Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Shot 1

Tên fic: Cuồng loạn
Author: Mun Láu Cá
Ratting: 21 có toys đó nha mấy má, cha mẹ cảnh báo đó mấy má :v
Gategory: H...H và H :v
Couple: HuânHàm, HunHan
Warming: Tình trai nha mấy chế, zô đọc rồi ném đá là tui chôn, không kịp đẻ trứng luôn đó nha. :"P
Không được dẫn con tui đi lung tung khi chưa có sự cho phép của má nó :v Ok! Để tui nhìn thấy là lên phường làm việc

And now! H show xin được phép bắt đầu! :v

🔞🔞🔞🔞🔞🔞tui là giải phân cách mỏng manh giữa bóng tối và ánh sáng🔞🔞🔞🔞🔞🔞

Ngô Thế Huân và Lộc Hàm vừa kết hôn ngày hôm kia, hai ngày sau đó chỉ toàn ở trên máy bay nên vẫn chưa có động phòng. Bọn họ cùng lắm chỉ là hôn lưỡi qua loa, còn lại cái gì cũng chưa làm. Bảo sao mặt mày của Ngô Thế Huân lúc nào cũng tăm tăm tối tối, ra là bị tinh trùng thượng não. :v

Chuyến bay từ Hàn Quốc đến Hawaii vừa kết thúc được một tiếng, Ngô Thế Huân và Lộc Hàm vội vã tới khách sạn, ăn uống nghỉ ngơi. Đợi màn đêm buông xuống rồi thực hiện nghĩa vụ quan trọng *cười bỉ*

Trong căn phòng thượng đỉnh của khách sạn bậc nhất Hawaii, dưới ánh trăng bạc, Ngô Thế Huân và Lộc Hàm quấn lấy nhau. Tiếng mút lưỡi giòn tan như bẻ bánh, tiếng rên rỉ nho nhỏ giữa những nụ hôn của Lộc Hàm càng làm cho tình thú dâng cao.

Ngô Thế Huân ôm Lộc Hàm ngã vào giường, lớp đệm bông lún thành một hõm lớn rồi bật lên. Đẩy cho cậu nhỏ của Lộc Hàm chạm vào đại ca của Ngô Thế Huân, phút chốc biến thành nguồn điện lớn, phá vỡ mắt xính cuối cùng của thú tính.

Ngô Thế Huân gầm gừ, đem chiếc áo mỏng tang mặc như không mặc của Lộc Hàm xé nát, chậm rãi cúi đầu liếm mút khuôn ngực cậu.

Âm thanh của những chiếc cúc chạm sàn lách tách vang lên, vặn lớn một nấc dục vọng của Lộc Hàm. Cậu vươn người, dùng hành động ban nãy của Ngô Thế Huân xé toạc lớp vải chắn ngang bờ vai quyến rũ, lại thêm một tràng cúc vương vãi ra sàn.

Âm thanh lách tách đem hai con người đang sát mép bờ dục hoả đẩy ngã vào trong.

Khi tình thú đã dâng cao, lý trí sẽ bị đạp đổ. Cặp nhân bóng bẩy của Lộc Hàm đưa lên, thuần thục luồn vào lưng quần Thế Huân, một cước tuột cả chì lẫn chài.

Ngô Thế Huân thấy thế chỉ giương môi cười. Sau đó xông vào cuốn phăng mảnh vải duy nhất trên người Lộc Hàm, thoải mái cắn xé da thịt non mềm.

Như để trả thù, Lộc Hàm dùng hai chân rảnh rỗi của mình cọ xát vào bao nấm của. Ngón chân lợi dụng dâm thuỷ trượt lên xuống, từng đường vân ma sát qua quy đầu tạo thành thứ khoái cảm khó kìm.

Ngô Thế Huân bị Lộc Hàm khiêu khích đến phát điên, chiếc lưỡi loằng ngoằng quanh đầu vú Lộc Hàm ấn xuống, hai hàm răng cắn nhẹ một cái, làm cậu bật lên oai oái.

- Ai~ đau em! Đồ xấu xa!

Lộc Hàm liếc Ngô Thế Huân, gian xảo dùng ngón chân nhéo kê kê của hắn, làm Thế Huân có chút giật mình. Hay rồi! Bảo bối của hắn dạo này hư quá. Thân làm công như Ngô Thế Huân dĩ nhiên phải dạy lại.

"Xoạc" một tiếng, hai tay của Lộc Hàm đã bị khoá lên đầu giường, mắt được Ngô Thế Huân che lại bằng tấm vải đen. Hắn ngồi giữa hai chân cậu, lôi ra từ túi du lịch một thanh nhựa dẻo, trút đầy chất bôi trơn lên đó, một ít còn nhỏ xuống tiểu Hàm đang dựng thẳng. Mát lạnh một phen.

- Ah~ Đại Bàng thối...anh định làm gì...

- Suỵt! Em cứ nằm đó mà hưởng thụ đi.

Dứt lời, "chồng tốt" Ngô Thế Huân bắt đầu rê thanh dẻo xung quanh quy đầu tiểu Hàm, chốc chốc lại dùng lưỡi khoáy đảo lỗ nhỏ phía trên. Khiến Lộc Hàm cư nhiên dãy dụa trong khoái cảm, cậu uốn éo cố thoát khỏi còng tay. Hai chân đạp loạn muốn tìm tiểu Huân trả thù.

Thấy bảo bối có ý định đảo chính, Ngô Thế Huân "chồng tốt" không chần chừ một giây, đem thanh dẻo xuyên vào lỗ nhỏ trên đầu tiểu Hàm, rút lên rút xuống.

- Ah! Xấu...xa...hết...sức!

Lộc Hàm giật bắn, miệng bật ra tiếng rên rỉ không kìm nén, mặt cậu đỏ lựng, đầu lắc lia lịa thay từ chối. Nhưng qua mắt Thế Huân đều trở thành một loại khiêu khích. Hắn khom người, lấy thêm đồ chơi.

Lần này là một thanh rung hình viên đạn, đầu tròn, phía cuối nối vào chiếc điều khiển pin. Ngô Thế Huân lại như cũ, trút gần nửa chai dầu bôi trơn lên, sau đó từ từ nhét vào hậu huyệt của Lộc Hàm.

- Ưh...anh...rốt cuộc đem bao nhiêu món hả?

- Nhiều lắm cưng, mỗi ngày cho cưng ăn một thứ.

- Mất nết...ah~!

Cảm thấy chưa đủ, Ngô Thế Huân bật chế độ rung lên nấc hai, "viên đạn" thuận chiều tiến sâu thêm chút nữa, vô tình chạm vào điểm cộm của cậu.

Lộc Hàm cong lưng chịu đựng khoái cảm, hai bên tóc mai bết đầy mồ hôi, chân mày nhíu chặt thành dấu ngã. Bụng dưới bỗng truyền tới trận quặn thắt, tình mê ý loạn cao ngập đầu. Cậu muốn bắn!

Nhưng toàn bộ tinh hoa đều bị thanh dẻo chặn lại, không cách nào trút bỏ. Tiếng rên của Lộc Hàm thoáng cái trở thành nức nở nghẹn ngào. Cậu cong người, hai tay cuốn chặt lấy vòng da, từng hơi thở réo rắt qua kẽ răng.

"Chồng tốt" Ngô Thế Huân hít một hơi lấy bình tĩnh, lòng thầm cảm thán: bộ dạng này của bảo bối, đúng là chỉ mình hắn nên thấy. (Chứ sao nữa ="=)

- Ngô...T...Thế....Huân! Em thiến anh!!

Lộc Hàm cố ngỏng đầu đay nghiến trong nhịp thở đứt quãng, mắt mờ tịt vì khoái cảm chết người. Ý chí của cậu là vậy nhưng vào mắt Ngô Thế Huân "chồng tốt" đều thành khiêu khích cả lũ. Hắn xấu xa tăng thành số max, còn không quên ấn thanh dẻo xuống chút nữa, quyết tâm kìm lại khoái cảm của bảo bối.

Lộc Hàm lăn vòng trên giường, cố tìm cách thoả mãn dục vọng. Nhưng có lăn cách mấy đi nữa thì cái que trên đầu tiểu Hàm cũng không có bung ra, ức ách dồn cục khiến cậu phải muối mặt cầu xin.

- Thế Huân...l...làm ơn đi...thoả mãn em~

- Ok...ok...Nếu đã vậy anh liền đáp ứng em.

Hắn thật tình cũng chịu không nổi nữa rồi, tiểu huynh đệ nhà hắn nhớ cúc cô nương muốn phát điên. Tốt nhất là cho chúng nó gặp nhau trước khi dục hoả vượt rào.

Không vội rút "đạn rung" ra, Ngô Thế Huân "chồng tốt" tống hẳn anh em của mình vào, cũng may độ co dãn của hậu huyệt rất tốt, cộng thêm chất bôi trơn liền dễ dàng nuốt trọn. Hắn cứ như vậy để yên, không buồn nhúc nhích.

Lộc Hàm rên lên một tiếng, hai răng xiết chặt muốn gãy. Cậu tựa đầu vào tay, cố điều hoà nhịp thở, buông lỏng cúc hoa. Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên Ngô Thế Huân đê tiện như vậy, riết cũng quen rồi, hơn nữa còn có chút khoái hoạt.

Cảm thấy hậu huyệt đã không còn căng cứng, Ngô Thế huân chậm chạp cử động. Quy đầu vô thức cà qua cà lại "điểm cộm" của Lộc Hàm, khiến cậu phải uốn éo như sâu, thuận thế đẩy "viên đạn" sâu thêm chút nữa.

- T...tắt đi...không chịu nổi nữa!

Cầu xin là hạ sách, chỉ làm cho Ngô Thế Huân "chồng tốt" biến thái thêm thôi. Hắn ngược lại không nghe mà còn thúc mạnh vài cái, hiển nhiên là trúng G-spot của Lộc Hàm. Cuối cùng không kìm được nữa, Lộc Hàm buông xuôi. Mặc cho khoái cảm phủ đầu.

- A...A...A...A!!

Từng tiếng rên cứ mỗi lúc một to theo nhịp điệu của Thế Huân, lực đạo cũng mạnh hơn gấp mấy lần. Đưa đẩy cùng phát rung làm Lộc Hàm sướng muốn điên, này hẳn là trần gian khoái hoạt đi. Cậu sắp chịu không nổi nữa~!

Nhờ vách thịt mềm mượt cùng sức rung kinh người của "viên đạn", Ngô Thế Huân sắp không cầm cương được nữa. Nhưng hắn vẫn tham lam luyến tiếc hậu huyệt, trước khi kết thúc màn cuồng loạn còn muốn trêu trọc cậu một chút.

Nắm lấy đầu còn lại của thanh dẻo, Ngô Thế Huân bắt đầu rút lên cắm xuống liên tục, khiến bao nhiêu khoái hoạt đều đổ lên đầu Lộc Hàm. Cậu bị ức đến mê man, tiếng rên rỉ rất nhanh trở thành khóc. Khóc trong cơn mê loạn.

Cảm thấy bình sắp bắn, Ngô Thế Huân gia tăng tốc lực, thúc liên hồi vào hậu huyệt của Lộc Hàm. Khoái hoạt được đà càng dâng cao, nhấn chìm cả hai người. Cuối cùng hắn bắn toàn bộ vào trong cậu, thoải mái thở hắt ra. Trong cơn đê mê còn không quên giải phóng cho Lộc Hàm. Cậu ưỡn hông, hai lần bạch trọc bắn ra, ướt cả gối cùng ga giường.

Cơn đê mê qua đi, cơ thể mệt mỏi liền lôi kéo bọn họ vào giấc ngủ.

END ĐÊM THỨ NHẤT

Thấy H show sao nà ><
Còm đi vote đi mấy gái thương thương nà :"3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro