Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2. Nhật ký xuyên không nhảm nhí (part 3)



Hoàng đạo quốc, 4 năm trước

Trần phủ bề ngoài lộng lẫy thì sao? Trần tể tướng chính trực vì dân vì nước? Thi di nương hiền lành thục đức, sinh được nhi tử dung mạo như hoa như ngọc, đệ nhất tài nữ hoàng đạo dịu dàng thiện lương?

Chẳng qua chỉ là một lớp da, một lớp da xinh đẹp hoàn mỹ nhưng thối tha mục rữa tận cùng. Người trong cuộc mới biết,...

Trần tể tướng ham mê của lạ, tự tay đạp đổ lời thề trăm năm kết tóc với Phượng Minh Nguyệt- nương tử hi sinh tất cả, dùng địa vị gia tộc cho hắn tiến thân, chỉ vì một cái cặn bã nữ nhân lòng dạ rắn rết.

Phượng Song Thi lấy oán báo ơn, đố kị với chính tỷ tỷ ruột của mình, không từ mọi thủ đoạn trèo lên giường tỷ phu. Chưa hết, còn hạ thuốc khiến tỷ tỷ luôn hết mực yêu thương mình sanh non, trước khi chết thậm chí không được gặp mặt con gái một lần.

Trần Kim Thi, Trần Kim Tiên trước mặt bàn dân thiên hạ là tài nữ hiền lương thục đức, sau lưng hiện rõ nữ nhân chanh chua hay ức hiếp người. Ghen tị thân phận đích nữ hai nhi tử còn lại của phu nhân đã mất nên thường xuyên cho người hành hạ, đánh đập.

-Thứ cặn bã xấu xí dâm tiện như ngươi cũng dám quyến rũ công tử Chu gia? Xem ra hôm nay ta phải đánh cho cái thân chó của ngươi người không ra người, ngợm không ra ngợm, miễn cho đồ lẳng lơ như người trèo lên giường người khác." Một đôi hài thêu kim tuyến vàng nhạt mạnh bạo nâng khuôn mặt tiểu nữ nhân đang quỳ dưới đất.

Tiểu nữ nhân toàn thân không nơi nào không có vết thương, máu đen kết trên xiêm y, những dấu tím bầm, lở loét trên cánh tay trắng nõn nhìn qua thập phần dọa người. Gương mặt vương vài giọt nước mắt nhưng không dám mở miệng, nàng ta chính là quá quen với việc ức hiếp này rồi.

Nữ nhân giọng nói chanh chua kia còn ai khác ngoài Trần Kim Thi- tài nữ hiền lương thục đức người người ca tụng? Không phải nàng ta đi thỉnh an thái hậu sao? Sao giờ lại về đây hành hạ nàng?

Một thân xiêm y chói chang hơn ánh mặt trời, váy dài dùng chỉ kim tuyến nhất đẳng cùng tơ ngũ sắc tạo thành, làn váy nhẹ nhàng mềm mại như làm từ hơi nước, đường nét dập dền sống động vừa nhìn đã biết tốn không ít công sức. Tóc vãn một kiểu cầu kỳ, hạ xuống trâm cài hồ điệp bảy màu lung linh , bên tai đeo bông khắc từ phỉ thúy điểm hạt châu càng phụ trợ thêm nét đẹp mềm mại đáng yêu của nàng ta. Khuôn mặt trái xoan , một đôi mày lá liễu mềm mại, cái miệng nhỏ nhắn tương xứng. Chỉ là cái miệng này mà hoạt động là khiến người khác có cảm giác muốn giết người.

-Tiện nhân như ngươi cũng dám không trả lời ta? Đồ phế vật. Y chang bà mẹ của ngươi, dâm đãng chỉ biết quyến rũ đàn ông. Ta đánh chết ngươi. Đánh cho chết thứ kĩ nữ vô liêm sỉ như ngươi.

Trên tay không biết tự khi nào xuất hiện một cái trường tiên màu đỏ, kèm theo mỗi tiếng mắng chửi là một hồi roi quật xuống thân hình nhỏ nhắn kia. Trần Kim Thi vốn là người tập võ, mỗi lần quật xuống đều mang theo năm phần khí lực, chính là muốn lấy mạng người!

Bị tác động, các vết thương cũ đồng loạt toét ra, nữ nhân kia cắn môi, ngước mắt nhìn thẳng vào mặt tiểu gia hỏa chanh chua kia, miệng nức nở ra tiếng. Hai tay không ngừng bám víu bộ xiêm y "không phải nắng mà cũng chói chang":

-Kim tiểu thư...ta không...có...Ta vô tội mà...Á! ...Tha cho ta đi...A! Kim tiểu thư. Ta thực sự không có...A! Có cho ta mười lá gan ta cũng không dám!...A! Tiểu thư.

Phải nói rằng nàng ta có một đôi phượng mâu màu lam rất đẹp, song đồng tiễn thủy* thanh thuần như tiên nữ, khiến gương mặt chỉ thường thường bậc trung mang một nét phong tình khác lạ. Hàng nước mắt như châu ngọc thi nhau chảy xuống, lê hoa đái vũ khiến người khác không nhịn được mà sinh lòng thương tiếc.

(Chú thích:*song đồng tiễn thủy: đôi mắt trong trẻo như nước)

Chỉ có điều, với người lòng lang dạ sói như Trần Kim Thi, nước mắt này là uổng phí rồi!

Khuôn mặt Trần Kim Thi vì giận dữ mà vặn vẹo cực độ, hoàn toàn không thể nhìn ra tiểu mỹ nhân thanh tú khả ái trước đó nữa. Vừa chạm đôi mắt lam ngập nước kia, lý trí đã sớm bị ngọn lửa ghen tị cùng oán hận che lấp.

Tiện nhân này thế mà có đôi mắt đẹp như vậy, y chang mẫu thân nhu nhược của nàng ta năm đó.

Đồ đ*ếm Minh Nguyệt, chết rồi vẫn theo báo mẹ con nàng. Hại nàng ta hôm nay bị Đông Kim Ngân xấu xí kia chế nhạo, nói nàng ta chỉ là thứ xuất trước mặt thái hậu, bị toàn thể mọi người coi thường. Đáng chết, tất cả đều tại nàng ta cùng ả Cự Giải kia. Đúng vậy, tất cả đều tại hai người!!!

Lúc này đây, Trần Kim Thi người-mà-chúng-ta-thực-sự-muốn-dọng-vô-bản-mặt đã quên đây là do mẹ con nàng ta gieo gió gặp bão, nào có liên quan tới ai.

Trong đầu nàng ta chỉ tâm niệm một điều, Xử Nữ cùng Cự Giải nhất định phải chết! Có như vậy nàng ta cùng tỷ tỷ mới chân chính trở thành đích nữ Trần gia. Dung nhan âm trầm dữ dội, đáy mắt lóe lên sát khí. Trường tiên trong tay như cảm nhận được sát khí vặn vẹo từ chủ nhân, đòn đánh ngày càng mãnh liệt.

-Tiện nhân, ngươi đi chết đi! Đồ phế vật như ngươi, sống chỉ tổ chật đất! Chết đi cho khuất mắt ta!

Da thịt cô gái đã sớm rướm máu, nứt toạt thành từng mảng, miệng phun ra một ngụm máu. Khóe môi nở nụ cười yếu ớt, vẫn sống chết không buông làn váy nàng ta, cố gắng nói cho được một câu hoàn chỉnh:

-Thi tiểu thư...ta xin cô hãy...tha cho Cự Giải...muội ấy...vô tội. Xin cô...đừng hại muội ấy...Làm ơn.

Móng tay sắc bén của nàng ta lướt qua khuôn mặt sắp chết kia, miệng nở nụ cười cực kỳ không có nhân tính:

-Đừng lo, sau khi ngươi chết đi ta sẽ cho người đến hảo hảo chăm sóc ả. Không phải mẹ con ngươi thích nam nhân lắm sao, ta liền cho các ngươi một đống nam nhân. Người chết không hưởng thụ được, thì dành hết cả cho Cự Giải muội muội ngươi đi. Hahahahaha.

Nữ nhân run run tay, giọng nói tỏ vẻ bi thương cùng căm hận:

-Tại...tại... sao? Tại...sao ngươi...lại......như vậy?

Nàng ta điên cuồng cười, như một tên giết người hàng loạt cấp S vừa mới trốn thoát khỏi nhà tù. Đừng hỏi làm sao ta biết, ta có con bạn y chang vậy mà.

-Tại sao? Tại vì ta hận ngươi, hận tỷ muội các ngươi. Nếu không có các ngươi, không ai có thể tranh vị trí đích nữ Trần phủ của ta, chỉ vì ngươi có một mẫu thân xuất thân tốt, liền đè đầu cưỡi cổ ta cả đời sao? Vậy nên, ngươi liền chết đi! Chết đi!

Bàn tay nàng ta siết chặt, khuôn mặt nữ nhân kia cũng vì vậy mà tím tái dần, đến khi...trút hơi thở cuối cùng. Nhác thấy chỉ còn lại khối thân thể vô hồn, nàng ta buông lỏng tay, khuôn mặt không chút gì hối hận.

-Nhị tiểu thư Trần Xử Nữ lên núi bất ngờ gặp thú dữ, không toàn thây trở về. Đem đi cho khuất mắt.

Lúc nói đến đây, biểu tình có chút vui mừng. Giờ không còn ai có khả năng cản đường nàng ta, tỷ tỷ Trần Kim Tiên cũng không thể.

Đám gia nô trong lòng thầm khinh bỉ nhưng không thể trái lời. Tam tiểu thư hoàn toàn khác Đại tiểu thư dịu dàng cùng Nhị tiểu thư, Tứ tiểu thư nhu nhược, làm trái ý nàng ta không khéo bị kéo ra ngoài loạn côn đánh chết a.

Hai nam nhân cao to lực lưỡng tiến lên khinh cái xác đem đi. Trần Kim Thi dứt khoát quay lưng, trước khi rời đi còn hướng tử thi nở nụ cười vặn vẹo.

Xử Nữ, ngươi không thể trách ta. Người cản trở con đường vinh hoa phú quý của ta, chỉ có thể CHẾT.

Vì xoay người nên nàng ta không biết, khóe mắt của Trần Xử Nữ đã chết chảy xuống một giọt huyết lệ đỏ thắm. (chào mừng Xử Nữ đại boss đã chính thức xuyên qua)

Hai gia nhân khiêng thi thể tới giữa rừng, đôi mắt không tự chủ liếc qua thân hình mềm mại mỏng manh. Dù khuôn mặt không mỹ mạo bằng Đại tiểu thư cùng Tam tiểu thư nhưng da thịt hảo mềm mịn. Ánh mắt đồng loạt hiện lên vẻ dâm ô.

Cá nước thân mật với một tử thi có vẻ ghê tởm nhưng bọn hắn chỉ là cái nô bộc thấp kém, nào để ý tới mấy thứ đó.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, đôi tay sần sùi xấu xí thô bạo ném nữ tử xuống. Một người ngồi lên vòng eo nhỏ nhắn, người còn lại không ngừng vuốt ve cánh tay rướm máu kia.

Chậc! Tế nộn da thịt như vầy, chết cũng thật uổng.

Chưa đạt được ý đồ, đã thấy phượng mâu mị hoặc kia lần nữa mở ra. Đồng tử xanh ngọc không còn vẻ nhu nhược cùng yếu đuối như trước kia, mà phảng phất tia lạnh nhạt cùng hờ hững, kèm theo điên cuồng sát khí.

Cặn bã nam nhân bị Xử Nữ nhìn đến phát run, máu huyết trông người đều đông lại. Cảm thấy nhất cử nhất động của mình bị đôi mắt kia đem tất cả nhìn thấu, tựa thấy bóng hình hắn trong đó điên cuồng gào thét, cầu xin được tha mạng.

Ẩn sâu trong đôi mắt tưởng chừng trong suốt không tia tạp chất đó, là cả một địa ngục gào thét đòi máu, đòi tế mạng người!

Một tầng mồ hôi đổ xuống ồ ạt, phút chốc thấm ướt cả lưng áo. Không phải nói nhị tiểu thư yếu đuối nhu nhược, thường ngày bị đánh đập cũng không có phản kháng sao? Sao lại có đôi mắt đáng sợ như vậy...

Xử Nữ nhíu mày, tên này đúng là không có tiền đồ. Mới nhìn một cái đã sợ toát mồ hôi, không biết hai người mà gặp cái cân kia có sợ đến mức vỡ mật chết tại chỗ hay không?

-Uy, ngươi. Bây giờ là lúc nào? Ở đâu?" Thu liễm ánh mắt đáng sợ, Xử Nữ bất giác nhìn xung quanh.

Xung quanh nàng chân chính là một khu rừng, một khu rừng nga. Không lẽ lão Diêm vương thúi đó thực sự cho bọn nàng xuyên hay sao?

Diêm vương diêm viếc cái quần, để ta gặp lại ông là không yên thân đâu.

Hai nam nhân kia khôi phục thần sắc, linh hồn bị dọa bay lên chín tầng mây cũng quay về. Đưa mắt nhìn Xử Nữ, thấy nàng vẫn một bộ dáng yếu đuối mềm mại như cũ.

Hay ánh mắt kia chỉ là ảo giác? Đúng rồi, sao bọn hắn lại quên Tam tiểu thư kia trước giờ chỉ là một cái bao cỏ phế vật cần gì phải lo lắng! (LẦM, LẦM TO. CHẠY MAU TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN!!!)

Nàng ta còn sống thì sao? Cùng lắm bọn hắn từ chơi một tử thi chuyển sang chơi người sống thôi, chơi xong thì ném cho sói ăn. Tụi hắn há phải lo ngại cái nữ tử trói gà không chặt? Bàn tay bẩn thỉu không khách khí vuốt ve cần cổ trắng nõn của Xử Nữ

-Tiện nhân, ngươi hảo hảo chờ chúng ta chơi nát ngươi đi. Bọn ta sẽ khiến hạng kĩ nữ như ngươi sướng đến dục tiên dục tử.

Xử Nữ khẽ cong môi, đáy mắt hiện lên quầng sáng lạnh. Muốn chơi sao? Lâu rồi chưa chơi thư giãn gân cốt nga.

-Ây dà. Đại gia đây đã lâu không có vật xả stress, các ngươi chịu khó hy sinh nga!

Bàn tay thanh mảnh bắt lấy cái tay bẩn thỉu đang làm càn bẻ ngoặc ra phía sau, dùng đầu gối thúc mạnh lên "bộ phận đàn ông" của hắn. Thành công khiến cặn bã nhân ngã xuống đất, ôm nơi quan trọng nào đó đau đớn.

Nam nhân còn lại như không tin vào mắt mình, dù hết sức bú sữa mẹ lao đến chỗ Xử Nữ

-Ngươi, cái tiện nhân khốn khiếp. Dám đánh người, hôm nay không chơi chết ngươi ta không phải con người.

Xử Nữ cười khẩy một tiếng, thân mình uyển chuyển nhảy vút lên, thoáng chốc đã tiến đến sau lưng mỗ nam. Tay nhỏ khẽ đặt lên cổ hắn vuốt ve khiến nam nhân cảm thấy có một cỗ quỷ dị không nói nên lời. Không phải nàng ta không có võ công sao? Không lẽ, là giả?

-Ây dà, làm người không muốn lại muốn làm xác chết. Người hiền lương đôn hậu như ta làm thế nào không đáp ứng tâm nguyện nhỏ nhoi của nhà ngươi đây? Ta đem moi da ngươi lột ra, móc nội tạng vứt cho quạ ăn rồi đem xương cốt làm ghế nhá. Được không?

Tựa tiếu phi tiếu, Xử Nữ chậm rãi nhả từng chữ tựa đang trần thuật một câu chuyện, nhưng với hắn như rơi xuống địa ngục.

Rắc một tiếng. Bóng người cao lớn đổ xuống, đôi mắt vẫn trợn tròn như không tin chuyện vừa xảy ra. Quá sạch sẽ, quá lưu loát, không để lại chút dấu vết nào.

Xử Nữ híp mắt lại quay sang tên nam nhân bị nàng dọa sợ tới són ra quần bĩu môi. Làm quá à, có đáng sợ miếng nào đâu?!?

-Ngươi đừng lại đây... Tránh xa ta ra... Tránh ra." Mỗ nam vừa nói vừa lui về phía sau, bộ dáng càn rỡ dâm ô đã sớm biến mất chỉ còn sợ hãi cùng hối hận. Sao không ai nói Tam tiểu thư cư nhiên lại đáng sợ như vậy, nếu biết dù có cho vàng hắn cũng không dám động vào nàng ta.

Xử Nữ âm thầm thở dài. Ây da, xem ra đàn ông ở đây toàn một đám không có chí khí? Người vừa dịu dàng, vừa hiền lương vừa xinh đẹp như nàng mà cũng sợ, thật là. (Chị mà hiền thì chồng chị có mặt mỏng như giấy)

-Chị vốn là không muốn dây dưa với ngươi. Ta nhắc lại lần nữa, ta đang ở đâu?" Âm cuối vô tình hạ xuống một bậc, tròng mắt híp lại.

-Đây là Hoàng đạo quốc ngày xx tháng yy năm zzzz. Ngươi đang ở khu rừng thuộc địa phận Trần gia.

Đầu Xử Nữ nổ oanh một tiếng. Nàng đích thị xuyên không rồi. Đáy lòng thoáng trầm xuống. Lão Diêm vương chết tiệt, dám cho nàng xuyên vào thân xác như vầy, vừa nhìn đã biết thương tích trên người thân xác này là do nhiều năm bị hành hạ đánh đập mà có. Xuyên vào thân xác bị ngược đãi như vầy, lão là lấy công trả thù tư hay sao?

-Ta...ta đã nói hết những gì mình biết rồi. Tiểu thư...ngươi làm ơn...làm ơn...tha cho ta...tha cho ta đi.

Xử Nữ đầy vẻ chán ghét nhìn hắn, khi nãy chẳng qua giết gà dọa khỉ. Loại người suốt ngày chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới như vậy, giết chỉ tổ bẩn tay.

-Thả cũng được. Nhưng cảnh báo nhỏ này, chuyện hôm nay mà lộ ra nửa lời thì chậc chậc...ta không rõ cái mạng của ngươi có được bảo toàn không nha.

-Ta...ta...hứa sẽ không hé nửa lời...Dù có cho vàng ta cũng không nói.

-Nga, thật sao?"

-Thật! Thật!" Nam nhân trước đây còn anh dũng hiên ngang giờ đã bị đại boss kia khủng bố tinh thần triệt để, nào còn để ý thể diện. Giờ hắn thật giống một con cún con đang đợi lệnh chủ.

Xử Nữ cúi đầu nghịch nghịch móng tay thon dài đẹp đẽ, cuối cùng hướng nam nhân kia cười khẩy một tiếng

-Phiền ngươi đừng nói chuyện phát sinh với muội muội "yêu dấu" của ta. Ta là muốn chuẩn bị một bất ngờ "ngọt ngào" tặng lại cho muội ấy.

-Được...được...tất nhiên được rồi thưa tiểu thư." Gật đầu lia lia như gà mổ thóc, sau đó vội vội vàng vàng vụt đi như sợ nữ nhân khủng bố phía sau đổi ý.

Đợi bóng lưng kia biến mất, cuối cùng không kiềm chế nổi ngửa mặt nhìn trời tuôn ra một tràng từ ngữ...e hèm...không được tế nhị cho lắm

-Lão Diêm vương khốn khiếp kia, ta nguyền rủa lão suốt đời vô sinh, lấy chồng chồng bỏ theo trai, lấy vợ vợ bỏ theo gái...@$##%#!#*@$&#*#%#!#@#$#$#!

Hộc! Hộc! Chửi đã miệng, Xử Nữ bắt đầu xem xét lại tình trạng của mình. "Để coi!" nàng tự nhủ, chạm vào đường kinh mạch ở cổ tay, đôi lông mày khẽ nhíu lại. Kỳ lạ nhất là tư chất của thân thể này thực chất rất rất tốt, có thiên phú tu luyện cao nhưng nàng lại không cảm nhận được một chút huyễn lực nào dao động trong kinh mạch. Có điều gì đó...mờ ám! Ây dà, xem ra cô nương này không đơn giản là bị bạo hành gia đình đâu.

Mà thôi cũng kệ, Xử Nữ không quản trước đây cô ta như thế nào nhưng khi nàng xuyên qua, đừng hòng Xử Nữ để cho mấy con gà mái kia tác oai tác oái muốn làm gì thì làm. Phải biết rằng trong từ điển của nàng không bao vờ có hai chữ 'chịu thiệt' đâu!

Còn về thân thể này, chỉ có nước kiếm Thiên Bình mà hỏi thôi. Mờ ám thế này chắc chắn là bị hạ độc rồi, về độc thì còn ai qua được Thiên Bình đại tỷ chớ.

"Xử Nữ, không xong rồi. Ngươi mau đi, mau đi cứu Cự Giải mau lên. Mau lên đi!!!!!!" Một nữ tử tầm 14 tuổi hớt hải chạy tới, khuôn mặt thanh tú ướt đẫm mồ hôi. Xử Nữ quay lại nhìn, trong lòng thầm cảm thán cổ đại đúng là môi trường nuôi dưỡng gien tốt, dưỡng ra ai cũng là mỹ nam mỹ nữ. Ủa mà khoan, cô này mới nói cái gì mà Cự Giải...

Nhanh như chớp, Xử Nữ nắm chặt vai cô nương kia, hai tay lắc lắc thật mạnh:

-Cái gì mà Cự Giải gặp nguy, cô nương nói rõ ràng hơn chút giùm coi?

Tiểu nương áo vàng kia sững sờ- cố thoát khỏi vòng tay "gấu mẹ" của bạn Xử Nữ, khó khăn lắm mới thút thít thành câu:

-Tiểu thư...tiểu thư tha cho nô tì. Tam tiểu thư...hức...phái người...đến làm nhục...nô tì đã cầu cứu...lão gia...nhưng...bị ngăn...cản.

Phắc. Cái con tiểu thư ăn no rửng mỡ kia dám động tới Giải nhà bà, bà lột da mi.

Cơ thể lập tức vào tư thế lập-trình-và-sẵn-sàng-chiến-đấu, Xử Nữ bung người về phía trước. Cự Giải, chờ mị tới giải cứu em.

-Tiểu thư, dinh thự Trần gia... ở hướng này ?

Chị Xử đang say máu anh hùng lập tức không anh hùng lắm té ngã đập mặt. Lấy le làm dáng chi cho mệt vậy trời, mất hết hình tượng trước mặt người đẹp à. Xử Nữ phủi váy đứng lên, ngửa mặt nhìn trời cười haha ba tiếng:

-Ây dà mặt trời chói quá, ta quên mất tiêu?!?

Trán Thiên Linh chảy dài ba vạch hắc tuyến. Tiểu thư của nàng tuy có chút nhu nhược yếu đuối nhưng không tới mức ngốc xít vầy nha.

Sau khi thu phục lại tinh thần trong một phút ba mươi giây, chị Xử nắm tay cô nương Linh chạy nhanh như bị rượt, làm cô nương người ta xém chút té xỉu. Nghe theo lời chỉ đường của Thiên Linh, vượt qua ba hồi bảy lượt chướng ngại mới tới được cửa phía Đông Trần gia.

Xử Nữ giảm tốc độ lại một chút, mới thấy hoa viên phía Đông Trần gia này xơ xác tiêu điều, chả xa hoa màu mè như trong mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình miêu tả gì hết. Cái ông tể tướng họ Trần đúng là không có mắt thẫm mỹ gì hết, cái chuồng lợn của Bạch Dương còn đẹp hơn gấp trăm lần!

-Tiểu thư...đã tới cửa Thiên Viện rồi a.

Thiên Linh lo lắng xoa xoa hai bàn tay, khi nãy khó khăn lắm nàng mới trốn thoát ra ngoài, giờ sao viện vắng tanh thế này? Không lẽ Thi di nương cho người đến cản sao? Nghĩ đến lại lộ ra vẻ không tin.

Xử Nữ anh dũng bước vào đầu tiên, nhìn khung cảnh xung quanh mà cảm than. Nghiệp quật ta sớm quá a, nơi này nói là phim trường kinh dị còn nhẹ đó. Chưa được ba bước chân đã nghe tiếng rên rỉ của nam nhân. Thủy mâu xanh biếc nheo lại, thân thể mỏng manh yếu đuối lại tản mát sát khí vô cùng tận. Nếu Cự Giải có mệnh hệ gì, cô phanh xác con tiểu thư đó còn ghê hơn Yuno Gasai ráng chịu.

Nào ngờ đám đàn ông tinh trùng thượng não hùng hổ đâu không thấy, chị Xử chỉ đạp lên một đống thịt nằm bẹp dí. Bộ nam nhân thời này ai cũng yếu sinh lí, chưa hành sự mà hưng phấn xỉu mất tiêu hả?

Căn phòng đơn sơ như vậy chỉ có một tiểu nữ tử áo trắng đứng, hai tay đều cầm những mảnh kim châm nhỏ xíu. Xử Nữ dò xét nữ nhân này thật kĩ, khuôn mặt trắng nõn mềm mại hơi xanh xao chút, mũi hơi bị mất cân đối chút, còn đôi mắt... Đôi con ngươi trong trẻo như pha lê, đuôi mắt cụp xuống lộ vẻ u buồn nhàn nhạt. Vừa ngây thơ vừa buồn bã... Cự Giải!

-Cự Giải, mày nhận ra tao hông? Xử Nữ làm quá còn hơn làm biếng, con dở dở hâm hâm nhất vũ trụ nè!

Cự Giải chớp chớp mắt như không thể tin được, rồi chạy lại ôm chầm lấy Xử Nữ. Trời biết nãy giờ cô sợ hãi bậc nào! Tự dưng tỉnh dậy trong căn phòng không khác gì bỏ hoang không nói, lại còn bị một đám nam nhân xúm lại nhìn hau háu. Cô khuyên nhủ mãi không được, mới đem bọn chúng đánh ngất (O.O) Diêm Vương xuyên đâu không cho, xuyên ngay tình huống muốn phun máu này là sao?

-Xử Nữ, mặt mày không giống?

Cự Giải dung bàn tay trắng trẻo mò theo đường nét xa lạ trên dung nhan của Xử Nữ. Cặp mắt thì miễn bàn rồi, không ai có đôi mắt chói sáng như vừa nốc hết 8 cốc cà phê nguyên chất như vậy được, nhưng khuôn mặt vẫn có gì không đúng. Chỗ này...có vẻ hơi lạ!

Xử Nữ gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, bèn quay sang ra lệnh:

-Cô nương cảm phiền ra ngoài canh một chút. Ta với Giải muội có chuyện cần xử lý.

Tiểu Linh gật đầu, nhanh chóng lui ra ngoài.

Cự Giải nhẹ nhàng gỡ lớp thủy nguyệt chi kính trên khuôn mặt chị Xử, thầm nuốt vào một ngụm khí lạnh. Tiểu nữ nhân tuy còn nhỏ nhưng toàn bộ ngũ quan đều đạt mức vẹn toàn vẹn mỹ, đủ biết khi lớn lên sẽ khuynh quốc khuynh thành cỡ nào. Đôi môi đỏ mọng tự nhiên này, sóng mũi thẳng tắp này, còn đôi phượng mâu linh động kia... quan trọng nhất khuôn mặt này... không khác gì Xử Nữ mấy năm trước lúc còn ở tổ chức!

Nhìn khuôn mặt còn ngơ ngác Cự Giải, Xử Nữ chậm rãi lắc đầu. Cô trước giờ dở nhất mấy vụ kì quái cỡ này, kêu cô thuyết minh nội dung cô dâu 8 tuổi còn được.

-Tiểu thư, có người gửi thư cho ngài." Thiên Linh hớt hải chạy vào, tay cầm phong thư vàng nhạt.

Xử Nữ nhận lấy lá thư từ Thiên Linh rồi đưa cho Cự Giải xem xét kĩ lưỡng. Cái trò thư từ này đúng là cổ lỗ mà, Facebook với Zalo dùng tiện hơn nhiều

-Tiểu thư, lá thư này bên ngoài đề những dòng chữ rất kì quái, xem chừng là có người gửi đến châm chọc. Tiểu thư đừng coi thường!" Vẻ lo lắng hiện rõ trên mặt tiểu Linh. Di nương luôn chăm chăm như hổ rình mồi, tể tướng thì không để tâm, lá thư này có khi sẽ đem đến phiền toái lớn.

Cự Giải mỉm nụ cười đến-băng-cũng-phải-tan của mình, ánh mắt sáng lên:

-Xử Nữ, mày xem dòng người nhận nè!

Xử Nữ vừa liếc mắt đã thấy hình vẽ cánh hoa bỉ ngạn đỏ thắm nổi bật trên nền vàng. Dòng người nhận là địa chỉ rất ba chấm: "Gửi con trinh nữ quan tâm chuyện tình cảm của nam với nhau con hơn đời sống tình cảm của mình" Hoa bỉ ngạn, còn biết sở thích shipping của mình, vậy chỉ có thể là...

-Mau mở ra xem Thiên Bình viết gì. Hình như Bình nhi xuyên tới còn trước tụi mình thì phải." Cự Giải phấn khích nói, tay đã xé mất vỏ phong thư, chỉ còn lại lá thư với chữ viết tay không nhẫm lẫn được của Thiên Bình.

Xử Nữ ra hiệu Thiên Linh ra ngoài rồi lá thư đọc lên đủ cho mình cùng Cự Giải nghe:

-Gửi Xử Nữ...

-XỬ NỮ. DẬY NGAY CHO BÀ!!!!!!!!!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro