Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33. Vui buồn lẫn lộn

******
  Ht từ ngoài bước vào vội chạy đến nắm lấy tay Thần Am:

  -"Thần Am, nàng chuẩn bị xong chưa bây giờ chúng ta xuất phát nhé!"

  Thần Am định thần lại, cố nuốt đi những giọt nước mắt vừa rồi, nhẹ nhàng gật đầu. Ht thấy Thần Am có vẻ không vui, lo lắng hỏi:

  -"Nàng sao vậy, là ai đã chọc giận nàng, hay là Tử Khôn lại làm phiền nàng"

  Thần Am lắc đầu, dựa vào lòng ht, giọng nói vẫn còn nghẹn ngào:

  -"Bệ hạ, có phải người từng nói rằng từ nhỏ người đã hoạ ra vô số bức hoạ là một nữ nhân giống hệt thiếp không?"

  Ht là một người anh minh, biết chắc rằng Thần Am đã biết được việc gì:

  -"Thần Am đã thấy những bức hoạ ấy rồi sao?"

   Thần Am không buồn giấu diếm, gật đầu:

  -"Đúng vậy, ngài hoạ đẹp lắm, chỉ đáng tiếc... trông cô ấy thật buồn"

  Ht không biết nói gì, chính ngài còn không thể lí giải được vì sao mình lại vẽ nên những bức tranh ấy, vả lại chúng luôn u buồn như thế

  -"Có phải bệ hạ vẫn luôn tiếp tục hoạ những bức tranh giống như thế không?"

  Ht ôm lấy nàng, thành thật trả lời:

  -"Ừm, gần đây trẫm lại có những cảm giác khi chưa lấy nàng, một nỗi ân hận và tội lỗi bao trùm lấy trẫm, khiến trẫm lại vô thức hoạ nên nữ nhân ấy, giống hệt nàng"

  Hai người họ nhìn nhau, không nói gì, Thần Am bất giác nhón chân lên hôn vào trán ht:

   -"Hãy bỏ qua những chuyện không vui, bây giờ... chúng ta hãy cùng đi chơi thật vui vẻ.

  Ht cười trìu mến, gật đầu đồng ý với nàng. Tuy vậy, giờ đây trong lòng hai người đều có một nỗi bất an khó tả, tựa hồ chỉ cần một khắc nữa họ sẽ lập tức rời xa nhau

******
  Xe ngựa đậu trước cổng thành, ht âu yếm đỡ hh lên xe, phía bên trên là tường thành cao chót vót, một thân ảnh đang đứng phía trên nhìn hai người họ

   -"Mau theo sát hai người họ, thời cơ thích hợp liền ra tay, nhưng tuyệt đối không được làm tổn thương ht"

    Hắc y nhân nghe lệnh liền tuân mệnh rời đi, người bên trên nhìn theo bóng xe ngựa, nghiến răng nghiến lợi:

  -"Tuyên Thần Am, ta sẽ coi cô hạnh phúc được thêm bao lâu nữa. Lần này ta không hạ được cô thì sẽ không xứng với danh xưng hth"
*****
   Lần này vẫn như lần trước, ht xuất cung không mang theo nhiều thị vệ, chỉ muốn có cuộc sống hai người.

   Đế hậu ngồi trên xe tay nắm chặt tay không rời

   -"Thần Am, tối nay chúng ta sẽ đến Lạc Dương, khi ấy ta sẽ dẫn nàng đi khắp nơi, mua những thứ nàng thích nhất"

  Thần Am mỉm cười gật đầu:

  -"Tạ ơn bệ hạ"

  Ht bóp miệng nàng

-"Còn gọi là bệ hạ sao, phải gọi là phu quân"

  Tuy hai chữ này nàng đã gọi nhiều lần, nhưng bây giờ vẫn bẽn lẽn là thế, tựa đầu vào vai ht, nhỏ giọng:

  -"Phu quân~"

   Ht mê mẫn trước giọng nói mềm mại, nhẹ tựa lòng hồng của nàng, không chịu được nâng cầm nàng lên, lại trao một nụ hôn ngọt ngào.

  -"Thần Am, khi về nhất định phải sinh cho ta một tiểu công chúa xinh đẹp giống nàng"

  Thần Am nghe thấy liền ngượng ngùng đẩy ht ra:

  -"Phu quân lại trêu chọc thiếp"

  -"Thần Am không muốn sao?". Ht lườm nàng, giọng nói tinh nghịch, lấy tay sờ soạn quanh người Thần Am.

  Nàng né đông né tây, mệt mỏi liền nói:

  -"Được rồi được rồi đừng giỡn nữa, thiếp hứa với ngài khi về sẽ sinh một tiểu công chúa"

  Ht nghe thấy vui mừng ôm lấy nàng:

  -"Quả là nương tử của ta, không bao giờ làm ta thất vọng"

  Vừa nói vừa hôn khắp mặt nàng, từ trán xuống mắt rồi đến đôi má trắng hồng. Thần Am không chịu được lên tiếng:

  -"Phu quân thiếp mệt rồi, muốn ngủ"

  Ht vẫn hôn chưa đã nhưng à vì vẫn đặt sức khoẻ nàng lên trên hết:

  -"Được được, mau dựa vào phu quân, phu quân làm đệm cho nàng"

  Thần Am thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng được yên thân, ngoan ngoãn dựa vào lòng ht từ từ chìm vào giấc ngủ

*****

  Tiếng lộc cộc của xe ngựa từ từ nhỏ lại

  -"Thần Am dậy thôi, chúng ta đến rồi"

  Thần Am vẫn chưa thoát khỏi cơn buồn ngủ, nép đầu trong người ht không chịu tỉnh. Ht bất lực liền lấy áo choàng khoác lên người nàng, bế nàng xuống.

  -"Thần Am mau mở mắt ra nhìn xem"

  Thần Am từ từ mở mắt, một kinh thành hoa lệ hiện lên sáng chói, người người tấp nấp, những ánh đèn lấp lánh muôn nơi:

   -"Thật đẹp"

   -"Thần Am có thích không?"

  Thần Am nở nụ cười nhìn ht:

  -"Thiếp rất thích"

  Thế rồi hai người nắm tay đi vào đám đông, Thần Am đi hết những gian hàng này đến gian hàng khác, ngắm nhìn một cách hiểu kì. Thần Am vui vẻ là thế nhưng trên khuôn mặt ht lại hiện ra vẻ hằng hộc bởi vì những nam nhân ở đây nãy giờ đều đưa mắt chú ý đến thê tử của hắn.

  Thần Am hôm nay quả thật rất đẹp, nàng mặc một bộ váy hồng nhạt dịu dàng cùng với chiếc áo choàng màu đỏ, trên đầu chỉ kẹp một cây trâm đơn giản, mái tóc dài buông xoã luôn ngào ngạt hương thơm. Đặc biệt khuôn mặt xinh đẹp của nàng, tuy không cần trang điểm đậm nhưng vẫn là đòn chí mạng của biết bao nam nhân.

   -"Thần Ammm, phu quân thật muốn thu nhỏ nàng nhét vào túi của riêng mình"

  Thần Am đang ngắm nhìn các gian hàng, liền mỉm cười quay lại hỏi:
 
  -"Tại sao vậy?"

-"Nàng tự nhìn xem". Ht nói với giọng điệu tức giận, liếc mắt nhìn xung quanh.

  Thần Am cũng bắt đầu quan sát xung quanh mình, thì ra mọi người đang nhìn chằm chằm nàng, bất kể nam hay nữ. Thần Am ngượng ngùng xoay sang nhìn ht:

  -"Thần Am ai kêu nàng lại xinh đẹp như thế, khiến bọn họ cứ nhìn nàng mãi". Ht nói như sắp khóc

   Thần Am nhón chân, rướn thân hình nhỏ bé của mình lên xoa xoa đầu ht rồi khẽ thì thầm vào tai hết sức quyến rũ:

   -"Thê tử của mình xinh đẹp, phu quân không thích sao"

  Ht vội lên tiếng:

  -"Dĩ nhiên là ta thích nhưng mà...."

Lời còn chưa dứt, Thần Am đã lấy đôi tay nhỏ nhắn của mình che mắt ht, lại nói:

  -"Phu quân không cần quan tâm họ, chỉ cần biết là thiếp chỉ nhìn ngài, tuyệt đối không nhìn lại bọn họ"

   Ht nghe mà sướng đến phát điên cả người. Thế rồi Thần Am lại nắm tay hắn đi dạo quanh và dừng lại ở một quầy ngọc bội:

  -"Phu quân xem xem có đẹp không?"

  -"Đẹp lắm"

  -"Vậy ta sẽ mua tặng phu quân một chiếc, ngài nhất định phải luôn mang theo bên mình". Thần Am nũng nịu nói

  -"Chỉ cần là đồ của Thần Am tặng, phu quân nhất định sẽ luôn mang theo"

  Nói rồi Thần Am đưa miếng ngọc bội về phía ông chủ, định hỏi bao nhiêu tiền nhưng ông lại nói:

   -"Tiểu thư xinh đẹp như vậy, ta tặng nó cho cô"

   Thần Am khẩn trương lắc đầu:

  -"Không được, không được, đây là ta tặng cho phu quân, ta nhất định phải tự trả"

  Ông chủ quán nhìn đôi vợ chồng trẻ này sau đó nói:

  -"Thật xứng đôi, sau này hai vị nhất đính sẽ trường trường cửu cửu, hạnh phúc trăm năm"

-"Hay, nói hay lắm". Ht nghe những lời này thoã mản không thôi, vỗ tay tấm tắc khen ngợi. Cuối cùng ông chủ ấy không những lấy được tiền Thần Am trả mà còn được thêm tiền mà ht ban thưởng

  -"Thần Am chúng ta đi mua đèn thôi, cùng viết ước nguyện lên ấy". Ht nắm tay hh chạy đến quầy bán lồng đèn

  Hai người kiếm một nơi yên tĩnh, cùng nhau viết ước nguyện. Họ không quên cầu cho thiên hạ thái bình, muôn dân ấm no sau đó mới cầu cho bản thân họ.

  Ht thì viết, nguyện sẽ một lòng với Thần Am, sẽ bảo vệ Thần Am suốt đời, sẽ không để ai ức hiếp Thần Am, sẽ cùng Thần Am sinh thật nhiều con cái, sẽ cùng nắm tay Thần Am đến bạc đầu

   Ht viết kín cả đèn, chỉ chừa lại một khoảng nhỏ cho Thần Am. Cũng may nàng là người ngắn gọn, chỉ viết rằng: Dù quá khứ, hiện tại, hay tương lai trong lòng thiếp vẫn mãi là chàng.

   Viết xong hai người cùng nắm tay thả đèn lên trời. Giờ phút này trên bầu trời đêm ấy tràn ngập ánh sáng của hàng trăm ngọn đèn lớn nhỏ. Ánh sáng ấy lập loè chiếu rọi vào khuôn mặt Thần Am khiến nàng càng thêm toả sáng.

   -"Phu quân đẹp quá, sau này nhất định phải dẫn Tử Khôn cùng đi"

  Ht ngắm nhìn mỹ nhân trước mặt, vui vẻ trả lời:

   -"Được, và cả tiểu công chúa của chúng ta nữa"

  Lần này Thần Am không từ chối, chỉ nhẹ giọng đáp

  -"Vâng"

   Thế rồi dưới bầu trời lấp lánh ấy, đôi tình nhân trao cho nhau nụ hôn ấm áp, một khung cảnh thật tuyệt vời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro