chương 1 xuyên việt
Đêm - trời ko sao mây đen mù mịt
Một thân ảnh của cô gái, mặc quần áo bó sát cơ thể, khuôn mặt thoát ẩn thoát hiện dưới ánh trăng , khuôn mặt nhỏ nhắn, ánh mắt long lanh nhưng lạnh lùng, chân mài lá liễu, mũi cao thanh tú, môi nhỏ đỏ hồng, chỉ 2 từ tuyệt sắc thì ko thể hình dung đc vẻ đẹp của cô gái, khuôn mặt ấy như có thể toả sáng ra mặt trời , nhưng lại thể hiện sự cô đơn của ánh trăng , khí phát ra từ cô có cảm giác khiến cho cô giống tu la địa ngục.
Ko lâu sau, có một chiếc xe hơi rất sang trọng chạy đến , người trong xe nhìn khoảng thời 30-31 tuổi tay ôm hai cô gái bước ra khỏi xe, nói bằng giọng kinh thường :
- kêu ta tới đây lm j ?
- giết ngươi!
Cô ta quay lại giọng ko có chút ấm áp nói.
- Minh Nguyệt ......ngươi.....ngươi!
-" Đùng " một tiếng
Chưa nói hết câu hắn bị một viên đạn bắn qua đầu, chết....
- Biến!
Minh Nguyệt quay lại hai cô gái đang run sợ, nói :
Lập tức hai người bán sống bán chết chạy đi ( chi : nguyệt nhà ta chưa từng giết người vô tội , chi là biệt danh của mik Nha tên đầy đủ là Hadano ichiba nha m.n)
Sau đó bỗng nhiên bầu trời xuất hiện một lỗ đen, nổi sắm sét rồi đánh chúng nguyệt .
( Chi : chị nhọ ghê
- Nguyệt : kệ tui lén phén giống thằng ở trên bây h
- Chi : dạ em ko dám nữa đâu chị pp chị xách dép bỏ chạy )
Sau khi Minh nguyệt tỉnh dậy , thì phát hiện mình đang ở trong căn phòng đậm nét cổ xưa, nhưng......mục nát
Bàn ghế thì mục nát, trà thì lạnh tanh, cơm thì như cơm thừa canh cặn , thấy vậy cô cứ tưởng mình là tì nữ.... Nhưng bỗng một loạt trí nhớ ko thuộc về mình xuất hiện trong đầu cô.
Chi : m.n đọc xong nhớ cho mik một like và bình luận 🌟 cho mik nha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro