Ngắm gái 2
Mình nhớ rồi nha, lúc mấy cô bé ấy lên phòng tổng giám đốc thì mọi ánh nhìn đều hướng về cô ấy, đương nhiên là không ngoại trừ những nữ thụ, công. Nhìn như muốn nhỏ dãi luôn á!
Chắc chắn là tổng tài đang ghen rồi! Chậc Chậc! Ngay từ đầu mình đã biết nghi rồi. Hừ! Không biết người nào được boss 'tia' ha? Phải lôi tên đó ra cho bằng được rồi kêu tên đó yên phận làm tiểu thụ.
------------------
Haizz! Mấy hôm nay mình vừa làm việc vừa len lén để ý ánh mắt của boss xem cô ta có đang tia ai nhưng khổ nổi Sa Hạ kín đáo quá, có nhiều lần mình nhìn cô ta thì bất chợt thấy cô ấy trừng mắt nhìn lại làm mình rét run T_T
Để ý các tiểu thụ dễ thương cùng tầng làm việc này thì chỉ có Thái Anh là đủ tiêu chuẩn để thành tiểu thụ của boss thôi, cho nên tôi quyết định sẽ làm thân nhiều hơn với ẻm để moi tin thêm cho chắc chắn cái giả thiết này!
"Hey! Thái Anh! Tan làm có muốn đi ăn cơm với chị không?" Tôi vổ một cái vào lưng làm cô ta giật thót tim. Hì hì, tiểu thụ có khác ha, hihi
"A! Đa Hân hả? Tan làm em rảnh, mà rủ thêm vài người cho vui ha!"
"Ấy Ây! Chị muốn đi ăn với em thôi à" Vì âm lượng hơi lớn nên hình như không ít người nghe thấy đâu. Họ bắt đầu ngoái nhìn tôi một cách ẩn ý. Chết mịa ==
"À, ý chị là vì chị có vài chuyện liên quan đến công việc, nên muốn hỏi riêng em á mà, hề hề" trời địu nhục quá điii
"À! Được thôi, tan làm chị chờ em dưới sảnh nha!"
----------------------------------
Tan tầm, tôi y theo lời chờ Thái Anh ở dưới sảnh mà nãy giờ đã gần nửa tiếng rồi không thấy đâu, cho bà leo cây à?
Vừa định gọi điện thì thấy boss cao quý chạy chiếc xe mui trần loáng bóng thu hút ánh nhìn người khác đổ lại chỗ tôi đứng. Giọng nàng như muốn giết người:
"Lên xe! Thắc mắc công việc thì hỏi tôi không tốt hơn à?"
Boss ơi! Hỏi chị? Bình thường nói chuyện tôi đã muốn chạy xa rồi, huống chi mà ngồi hỏi chuyện, tôi không muốn suy nhược tinh thần đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro