Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

YÊU EM TRƯỚC KHI CHẾT

 __Sonng tử¤Thiên bình__

Giờ đang là muà đông ở miền Bắc . Nhưng tiết trời lại thất thường lắm . Ở Hà Nội , ngay hôm qua trời vẫn còn nắng ấm , ánh nắng ấm áp còn kéo dài cho đến sáng nay . Vậy mà đến đầu giờ chiều , những tia nắng bị che lấp mất bởi đám mây xám . Cơn gió Bắc tràn về làm tiết trời lạnh lẽo . Thiên Bình đang ngồi học trong lớp , ngay cạnh cưả sổ cô mặc tấm áo trắng cuả trường . Gió uà vào khiến Thiên Bình thấy lạnh giá và rét run lên.

Chợt cô thấy ở cổ tay trái cuả mình ngưá lắm . Làn da sưng đỏ và dày lên . Thiên Bình đã gãi , nhưng càng gãi vết ngưá càng sưng lên và đau rát . Rồi chỉ 5phút thôi , ở cổ tay phải cũng bị như vậy . Gió càng thổi , vết ngưá lan khắp chân tay cô . Vài hôm trước cô cũng bị giống vậy
"Mình bị cái gì vậy ta ? Ngưá quá "
Nhân Mã ngồi trên , quay xuống thấy Thiên Bình vậy liền thốt lên :
- Trời ơi ! Cậu bị cái gì mà sưng hết tay chân thế Thiên Bình ?
Thiên Bình giật mình , ngại ngùng lấy vở che đi vết ngưá .
- không. Tớ không sao hết . Tớ vẫn ổn

Nhân mã giật quyển vở Thiên Bình đang che ra:
- Cậu bị bệnh thật rồi đấy Thiên Bình . Cậu mau đi khám đi .
_____
Buổi học kết thúc , Thiên Bình ra khỏi cổng trường . Cô tính về nhà , nhưng nghĩ tới lời Nhân Mã cô đi tới bệnh viện . Lấy hết can đảm cô bước vào . Khung cảnh bệnh viện làm cô thấy ớn . Người thì kêu la sinh nở , người bị tai nạn rồi bệnh tật . Bệnh viện trông đến là tồi tàn . Thiên Bình run sợ chạy thật nhanh , hỏi thăm phòng khám . Tại đây cô nói triệu chứng bệnh cuả mình . Rồi bác sĩ lấy máu cô đem đi xét nghiếm và nói .
- Mẫu máu này, tôi sẽ đem đi xét nghiệm . Ngày mai cô có thể tới lấy kết quả

Thiên Bình ra về .
Ngày hôm sau , kết thúc buổi học chiều . Thiên Bình tới lấy báo cáo xét nghiệm . Cô hồi hộp và lo lắng , từ từ rút tờ báo cáo . Cô lướt mắt thật nhanh xuống phần kết quả , cô đọc
- Ung thư da giai đoạn ba .
Thiên Bình bất ngờ giật mình , đánh rơi tờ giấy . Cô tròn mắt nhìn bác sĩ , giọng run run .
- Sao ? .... Tôi bị ung thư sao ? Không thể nào .
- Đúng vậy , cô bị ung thư da . Và cần phải được trị liệu trong 2 tháng mới khỏi bệnh
- Hai...hai tháng . Nhưng mà tôi lấy đâu ra tiền .
Bác sĩ lắc đầu thở dài .
- Nếu vậy chúng tôi không thể trị liệu cho cô .

Thiên Bình ra khỏi bệnh viện , lững thững bước chân . Đầu cô hiện lên suy nghĩ về câu nói cuả bác sĩ .
"ung thư da giai đoạn 3
Ung thư da giai đoạn 3"
Khuôn mặt thẫm buồn, nước mắt đang rơi , thấm ướt áo . Thiên Bình lê bước chân trên con đường dài kéo lên bờ đê sông . Thiên Bình dừng lại , cô ngồi xuống bãi cỏ xanh . Nhìn xuống dưới dòng sông , nước mắt lại trào ra . Cô gục đầu khóc . Rồi , có tiếng bước chân tiến lại gần , bàn tay chắc lịch đặt lên vai cô , một giọng nói trầm và ấm áp cất lên :
- Đừng khóc nưã ! Cô gái.
Thiên Bình ngước mặt lên nhìn cậu thanh niên . Cậu mỉm cười , một nụ cười toả nắng đã làm dịu đi cái tiết trời lạnh lẽo và an ủi Thiên Bình . Cậu ngồi xuống cạnh Thiên Bình , khẽ hỏi .
- Nín đi ! Có chuyện gì làm cô khóc sao ?
Câu nói ấy cuả cậu khiến Thiên Bình cảm nhận được sự quan tâm ấm áp vốn từ một người xa lạ như cậu . Thiên Bình vẫn nhìn cậu , rồi lại dưng dưng nước mắt , cô khóc , khóc lớn . Mặc cho người qua đường nhìn vào , còn cậu , cậu bối rối lắm khi thấy cô khóc , trong tiếng khóc cô nói :
- Tôi phải làm sao đây ? Tại sao tôi lại bị ung thư ? Huhu , tôi chưa muốn chết . Tôi còn chưa biết tình yêu là gì mà....

Cậu bất ngờ , tròn mắt khi nghe Thiên Bình nói , đơ người suy nghĩ trong lúc Thiên Bình vẫn đang nức nở . Rồi cậu quay sang đặt 2 tay lên vai Thiên Bình , nói :
- Cô . Làm người yêu tôi nhé !
Thiên Bình giật mình , ngơ ngác nhìn cậu . Ánh mắt hiện lên vẻ nghi ngờ . Thầm nghĩ cậu ta bị điên rồi sao ? Tự dưng lại tỏ tình với người xa lạ như mình . Thiên Bình sẵn giọng , hét vào mặt anh ta
- Anh đừng có đuà giỡn tôi như vậy .
- Không. Tôi nói thật . Cô đồng ý làm người yêu tôi đi .
Thiên Bình nín bặt , nhìn kĩ khuôn mặt cậu ta . Cô thấy quen quen , vẻ thật thà với nét thư sinh , hình như đã gặp ở đâu rồi ....

Uả . Cậu ta chẳng phải là Song tử , học sinh đạt giải nhất kì thi học sinh giỏi trường mình hay sao ?
- Anh nói thật chứ ? Nhưng, tại sao ?
Sông Tử không hề lưỡng lự mà trả lời ngay .
- Vì tôi cảm thông cho số phận cuả cô và tôi cũng đang tìm kiếm một tình yêu .
Vậy cô có đồng ý không ?
Thiên Bình gật đầu
- Tôi đồng ý .
Song Tử hớn hở vui vẻ
- Thật chứ ?
- Ừ . Thật
Cậu ôm chầm lấy Thiên Bình , Thiên Bình đang cười , trong vòng tay cuả cậu ,Thiên Bình cảm nhận được sự ấm áp cuả cậu . Cô không còn nhớ mình bị bệnh và vưà khóc . Trong mắt cô chỉ thấy Song Tử và những suy nghĩ về câu nói cuả cậu

Bỗng Thiên Bình hỏi 1 câu ngây ngô:
- Nhưng chúng ta yêu nhau bằng cách nào đây ?
Song tử phì cười , cốc nhẹ vào đầu Thiên Bình
- Đồ ngốc ạ . Chúng ta sẽ đi chơi cùng nhau , đi ăn cùng nhau và đi xem phim nưã .
Vậy là tình yêu giưã Song Tử và Thiên Bình bắt đầu từ đây . Từ lòng thương cảm cuả cậu dành cho Thiên Bình , tình cảm ấy thật đơn giản , thật ngộ nghĩnh . Rồi đúng như lời hưá , từ sau hôm ấy Thiên Bình và Song Tử thường xuyên qua lại cùng nhau xem phim , đi chơi . Lâu dần tình cảm ngày càng thắm thiết . Đã 2 tháng rồi , Song Tử thực sự đã yêu Thiên Bình sâu đậm . Cậu yêu bản tính trẻ con và sự ngô nghê cuả Thiên Bình , yêu luôn cả sự công bằng cuả cô .

Thời gian hai tháng trôi qua , họ đã rất vui vẻ ở bên nhau . Nhưng căn bệnh cuả Thiên Bình vẫn tái phát thường xuyên . Cứ khi trở trời là lại như vậy .
Ngày hôm nay sau giờ học , Song Tử lại đến Thiên Bình gặp nhưng không phải để hẹn nhau đi chơi . Song tử bắt taxi cùng đi đến bệnh viện Bạch Mai . Song Tử nói
- Chúng ta đi vào trong khám bệnh .
Song Tử dẫn Thiên Bình vào trong bệnh viện , tới khoa da liễu . Tại đây cậu cũng nói triếu chứng bệnh cuả Thiên Bình cho bác sĩ nghe . Bác sĩ lấy máu cuả Thiên Bình , nói .
- Dưạ vào triệu chứng mà cậu nói . Chúng tôi chưa thể xác định được căn bệnh . Mẫu máu này chúng tôi sẽ đem đi xét nghiệm để biết rõ hơn tình trạng . Chiều nay sẽ có kết quả

Khám xong , Song Tưr dẫn Thiên Bình tới một nơi mà cậu rất thích . Họ nắm tay nhau đi trên con đường đất dài hướng ra cánh đồng xanh ngát luá . Song Tử nằm xuống bờ cỏ và Thiên Bình cũng nằm xuống giưã một cánh đồng tràn ngập sắc xanh . Song Tử hỏi .
- Ở đây thanh bình quá phải không Thiên Bình ?
- Vâng.
- Em có biết mai là ngày gì không ?
- Là ngày gì ?
- Lễ tình nhân đó
Nói rồi , song tử móc từ trong túi ra 1 chiếc đồng hồ bằng bạc , cầm lấy tay Thiên Bình mà đeo vào .
- Anh tặng em đấy .
Thiên Bình nhìn chiếc đồng hồ , thốt lên .
- wow ! Đẹp quá anh Song Tử.
- Bây giờ thời gian đã là cuả em . Em hãy quay ngược trở lại lúc em chưa bị bệnh . Để anh có thể yêu em nhiều hơn đi .
Thiên Bình xịu xuống vẻ buồn bã , khoé mắt cay cay
- Nhưng không được đâu anh
Song Tử ngoái đầu sang , cậu ghé sát người Thiên Bình , ôm lấy cô xoa đầu và an ủi
- Anh yêu Thiên Bình nhiều lắm . Nếu sau này , em khôg còn ở bên anh . Thì hãy tin rằng anh vẫn luôn yêu em nhé .
Vừa dứt lời , có tiếng điện thoại reo , song tử bắt máy . Tiếng cuả bác sĩ gọi báo đã co báo cáo xét ngkiệm

- Có kết quả xét nghiệm rồi Thiên Bình . Chúng ta tới lấy thôi
Đến nơi , ST nắm chặt lấy bàn tay Thiên Bình, hai ánh mắt nhìn nhau tựa buồn . Cầm tờ giấy xét nghiệm trên tay , cậu run run khẽ nhìn Thiên Bình rồi từ từ rút báo cáo ra . Cậu lướt ánh mắt thật nhanh , nhìn xuống dòng kết quả . Cậu bất ngờ sững người , đôi mắt mở to tròn chăm chăm vào dòng chữ ấy . Còn Thiên Bình cô lo sợ và hồi hộp , chú ý tới vẻ mặt song tử . Thấy cậu không nói gì , khuôn mặt lại như vậy có lẽ kết quả không tốt rồi . Chợt Song Tử nói
- kết quả ...
Thiên Bình hồi hộp , cô nhắm tịt mắt lại không giám nhìn Song Tử nhưng lại cố gắng nghe thật rõ . Song Tử nói tiếp
- Thiên Bình không bị ung thư da

Thiên Bình bật mở mắt , bất ngờ nhìn Song Tử cô hoang mang , không hiểu gì . Song Tử hỏi bác sĩ .
- Sao ! Nhưng bệnh viện huyện nói với chúng tôi ....
Bác sĩ nói
- Báo cáo đó bị sai . Có thể do bác sĩ thiếu chuyên nghiệp nên đã chẩn đoán nhầm . Theo báo cáo cuả chúng tôi , thực chất Thiên Bình khôg hề bị ung thư da, đó là triệu chứng cuả bệnh
Atopic Dermatitis - AD
Hay còn gọi là Dị ứng cơ điạ . Bệnh này không hiếm gặp . Chỉ cần tiêm thuốc là có thể giảm triệu chứng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: