Phượng gia thiên tài
Mấy người liền trở về Phượng gia ăn trưa, chiều nay là cuộc tuyển chọn diễn ra. Vốn dĩ không phải Phượng gia không thể xuất hiện, nhưng dù sao Nguyệt Nha tông cùng Phượng gia chính là qua lại thân thiết, cuối cùng họ đều có một chiếc ghế phía tay trái Phượng gia chủ cùng các trưởng lão.
Phượng Nguyệt Dương ngồi dựa vào ghế của mình một cách nhàn nhã, ánh mắt trong suốt khôgn gợn sóng liếc về phía những người phía dưới.
Ánh mắt đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão giao nhau , đại trưởng lão Phượng Trung Thành liền hắng giọng" Tứ đệ, Nguyệt Dương nha đầu có thể không cần tham gia, nó tự có thực lực, nhưng Mặc Diệp , Chỉ Diên cùng Nguyệt Phong đều chỉ đi lịch luyện bên ngoài, không ai chứng minh thực lực được, chúng phải tham gia"
Tất nhiên là nhị Trưởng lão hùa theo , Phượng Nguyệt Dương liếc nhìn 2 người này, trong lòng nhớ đến từng chuyện lúc nhỏ họ chèn ép cha như thế nào." Đại bá cùng Nhị bá sao không nói là ta lên đấu 1 với 5 người của Phượng gia đi" giọng nói nhàn nhạt , chẳng rõ vui buồn, nhưng khiến 2 trưởng lão thần sắc khó coi.
" Đây là cách ngươi dạy nữ nhi sao Phượng Thành Long ? Ngươi để nó vũ nhục lên mặt với chúng ta như vậy?" Nhị trưởng lão giận tím mặt, hét lớn
" Ồn ào !" Phượng Thành Long liền gầm lên, không khí xung quanh đóng băng vài khắc, Phượng Nguyệt Dương vẫn ngồi nhàn nhạt cười. " Trận đấu nên bắt đầu rồi"
Quản gia liền chủ trì bắt đầu cuộc chiến. Nhìn cuộc chiến diễn ra ở dưới, Phượng Nguyệt Dương ngáp một cái , quay qua nhai cái bánh đại sư huynh đưa tới, " các huynh đều cư xử giống ca ca của ta rồi" Vân Ngọc Thư cùng 4 người còn lại chỉ cười nhẹ
" Còn không phải sao, tiểu tổ tông muội như thế nào thu phục được thêm tận 5 vị ca ca, còn không phải lại đến tranh dành với chúng ta sao" Phượng Nguyệt Phong vừa nhìn vào cuốn binh pháp trong tay vừa uể oải nói.
Trải qua một hồi từ hơn trăm người, Phượng gia thanh niên đi tiếp có 22 người. Trận đấu tiếp tục cho đến khi còn 11 người. Cùng với 3 ca ca của Phượng Nguyệt Dương là 14 người tham gia.
Ngay lúc này trong nhóm người bị loại có người hét lên không phục rồi lao đến bên người Phượng Nguyệt Dương- người nhìn vô hại nhất (:)))) chắc là vậy)
Thanh kiếm hướng về phái Phượng Nguyệt Dương khôgn đâm được vào thân thể nàng, xung quanh nàng có một màn mờ ảo ánh sáng tím mờ nhạt. Phượng Nguyệt Dương quay lại , liếc nhìn thanh niên vừa đâm kiếm đến , tay nhỏ dơ lên 1 ngón tay chạm vào mũi kiếm, tức thì , kiếm khí nổi lên, xông đên thân kiếm của hắn, rồi rắc rắc vỡ vụn.
Tất cả người ở Phượng gia đều ngây người, một ngón tay, quả nhiên là một trong thập đại thiên tài Dương châu. Thanh niên kia giật mình muốn lùi ra chạy thoát , Phượng Nguyệt Dương lần nữa vung tay lên , ngon tay chạm vào mi tâm hắn, bụp một tiếng đầu hắn vỡ nát , máu chảy thành vũng, nội tâm đám người Phượng gia run rẩy, đây có thật là thiếu nữ đơn thuần ngây ngô cười vừa nãy không? Phượng Nguyệt Dương liếc mắt nhìn một vòng, nhoẻn miệng cười, lại là nụ cười đơn thuần ấy, nhưng khiến cho tâm người run tẩy " lần sau , nếu muốn ra tay với ta thì nên chọn người kỹ một chút, đừng để tên phế vật như vậy đến làm mất thời gian của ta" vừa nói nàng vừa liếc một vòng Phượng gia, rồi ngáp một cái đứng lên
Phượng Nguyệt Dươngquay qua liếc thấy cha cùng các ca ca và sư huynh nhìn mình , không khỏi giật mình, trong lòng lộp bộp ' chết rồi, vừa nãy không có tỏ ra quá sức,thế nào họ cũng quay về lao đầu vào tu luyện'
" A, ta buồn ngủ rồi , các huynh đưa ta về đi ngủ thôi" Phượng Nguyệt Dương đành dùng phương pháp đơn giản nhất ' làm nũng' , và tất nhiên là sau khi Phượng Nguyệt Dương trở về ngủ, 7 người kia thân làm ca ca phải lao vào luyện tập để có cơ hội bảo vệ muội muội . Cũng sau chuyện này, khắp Dương châu ai cũng biết Nguyệt Dương tiểu thư - một trong thập đại thiên tài Dương châu chỉ dùng một ngón tay nhẹ nhàng trấn nát đầu của Nguyên Anh cảnh thất trùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro