Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bonus Part 1

Note: Không hiểu sao càng viết càng dài nên Au quyết định chia part cho Bonus, có lẽ Au viết nhảm mất rồi, part này Au thấy rất tệ sr các Rds trước nhé ^^

Lấy lại nhịp thở sau cú shock vừa rồi, có vẻ như nàng có ấn tượng không tốt với cô rồi, lần này rõ là lỗi của cô nhất định cô phải xin lỗi nàng.

Cánh cửa bình thường cô mở dễ lắm mà sao hôm nay cô thấy nó nặng nặng sao í, đến khi cánh cửa mở ra hoàn toàn - ngay lập tức đập vào mắt cô là hình ảnh quen thuộc ở thư viện.

Ngày mai cô sẽ bắt ba mẹ, thầy cô, bạn bè trả lời một câu hỏi.

“Sách và Kwon Yuri hãy chọn đi” hoặc “Sách và Kwon Yuri cái nào có giá”

Hơ hơ =.=, nàng lại bơ cô nữa buồn ghê ah, đúng rồi suýt nữa thì quên mất phải xin lỗi nàng trước đã rồi mọi chuyện tính sau.

“Mình…mình…xin lỗi về chuyện lúc nãy…mình hơi bất ngờ khi gặp bạn ở đây…nên…nên có hành động hơi thiếu lịch sự…mình vô cùng xin lỗi bạn…” – thấy chưa, mỗi khi đối diện với nàng là cô lại nói không thành câu thế đấy.

“Không sao, mình hiểu…mình cũng rất ngạc nhiên khi thấy bạn” – nàng ngập ngừng

“Vậy bạn là gia sư của mình à?” – cô tự rủa thầm mình sao lại hỏi câu dư thừa.

“Uhm, mình sẽ kèm English cho bạn…thôi cũng trễ rồi chúng ta bắt đầu học thôi” – nàng nói mà không thèm nhìn lấy cô

Cô luôn thắc mắc tại sao nàng lạnh lùng quá nhất là với cô, cô phải làm cái gì đó…một câu nói để nàng chú ý chăng

Bầu không khí im lặng bị phá vỡ khi có tiếng cô cất lên…

“Hôm nay bạn uống thuốc chưa? ” – vô duyên hay là vô ý

o_O

Lại im lặng, sao nàng lại bơ câu hỏi của cô chứ, cô nhớ cô đã uốn lưỡi 7 lần trước khi nói rồi mà >.<

“Uống rồi” – nàng tỉnh queo

O_o

Cô vui lắm, nàng trả lời cô rồi, háhá cuối cùng nàng cũng đã chú ý tới cô, ôi cô hạnh phúc quá.  (Bịnh thì có )

Ngẫm nghĩ 20s , cô cũng thốt lên câu nói được coi là bước ngoặc lớn nhất từ khi biết nàng đến giờ.

“Bạn tên gì?, mình tên Kwon Yuri ^^” – mỉm cười dịu dàng, mặc dù bị bơ

“Jessica Jung, cứ xưng hô bình thường đi khỏi khách sáo nữa” – hơi bị lạnh nhưng không sao, cô chịu lạnh được mà 

Nàng đúng là không muốn nhìn mặt cô thật rồi, nàng bắt cô chép 22 từ mới mỗi từ 21 lần tức là mắt cô phải dán vô tập chứ không phải dán vô nàng. Cô rất ghét English nhất là phần Speaking vì cô phát âm dở tệ khiến mọi người cười ầm lên nhưng giờ cô lại muốn học Speaking T_T, chỉ có như vậy nàng mới nhìn cô đúng hông.

Thử hỏi có giáo viên English nào dạy Speaking mà mắt không nhìn học trò không, trong khi đó ở đây chỉ có cô và nàng… 2 người thôi hí hí…ánh mắt của nàng và cô chạm nhau thì…hí hí (Au không biết Yul nghĩ gì đâu nhé )

Quả nhiên cô hoàn thành sau 30p đúng là một nổ lực tầm thường =.= , nàng nhìn tập cô gật gật sau đó pháng một câu khiến cô choáng…

“Chữ như cua bò, viết đúng được có 1 từ, tớ lấy tư cách là gia sư yêu cầu cậu viết lại 21 từ sai mỗi từ 22 lần” – giọng nàng đều đều vang đến tai cô

Thông cảm đi, nguyên ngày hôm nay nàng khiến cô quê + xấu hổ + shock và bây giờ thêm cái choáng nữa cũng đâu có sao. Đừng tưởng cô nổi giận hay khó chịu gì với nàng nhé, cô ngoan lắm đó, nàng vừa nói xong cô lập tức viết lại liền.^^

Do cô quá tập trung nên đâu hay biết nàng đã nở 1 nụ cười thật tươi thay cho lời cổ vũ gửi đến cô. Nói rồi, nói mãi, suốt ngày cứ nghĩ nàng bơ cô hông à, lúc người ta cười thì mắt mũi để đâu ấy =.=”

Với suy nghĩ “cố gắng phấn đấu để không làm nàng thất vọng” cô mải mê lao đầu vào chép…mồ hôi ở tay cô túa ra thấm ướt trang vở. Nàng đã thấy, biểu hiện của nàng lo lắng, nàng vội lấy chiếc khăn từ trong cặp ra và…..

ĐÙNG ĐÙNG, ĐOÀNG ĐOÀNG, ẦM ẦM , XẸT XẸT………………..

Nàng nắm lấy tay cô………..……

Từ từ nâng lên cẩn thận……………

Nàng cầm cái khăn nhẹ nhàng…………….

Lau từng giọt mồ hôi ướt đẫm còn đọng lại trên……………

……………….trang giấy

(Au tự hỏi đoạn này không biết có ai bị hố không )

“Dơ thế làm sao mà viết được, cậu thật vô ý” – nàng vừa nói vừa lau=))

Sao không ai hỏi gì đến cô hết ta, í Black Pearl của chúng ta đâu mất tiêu ùi, ah thấy rồi cô đang lang thang trên thiên đàng vẫn chưa muốn xuống đâu, được người ta nắm tay phởn quá mà.

Xong xuôi, nàng buông tay cô…đột nhiên cô nắm lấy tay nàng, nàng đơ…cô cũng đơ…nàng cố buông thì cô lại càng xiết chặt, cuối cùng nàng cũng chịu thua để yên cho cô muốn làm gì thì làm.

Cô nắm lấy tay nàng…

Áp lên má cô…

Nhìn nàng với ánh mắt say đắm (lừa tình)…

Nở nụ cười dịu dàng (lừa tình)…

Đôi môi hé mở mời gọi (lừa tình)…

Giây phút ấy nàng bị cô làm cho mê mẩn, nàng đỏ mặt nhưng nàng vẫn tránh ánh nhìn của cô.

Giọng của cô sao mà nó…>.< khiến con người ta xao xuyến…

“Sica à, thật ra tớ….có chuyện muốn nói…” – chậc, gọi thân mật ghê nói gì nói đại đi, nàng đang chờ đợi kìa

Cả 2 đang chìm đắm vào thế giới riêng…

Giọng nói nhẹ nhàng chuốc say lòng người (lừa tình nốt) lại cất lên phá vỡ

thế giới của……nàng…

“Ăn dưa leo không cưng?” =.=”

Một khoảng lặng 5phút…

Wow, hình như nàng đã rung động trước “tấm chân tình” của cô rồi thì phải, mặt nàng lúc nãy đã đỏ nay còn đỏ hơn, cả thân người nàng đang run lên vì xúc động, nước mắt của sự “vui mừng” đang chực trào nơi khóe mắt.

Nàng rút tay lại, dùng đôi tay đang run lên vì “hạnh phúc” dọn dẹp sạch sẽ sách vở của nàng trên bàn, cái con người đen thui kia (lại) lừa tình.

“Giờ đi ăn nha *wink*” – hớn hở quá, đang giờ học đó =.=

Và…

CHÁT

Tèn ten ten, nàng bỏ về, còn cô…cô có đau không…cô cảm nhận được gì?

“Mặt mình ấm quá, *cười*” – vừa sờ mặt vừa cười

Đứa em cá sấu của cô mở cửa nhìn vô thấy bộ dạng chị mình như vậy khẽ thở dài :“unnie lại tự kỷ” , bỗng cô lao tới ôm chầm lấy em mình hét lên sung sướng.

“Yoong, cô ấy thích unnie, cô ấy tát unnie chứng tỏ cô ấy thích unnie rồi”- vui sướng ôm lấy cô em quay vòng vòng

Chúng ta phải thông cảm cho cô, vì sao ư? Mọi người đừng quên mục tiêu của cô, nói đơn giản theo cách nghĩ của cô là: nàng chú ý => nàng tát => nàng thích cô. Nhưng cách làm nàng chú ý như vầy thì hơi quá nhì, mâu thuẫn thật chẳng phải cô nói mình không được mất điểm trước mặt nàng sao.

T_T Mong rằng hồi sau cô sẽ hiểu ra được điều này: tuy đã được nàng để mắt tới nhưng cô đã mất điểm trầm trọng với nàng rồi

TBC

p/s1: Đọc xong part này ai bị hố hàng giơ tay lên (comt) nào

p/s2: Hình tượng Yul trong fic rất ngơ và vô tư, thuộc tuýp làm mà không suy nghĩ đến hậu quả, bởi zậy Yul đâu có biết Mều sợ cái thứ xanh lè ấy đâu^^

p/s3: Au thấy nhảm vô cùng nhưng vì thương các Rds Au vẫn post , thấy dở thì Au không viết nữa để mở lun

Còn bây giờ, Au thăng đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yulsic