ đi khỏi nơi đây! Lí do là gì? Có ai biết được hay không?
Đêm hôm đó cô ở bên cạnh Fany cố gắng ghi nhớ gương mặt đó thật lâu. Để cô không bao giờ quên. Cô muốn mình cảm nhận hơi ấm từ Fany. Vòng tay qua eo Fany cô ôm Fany
ngủ suốt đêm. Nhưng thực chất chỉ có mình Fany ngủ còn Tae thì thức đó, nằm đó, ánh mắt hướng về người đó, cảm nhận cái hơi ấm đó, và hối hận vì điều đó. Tại sao cô không
giúp Fany được? Cô thất bại rồi chăng?
Fany pov
Tae nằm bên cạnh mình! Cậu ấy ôm mình. Ôi cái hơi ấm đó thật dễ chịu. Cậu ấy lạ thật hôm nay cứ trầm ngâm rồi nói những lời yêu thương. Thoáng chốc lại xin lỗi mình. Cậu ấy kì
lạ thật? Mình không quan tâm đến nói được hay không nữa. Mình chỉ biết bây giờ mình cần cậu ấy ở bên. Như thế là quá đủ.
End pov
------------
To nấm yêu
Nấm àh! Mình yêu nấm! Dù thế nào mình cũng yêu nấm. Vì quá yêu nấm nên mình mới thấy hận bản thân mình. Hận tại sao không giúp người mình yêu khỏi bệnh. Hận mình quá
bất tài. Nấm àh! Cậu có tha thứ cho mình không? Mình có đáng được cậu tha thứ? Mình quả thật xấu xa và hèn yếu chỉ biết ích kỉ bỏ trốn. Bỏ lại cậu bơ vơ. Khi cậu đọc thư thì mình đã
rời khỏi đây có lẽ là thế. Xin lỗi cậu 1 tỷ lần
Người luôn yêu cậu. Một kẻ hèn
Tae Yeon
Fany pov
Ngốc àh! Có ai trách cậu đâu. Tại tớ không khỏi bệnh mà. Câu đừng đi. Chờ tớ hãy chờ tớ. Tae ngốc
End pov
.
.
Tới đây
.
.
Đã kết thúc
.
.
Mọi chuyện??????
.
.
KHÔNG
.
.
Vẫn chưa
.
.
Vì yêu nhau
.
.
Sẽ đến được với nhau
.
.
Fany nước mắt tuông trào chạy ra khỏi nhà. Yulsic hết sức hốt hoảng đuổi theo. Fany nhanh chóng ra hiệu cho yulsic chở mình đi. Cô ra hiệu nhưng yul không biết. Cô thấtt vọng. Cố
gắng lấy hết hơi… cô muốn thử… thử điều này.. bây giờ Tae là quan trọng nhất
-NHANH LÊN ĐỒ NGỐC! CẬU ẤY SẮP ĐI RỒI… LÁI RA SÂN BAY NHANH LÊN-Fany nói tiếng nói đầu tiên. Yulsic ngỡ ngàn nhưng cũng chạy như bay đến sân bay. Fany cũng không
tin mình làm được nhưng bây giờ không phải lúc để thắc mắc về chuyện đó. Người cô cần bây giờ là Taeyeon, là Taeyeon.
Cái bóng người nhỏ bé kia đang chuẩn bị bước vào sân bay. Đó là Tae yeon, cô quay mặt nhìn nơi này lần cuối nước mắt tuôn trào ra trên đôi gò má mũm mĩm kia. Fany đã nhìn
thấy bóng Tae nhưng nó rất xa.
“ làm sao đây.. cậu ấy sắp đi rồi”
-KIM TAE YEON NGU NGỐC- cô hét lên 1 âm thanh khủng khíp bằng cả sức lực của mình rồi chạy về phía cái người ngu ngơ đang há hốc mồm nhìn mình rồi ôm chầm người ấy
vào lòng
- Cậu…cậu..-Tae Yeon chỉ biết đứng hình nhận lấy cái ôm của Fany
- đồ ngốc! Bỏ người ta thế đấy. Ghét cậu quá- Fany nói trong hạnh phúc
- cậu nói… được rồi ư-Tae ngơ luôn. Vợ chồng Yulsic đến
- bravo bravo! Drama của 2 người hay quá ha. Cứ như là Tae-mi-ô và Ny-li-ét vậy. Haiz ngưng dùm đi nãy giờ người ta nhìn quá chời kìa- Yulsic ghẹo
- Mặc kệ người ta! Nấm tớ hết bệnh rồi! Yeahhhhhhh. Tae yêu nấm- Tae bế cẩn nấm hôn tới tấp
- Vây ai bỏ tui đi ta? Ai ngu ngốc thế? Ai vậy ta- nàng nấm giận dỗi
- Tae xin lỗi là Tae ngốc-Tae gãi đầu
- Thôi đi sến quá xá! Vậy là hạnh phúc cả làng rồi nha- YulSic làm khán giả bất đắt dĩ lên tiếng
The End
Cuối cùng cũng HE heheheh sợ mí bác chọi dé với dao nên hông dám SE ai muốn cái bouns nào ai muốn cm cho em nhá
Ai muốn bouns thì CM nhá( Bouns sẽ nằm trong fic lun)
-----------------
Happy Birthday nấm trong lòng Bin dù biết nấm không bao giờ nghe được lời chúc này nhưng Bin vẫn chúc nắm mạnh khỏe và thành công trong sự nghiệp. Iu nấm nhìu. Nấm hãy lun đễ nụ cười của mình hiện trên khuôn mặt và eyes smile lun tỏa sáng. Iu nấm hơn cả bản thân
BIN
HAPPAY BIRTHDAY EYES SMILE>>>>>>I LOVE UUUUUUUUUUUUU
Hú hú hú>>( sr em phỡn quá tại vui)
Đây đây Bouns nóng hổi lun mí bác ạh
Author: Wýt unnie + Bin( unnie Wýt viết nhìu hơn vì au bận nhá hé hé)
Post cho mí bác lun. Vì bận nhưng lỡ hứa với mấy bác nên au phải nhờ Wýt unnie viết hộ. Nhưng mấy bác yên tâm hay hơn
au viết lun áh nhà hihihihi
1 người viết 1 người đưa cốt truyện và thêm vào 1 số chi tiết=> nói chung là 2 au lun
Thanks Wýt unnie nhìu mai mốt em quởn rầu tặng unnie cái oneshot lun nhá yoonhyun ok????
Bouns1
Part 1
“You better run run run run run” Chuông điện thoại của Tiffany reng lên liên tục, làm cô nàng đang êm ấm trong chăn, phải
tung mềm dậy mà nghe máy với giọng rất ư là “dễ thương”
- Yah, JESSIE, CẬU CÓ BIẾT BÂY GIỜ LÀ MẤY GIỜ KHÔNG HẢ?
- Yah, Làm gì mà cậu to tiếng với mình thế. – Jessica hét lại với âm vực cao hơn ( Phá giấc ngủ của người ta mà còn thế
đấy)
- Có chuyện gì nói lẹ đi, mình còn đi ngủ lấy sức. Cậu cũng biết hôm nay là ngày gì rồi đấy. Oáp! – Fany ngáp ngắn, ngáp
dài
- Thì bởi thế nên mình mới gọi cậu sớm thế này. Mình lo quá, hồi hộp không sao ngủ được từ hôm qua đến giờ.– Jessica ủ
rủ trả lời
- Cậu với Yuri có còn ngây thơ gì nữa đâu mà lo. Hai cậu quá lố bao lần rồi còn gì. – Fany bỡn cợt. ( quá đúng còn gì, ai chứ
Yulsic thì ôi thôi)
- Ashi, cái cậu này, chuyện đó…Nhưng mà đây là kết hôn đó. Quan trọng nhất đời người con gái đấy. Bảo không lo sao
được. – Do Jessica đang lo lắng cho đám cưới của mình nên không có hơi đâu mà giỡn chơi với Fany. ( Chứ là bình thường
thì Fany sẽ biết tay cô, sẽ không còn đường về gặp Tae lùn mông to nữa đâu)
- Ra thế, mình không ngời công chúa nhà họ Jung cũng có lúc tâm trạng phết nhỉ - Fany được nước lấn tới
- Cậu thôi nhá, mình gọi là rủ cậu đi shopping giải sầu này. – Mệt mỏi với cô bạn, Sica vào thẳng vấn đề chính.
- Cái gì? Sáng bảnh mắt ra mà đi shopping à? Còn đám cưới vào đầu giờ chiều thì sao? – Tới lượt Fany lo lắng vì đám cưới
này cũng là đám cưới của cô và Tae Tae yêu dấu nữa.
- Cậu cũng nói là đầu giờ chiều rồi. Đi với mình nha. Chỉ có shopping mình mới lấy lại được bình tĩnh thôi. Năn nỉ đó, Fany
xinh đẹp àh. – Jessica liền giở giọng aeygo
- Rồi rồi, mình đi được chưa. Nửa tiếng sau qua đón mình. Mình cúp máy đây. – Nói rồi, Tiffany ngán ngẩm, lê tấm thân vào
phòng tắm
----------
8:30 a.m, trung tâm thương mại KY bị làm loạn lên bởi hai cô công chúa. Các nhân viên nháo nhào ra trước cửa hàng của
mình để mời mọc, kêu gọi, lôi kéo cho bằng được hai cô công chúa ấy vào cửa hàng của mình. Nào là hàng mới nhập về,
nào là mốt nhất hiện nay,…Có thể nói từ cửa hàng quần áo , giày dép cho đến mỹ phẩm, mắt kiếng vân vân,… đều trúng
mánh đậm. Cứ thế hai cô công chúa một hồng, một vàng thản nhiên khoác tay nhau rảo bước trong trung tâm thương mại,
với các nhân viên nam lực lưỡng đẩy xe hàng theo sau.
Hai cô cứ thế mà mua, nhưng đâu biết rằng nơi thánh đường kia có hai con người một thấp một cao, một đen một trắng
đang trông đứng trông ngồi, lo sót vó. Không biết hai cô vợ sắp cưới của mình đang ở cái nơi khỉ ho cò gáy nào.
- Ashi, không biết hai cái bà này. Đi đâu mà giờ này vẫn chưa đến. – Taeyeon ủ rủ, bộ đồ vest nực nội chỉ làm cô thêm khó
chịu
- Giờ lành sắp qua rồi còn đâu! Điện thoại gọi thì không nghe máy. Sica à, em đang nơi nao? – Yuri như bóp nát cái điện
thoại, cô đi qua đi lại. ( Xin thưa là 2 chỉ đi shopping gòi ạ)
- Hai con thử gọi lại xem. Chắc hai đứa nó đi đâu chơi rồi đấy! – Ông Jung đang ngồi uống trà thêm vào
- Cứ chờ đi, chừng nào hai đứa nó tới thì làm. Có sao đâu. – Ông Hwang ngồi cắn hột dưa kế bên.
- HẢ??? – Hai chú rể đồng thanh, mồ hôi toát đầy cả trán trước sự thản nhiên của hai ông già vợ
-Aigoo thôi bà con ngồi quánh bài giết thời gian đi hén. Anh Jung tui với anh làm 1 tụ nè. Bây giờ anh chơi gì: tiến lên,
phòm, xì dách, hay cào- Ông Hwang nói với mọi người rồi quay sang ông Jung
-Cào đi! Mau ăn( ăn mày)-Ông Jung hứng khởi
-Hai đứa vô đây luôn cho vui! Thiếu tay nè-Ông Hwang vẫy tay về phía 2 chú rể trong khi cả 2 ngơ ngác vì cái lễ cưới biến
thành xòng bài lớn hơn cả ma cao nữa cơ
-Kệ chúng nó đi! 2 anh em mình quính đi hén-Ông Jung lấy bài lên( đây là 2 chủ tịch đáng kính ư???)
---------
Quay về trung tâm thương mại nào
Sau khi đi chán chê, Tiffany và Jessica xinh đẹp của chúng ta, đang ngồi trong quán kem mà buôn dưa lê. Thật tình thì việc
mau sắm đầy cuốn hút đã làm cho hai nàng quên bén đi việc phải kết hôn với hai vị hôn phu cũng xinh đẹp không kém.
- Fany này, hình như tụi mình quên cái gì ấy nhỉ? – Jessica xoa cằm, chau mày, nhăn mũ khi nhớ ra là mình có một việc
quan trong cần làm, nhưng lại khôn nhớ nỗi cái việc đó là gì ( Ôi thiệt là chưa từng thấy, mới ban sáng còn lo lắng mà giờ
đã quên mất tiêu)
- Cậu ráng nhớ lại xem. Hay là quên thẻ ở cửa hàng nào rồi. – Fany ngoạm một muỗng kem thật to sau khi trả lời ( Nàng
này cũng không hơn gì, có khi còn ngơ hơn ấy chứ)
- Mấy cái thẻ đó của Yuri, có mất cũng chả sao cả. – Jessica thản nhiên đáp ( Anh Yul đúng là thê thảm)
- Ừ hử, Yuri cũng là CEO của cái trung tâm này mà.
- Yuri, Yul,…đám cưới…nhà thờ. – Chợt như nhớ ra điều gì, Jessica nhìn vào màn hình điện thoại.
Cô nàng há hốc mồm trong giây lát. Sau đó nắm tay Tiffany kéo đi thật nhanh làm cho Fany đã ngơ lại càng ngơ.
Jessica vừa lái xe vừa nhắc lại cho cô bạn Nấm ngơ của mình về đám cưới. Sau khi nhận ra được tình hình. Fany càng rối
hơn. Cô không muốn phá hỏng đám cưới của mình với Tae Tae yêu dấu. Thế là cô nắm luôn vô –lăng mà lạng lách trong
khi ngồi ghế người lái là Jessica. Với tài năng thiên bẩm, trời phú, hai cô nàng của chúng ta cũng đến được nhà thờ dù đã
trể khoảng…chừng một tiếng mấy đồng hồ. Để lại sau lưng là một thành phố Seoul đang trong tình trạng tắt đường trầm
trọng.
Nhận thấy bóng dáng của hai người đẹp. Yuri và Taeyeon bước vào trước để mà trấn an lòng khách. Những người bà con họ
hàng đã phải ngồi cắn hột dưa và ai nấy ngồi tụ lại 1 chỗ( mần gì thì ai cũng bít) gần cà tiếng đồng hồ. Mặt ai nấy vô cùng
cáu bẳng, bực bội, sắp ăn thịt cô dâu chú rể đến nơi vậy. Chừng khoảng thêm ba mươi phút nữa thì âm nhạc trong thánh
đường rộn vang lên. Mọi người dần dần im lặng, đồng loạt hứớng mắt lên thánh đường( đương nhiên là cái sòng bạc dọn dẹp
sạch sẽ), nơi có hai con người sắp bước vào chỗ chết, àh không, sắp thành gia lập thất.
Taeyeon đứng bên phải của thánh đường. Cô mặc bộ vest trắng tao nhã. Hôm nay trong cô rất phong độ. Đêm qua
Taeyeon đã bí mật độn một số đáng kể các miếng lót vào đôi giày nên trông cũng không quá thấp khi đứng cạnh Yuri. Lòng
cô hiện giờ đang rất phấn khởi. Mọi kĩ niệm đẹp giữa cô và Fany đang chạy như những thước phim trong đầu. Rồi sau đám
cưới này hai vợ chồng cô sẽ đi hưởng tuần trăng mật. Một buổi tối lãng mạn chỉ có hai người và sau đó…rồi sau đó nữa…Mặt
cô nghệch ra, sau đó lại nở một nụ cười rất chi là gian ác. ( thiệt là Byun không nói nổi mà)
Trái với Taeyeon, Yuri mặc một bộ comple mày đen, ôm sát thân hình với ba vòng hoàn hảo. Tóc cột đuôi ngựa trông hết
sức menly và quyến rũ. Cô đứng đấy trong một tâm trạng nửa hồi hộp vì cô sắp thành thân với người mà cô yêu nhất,
Jessica xinh đẹp; nửa lo lắng vì cô đang phải từ biệt quá khứ player để về quy phụng cho “bà la sát”. Yuri phải lấy khăn tay
liên tục chậm lấy mồ hôi ở trán, cổ và lòng bàn tay. (Tương lai thê thảm quá mà)
-------
Cánh cửa thánh đường rộng mở, mọi người bên trong đều đứng dậy. Ai nấy đều phải há hốc mồm, chảy nước dãi trước vẻ
đẹp của hai cô dâu đang khoác tay của appa mình, từ từ tiến vào dưới tiếng nhạc rộn rã. Theo sau là phù dâu Sunny và
Hyoyeon đang rải hoa lên thảm đỏ. Ông Jung và ông Hwang đang cắn răng mà trao tay hai cô con gái yêu quý của mình
vào tay con rể. Hai ông đều nước mắt lừng tròng( hông bít có phải vì thua bài hông đây??? Đùa tí chứ lúc này ngiêm túc
lắm)
- Yuri, ta giao Jessica của ta lại cho con. Phải chăm sóc nó cho đàng hoàng. Nó mà mất cọng tóc nào là con chết với ta.(
aigoo có rụng lông ông cũng hông bít nữa đằng khác. Ông hông bít Yuri bạo lực lắm sao? ai nghĩ chong xáng zống au hông
ta! Au sợ anh Yul về bị vợ bắt cạo lông mặt còn ai nghĩ gì thì tùy nhé hé hé) – Nói rồi ông Jung òa khóc như đứa trẻ.- Ôi
Jessica cho appa, con lớn thật rồi. Con lấy chồng rồi ta ở với ai đây? Già cả, ốm đau thì ai chăm sóc đây? (Ông ơi làm quá,
có ng làm nó lo cho)
Jessica chỉ biết lắc đầu nhìn Yuri đầy ái ngại
- Dạ, appa vợ cứ yên tâm. Con sẽ chăm sóc cho Sica thật tốt. Con sẽ cùng cô ấy đến ở với appa mà. – Anh Yul xiêu lòng,
dấn thân vào chỗ chết.( aigoo rồi Yul sẽ ra sao khi ở với cha con Jung chúng ta hãy cùng cầu nguyện)
Bên phía Taeny và ông Hwang cũng không mấy khá hơn
- Taeyeon, ta biết con giỏi, ta rất yên tâm khi giao Fany bé bỏng của ta cho con.- Đến đây thì gương mặt ông Hwang chìm
trong nước mắt. Ông ôm chặt lấy Fany, sụt sùi. – Về làm dâu nhà người ta thì phải ngoan nha con gái. Phải nghe lời chồng
con, sống cho tốt vào nhé. Nó mà ăn híp con hay là đi theo đứa nào thì con alo cho appa đến ngay.( bố vợ hỉu con rể gớm)
Câu nói của ông Hwang làm Fany xúc động, cô mém khóc theo appa mình.
- Vâng appa cứ yên tâm đi ạh. – Taeyeon gật đầu một cái chắc nịch chứng minh cho ông Hwang thấy tấm lòng của mình.
- E hèm, mời các cô dâu và chú rể tiến lên phía trước.- Cha sứ nhà thờ lên tiếng, phá cảnh chia ly ủy mị, ướt át ấy.
Bốn người bước đến trước mặt cha sứ, tay trong tay hạnh phúc. Cả bốn đền hướng nhìn cha sứ với ánh mắt nghiêm túc nhất
của mình. Ai cũng hết thở thật sâu chờ đợi giây phút quan trọng sắp diễn ra.
- Kim Taeyeon, con có đồng ý lấy Stephanie Hwang làm vợ. Dù có ốm đau hay bệnh tật, dù có giàu sang hay nghèo đói,…
vẫn nguyện bên nhau đến đầu bạc, đi cùng nhau đến suốt cuộc đời hay không?
- Con đồng ý. – Taeyeon nói không chút lưỡng lự.
- Còn con, Stephanie Hwang, con có đồng ý lấy Kim Taeyeon làm chồng. Dù có ốm đau hay bệnh tật, dù có giàu sang hay
nghèo đói,…vẫn nguyện bên nhau đến đầu bạc, đi cùng nhau đến suốt cuộc đời hay không?
- Con đồng ý. – Tiffany trả lời trong hạnh phúc, cô quay sang nhìn Taeyeon thật trìu mếm.
- Đến hai con, Kwon Yuri và Jessica Jung. – Cha sứ nhanh chóng quay sang cặp đôi đang chờ đợi.
- Kwon Yuri, con có đồng ý lấy Jessica Jung làm vợ. Dù có ốm đau hay bệnh tật, dù có giàu sang hay nghèo đói,…vẫn
nguyện bên nhau đến đầu bạc, đi cùng nhau đến suốt cuộc đời hay không?
- Con đồng ý. – Yuri nhanh chóng trả lời
- Jessica Jung, con có đồng ý lấy Jessica Jung làm vợ. Dù có ốm đau hay bệnh tật, dù có giàu sang hay nghèo đói,…vẫn
nguyện bên nhau đến đầu bạc, đi cùng nhau đến suốt cuộc đời hay không?
- Con đồng ý.- Jessica siết chặt lấy tay hôn phu của mình.
- Dưới sự chứng giám của Chúa, các con hãy trao những cho nhau. - Sau lời nói của cha sứ, hai cặp nhẫn bạc được mang
ra. Hai cặp nhẫn đều có cùng một kiểu, chỉ khác nhau là một bên mang chữ TaeNy, và bên kia mang chữ YulSic. Đây là ý
kiến của hai nàng đấy.
Hai couples của chúng ta trao nhẫn trong cái nhìn hạnh phúc của mọi người. Cũng có vài ánh mắt tiếc nuối, vài tiếng thở dài
vì thương thay cho mối tình đương phương dang dở của mình này đã không còn hy vọng.
- Ta tuyên bố, các con chính thức là vợ chồng. Các con có thể hôn nhau. Cha sứ gấp nhẹ quyển kinh thánh. Ông cũng mừng
trong lòng vì đã chứng hôn thêm được cho hai cặp đôi đẹp. Ông cầu Chúa ban phúc lành cho họ.
Taeny và Yulsic đang trao nhau những cái hôn nồng cháy, ngọt ngào trong tiếng vỗ tay hoan hỷ của mọi người, và trong sự
nức nở xúc động của hai appa. ( Hai cái ông này dư nước mắt quá, khóc từ đầu buổi lễ đến giờ vẫn còn khóc)
Đến màn được mọi người chờ đợi nhất, đó là hai cô dâu của chúng ta sẽ thảy hoa cưới. Ôi cái quãng trường nhà thờ trỡ nên
hỗn loạn. Người người đủ độ tuổi, đủ giới tính đang ham hố chen chúc nhau mà giành hoa. Jessica và Tiffany quăng hoa
cưới lên cùng một lúc. Thời gian như đứng lại, tất cả mọi ánh mắt đều tập trung vào đường rơi của hai bó hoa. Và người
chụp được, không ai khác chính là hai phụ dâu của chúng ta cũng là hai người bạn chí cốt của cô dâu.
Sunny và Hyoyeon đang đứng cầm hoa và lườm nhau bằng nửa con mắt. Mọi người cũng tản nhau ra về. Hai cặp đôi cũng
đã lên đường đi hưởng tuần trăng mật cùng nhau. Để lại mọi bóng người cao cao, gầy gầy trơ trọi với hai cái đùi gà trên tay
cùng hai sát thủ cầm bông đứng hai bên
- Sooyoung là của mình!!!!!!!!!!!! – Tiếng hét của hai người mang đến sự kết thúc của một người và mở ra một chuyện
tình tay ba đầy trắc trở.
Lịu họ có hạnh phúc với nhau và không làm nhau đau khổ. Trong tình yêu của họ sẽ có những giọt nước mắt hay không?
Sẽ có nhân vật mới trong part 2? Họ là ai? Tốt hay xấu? Như thế nào đây? Haizzz chờ part sau nhá mọi người. CM ủng hộ
au nèo
Mọi người thích bouns 2 nữa không? Hay mọi người thích phần 2 của fic này? Mọi người cho ý kiến nhá
Bouns 2- end
Xin chào các rds thân mến, để đáp lại sự hiếu kì của các bạn, 2 author đã đặt vé máy bay theo chân hai couples mới cưới. Đó là lí do
của sự chậm trễ, cúi đầu xin lỗi.
Và hiện giờ chúng tôi đang có mặt tại Guam, Hoa kì, để tường thuật trực tiếp về tuần trăng mật của hai couples TaeNy & YulSic.
Sau khi hạ cánh an toàn bằng chuyên cơ riêng, hai cặp đôi của chúng ta đã đến thẳng Sone Hotel, một khách sạn 6 sao có tiếng tại đây.
Hãy cùng hai au đến tham quan từng phòng nào! Tá la
Phòng 2221 aka Phòng Yulsic – Cp Hoàng Gia
- Baby à, seobang đến đây! – Vừa vào đến phòng Yuri đã ham hố, hừng hực lao vào Jessica ( để làm cái gì thì chắc mọi ng đều bít)
- Cái gì đó? – Sica trừng mắt. Nhiệt độ phòng giảm đột ngột.
- Sao thế baby? – Yuri nghệch mặt – Seobang đã làm gì cho baby giận à?
- Còn hỏi nữa hả? – Sica ngồi trên chiếc ghế sofa, khoanh tay trước ngực, dò xét người đối diện
“ Mình đã làm cái gì dậy ta? Trời ạ, toi cái ngày đầu tiên sau đàm cưới trên máy bay rồi còn gì. Chừng nào mới được động phòng đây?
Giờ mà baby giận như dậy thì sao mà mần ăn đây? Huhu” - Yuri đang cố gắng lục lọi mớ bòng bong trong đầu
- Không biết thật à? –“ lắc đầu “– Thế thì để baby nói cho seobang nghe nhé! – Sica đứng dậy kề sát mặt mình vào gương mặt đang
ngơ ngác kia.
- Thứ nhất, trên máy bay, tui ngồi ngay bên cạnh mà dám đưa mắt tia cái body cùa bà tiếp viên. Bả có gì hơn tui hả? – Sica quoắc mắt
- Ớ…- Câm nín lần một
- Đã thế còn há hốc mồm, chảy cả nước miếng nữa! Còn gì để nói không? – Nghiến răng ken két ( Ui chị nhà ơi, hư răng còn đâu)
- Không có mà, seobang không có.- Yuri chối đẩy, trưng bộ mặt cún con. ( Aigoo bởi zị theo Bin là ông Yul ổng tia cái butt đấy công
chúa ạh. Lâu ngày hông gần butt bự chắc nhớ đấy. Sử mạnh zô)
“ Chết cha, vợ nhìn thấy rồi à. Rút kinh nghiệm, lần sau cẩn thận hơn” (đến nước này mà anh còn nghĩ thế đấy)
- Chối hử? Yên tâm chưa hết đâu. Khi nãy ai mở miệng khen cô tiếp tân khách sạn nào là xinh đẹp, quyến rũ, cao ráo, chân thon dài,
bla bla,… Bộ tui không đẹp, không cao, chân không dài hả? Mới tuyên thệ trước Chúa thế mà chưa đầy 24 tiếng đã khai mình còn độc
thân à. – Sica như bùng nổ. Hét hết hơi, cô thả mình xuống ghế, thở hổn hển.
- Ớ… - Câm nín lần hai, Yuri chỉ còn biết đứng đó gãi đầu, chịu đựng núi lửa phun trào (nói trúng hết rồi, còn gì chối cãi nữa)
- Hứ, để tôi coi gan mấy người to đến cở nào nhá!- Sica lườm nguých ( Nãy h mệt rồi, nghỉ lấy sức đi chị)
- Thôi baby đứng giận mà. Với seobang, baby là nhất mà. Baby là công chúa trong lòng seobang, không ai có thể thay thế được. – Yuri
buông lời ngon ngọt, nhẹ nhàng, rón rén, từ từ xáp lại.
- XÍCH RA! – Sica hét lớn – Bực không tả nổi mà!
- Dậy seobang phải làm gì để baby hết giận đây? – Kì này chết chắc rồi
- Đi thay đồ! – Sica hết mắt về phòng tắm ra lệnh.
Yuri nãy giờ chỉ chờ có giây phút này thôi. Cô hăng hái chạy vào phòng tắm, nở nụ cười nham nhở
“ Hehe, mình biết mà. Baby cũng không chịu nổi nữa rồi. Baby yên tâm. Seobang sẽ không làm em thất vọng. Keke” ( Cái mặt gian không thể
tả)
- Theo tôi ra biển! – Công chúa thật kiệm lời
- Hở???...Haiz da! – Yuri chỉ biết lắc đầu tiu nghỉu. Bao nhiêu hy vọng tan thành mây khói.
Hai anh chị suy nghĩ thật là khác nhau mà!
Nào giờ thì qua phòng Taeny nào. Có ồn ào như Yulsic không ta?
Phòng 2222 – Cp Lãng mệnh
- Tae có mệt không? Nếu mệt thì nằm nghỉ đi nhé! Để em gọi về cho appa. – Fany đang ân cần dùng khăn lạnh lau mặt cho Taeyeon (
Sau ko giống bên kia chút nào hết dậy? )
- Không Tae không có mệt. Fany à, đến đây nào. – Taeyeon gọi ngược Tiffany lại khi cô ấy chuẩn bị đi phone cho appa mình. Taeyeon
nở một nụ cười hết sức là nham nhở ( Thế Tae đây cũng giống Yul phòng bên nhỉ)
- Gì thế Tae? – Eyesmile + giọng nói ngọt ngào
Taeyeon nắm tay Fany kéo cô ấy ngồi vào lòng mình. Đưa tay nhẹ nhàng vén lọng tóc của Fany ra sau lỗ tai. Cô miết nhẹ. Fany nhìn
Taeyeon, mắt chớp nháy liên tục. Hai gương mặt từ từ đến gần nhau. Mũi họ chạm nhau đầy yêu thương. Hơi thở nóng hổi của họ phả
vào nhau liên tục. Hai bờ môi nồng ấm chạm vào nhau. Nồng nàn và say đắm!
* Cốc cốc *
- Taeny ơi! – Yuri gõ cửa hét lớn. ( Vụ gì đây?)
Hai người họ không để tâm, vẫn đang chìm trong vị ngọt đôi môi
- Yah, hai người làm cái gì ở trỏng mà không ra mở cửa thế. – Yuri chuyển sang chế độ đập cửa
Vẫn không nhận được tín hiệu khả quan gì. Yuri quay đầu nhìn Sica đầy bất lực.
- Kêu không được họ ra thì đừng nhìn mặt tôi. – Sica nghiến răng nghiến lợi (Hai vợ chồng này có ziên hết sức. tội nghịp Yul ghê sợ vợ)
- Taeyeon! Tiffany! Hai cậu không ra là mình chết chắc đây. Làm ơn mở cửa đi. – Câu nói của Jessica như động lực thúc đẩy Yuri nhà ta.
Cô đang sẵn sàng trong tư thế phá cửa. Chỉ có như thế Yuri mới hòng có cơ hội sống sót.
- Tae à, thôi mình ra mở cửa cho họ đi. Chắc có chuyện gấp đấy! – Fany khẽ lách ra khỏi nụ hôn
- Ashii, cái gì đây trời? Cái đồ phá đám! – Taeyeon hậm hực bước ra mở cửa.
- Hì hì, Tae lùn yêu dấu. – Yuri cười cười. Khẽ liếc nhìn Sica đang chống nạnh
- Hai người có biết là hai vợ chống tôi đang…Thôi có chuyện gì, nói mau. – Taeyeon phát cáu trước nụ cười ngờ nghệch của bạn nhậu
- Đi ra biển chung đi. – Yuri vào đề
- CÁI GÌ??? Gọi giật ngược ra… - Taeyeon hét lớn, cô định sạc cho Yuri 1 trận, nhưng nhìn thấy phong thái của Sica thì lại im bặt
- Đi biển hả? Dậy hai cậu đợi tụi mình chút nhá. – Fany đi ra ( nãy h lo chỉnh trang y phục)
- Fany à!! Tae không muốn. – Taeyeon nũng nịu. Cô muốn tiếp tục chuyện khi nãy cơ
- Nhưng em muốn. Mau vào thay đồ với em. – Fany kéo Taeyeon vào trong, để hai vợ chồng kia đứng đấy mà đắc chí.( aigoo au Wýt ơi! Sao để 2 đứa nó thay đồ chung thế hử. Híc híc ôi)
--------
4:00 p.m
Hiện giờ chúng ta đang có mặt tại một bãi biển ỡ Guam. Phải nói là đẹp tuyệt. Nước trong xanh và mát lạnh. Bãi cát trắng mịn trãi dài
ngút ngàn. Hàng dừa xanh nghiên mình soi bóng. Biển thật yên ả và thanh bình. Nhưng không phải lúc nào cũng như thế. Từ khi có bốn
cô gái mặc bikini, quàng khăn bông bước đến thì bầu không khí yên bình kia hoàn toàn bị phá vỡ. Khách du lịch nam có, nữ có. Đang đổ
dồn cả về khu vực này để chiêm ngưỡng cái đẹp. Hai cp của chúng ta cũng chính là lý do của cái sự hỗn độn này đã hoàn toàn bị chia
cắt. Bên Jeti thì bị bao vây toàn những anh chàng tây đô con, thay nhau kheo cơ bắp, cơ bụng. Bên Taeri thì toàn những cô thiếu nữ đôi
mươi, vận bikini hai mảnh thay nhau mà uốn éo. Tình hình cực ki hỗn độn. Làm hai au đây chen muốn ná thở mới có thể tường thuật
một cách chi tiết hết sức có thể cho mọi người cùng biết.( tội 2 au hum mí rds )
_ Thank you…thank you. Hey, Taeyeon. Nhìn mấy cô này xem. Đẹp chết được. Aigoo sao mà nóng bỏng thế nhỉ. Aigoo butt đẹp hơn
Sica nhìu hé hé hé( anh mún chết hả anh Yul) – Yuri vừa rối rít bắt tay làm quen các cô gái, vừa thi thầm với Taeyeon.( thực ra là đụng
butt con người ta dung là cáo mừ)
- Đẹp thì đẹp thiệt. Nhưng tớ đang lo. – Taeyeon nhấp nhỏm trong đám người. Cố gắng phóng tầm nhìn sang nhóm bên kia( Tae đúng
là bác sĩ tri thức ơi là tri thức không ham gái đẹp như Yul hahaa)
- Lo gì? Ở đây vui chết được! hí hí – Yuri lại giở thói player.
- Haiz, cậu nhìn sang kia xem. Không biết Fany làm cái gì mà mấy thằng tây nó bu đen nghịt kìa. – Taeyeon vẫn không yên. Cô đang lo
cho nàng Nấm ngây thơ của mình sẽ bị mấy thằng tây dụ mất.
-What?? OMG, Sica của tôi. Éc, cái thằng kia , cái tay, cái tay nó đụng eo vợ tôi kìa. – Yuri như bùng nổ khi nhìn theo hướng Taeyeon
chỉ. ( thế đấy, player cho dữ, chờ mà mất vợ đi)
Cả hai cố gắng chen ra khỏi đám đông đang vây quanh mình. Yuri kéo Taeyeon đến bên cái đám kia. Cô hùng hổ hất cái tay của cái
thằng đang bá cổ vợ cô. Suýt chút nữa là cô thụi nó rồi. Thấy Yuri phản ứng thái quá. Jessica mừng thầm. Cô muốn trêu đùa Yuri một
chút, để xem cái con người này yêu cô đến dường nào.
- Yul làm gì thế? Sao lại thô lỗ như vậy chứ? Daniel, Are you okay? – Jessica không thèm quan tâm đến chồng mình mà lại ân cần hỏi
han cái tên Daniel mới quen kia.
- I’m fine. Jessi, Who is she? – Daniel khẽ ngước nhìn Yuri đầy khinh bỉ
“ Yah, sao lại thân mật đến thế. Hết Daniel rồi lại Jessi. Không coi Kwon Yuri này ra cái gì à?”
- Oh, she’s my friend. – Sica mỉm cười
“ Cái gì? Mình mà là bạn cô ấy á? Hôm nay em sao thế Sica? Ban nãy ghen tôi với mấy cô tiếp tân, tiếp viên để bây giờ đi thân mật với
cái thằng tây kia à. Được hôm nay Kwon Yuri sẽ cho mọi người thấy được quyền lực của mình.”
- Okay, Just a friend. – Yuri nhún vai, bỏ đi ra phía quầy nước gần đấy. Cô nhờ họ mở nhạc hết công suất. Tiếng nhạc rộn rã, sôi động
làm ai nấy đều phấn khởi. Yuri tiến ra giữa bãi, bắt đầu màn nhảy mùa của mình.
- Hey girls, Let’s play! – Yuri hét lớn kèm vài động tác S-wave. Cô giật phăng chiếc chăn bông, phô trương quyền lực cơ thể. Chỉ bấy
nhiêu thôi mà con gái, phụ nữ ở đâu kéo đến nờm nợp. Jessica đứng đấy mà đỏ hết hai con mắt. Cái tên Daniel kia cũng đã chuyển dần
mục tiêu sang phía Yuri. Cả người Jessica run lên vì giận. Cô không ngờ Yuri dám chơi lại cô.
Taeyeon và Tiffany chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm nhìn hai vợ chồng nhà hàng xóm xung đột. Cả hai đều biết tốt nhất là không nên xem vô.
Bèn nắm tay nhau lũi về khách sạn, mần tiếp công việc còn đang dang dở.( aigoo tới đây 2 au chia ra mà rình mò. Au Wýt bị muổi cắn
gần chết trong cái lùm còn au BIN thì sung sướng coi chuyện-mừ-ai-cũng-bít hé hé vui quá)
- Đi về. –Jessica chen vào đám đông xách lỗ tai Yuri mà lôi sền sệt làm cho mọi người đứng đấy chỉ biết mắt chữ O, mồm chữ A mà
nhìn theo. ( hai vợ chồng này thật là, chọc qua chọc lại để h thế này đây)
- Bỏ Yul ra. – Yuri cũng tức giận không kém.
- Ngon quá ha. Dám khoe cơ thể giữa chốn đông người. Không coi tôi ra gì mà? – lại bùng nổ
- Tại em trước thôi. Em giới thiệu Yul là bạn em mà. Là bạn thôi đó. – Yuri nạt lại. Cô quay lưng bỏ về khách sạn.( thế là au Wýt mừng húm đuổi
theo sau khi chiến tranh với lũ muỗi tội nghịp chị tui)
Jessica bị Yuri nói trúng nên chỉ cúi đầu theo sau. Cô biết đã làm seobang mình giận. Nhưng vì chưa bao giờ cô phải xuống nước cả,
toàn là Yuri chịu lỗi thôi. Thế là cô nhất quyết lần này cũng thế. Có chết cũng không xin lỗi. ( Hai ac trẻ con hết chỗ nói)
Về đến phòng, không ai nói nhau tiếng nào. Không khí trong phòng trở nên ngột ngạt. Yuri bỏ vào phòng tắm, để Sica ngồi một mình ở
sofa. Buồn bực không chịu được. Cô bỏ sang phòng bên. Chỉ tội nghiệp cặp vợ chồng son kia, cứ bị phá đám riết. Sau một hồi Fany năn
nỉ, ỉ oi kèm theo những cái lườm sắc bén của Jessica, Taeyeon đành xách gối qua kia mà ngủ. Cô tự hứa với lòng nhất quyết phài trả
thù. Ai đời đi tuần trăng mật mà hai vợ chồng ấy cứ cãi nhau mãi.( hài ya bùn quá hum có PG àh)
-----------
1:00 a.m, có thể nói là khuya ngày hôm sau.
- Jessi, cậu còn thức à? – Fany trở người, cô nắm lấy tay Sica.
- Uhm, mình không ngủ được? – Sica buồn rầu. Cả đêm cô trằn trọc. Jessica chưa bao giờ từ chối giấc ngủ, nhưng không hiểu sao lần
này cố hoài vẫn không ngủ được.
- Chắc cậu nhớ Yuri rồi phải không? – Fany nháy mắt. Cô cũng đâu ngủ được, vì lo lắng cho Taeyeon suốt đêm
- Không có đâu. Mình mà nhớ cái tên đen ấy hả? Không hề! – Sica chối đẩy. ( Nói thật đi chị ạ)
- Cậu thật là. – Fany cốc đầu Sica 1 cái rõ đau – Nếu cậu không nhớ Yuri, thì cũng làm ơn đừng có phá tụi mình chứ. Đứng dậy và đi về.
NOW! – Fany ngồi dậy lôi Jessica xuống giường ( Thô bạo quá)
Hai người mon men, rón rén đi sang phòng bên. May mắn thay là cửa không khóa. Cả hai khẽ đi vào. Ngược lại với Jeti, Taeri đã ngủ
khò. Có lẽ do đã quá mệt. Từ khi xuống sân bay đến giờ, vẫn chưa được nghỉ ngơi. Fany đánh thức Taeyeon dậy, dẫn về phòng mình.
Cái hình ảnh Taeyeon ôm chiếc gối hình nấm mà ngủ làm cô không cầm lòng được. Vợ chồng hàng xóm ra về để lại Jessica với Yuri
trong phòng. Một nằm ngủ, một đứng nhìn.
Yuri’s pov
Tôi đang ngủ thì có cảm giác một thứ gì đó mát lạnh chạm vào mặt mình. Tôi biết ngay đó là tay em – baby của tôi. Không biết khi nãy
tôi có lớn tiếng với em không nữa? Tôi không vội mở mắt. Tôi thích như vậy. Cái cảm giác được em vuốt ve làm lòng tôi rạo rực.
End pov
Jessica đưa ngón tay lướt từng centimet trên gương mặt của Yuri. Cô bất giác mỉm cười. Chiếc mũi cao, đôi mắt và đôi môi ấy nữa, nó
đã bao lần làm cô ngất ngây. Cô yêu tất cả những gì thuộc về con người đang nằm ngủ này. Kwon Yuri của lòng cô.
Bất chợt, Yuri mở mắt, vòng tay qunah eo Jessica, vật cô ấy ra giữa chiếc giường. Yuri mỉm cười, dịu dàng nhìn vợ mình. Jessica cười
đáp lại. Cô thật vui vì biết Yuri đã hết giận. Mái tóc đen rũ xuống gương mặt cô, thơm ngát!( áh PG ấy ấy au Wýt dậy mà coi nè chị- Bin
đang ngủ thì thấy cái camera phòng Yulsic có động tĩnh nên đánh thức au Wýt đang ngủ mà miệng cứ lẩm nhẫm tên thằng nào ấy.
Aishh có bồ sướng thật ai như Bin cứ cô đơn mãi thôi T_T)
- Seobang hư lắm đấy! – Sica nói với giọng nũng nịu
- Seobang biết lỗi rồi mà. Baby cho seobang xin lỗi nhé. – Nhất nhất vẫn là người này xin lỗi trước.
- Uh. Đã ăn uống gì chưa? – Sica lo lắng hỏi.
- Chưa? Tuy đói, nhưng cái bây giờ seobang muốn ăn chỉ là baby thôi. – Yuri nháy mắt tinh ngịch.
Cô nhanh chóng đặt vào đôi môi kia một nụ hôn ngọt ngào. Jessica nhắm mắt cảm nhận cái mùi kiwi trên đôi môi Yuri. Cảm giác của
first kiss chợt ùa về trong cô. Một cái liếm nhẹ đầy ướt át, Yuri đưa lưỡi mình vào trong vòm miệng của Sica. Cô thăm dò hết mọi ngóc
ngách. Sau đó, họ để hai chiếc lưỡi tự do tìm đến nhau. Tay Yuri lẩn vào trong chiếc áo mỏng, tìm đến làn da mát rượi của Sica.
Nụ hôn chỉ dừng lại khi cả hai cần không khí để thở. Yuri vuốt nhẹ gò má của Sica. Cô chống tay cao hơn để ngắm khuôn mặt thiên thần
bên dưới. Quần áo nhanh chóng được rũ bỏ, vứt tứ tung trên nền phòng lạnh toát. Yuri chuyển dần những nụ hôn ướt át của mình
xuống khắp cơ thể của Sica. Cô như chìm đắng trong cái vị ngọt thơm của làn da trắng mịn màng ấy. Yuri mút mạnh vào những chỗ
nhạy cảm, làm cho baby của cô rên lên sung sướng trong hơi thể hổn hển. Cô nhanh chóng đi sâu vào vùng cấm địa với ngón tay trỏ
thon dài. ( coi tới đây Bin xì máu mũi chắc tại do cái sức chịu đựng nó kém cộng thêm mức độ ngây thơ của bin nữa)
- Ưm…ưmmm...Yul… - Jessica bấu chặt hai tay vào drap giường, cô như nhàu nát nó. Cơ thể cô co giật từng đợt theo những ngón tay
của Yuri. Tiếng rên của cô như thuốc tăng lực giúp Yuri đẩy mạnh tiến độ. Cô di chuyển người lên phía trên áp sát người mình vào cơ
thể của Sica. Thân nhiệt của hai người đều khá cao. Tấm lưng trần của Yuri như rướm máu bởi những dấu tay. Jessica co thắt dữ dội.
- Yullllll….aaa……. – Họ kết thúc bằng tiếng rên khủng khiếp của Jessica.
Yuri khẽ ôm vợ mình vào lòng. Cô hôn lên mái tóc vàng óng ả, và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Sica cũng rúc sâu người vào lòng
Yuri, kéo chăn đắp cho cả hai.
- Yul a, em yêu Yul. - Jessica thì thầm.
Họ dần bước vào giấc mơ của nhau. Họ là của nhau, thuộc về nhau. Mãi mãi.( aigoo au wýt sao mừ cứ ngồi phỡn thế em chảy máu
mún chết đây)
---------!
Phòng này nóng quá nhỉ. Ôi đỏ hết hai con mắt! Dậy chúng ta nên qua phòng kế bên xem sao đã.
Phòng Taeny
Sau khi theo Tiffany về phòng, Taeyeon vẫn trong trạng thái nữa mơ nữa tỉnh. Tiffany đặt nhẹ cô xuống giường, kéo chăn đắp lên tận ngực.
Taeyeon nắm nhanh lấy cánh tay khi Tiffany vừa quay bước.
- Fany, Tae đói. – Nũng nịu khi mắt vẫn nhắm. ( Không bít có phải đang mơ không nữa)
- Ngoan nào, ngồi dậy đi. Muốn ăn gì em nấu. – Fany ngồi xuống bên cạnh
- Thôi khỏi. Chúng ta ăn kem nhá. Tae biết trong tủ lạnh có rất nhiều đấy. – Nói rồi Taeyon ngồi bật dậy, chạy ngay vao bếp. ( trốn
tránh khi chị nhà đòi nấu ăn đây mà)
Tiffany bật đèn gian bếp, căn phòng rực sáng. Cô ngồi vào chiếc bàn ăn, chờ đợi. Một hủ kem vani – dâu to kếch sù được đem ra cùng
một cái muỗng hình nấm cực kì cute. Taeyeon ngồi đối diện. Cứ thế, cô đút cho mình 1 muỗng rồi đến Fany một muỗng. Trong ánh
sáng đèn huyền ảo, có hai vợ chồng đang ngồi ăn kem. Khung cảnh thật lãng mạn! ( Có lãng xẹt ko ta?)
- Kem ngon không? – Taeyeon nghiên đầu hỏi
- Uhm, ngon lắm. Vị dâu là ngon nhất. – Fany làm eyesmile, nhìn Taeyeon đầy hạnh phúc.
- Tae biết có cách ăn làm kem ngon hơn đấy! Em muốn thử không? – Cô nàng lém lỉnh.
- Có sao? – Ngờ nghệch hỏi lại ( Thế nào cũng dính bẫy của anh cho coi)
Taeyeon không trả lời. Cô cố múc một muỗng kem thật to rồi cho hết vào miệng. Hai má cô phồng lên làm Fany cười ngất. Nụ cười dứt
ngay khi Fany cảm nhận vị ngọt thơm của kem vani – dâu đang đi vào miệng mình. Mát lạnh! Chính xác là Taeyeon đã đặt đôi mình vào
môi Fany, đẩy đẩy chiếc lưỡi của mình, cô đưa dần kem sang vòm miệng đối diện. Kem từ từ tan chảy, trôi tuột vào cuống họng để lại
hai chiếc lưỡi đang quấn chặt lấy nhau. Một nụ hôn nồng cháy, sweetest, nhưng cũng mát lạnh không kém. Một nụ hôn ghi sâu vào trí
nhớ của cả hai người. Nó ngày càng sâu và nồng nhiệt.
Taeyeon cúi người nhấc bổng Fany ra giường trong khi tặng cô ấy một nụ hôn thứ hai không kém phần hấp dẫn. Fany đang mở từng chiếc nút
một trên bộ pijama hình mario, và Taeyeon cũng làm đều tương tự với bộ đồ hình nấm. Hai thân thể trần như nhộng quấn lấy nhau. ( aigoo tae
ơi! Có phải tae là bác sĩ hông vậy. Sao mà gian quá)
- Tae yêu em, Fany! – Taeyeon phả hơi thở của mình vào vành tai của Fany. Dứt lời, cô cắn nhẹ. Động tác ấy làm Fany rên khẽ.
Taeyeon làm từng bước thật chậm, thật chậm. Cô muốn lần đầu tiên của cả hai phải thật hoàn hảo. Cô nhẹ hôn lên cơ thể của Fany,
chậm rãi rồi mút mạnh. Cô để lại vô số vết đỏ trên cơ thể trắng mịn bên dưới. Nhiệt độ phòng tăng cao cùng hai cơ thể nóng hừng hực.
Fany rên lên đều đặn. Cô hoàn toàn bị Taeyeon dẫn dắt. Cảm giác hạnh phúc vây lấy cô. Khẽ tách đôi chân của Fany, Taeyeon đưa tay
mình vào bên trong. Sâu dần!
- Á..aaaa… - Fany hét lớn. Taeyeon tăng nhịp di chuyển. Nhanh, nhanh hơn nữa. Fany cào cấu lấy tấm lưng của Taeyeon. Cô ghì chặt
đầu Taeyeon vào cổ, thở mạnh. Fany co thắt nhanh hơn, bấu chặt lấy ngón tay của Taeyeon. Cô rên lên sung sướng trong cơn khoái
cảm tột độ.
- Taeeeee… Aaaaaaa… Em…yêu…Tae!
Cặp vợ chồng mới cưới vùi mình vào trong chăn. Họ chìm vào giấc ngủ cùng nhau, trong vòng tay của nhau. Vết máu đỏ trên chiếc drap
giường ghi dấu ấn lần đầu tiên đầy hạnh phúc.( aigoo xin thông báo au BIN xỉu vì mất máu còn au Wýt thì đang phỡn đấy bà con công
nhận au Wýt quỉ thật. Còn Bin thì tuy ko phải lần đầu rình coi PG để kể lại cho rds nhưng vì 2 cp nên xỉu mất máu trong khi không ai típ
máu cho cả. Bà Wýt ngồi đó bỏ đứa em nhỏ nhắn xinh xắn của mình lun)
---------
Tại bãi biển Guam, năm 2017
_ Taeyeon, cô kia sexy chưa kìa? – Yuri nhìn không chớp mắt, đưa tay chỉ về người con gái đang nằm phơi nắng đầy gợi cảm trên bãi cát.
- Đâu đâu? Chu choa, đẹp quá đi. – Taeyeon đưa tay chùi mép.
( haiz da, chỉ tội cái bà cô ấy, ko biết cái số nó tới chưa?)
- Yah, hai người ngon nhỉ? – Một tiếng hét thất thánh.Ồ,không phải chỉ một mà là hai.
Taeyeon và Yuri sợ hãi quay nhìn lại. “Không có! Phù hết cả hồn” – Đồng loạt đưa tay lên ngực. Nhưng nào mọi chuyện đâu dễ như vậy.
Hãy nhìn xuống.
- Éc, Yoong, Hyun. Sao hai con ở đây? – Taeyeon ngạc nhiên khi nhìn thấy hai nhóc tì đang chóng nạnh. Một ôm cá sấu bông, một ôm
Keroro bông. Đặc điểm chung, cả hai con thú đều xanh lè.
- Dạ, Sica omma và Fany omma kêu tụi con theo trông chừng hai appa. – SeoHyun aka củ khoai lang của Taeny, lễ phép thưa
- Hyunnie khỏi nói nhiều. Yoong đi méc đây. – Yoona, cục cưng của Yulsic, toang chạy đi. Ở đằng xa kia, trên bãi cát trắng, dưới bóng dừa mát
xanh, có hai người đang ngồi dũa móng. ( hai chị nhà đấy ạ)
- Đứng lại cho appa. – Yuri nhanh nhẹn túm lấy con gái. Cô kìm chặt.
- Appa thả con ra. Làm vậy chỉ tổ cho tội càng nặng thêm. – Yoona quẫy đạp dữ dội. ( phát ngôn 5 tuổi đấy)
- Yul appa thả Yoonggie ra đi mà. – SeoHyun năn nỉ. Cô lắc tay appa mình cầu cứu.
- Nhưng hai đứa không được nói cho hai omma nghe. – Yuri thỏa thuận
- Không đời nào, buông con ra. Ommaaaaaaa! – Yoona la hét. ( Rõ ràng anh Yul lép vế trước vợ con. Muôn đời là thế. Và con của cp
hoàng gia hoàn toàn giống 2 người ra phết tinh ranh lém lĩnh)
- Nhưng mọi người dạy là con nít không được nói dối.- Seohyun lắc đầu.
- Con ngoan, đây không phải là nói dối, chỉ là giữ bí mật thôi. – Taeyeon đỡ lời
- Dậy hả? – một giọng nói khác lên – Dạy con như thế mà được à? – Tiffany bất thình lình xuất hiện sau lưng ( Kì này anh nhà chết
chắc)
- Buông con bé ra. – Giờ thì tới lượt Sica xuất hiện. Yoona chạy ngay vào vòng tay mẹ, với vẻ mặt đầy thách thức, hất về phía Yuri.
- Ơ, mẹ nó à? – Yuri đứng hình.
- Thật là, một thì dạy hư, một thì ăn hiếp con nó. Hai người thế vậy mà coi được sao? Về khách sạn biết tay tụi tui.
Thế là hai chị vợ xách lỗ tai hai ông chồng lôi đi sền sệt. Một khung cảnh gia đình văn hóa hiện ra giữa biển. Thật nên thơ.
-----------
- Hyunnie à, mai mốt Yoong sẽ không như hai appa đâu! Yoong sẽ chung thủy nới Hyun suốt đời, suốt kiếp. Đến chết mới thôi. – Yoona
lại giở giọng người lớn khi cả hai đứa cùng ngồi trên bãi cát. ( Bó tay nhóc này rồi, ko còn gì để nói)
- Sao Yoong lại nói thế? – Hyun ngây thơ hỏi lại. ( ngơ hệt chị nhà)
- Vì sau này người Yoong cưới sẽ là Hyun, duy nhất chỉ mình Hyun. Yoong nói thật đấy. Hyun hãy tin ở Yoong. – Yoona đấm vào ngực
mình danh dự. ( khiếp, già còn hơn ba má nó ấy chứ)
- Hyun tin mà. Đừng làm thế, sẽ đau đấy. – Seohyun, kiss nhẹ lên má Yoona một cái rõ kêu. Làm mặt cả hai đỏ ửng.
Hai đứa trẻ tay trong tay, gối đầu lên vai nhau, ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống trên biển. Lại mọi chuyện tình đẹp bắt đầu???
THE END
Yeahhhhhhhhhhhhhhhh tung hoa tung hoa cho 2 au vì cái bouns nào mấy rds heheheheh
Nhân vật mới là yoonhyun đấy nhá! Ai đoán cũng sai cả. Aigooooooo mọi người cm ũng hộ nhiệt liệt để au bin có tinh thần mần fic phần 2 nào
Thanks vì đã theo dõi nhé!!! Vì rình mà au đã mấy mấy chăm lít máu mà cũng vì cái người chị vô tâm kia thấy em mình thế thì típ máu đi. Còn
ngồi đó phỡn hậu quả là bin đi cấp cứu lun
Nếu được ũng hộ phần 2 kì này au sẽ viết cực hay. Và kì này au quít định mời bà au Wýt vô mần chung lun heheheh. Củng ủng hộ 2 au nào
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro