Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

part 2

part 1: https://www.wattpad.com/1471726513-pick-up-line-battle-jaylinjune-d%E1%BB%8Bch-part-1

Summary:

Sau sự việc tuần trước, Katsuki đã tránh mặt Izuku.

Ngược lại, Izuku muốn nói chuyện với người bạn thời thơ ấu của mình nhưng lại gặp khó khăn vì mỗi khi Izuku cố gắng tiếp cận, người kia đều đeo tai nghe và bật nhạc metal hết cỡ.

*

Katsuki tránh Izuku như tránh bệnh dịch hạch sau vụ việc tuần trước.

Ngược lại, Izuku muốn giải quyết chuyện này với người bạn thời thơ ấu của mình nhưng lại gặp khó khăn vì mỗi lần Izuku cố gắng tiếp cận, người kia đều đeo tai nghe và bật nhạc metal hết cỡ.

Izuku đã nảy ra một ý tưởng sau một tuần suy nghĩ.

Khi tiếng chuông reo báo hiệu giờ ăn trưa, Katsuki đã dọn dẹp xong và đứng dậy tiến về phía cửa.

"Kacchan! Đợi chút!" Katsuki bước nhanh hơn, không sẵn sàng để đối mặt với chủ đề lần trước.

Izuku chắn trước mặt Katsuki, chặn đường của cậu ấy. Izuku đã nhanh tay lấy tai nghe ra khỏi tay Katsuki trước khi cậu ấy có thể đeo vào.

"Mày muốn cái quái gì thế, đồ mọt sách?"

"Cậu biết không? Trên thang điểm từ 1 đến 10, cậu được 9 điểm."

"Mày vừa nói cái quái gì thế? Tao 10 điểm, đồ ngốc!!" và cậu ta túm lấy Izuku.

"Không, cậu 9 điểm thôi, vì tớ là 1 điểm mà cậu cần để được 10 điểm." Katsuki ngạc nhiên và định phản pháo lại, nhưng Izuku đã nhanh chóng chạy về phía bạn bè của mình trước khi cậu ấy kịp làm vậy.

"Deku-kun, có chuyện gì vậy?"

"Không có gì đâu."  Izuku mỉm cười ngại ngùng.

*

Katsuki suýt quên những gì Izuku đã nói với cậu trước đó, nhưng rồi thằng mọt sách đó lại tiếp tục. Sau môn học cuối cùng, Izuku lại chặn đường cậu ta và Bakusquad.

Katsuki trừng mắt nhìn Izuku, nhưng Izuku không hề bận tâm đến điều đó.

"Yo Midoriya! Có chuyện gì thế?" Kirishima hỏi.

"Kacchan, ừmm..." Đang nói dở, Izuku dường như đang cố gắng để nhớ lại điều mình muốn nói.

"Không đời nào tao chịu đựng cái trò vớ vẩn của mày đâu, Deku!" Katsuki định đi qua, nhưng những lời phát ra từ miệng tên mọt sách đã khiến Bakusquad phải dừng lại.

"Tớ xin lỗi, trông cậu đẹp trai quá nên tớ nhất thời quên mất câu thả thính của mình là gì."

Im lặng hoàn toàn.

"Deku."

Izuku đứng thẳng dậy.

"H-hở?"

'BÙM!!!' Katsuki lao vào Izuku, nhưng Izuku cúi người và chạy trốn. Các thành viên còn lại của Bakusquad cười lăn lộn trên sàn.

"Quay lại đây, thằng khốn Deku!" Katsuki định đuổi theo Izuku, nhưng Kirishima nhanh chóng đứng dậy và ngăn cậu ta đuổi theo cậu trai đáng yêu đó.

"Ohh, chuyện gì thế này? Bakubabe, cậu đang đỏ mặt kìa!" Mina phấn khích, và họ tiếp tục cười nhạo cậu ta.

"Im miệng!! Chết đi!" cậu ta chuyển mục tiêu sang họ. Sero, Mina, Kaminari và Kirishima chạy trốn, cười lớn khi Katsuki đuổi theo họ.

*

Ngày hôm sau mọi chuyện diễn ra hoàn toàn bình thường, nhưng Izuku lại tiếp tục như thế vào buổi tối.

Lớp 1A đang ăn ramen cho bữa tối và nó vừa được nấu xong.

"Ouch!!" Izuku thốt lên. Cậu ấy bị bỏng lưỡi nên phải thè lưỡi ra.

"Deku-kun, cậu ổn chứ? Cậu biết là nó vẫn còn nóng mà?" Uraraka nói.

"Ừ-ừm, tớ ổn mà. Nhưng chẳng có gì có thể sánh được sự nóng bỏng của Kacchan." Tất cả mọi người đều nghẹn thức ăn, kể cả Katsuki.

'Bắt đầu thôi, đồ mọt sách! Mày muốn gây chiến thì tao sẽ chiến với mày đến cùng.' Katsuki nghiến chặt răng khi lấy lại bình tĩnh.

"Oi Deku!" Izuku cảm thấy lạnh sống lưng và chuẩn bị chạy trốn nếu Katsuki tấn công mình lần nữa.

"Mày có thể gợi ý một cái tên anh hùng cho tao không? Giống như Ironman hay Superman ấy." Các bạn học nhìn vào anh chàng tóc vàng tro, nhưng cậu ta phớt lờ họ, thổi súp trên thìa và ăn.

"Ừ-ừm, tớ không biết nữa? H-haha."

"À, tao nghĩ ra rồi," cậu ta nói và nhìn thẳng vào mắt Izuku, "Tao muốn trở thành... YOURMAN." khiến Izuku đỏ bừng mặt.

Khi cậu ta quay sang trừng mắt nhìn bọn họ, mọi người ngừng cười khúc khích và quay lại ăn.

'Lại nữa rồi.' Todoroki và Shinso nghĩ, hai người duy nhất không nao núng trước ánh nhìn của Katsuki, họ tiếp tục cười khẩy.

Trong suốt buổi tối, Izuku chỉ im lặng.

"Kacchan! D--"

"Im đi, Deku! Thử cách giao tiếp khác không?" Katsuki là người đầu tiên nói trước.

'Hôm nay mày đừng hòng, đồ mọt sách khốn kiếp!'

"Như thế nào vậy?" Izuku tò mò hỏi.

"Mày có biết rằng hôn chính là ngôn ngữ của tình yêu không? Vậy sao không thử trò chuyện chút nhỉ?" Giọng Katsuki thấp giọng và cậu ta từ từ thu hẹp khoảng cách giữa họ.

'Kac--' Izuku nhắm mắt lại, chờ đợi.

"BAKA!!!!" Katsuki hét vào tai Izuku và đi quang qua cậu. Izuku tội nghiệp ngồi bệt xuống sàn với hai tay ôm tai, cố gắng bịt tai lại.

Vì thế, Izuku không thể nói thêm câu thả thính nào với Katsuki, và Katsuki đã có một ngày trọn vẹn với tâm trạng cực kỳ tốt.

*

(NGÀY HÔM SAU)

"Aizawa-sensei lại đến trễ." Yaoyorozu nói.

Lớp 1A đang trò chuyện với nhau; trong khi đó, Katsuki cảm nhận được sự căng thẳng từ việc Izuku lẩm bẩm, rõ ràng là lại cố gắng làm điều gì đó bất ngờ lần nữa.

'Ông thầy thiếu ngủ của chúng ta đâu rồi?' Katsuki nghĩ, ngay lúc cảm thấy Izuku sắp gọi mình, cậu ta đứng dậy và đi về phía cửa, định bỏ trốn.

"Kacchan!" Izuku lại đuổi theo. Giờ đây các bạn học đã chú ý đến họ.

"Mày mà thở ra một câu nào từ miệng của mày nữa thì tao sẽ cho nổ tung mày ra thành từng mảnh đấy." Cậu ta đe dọa và bắt đầu rời khỏi lớp học.

"Vậy thì tớ có thể làm gì chứ? Cậu không muốn nói chuyện với tớ sau những gì đã xảy ra tuần trước mà? Tớ chỉ muốn nói chuyện với cậu, nhưng cậu thậm chí còn không cho tớ cơ hội!" Izuku hét lên. Kết quả là, không chỉ lớp 1A mà các lớp khác đều chú ý đến Izuku. Các học sinh khác một số thì nhìn từ cửa sổ lớp học, một số thì nhìn từ cửa ra vào.

Katsuki càng cố lờ Izuku hơn nữa.

"Tớ dở môn Vật lý! Nhưng tớ có thể cảm nhận được cường độ của ánh sáng trong mắt tớ khi nhìn thấy cậu!" Katsuki khựng lại khi nghe thấy Izuku nói, nhưng vẫn quay lưng với người bạn thời thơ ấu của mình.

"Tớ dở môn Địa lý! Nhưng tớ có thể nói với cậu rằng cậu luôn sống trong tim tớ!" Vẫn không có phản hồi.

"Tớ dở môn Lịch sử~! Nhưng tớ có thể nhớ rõ lần đầu chúng ta gặp nhau!" Một ký ức về lần đầu họ gặp gỡ chợt hiện lên trong đầu Katsuki.

"Tớ dở môn Hóa học! Nhưng tớ có thể biết phản ứng xảy ra với tớ khi cậu cười là gì!"

"Cuối cùng, tớ dở môn tiếng Anh! Nhưng tớ có thể nói với cậu rằng i love u!" Nước mắt chảy dài trên má Izuku, vẫn chờ đợi một phản hồi.

Katsuki từ từ quay lại đối diện với Izuku.

'Mẹ nó'

"Tao cực kỳ giỏi Vật lý, nhưng tao chẳng tìm thấy khái niệm vật lý nào có thể giải thích được cảm xúc chết tiệt của tao dành cho mày cả." Katsuki tiến về phía Izuku. Izuku ngừng khóc và nhìn vào người mà cậu đã thầm thích bao lâu nay.

"Mày cũng biết tao giỏi Địa lý, nhưng nếu đánh mất mày thì tao chẳng biết bắt đầu tìm mày ở đâu nữa." Cậu ta tiến thêm một bước nữa.

"Lịch sử sao? Tao cũng giỏi môn đó. Nhưng tao chẳng thể nhớ nổi từ khi nào trái tim tao bắt đầu đập loạn nhịp vì mày." Izuku lau nước mắt, miệng há hốc, cố gắng xử lý từng lời mà Katsuki đang nói với mình.

"Tiếng Anh cũng vậy. Tao hiểu rõ từng từ và có vốn từ vựng phong phú vl. Dù tao đã từng bắt nạt và đánh mày, tao cũng chẳng thể nói rằng i hate u." Katsuki tiến thêm ba bước nữa, bây giờ khoảng cách giữa họ chỉ còn cách nhau một bước chân, đối diện với nhau.

"Tao giỏi Hóa..." cả hai đều nhìn chằm chằm vào mắt nhau.

Tất cả học sinh đang quan sát đều nín thở chờ đợi câu tiếp theo của Katsuki.

"... nhưng tao chẳng biết phản ứng của mày sẽ như thế nào nếu tao làm thế này." Chàng trai tóc vàng kéo Izuku lại gần, thu hẹp khoảng cách giữa họ và chiếm lấy đôi môi của cậu.

"Oooh!!!"

"Woah!!!"

Tất cả những người đứng xem giờ đều đang cổ vũ cho cả hai.

"T-Thế nghĩa là cậu cũng thích tớ à?" Izuku hỏi khi Katsuki buông cậu ra.

"Tch, tao đã nói gì với mày? Hôn là ngôn ngữ của tình yêu, đúng không?" Katsuki cười khẩy và bắt đầu tiến lại gần Izuku một lần nữa.

"Được rồi, hôm nay sến sẩm đủ rồi!" Aizawa đã đến. Dải vải của ông buộc chặt cả hai lại và kết quả là họ bị tách ra khỏi nhau.

"Sensei!!" Mọi người đều lườm vị anh hùng chuyên nghiệp, tỏ vẻ thất vọng giùm cả hai.

Aizawa kích hoạt quirk của mình, và tất cả học sinh vội vã quay trở lại lớp học của họ.

"Ông thầy lười biếng chết tiệt!" Katsuki hét lên. Aizawa chỉ nhướng mày liếc nhìn họ, nhún vai và thả họ ra.

"Tch." Katsuki tiến về phía Izuku.

"Mày đúng là đồ rác rưởi, Deku!" cậu ta quát.

"Gì cơ? Tớ tưởng cậu—" Izuku bối rối, cậu bắt đầu lẩm bẩm.

"Nhưng là một người rất quan tâm đến môi trường, tao buộc phải nhặt rác. 7 giờ được không?"

"Ngọt ngào quá đi, Kacchan. Cậu nói mượt thật đấy!" Khi họ bước vào lớp, Izuku khúc khích cười và nắm lấy tay cậu ta.


END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bakudeku