Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 42. Đoàn tụ

***********

   Đi đến trước cổng Trường Thu cung, không chỉ Thần Am mà ngay cả ht cũng ngập ngừng khi bước vào.

   Từ khi nhớ được kiếp trước của mình quả thật ht vẫn chưa có dịp bước vào đây. Bây giờ khi đứng trước cánh cổng này những kí ức tiền kiếp lại bắt đầu như dòng suối chảy vào trong tâm trí ngài. Ht siết chặt bàn tay thành nấm đấm, cố hít một hơi thật sâu sau đó ôn nhu nói với Thần Am:

   -"Chúng ta vào thôi!"

   Nàng khẽ gật đầu, nhưng chưa kịp bước vào thì một giọng nói lanh lảnh từ bên trong vọng ra:

   -"Mẫu hậu về rồi, mẫu hậu về rồi"

   Tử Khôn chạy nhanh như bay tiến về phía Thần Am, cậu bé ôm lấy chân nàng, đôi mắt long lanh ngước lên nhìn:

   -"Mẫu hậu cuối cùng cũng về rồi, người có nhớ Tử Khôn không?"

   Dù có mất đi trí nhớ nhưng khi Tử Khôn xuất hiện trước mặt, nàng lại không tỏ ra xa lạ, ngược lại lại ân cần.

   Nàng khom người xuống, ôm lấy cậu bé, vuốt ve khuôn mặt lấm tấm mồ hồi:

   -"Con...là con của ta sao?"

   Tử Khôn nghe vậy liền giật mình, cậu bé lanh lẹ đáp

   -"Mẫu hậu quên nhi thần rồi sao? Mẫu hậu đang bị bệnh sao?"

   Nói rồi hắn đưa tay lên sờ trán nàng sau đó lại sờ trán mình. Thần Am thấy hành động đáng yêu của cậu bé liền bật cười, đưa tay véo vào cái má banh bao đó:

   -"A! Mẫu hậu lúc nào cũng véo nhi thần". Tử Khôn tức giận lên tiếng nhưng tay vẫn không buông Thần Am

   Ht nãy giờ như vô hình bèn lên tiếng:

  -"Tiểu quỷ, ngươi có mẫu hậu thì quên phụ hoàng rồi sao?"

  Tử Khôn là một cậu bé thông minh biết lấy lòng người, nghe ht nói như vậy liền một tay nắm tay Thần Am, một tay nắm tay ht

   -"Cả phụ hoàng và mẫu hậu nhi thần đều nhớ"

   Cả ht và Thần Am đều bật cười, cả nhà ba người nắm tay đi vào trong. Trong lòng Thần Am lúc này mới nhen nhóm được một chút cảm giác ấm áp.

   Trạch ma ma trông thấy Thần Am liền chạy đến, quên mất cả hành lễ mà ôm lấy nàng

   -"Nương nương bình an vô sự trở về thật tốt quá, người khiến nô tỳ lo gần chết." Bà lão vừa nói nước mắt vừa ứa ra

   -"Bây giờ nàng đã hoàn toàn tin ta chưa." Từng thứ từng thứ diễn ra khiến Thần Am biết chắc những lời nói của ht đều là sự thật

   Nói rồi ht đưa Tử Khôn cho ma ma sau đó dìu Thần Am vào trong phòng ngủ

   -"Nàng đi đường xa chắc là cũng mệt rồi, ngủ một lát ta sẽ kêu nàng dậy ăn tối". Ht ân cần nói.

   Thần Am không đáp lại chỉ ngoan ngoãn gật đầu

    -"Nàng ngoan ngoãn nghỉ ngơi ở đây, bây giờ ta phải đi xử lí một số việc". Ht nói xong định khom người xuống hôn Thần Am chợt thấy ánh mắt hoảng sợ của nàng nên dừng động tác.

   Ht đứng lên xoa đầu nàng rồi quay đi. Đột nhiên đôi tay mềm mại của Thần Am nắm lấy tay ht:

    -"Bệ hạ có quay lại đây không?". Thần Am không nhìn thẳng vào mắt ht mà hỏi.

   Trong lòng ht thầm mừng, ngài hớn hở:

   -"Đương nhiên là có rồi, sao ta lại để thê tử của mình ở một mình"

   Thần Am rút tay lại, ngại ngùng "ừm" một tiếng sau đó rút mình vào trong chăn.

  Ht thấy nàng dễ thương như vây không kìm được lòng, ngồi xổm bên cạnh giường phả từng tiếng vào tai nàng:

   -"Phu nhân của ta, khi nào ta mới được phép ôm nàng vào lòng đây. Nàng cứ khiêu khích thế này làm sao phu quân chịu được."

   Thần Am vừa nhột vừa nóng ran cả người, nàng trùm chăn lại không còn một khe hở. Ht cười ha hả sau đó rời đi.

*********
   Minh Quang điện

  -"Chuyện ta kêu người điều tra đến đâu rồi?"

  LBN ngồi bên cạnh ht đáp:

  -"Đã tìm được tên hắc y nhân hôm đó, thần cũng đã dụng hình tra hỏi hắn ai là chủ mưu phía sau"

  Ht nóng lòng hỏi: "Hắn khai thế nào?"

   LBN lấy tay xoa xoa chén trà trên bàn, nhìn ht nhưng lại không trả lời

     -"Không lẽ là......."

    LBN trầm ổn ngật đầu:

     -"Dù gì bà ấy cũng là mẫu thân của người nên người hãy suy nghĩ thật kĩ xem sẽ hiair quyết thế nào".

   -"Ta biết rồi, ngươi lui đi". Ht lấy một tay đỡ trán một tay ra hiệu cho LBN lui ra ngoài.

    Trầm mặc một hồi ht quyết định đến An Khánh cung

  ************

   Cung An Khánh

   Hth đang ngồi thưởng trà thì ht bước đến hành lễ

    -"Nhi thần tham kiến mẫu hậu"

   -"Cuối cùng ht cũng chịu đến đây sao, ta còn tưởng con chỉ biết đường đi đến Trường Thu cung". Hth nhếch mép nói

    Ht siết tay thành nấm đấm, cố kiềm chế lại cơn tức giận của mình

    -"Thần Am hiện tại sức khoẻ không ổn nên nhi thần phải thường xuyên đến chăm sóc nàng ấy"

   -"Hừm! Chỉ mình cô ta biết bệnh sao!"

   Ht không tin rằng hth là người như vậy, bà ấy là người đã khiến Thần Am ra nông nổi này mà bây giờ lại có thể thản nhiên như vậy sao. Ht không bình tĩnh được nữa:

    -"Chắc mẫu hậu cũng biết rõ ai đã làm nàng ra nông nổi này".

   -"Hoàng thượng! Con lại vì cô ta mà đổ lỗi cho mẫu thân". Hth tức giận đập bàn.

   -"Nhi thần chưa từng nói vậy, là mẫu thân đã tự thừa nhận."

   -"Con....". Hth bị ht làm cho á khẩu

   Ht ngồi xuống đối diện hth, đưa tay nhấp ngụm trà sau đó nói:

   -"Hôm ấy nhi thần đã từng nói nếu có ai hại Thần Am nhất định sẽ không tha cho kẻ đó không biết mẫu thân có nhớ không?"

  -"Vậy bây giờ ngươi muốn giết bổn cung". Hth nhìn ht, thái độ thờ ơ nói

   -"Đương nhiên không phải, người đã có ơn sinh thành và nuôi dưỡng nhi thần, nhi thần còn phải báo hiếu cho mẫu thân nhiều hơn"

   Hth bật cười đắc ý nhưng lại nhanh vụt tắt khi ht nói tiếp:

    -"Vì vậy nhi thần thỉnh mẫu thân hãy ở trong An Khánh cung này, ngày ngày hưởng thụ cuộc sống xa hoa. Nếu không có việc gì thì người không cần ra khỏi đây để tránh nhọc lòng"

    Nói rồi ht bước ra ngoài không đợi hth đáp lại

    -"Ngươi còn đáng làm thiên tử sao, trái tim con thật sự làm bằng đá sao?"

   -"Ta làm những việc này chỉ vì muốn đòi lại công bằng cho A Hằng, con thử nghĩ xem từ khi nó bước vào cung đã ngày nào con xem nó như thê tử của mình."

   Những lời nói của hth khiến ht phải dừng bước, ngài ngắt ngang lời bà:

   -"Chuyện tình cảm nhi thần sẽ tự mình giải quyết, không cần mẫu thân phải bận tâm"

  -"Có gì không thoả mãn ba người chúng con sẽ tự giải quyết, hà cớ gì mẫu thân phải bày ra nhiều mưu mô như vậy". Ht gằng giọng nói.

   Không đợi hth trả lời ht đã tức giận bước ra ngoài. Hth trong này dở khóc dở cười, đứa con bà nuôi nấng 20 mấy năm bây giờ lại vì nữ nhân khác mà chống lại bà.

 

     Ht rời khỏi cung An Khánh nhưng không đến chỗ của Thần Am mà là đến Vĩnh Lạc cung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro